Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 107

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 107

Hai người nghi ngờ lẫn nhau, trừng mắt nhìn đối phương vài giây.

Trên mặt Snape chậm rãi hiện ra một nụ cười không có ý tốt, giống như lại bắt được nhược điểm của Harry: "Tốt lắm, đi ra ngoài ban đêm? Potter, bệnh cũ của cậu lại tái phát rồi, nếu về sau lại có đêm khuya nào đó, ta bắt được cậu lang thang trên hành lang, ta nhất định sẽ..."

"Phạt em cấm túc?" Harry không để ý nói, "Giáo sư, thầy thật thiếu sáng tạo —"

"... Sẽ giao cậu cho Filch." Snape âm trầm hạ xuống kết luận, "Dù cậu đang lên kế hoạch làm trò gì, thì đề nghị của ta là, nếu kế hoạch này bao gồm việc bị 0 điểm trong lớp Độc dược, cấm túc liên tục suốt hai tuần, làm máu chảy như suối trên mu bàn tay cùng với tinh thần uể oải suốt thời gian dài, thì tốt nhất vứt cái kế hoạch ngu xuẩn ấy ra khỏi cái đầu vốn đã nhét đầy rác rưởi của cậu."

Sau đó Snape liền xoay người, kết thúc nói chuyện, một lần nữa bắt đầu xử lý những nguyên liệu phức tạp đó. Xem ra trong quan niệm của giáo sư Độc dược, đầu óc của Potter là một thứ gì đó tương đương với con mèo của Schrödinger, Harry châm chọc nghĩ như vậy, trong lúc chờ đợi thuốc đang đun, cậu lại vẫn theo thói quen, chăm chú nhìn bóng dáng bận rộn của Snape.

Ngẫu nhiên khi lật xem sách vở, Snape sẽ nghiêng nghiêng đầu, khuôn mặt góc nghiêng của ông có hình dáng rõ ràng, mũi ưng đặc biệt nổi bật, phía dưới là đôi môi hơi mím, cho dù là dưới ánh sáng gì, dường như đều có vẻ hơi thiếu màu sắc khỏe mạnh.

Chẳng lẽ Snape thật sự hoàn toàn không nhận ra nguyên nhân làm tinh thần cậu bất ổn? Đương nhiên Harry hy vọng sẽ như thế, nhưng cậu biết sẽ rất không dễ dàng để giấu được một bí mật trước mặt Snape, hơn nữa còn là loại cảm xúc cá nhân kì lạ này...

"Ăn nhiều trái cây sẽ tốt cho môi bị khô nứt, hoặc thử dùng son dưỡng môi xem." Harry đột nhiên lên tiếng, "Chẳng lẽ phù thủy không có phương pháp chuyên dụng nào để giải quyết việc này?"

Snape tạm dừng một chút, khinh thường hừ một tiếng: "Không nên nghĩ tất cả mọi người sẽ giống cậu, tập trung chú ý vào một việc nhỏ không đáng kể này."

"Đối có một số người thì như vậy vẫn hơn chứ, chú ý đến việc nhỏ này vẫn tốt hơn một lòng một dạ nghĩ mấy chuyện lớn như hủy diệt thế giới phù thủy, kiểu như Vol — "

"Im lặng." Snape ngắn gọn nói.

Harry rất nghe lời, im lặng năm giây rồi mới tiếp tục nói: "Ông cũng nên uống nhiều nước, sau đó sửa lại một số thói quen xấu..."

Cậu còn chưa nêu ví dụ thuyết minh cái nào là thói quen xấu, liền thấy Snape đang nghiêng đầu lật qua một trang sách theo bản năng liếm liếm môi.

Harry không nói thêm gì nữa. Cậu xem như đã hiểu, mấy thói quen xấu có tính chất áp đảo này không chỉ có thể chiến thắng hoàn cảnh ẩm ướt, mà còn rất có thể thành công tiêu diệt tất cả các loại dưỡng môi muốn làm môi không bị khô nứt. Nhưng cậu lại không thể lúc nào cũng nhìn chằm chằm Snape, bắt ông sửa lại thói quen này.

Cuối cùng Harry đã kịp pha chế xong thuốc trước 11 giờ, đương nhiên Snape cũng không thèm cộng bù điểm cho cậu, hơn nữa tàn nhẫn vô tình cự tuyệt những lời cầu xin từ hợp lý đến không hợp lý kiểu như "Cho em một nụ hôn chúc ngủ ngon", "Cùng em đi một đoạn đường, coi như đi dạo" và "Em có thể dứt khoát ở lại đây qua đêm không", sau đó trước khi Harry ấp ủ xong nước mắt, ông đã thô bạo đóng cửa lại.

*

"Nhưng mà..." Chưa nói xong, Hermione đã cau mày, mở sách ra, lật trang giấy quá nhanh đến mức phát ra tiếng ào ào.

"Sao vậy?" Ron nhìn trái nhìn phải, không thể hiểu nổi, "Bọn mình đều biết Snape quan tâm Harry, thêm chuyện này cũng có gì kỳ quái đâu?"

"Nhưng làm thế này là quá không sáng suốt!" cuối cùng Hermione bén nhọn nói ra, "Trực tiếp cướp người từ trong tay Umbridge là quá không sáng suốt... Trước không nói tới việc hành động này có phải mang ý nghĩa công khai phản đối Bộ Pháp Thuật không, thì chỉ riêng hành vi này đã không phù hợp với thái độ Snape luôn biểu hiện. Mình nghĩ ông ấy đang thể hiện ý định bảo vệ Harry một cách quá rõ ràng."

"À, nhìn ông ấy không tình nguyện như thế đâu." Harry lẩm bẩm, "Dù như vậy thì có vấn đề gì chứ?"

"Có vấn đề ở chỗ khác thường. Cả trường này đều biết Snape đặc biệt chán ghét cậu, làm sao ông ấy có thể công khai đứng ra che chở cho cậu? Đương nhiên ông ấy có thể bảo vệ học sinh, nhưng giống bày tỏ lộ liễu như vậy, hành động trực tiếp như vậy thì thật sự rất khác thường." lông mày Hermione nhăn càng chặt hơn, "Hơn nữa Snape không nên làm như vậy, cho dù vì quan tâm mà không nghĩ kỹ, thì ông ấy cũng nên biết làm thế này không phải cách xử lý tốt..."

Tươi cười của Harry héo đi.

"Vậy cậu cảm thấy đáng ra đêm nay mình nên ngoan ngoãn ngồi ở chỗ Umbridge, tự cắt mu bàn tay chính mình?" Harry phát hiện giọng điệu mình quá không thân thiện, nên cậu vội vàng điều chỉnh ngữ khí một chút, rồi mới chần chừ nói, "Đây chỉ là một việc nhỏ, sẽ không ai để ý đâu."

Trong một thoáng nháy mắt, vẻ mặt của Hermione trở nên cực kỳ cổ quái, dường như cô muốn buột miệng thốt ra câu gì đó.

"Một việc nhỏ! Bồ tèo ạ, không đơn giản như vậy đâu." dưới ánh mắt ngạc nhiên của Hermione, Ron nghiêm túc nói, "Đây là điều trước kia mình từng nói, một dạng liên kết đặc biệt! Mình dám nói rằng nếu quan hệ của các cậu càng tiến thêm một bước nữa, thì ngay lúc này cậu đã có thể có tư cách làm người phát biểu trong hôn lễ của Snape rồi."

Harry và Hermione không hẹn mà cùng bĩu môi.

Ron không hiểu ra sao, gãi gãi đầu, rồi sửa lại lời nói: "Vậy, bạn chú rể?"

Không có ai nói tiếp. Harry nghĩ tốt nhất mình vẫn nên nhanh chóng bắt đầu làm bài tập đi.

"Cứ như vậy đi, mình sẽ tiếp tục chú ý xem sự tình sẽ như thế nào." Hermione lầm bầm lẩm bẩm, như suy tư gì nhìn tay phải của Harry, "Chú ý đến khi mình có một kết luận rõ ràng..."

Hết chương 107

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top