Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 108

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 108

Ngày hôm sau, quả nhiên Bộ Pháp Thuật ra điều lệnh giáo dục mới. Đêm đó, khi Harry rời khỏi văn phòng của Umbridge thì đã là khoảng nửa đêm, cậu một mình đi trên đường về ký túc xá, những người trong những bức tranh ở hai bên hành lang đều đã ngủ rồi.

Cậu cúi đầu, vừa xoa xoa cái khăn quàng cổ đang bao bọc tay mình, vừa lơ đãng bước đi, rồi đụng thẳng vào gì đó —

Harry bị nghẹn một chút, tạm thời không thể cãi lại được.

"Thế này là trái với quy định," Snape thấp giọng nói, lại dùng khăn quàng cổ tỉ mỉ bọc tay của Harry, "Ở Hogwarts này, bà ta không thể làm như vậy. Nếu cậu đồng ý, thì cho dù là ta, giáo sư Mcgonagall hay cụ Dumbledore, hoặc bất cứ một giáo sư nào cũng được — chúng ta đều có thể..."

"Sau đó Bộ Pháp Thuật sẽ thông qua một điều lệnh khác, quy định ai có ý kiến phản đối với quan điều tra thì sẽ lập tức bị đuổi việc." Harry ra vẻ thoải mái nói, cảm thấy miệng vết thương vẫn còn đang nhói đau, "Dù sao em đã bị cấm túc suốt một tuần, không nên gây thêm phiền toái nữa — ôi!"

Mặt cậu, đột nhiên không kịp đề phòng, bị hung hăng nhéo một chút. Snape ra tay nhanh chóng, véo xong là thu tay lại, ngữ khí vẫn trước sau như một, tràn đầy trào phúng: "Nếu không muốn lại gây thêm phiền toái thì thu liễm tính tình của cậu lại đi, ngôi sao cứu thế ạ. Hay có lẽ đây là truyền thống của nhà Potter, thích ra vẻ anh hùng?"

"Em chỉ đang ăn ngay nói thật thôi." Harry sợ Snape sẽ không ngừng trào phúng, nên vội vàng nắm chặt thời gian, đưa ra yêu cầu, "Giáo sư, em có thể ..."

"Không thể." Snape không chút do dự đáp.

"Ông còn chưa nghe được cầu xin của em mà." Harry gần như bị tức đến mức bật cười, "Điều em muốn nói là, em luôn biết ông rất tốt với em."

Ánh mắt Snape lập lòe một chút, trong phút chốc ấy, Harry thậm chí cho rằng ông ấy muốn trừ điểm. Nhưng cuối cùng ông ấy không nói gì.

"Em đã đoán được là ông sẽ muốn tự mình bắt được em, cho nên em đã chuẩn bị —" Harry thò tay vào cặp xách, lấy ra một bình nước, "Trà mật ong đấy. Có người bảo em là trước khi ngủ, bôi nó lên môi là có thể giúp môi không bị khô nứt, nhưng em nghĩ ông cứ trực tiếp uống là được rồi, bởi vì chưa đến 2 phút ông đã liếm sạch thuốc trên môi xong rồi."

"Nghe qua có vẻ như cậu hiểu về ta hơn cả bản thân ta nữa." Snape không thoải mái lẩm bẩm một câu, cũng không đưa tay tiếp nhận, "Ta không cần. Potter, nếu cậu tập trung nhiều tinh lực hơn trong bài luận văn..."

"Ôi ôi, tay em đau quá." Harry cực kỳ cố tình kêu to một tiếng, càng thêm cố tình thay đổi cái tay đang cầm bình nước.

Hai người giằng co vài giây, cuối cùng Snape vẫn thỏa hiệp.

"Được rồi, có vẻ như không biết từ khi nào ta đã có thêm một con gia tinh." ngữ khí của ông mang hàm ý: cuộc nói chuyện này dừng ở đây, "Tốt nhất cậu mau chạy nhanh về tòa tháp Gryffindor ..."

Harry ngữ điệu vững vàng, cắt ngang lời người kia: "Em còn muốn cho ông một nụ hôn ngủ ngon."

Trong một tích tắc, Snape dường như không biết phải nói gì. Lời thỉnh cầu này đương nhiên không hợp lý, nhưng ngữ điệu Harry nói ra lại thật giống như đang nói "Em muốn nộp bài tập Độc dược", thoải mái bình thường, nên hiển nhiên Snape cho rằng mình đã nghe nhầm, vẻ mặt ông đầy hoài nghi, trừng mắt với Harry. Nhưng Harry căn bản không định cho người kia cơ hội phản ứng, vừa nói xong cậu đã lập tức hành động ngay — cậu đặt tay trên vai Snape, hơi dùng chút sức kéo gần khoảng cách, tinh chuẩn hôn lên môi Snape.

Tiếc nuối là trong khoảnh khắc cuối cùng, Snape, mất bò mới lo làm chuồng, nghiêng nghiêng đầu, nên chỉ hôn được trên khóe miệng một chút, quả thực giống như lần ngoài ý muốn trước vậy, nhẹ nhàng mà ngắn ngủi.

"Có mấy quốc gia sẽ hôn ngủ ngon kiểu như vậy, ông đừng mắng đấy." Harry đúng lý hợp tình nói.

Snape nhìn người đánh lén vừa hôn xong liền mạnh mẽ lùi hơn ba bước, mặt không biểu cảm gõ gõ đũa phép: "Có điểm của mấy Nhà qua một đêm sẽ ít hơn 50, đừng trách ai cả..."

"Ngủ ngon, giáo sư! Chúc mộng đẹp!" Harry cao giọng lên, trước khi Snape kịp trừ điểm, cậu đã chạy như điên về phía hành lang bên kia.

Hết chương 108

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top