Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 16

Sau đó Harry đã sửa lại thói quen ở lại sau khi học xong lớp Độc dược.

Những món quà không được nhận vẫn còn nhét trong rương của cậu. Nhưng Harry đã chán lắm rồi. Khắp nơi đều lan truyền nói cậu là người thừa kế của Slytherin, ngay cả chính cậu cũng không nhịn được dao động — cậu là Xà Khẩu, hơn nữa Nón phân loại cũng cho rằng nên phân loại cậu ở Slytherin. Dưới tình huống như vậy, cậu không thể chạy tới xin chủ nhiệm nhà Slytherin giúp đỡ được. Hơn nữa căn bản cậu cũng không muốn làm như vậy.

Trong trường học, mọi người đều hoảng sợ. Lúc này đã không có nhiều chuyện tốt để cậu kiên trì vui vẻ nữa, huấn luyện Quidditch là như vậy, việc cấm túc cũng như vậy. Từ sau lần quyết đấu trước, Harry đã không được ở riêng với Snape, nhưng cậu vẫn không thể tránh được các buổi cấm túc. Đây là cái giá lớn cậu phải trả vì thuốc Đa Dịch.

Khi đi xuyên qua hành lang lạnh lẽo rất dài kia, trong lòng Harry chất đầy nỗi khó chịu bực tức. Snape không nói muốn cấm túc đến khi nào, có lẽ sẽ mãi đến cuộc thi đấu tiếp theo ...

Nhưng khi đã đứng trong văn phòng tối tăm, thấy ma dược đang thong thả được nấu trong vạc, Harry lại cảm thấy bình tĩnh. Ít nhất thái độ của Snape với cậu không thay đổi gì cả — cho dù mọi người đều nói cậu có thể là phù thủy hắc ám tà ác chăng nữa.

Sau đó Harry đứng trước một cái thùng lớn, trong thùng là những con sên đang chậm rãi bò bò, tai nghe thấy Snape lạnh lùng nói: "Phân loại nguyên liệu bị hỏng, bỏ nó ra ném vào cái đĩa đặt bên cạnh."

"Nguyên liệu — bị hỏng?" Harry giơ giơ tay trên cái thùng một lúc, thật sự không muốn hạ tay xuống tí nào, "Em có thể mang bao tay không?"

"Không thể." Snape khinh thường bĩu môi, ra vẻ công bằng cười nói, "Dùng ngón tay trần của cậu để cảm giác, nguyên liệu bị hỏng đã cứng đờ."

Harry biết đây là Snape cố ý làm khó dễ. Cậu hít sâu một hơi, trợn mắt nhét tay vào trong thùng — ông trời ơi, thật sự không ngôn ngữ nào miêu tả được.

Vì nhịn xuống, không muốn nhìn vào trong thùng, ánh mắt của Harry quét đi khắp nơi, dường như xuất phát từ thói quen, nên tự động chăm chú nhìn vào Snape.

Harry bén nhọn đánh trả: "Chẳng lẽ không phải vậy sao?"

"Chẳng lẽ không phải vậy sao —" Snape không thể tin nổi lập lại một lần, cuối cùng cũng xoay người đối mặt với Harry, giống như muốn xác nhận thứ đang nói chuyện với mình có phải là con sên hay không, "Chỉ sợ cậu đã nghĩ sai gì rồi. Không phải học viện lựa chọn cậu, mà là cậu lựa chọn học viện. Từ điểm này thì, ta muốn có được quyền lực đuổi học cậu thì thật quá khó khăn... thật là làm người tiếc nuối."

Quả thực ông ấy đang mang bộ dáng rất không vui. Ngược lại với ông chính là vẻ mặt của Harry, giống như một đóa hoa hướng dương vừa mới được ánh mặt trời chiếu đến: "Nếu nói như vậy thì, em không thể thuộc về Slytherin?"

"Potter, ta cho rằng còn không tới lượt cậu ghét bỏ học viện của ta..." dường như Snape hy vọng Harry có thể chủ động cắm đầu vào trong cái thùng kia đi cho ông bớt phiền, ông hạ giọng lẩm bẩm, "Không, tốt nhất cậu đừng chọn chỗ ta. Gryffindor từ trước tới nay không thiếu ngu xuẩn, nhưng nhà chúng ta thì thà ít chứ không nhận người lung tung."

Vạc bắt đầu phát ra thanh âm ùng ục. Snape lập tức quay người đi, chỉ để lại cho Harry một bóng lưng gần như hòa nhập vào trong bóng tối.

Harry cảm thấy con sên bò qua trên ngón tay cậu. Cậu mang đầy ý xấu nghĩ, nếu lúc này cậu ôm Snape một chút ...

"Làm tốt việc của chính cậu đi." giống như sau lưng Snape có đôi mắt ấy, "Nếu khi quay đầu lại mà ta còn thấy cái đĩa trống không, thì ta sẽ bắt cậu ăn hết những thứ cậu chọn ra."

"Vâng, thưa thầy." Harry rầu rĩ đáp lại một câu, đầu ngón tay sờ soạng con sên đã chết cứng, nhưng ánh mắt vẫn dính trên người Snape.

Cậu nhìn ông ấy chỉ để tránh phải cúi đầu nhìn đến thứ trong thùng thôi — cho nên ánh nhìn chằm chằm này là hoàn toàn hợp lý đúng đắn.

Hết chương 16

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top