Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 35

Đây là một trận đấu cực kỳ xuất sắc. Cho dù nhà Slytherin thật sự đã dùng một số thủ đoạn khá hèn hạ ("Đám khốn nạn dơ bẩn, lừa đảo, đê tiện!" Bình luận viên hiện trường Lee Jordan điên cuồng hét lên), nhưng thực lực giữa đôi bên vẫn là không thể nghi ngờ, mà hai Tầm thủ vẫn luôn là trung tâm của sự chú ý, ở giây phút cuối cùng, họ gần như cùng một lúc lao về phía trái banh Snitch vàng -

Harry bắt được quả cầu nhỏ đang rung động muốn vỗ cánh kia!

Qua bảy năm, nhà Gryffindor lại lần nữa thắng được Cúp Quidditch. Các đội viên vừa hạ cánh xuống đất thì lập tức được bao phủ trong đám đông màu đỏ tươi, khắp sân bóng đều là những người đang vui mừng, đập vào tầm mắt đều là những tươi cười mừng rỡ như điên.

Khi Harry tiếp nhận cái cúp mà Wood vừa nức nở vừa đưa cho cậu, cậu cao cao giơ cúp lên. Trong suốt quá trình thi đấu, cậu không liếc nhìn Snape cái nào, còn bây giờ tầm mắt cậu lại đang vòng quanh nhìn khắp nơi, tha thiết muốn bắt được thân ảnh của Snape.

- Slytherin mất cúp, nhất định ông ấy đã bỏ đi rồi.

Ý nghĩ này làm trái tim Harry nặng nề một chút. Nhưng cậu lập tức thoáng nhìn thấy một thân người mặc áo choàng đen đứng ở nơi cao nhất trên khán đài, lúc này mọi người đều đang vây quanh Harry, chỉ có người kia lẻ loi đứng ở chỗ cao, giống như cách biệt với tất cả những chuyện vui chơi hạnh phúc của thế giới bên phía này.

"À – bọn em thắng rồi! Em mời thầy ăn đồ ăn nhẹ được không!"

Harry kêu to ra tiếng, lời nói cùng tiếng cười chấn động trong lồng ngực cậu, giống như một hạt giống nhanh chóng nảy mầm dưới ánh mặt trời, dây leo trưởng thành mang tinh thần phấn chấn bồng bột, leo lên quấn quanh toàn bộ trái tim cậu. Giờ phút này, dường như toàn thế giới đều đang cuồng hoan, nhưng cậu lại chỉ lớn tiếng kêu gọi một người.

Những người dưới khán đài không biết câu chuyện, chỉ tiếp tục việc chúc mừng của bọn họ. Mà người trên khán đài chỉ lười biếng phất phất lá cờ trong tay ông ấy, con rắn bạc trên đó lấp lánh tỏa sáng dưới ánh mặt trời.

*

Niềm vui sướng khi Gryffindor thắng được Cúp Quidditch dai dẳng kéo dài ít nhất một tuần, trong thời gian đó, mức độ chịu đựng của Snape thẳng tắp giảm xuống, cứ như ông ấy muốn trừ sạch số điểm nhà Gryffindor đoạt được vì thắng giải quán quân. Nhưng bất chấp như vậy, bầu không khí trong lớp Độc dược vẫn cứ vui sướng đầy tiếng cười, cho dù còn một nửa học sinh Slytherin không cười, thì vẫn đạt đến trạng thái tối cao mà trước đây Ron từng nói tới.

Điều làm Harry đặc biệt buồn bực là, bản thân cậu gặp xui xẻo bị mất mặt, còn các học sinh Slytherin và Gryffindor lại cùng nhau cười ầm ĩ lên, chân chính thực hiện sự hòa hợp không phân cách. Mà Ron còn mạnh mẽ khen ngợi cậu "Đã hi sinh thân mình, cống hiến sức lực, giúp hai nhà hòa bình giao lưu với nhau", Hermione nghe được như vậy, nhưng không mắng cậu ta, cũng không an ủi cậu chút nào.

Nhưng mọi người vẫn rất đau khổ, tuy lớp học Độc dược không còn quá căng thẳng như xưa, thì kì thi Độc dược lại trở nên khó khăn căng thẳng hơn cả ngày trước. Harry nghi ngờ rằng điều này là vì Snape cố ý trả thù, phải biết rằng thành tích Độc dược của cậu luôn không kém, vậy mà khi thi cũng thiếu chút nữa trượt môn, càng đừng nói đến sự khốn khổ của những học sinh khác khi thi môn này. Có mấy lần cậu khẳng định bản thân mình đã nghe được tiếng cái vạc đang rung động sắp nổ của ai đó.

Nhưng nếu không phải vì đang thi, thì ngược lại Harry sẽ rất vui vẻ - Snape đã đứng rất lâu bên cạnh cậu đấy, tuy rằng ông ấy đứng và mang bộ dáng vui sướng chờ mong thấy cậu gặp họa. Nhưng Harry suy đoán thành tích của cậu hẳn cũng không quá kém, vì khi Snape cuối cùng viết chữ lên sổ, thì sắc mặt của ông ấy trở nên càng thêm âm trầm.

Hết chương 35

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top