Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 38

"Chuyện kinh hoàng... kinh hoàng... thật là kỳ tích khi không có ai chết... chưa từng nghe qua chuyện như vậy... may mà lúc đó có ông ở đó, ông Snape ạ...."

"Cảm ơn ngài, Bộ trưởng."

"Ta dám nói là ông sẽ được Huân chương Merlin, đệ nhị đẳng. Nếu mà ta xoay sở được, thì sẽ là đệ nhất đẳng!"

"Thật sự cảm ơn ngài, bộ trưởng. Nhưng so với huân chương, tôi càng quan tâm đến phán quyết đối với Black. Nếu ngài vui lòng nghiêm túc suy xét lời nói của tôi..."

"Nhưng ông cũng không chính tai nghe được chuyện đó, phải không? Chính ông cũng nói, là ông chỉ thấy được lời nhắn trong không trung. Thứ lỗi khi ta nói thẳng, sợ rằng lý lẽ này rất khó thuyết phục Sở chấp hành luật pháp luật và bên Hội đồng ủy ban."

"Đó là nguyên nhân làm cuối cùng tôi đã mang Black về đây. Thưa bộ trưởng, tôi hy vọng sự phán xử công bằng, theo pháp luật đủ bằng chứng. Cho dù chân tướng là gì - "

"Chân tướng có lẽ chính là hắn có ý định mưu sát Harry nhưng chưa thành công, hơn nữa còn bịa đặt ra một chuyện xưa ly kỳ, chẳng những đã lừa gạt được các học sinh vừa ngây thơ vừa vô tội, còn mê hoặc được một vị giáo sư trẻ tuổi có thể đạt được Huân chương Merlin Đệ Nhất đẳng."

Sao có thể như vậy được! Harry cùng Hermione nhảy dựng lên. Cậu khăng khăng muốn gặp hiệu trưởng ngay bây giờ, kết quả tiếng la hét của họ đã dẫn hai người còn đang trên hành lang đi vào trong phòng.

Kế tiếp là một hồi tranh luận làm bà Pomfrey vô cùng tức giận. Harry cùng Hermione nỗ lực giải thích, còn ngài bộ trưởng lại như dỗ dành trẻ con, kiên trì cho rằng hai đứa nhỏ đều bị choáng váng, nên lập tức nằm xuống nghỉ ngơi. Mà Snape không nói một lời, lấy thái độ xem khỉ làm xiếc, dửng dưng hài hước đứng ở một bên, làm Harry thật sự muốn nổi trận lôi đình.

Bộ trưởng bất đắc dĩ dỗ dành mấy đứa trẻ: "Harry, Harry, đầu óc cậu đang rất rối loạn..."

"Chẳng lẽ đầu óc Snape cũng rối loạn sao!" Harry sốt ruột nhìn về phía Snape, "Nhất định ông biết rõ chuyện gì đã xảy ra!"

Lúc ở trên hành lang, Snape có lý luận rõ ràng chặt chẽ để phản bác lại ngài bộ trưởng, còn bây giờ ông lại mang một bộ dáng lười nhác chẳng muốn mở miệng, dường như cảm thấy con cún nhỏ tên là Harry đang nhe răng sữa đòi dọa người, nên ông chỉ khinh thường quay mặt đi.

"Ông có ý gì!" Cơn giận bốc lên trong lòng Harry.

Nhưng bà Pomfrey đã đột nhiên nhét một miếng sôcôla to vào trong miệng Harry, rồi vừa bắt cậu trở lại giường, vừa hạ lệnh đuổi người với bộ trưởng.

"Mời ra ngoài, những đứa trẻ này đều cần nghỉ ngơi..."

Cửa lại mở ra, lần này là cụ Dumbledore tiến vào. Harry liều mạng nuốt xuống miếng sôcôla to đùng trong mồm, mạnh mẽ đứng lên. Mắt thấy bà Pomfrey muốn phát điên lên, Dumbledore trấn tĩnh nói: "Ta xin lỗi, Poppy, nhưng ta muốn nói chuyện riêng với hai đứa trẻ này."

Quả nhiên bà Pomfrey lại muốn tức giận, nhưng bộ trưởng đã nhìn vào đồng hồ bỏ túi, ôn hòa khuyên nhủ an ủi mời bà đi ra cửa: "Nếu đã như vậy thì chúng ta hãy tạm thời rời đi đi. Giám ngục sắp đến rồi, ta muốn đi nghênh đón chúng nó..."

Ông ta mở cửa ra, chờ Snape cũng ra ngoài cùng mình, nhưng Dumbledore đã bổ sung: "Severus, ta hy vọng cậu cũng lưu lại đây."

Snape ngừng lại tại chỗ. Ánh mắt của Fudge lướt đi qua lại giữa hai người một lúc, rồi cuối cùng nói: "Vậy được rồi. Dumbledore, khi cụ xong việc thì chúng ta sẽ gặp nhau ở tầng trên."

Cửa nhẹ nhàng đóng lại.

Hết chương 38

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top