Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 4

Trong hai tháng này cũng có đan xen vài chuyện thú vị. Ví dụ như Harry cùng Malfoy quyết đấu trong đêm.

Nguyên nhân quyết đấu là vì Malfoy thay cha của cậu ta là Lucius giao một ít đồ cho Snape, thế mà Snape lại nhận lấy! Khó mà nói Malfoy có cố ý khiêu khích Harry hay không, nhưng Harry cực kỳ tủi thân: "Dựa vào cái gì ông ấy thiên vị mày! Tao muốn quyết đấu với mày!"

Malfoy: "??? Mày nghĩ tao sợ á, buổi tối nhớ tới đấy!"

Kết quả không ngoài dự đoán, Malfoy không đến, mà nhóm ba người Harry lại vô tình đi vào hành lang cấm, gặp được con chó Địa ngục ba đầu.

*

Halloween sắp đến, Harry bắt đầu tìm kiếm hành động mới cho kế hoạch. Cậu viết cho cụ Dumbledore một phong thư, hy vọng trước yến hội Halloween có thể gặp ông nói chuyện một chút.

Ron và cậu vốn nghĩ rằng hiệu trưởng sẽ không có thời gian, hoặc có thời gian cũng không thèm để ý đến một học sinh năm nhất. Nhưng ngoài dự đoán, Harry nhận được thư đồng ý.

Harry hoàn toàn không nghĩ tới cuộc nói chuyện sẽ đột nhiên liên quan tới Quirrell, nhưng một tia dự cảm để cậu nhanh chóng làm ra hành động: cậu giơ tay gõ cửa.

Chỉ gõ ba cái, cửa liền mở ra cùng khuôn mặt âm trầm của Snape. Harry lộ ra vẻ ngạc nhiên: "Giáo sư, sao thầy lại ở đây vậy?"

"Hỏi hay lắm, dựa theo lẽ thường mà nói, rõ ràng ta không nên xuất hiện ở bất cứ góc nào trong lâu đài này." Snape hơi kinh ngạc vài giây, không kiên nhẫn liếc nhìn Harry một cái rồi vội vàng rời đi.

Trong văn phòng hình tròn sáng sủa, vẫn còn một chai rượu trên bàn, và cụ Dumbledore đang đọc cuốn "Thuật Biến hình ngày nay" bên cạnh bàn. Harry cảm thấy có chút áy náy: "Em xin lỗi, em đến sớm hơn thời gian đã nói một chút, vì em rời khỏi lớp sớm."

"Không sao, ta nghĩ giáo viên và các học sinh đều đang mong chờ bữa tiệc tiếp theo." Dumbledore vẫy đũa phép để chiếc ly đầy bay về phía Harry, "Tự nhiên đi. Nói thẳng đừng ngại, cậu đã gặp vấn đề khó khăn gì nào?"

Harry vội vàng xua tay: "Không, thưa thầy, em chưa được phép uống..."

"Ta đâu có nói đó là rượu. Đó chỉ là mật ong." Dumbledore liếc nhìn chai rượu trên bàn, như có ý gì đó. "Khi rơi vào một cái bẫy, có đôi khi người ta khó tránh suy nghĩ - hoặc tưởng tượng sai lầm."

Câu này rất dễ làm cậu liên tưởng đến cuộc trò chuyện vừa rồi. Harry nhấp một ngụm mật ong với lương tâm cắn rứt: "Em muốn hỏi thầy một chuyện - về giáo sư Snape, trên thực tế ..."

Nhưng cụ Dumbledore rất tinh tường, dường như ông đã biết những gì Harry đang hỏi: "Sự thật là cậu còn trẻ, có nhiều thời gian để tìm câu trả lời cho những câu hỏi đó. Theo ta thấy, cậu không giống như nhiều giáo viên nghĩ, rằng cậu đang yêu thích Snape."

"Hình thức tác chiến mới phản kích lão dơi."

Những từ đó dường như đột ngột trồi lên trong tâm trí cậu, khiến Harry giật mình. Nhất thời cậu không nói nên lời.

Dumbledore đóng sách lại, kết thúc cuộc trò chuyện bằng một giọng điệu không thể nhầm lẫn: "Được rồi, chúng ta cùng nhau đến nhà ăn đi. Bữa tiệc sắp bắt đầu, ta đang rất mong đợi món gà quay..."

*

Hiệu trưởng cũng không yên ổn mà thưởng thức món gà quay ngon lành.

Harry, Ron và Hermione trở thành bạn tốt của nhau trong sự kiện này vì bữa tiệc bị gián đoạn bởi những con quái khổng lồ.

Trước sự thất vọng của Harry, Snape cũng đến thu dọn kết cục, và không ngạc nhiên khi có một lời cảnh báo như "Ta biết ngay Potter sẽ không bỏ lỡ cơ hội được chú ý" - đại loại như vậy.

Trước khi quay trở lại ký túc xá, Harry đã tự biện minh cho mình: "Thưa thầy, em nghĩ đó là một loại can đảm."

"Can đảm?" Snape ngạc nhiên lặp lại. "Potter — cái gì đây?"

Cái đầu bí ngô to hơn đầu Harry một vòng, suýt nữa đập vào mặt Snape, Harry ôm cái đầu khổng lồ, đôi mắt xanh lục sáng ngời:

"Halloween vui vẻ!"

Snape lùi lại một bước, như thể bị một cơn bão nhỏ quật vào mặt: "Lần này là cái gì?"

"Đồng hồ báo giờ bí ngô", Harry nói một cách đắc thắng, "Nó cho thầy biết thời gian tại một số thời điểm nhất định, rất có ích. Em nghĩ thầy sẽ thích món quà này, nhìn xem, hãy chọc nó như thế này và nó sẽ cho thầy một lời nhắc ngẫu nhiên dựa theo tình hình ..."

Harry dùng đũa phép chọc vào đầu quả bí ngô, và một ngọn lửa xanh bùng lên ngay lập tức kèm theo giọng nói trầm ấm: "Tình yêu ơi, mau thử một chút bùa Hưng phấn!"

Giọng nói phát ra xong, ngọn lửa liền vụt tắt. Snape lùi lại một bước. "Không, ta không thích nó. Quay lại tháp Gryffindor với cái đầu thân yêu của cậu ngay bây giờ, Potter, hoặc —"

"Được rồi, thưa thầy! Chúc ngủ ngon, không cần cảm ơn đâu!" Harry dúi cái đầu bí ngô vào tay Snape và chạy đi.

Chú sư tử con, người đã thành công trong kế hoạch của mình, nhanh chóng biến mất vào góc hành lang một cách vui vẻ.

Mặt Snape u ám kinh khủng. Cái đầu bí ngô vừa bị chọc khi được giao cho chủ nhân mới, nên nó lại gào lên mạnh mẽ: "Tình yêu ơi, cho nó một bùa Vướng chân đi!"

Percy vừa giải tán nhóm học sinh cuối cùng và đang trên đường trở về ký túc xá. Cậu nhìn thấy giáo sư Độc dược đang đứng một mình trong hành lang, tay ôm một quả bí ngô khổng lồ.

"Muộn thế này..."

"Trừ Gryffindor mười điểm." Snape quay người bước đi.

Percy: "... Vâng, giáo sư."

Percy: "???"

Hết chương 4

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top