Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 69

"Em đương nhiên đang ở trên giường của mình, thưa giáo sư," Harry nhìn chằm chằm Snape, "Chẳng lẽ em có thể xuất hiện trên giường của thầy sao?"

Nếu cặp song sinh nhà Weasley ở đây, nhất định sẽ vỗ tay reo hò với lời phản kích dí dỏm của Harry. Nhưng Snape khẳng định sẽ không thưởng thức ngôn ngữ tinh diệu của Harry đâu, ông tức giận đến mức khuôn mặt đã có chút vặn vẹo.

"Ban đêm cậu đã đi dạo trên hành lang, điều này không thể lừa gạt được ta đâu, Potter! Không sai, chắc Moody Mắt-điên đại khái cũng đã tham gia câu lạc bộ những người hâm mộ cậu, nhưng ta ——"

"Thầy cũng có thể tham gia." Harry lại một lần khiêu khích cắt ngang lời Snape nói, "Em muốn nói, nếu thực sự có một câu lạc bộ như vậy tồn tại. Em sẽ nhiệt liệt hoan nghênh thầy."

Trong chốc lát Snape không nói thêm gì nữa. Ông ấy hung tợn trừng mắt với Harry, mà Harry cũng nổi giận đùng đùng trừng mắt trở về. Giống như hai người đều đã quên còn có sự nghiệp trừ điểm Nhà nữa vậy.

Rốt cuộc, Snape lạnh lùng nói: "Ta sẽ không chịu đựng hành vi của cậu thêm một lần nữa. Nếu cậu lại một lần tiến vào văn phòng của ta lúc đêm hôm khuya khoắt, Potter, vậy thì cậu vĩnh viễn đừng nghĩ sau này có thể lại bước vào hầm một bước."

Bên miệng câu nói kia —— "Cái gì là 'Đêm hôm khuya khoắt tiến vào văn phòng của thầy', chẳng lẽ thầy cho rằng em muốn bò đến trên giường thầy sao?" — Harry lại lần nữa nuốt nó vào trong. Lời uy hiếp này tương đối có hiệu quả với Harry, dù sao thì cậu đã chuẩn bị nhiều bất ngờ nhỏ dưới hầm như vậy mà.

Tuy Harry đã từ bỏ tiếp tục khiêu khích, nhưng việc này không thể dễ dàng kết thúc được. Ngay sau đó, Snape từ áo choàng đen móc ra một bình thủy tinh nho nhỏ, bên trong bình là một loại thuốc trong suốt tuyệt đối. Harry cẩn thận nhìn.

"Cậu biết đây là gì không, Potter?" Snape nói, cặp mắt kia lại lóe lên quang mang ác ý.

"Không biết." Harry giả bộ tự hỏi một chút, "Có lẽ, là quà Giáng Sinh của em?"

"Ngu xuẩn! Lễ Giáng Sinh vừa mới qua không bao lâu, cái đầu phình to của cậu không chứa nổi thứ gì ngoài quà tặng sao?" dường như Snape đang cố nén xúc động muốn cầm giáo án tàn nhẫn đập đầu Harry, "Đây là Chân dược — một loại thuốc khiến người phải nói thật, hiệu quả cực kỳ mạnh mẽ, chỉ cần ba giọt, là có thể khiến cậu để lộ ra các bí mật sâu nhất trong nội tâm, cho cả cái lớp này chăm chú lắng nghe. Đương nhiên, việc sử dụng loại thuốc này có các quy định và khống chế cực kỳ nghiêm khắc của Bộ Pháp thuật. Nhưng cậu cần đặc biệt lưu ý, nếu không có thể ta sẽ lỡ tay, " — ông hơi lay động bình thủy tinh — "Đổ nó vào nước bí đỏ cậu sẽ uống trong bữa tối. Sau đó, Potter... Sau đó chúng ta liền sẽ biết thật sự cậu có từng đi qua văn phòng của ta không."

Harry không nói gì. Trong khoảng thời gian ngắn, trong đầu cậu trào ra rất nhiều ý tưởng lung tung rối loạn, lúc này biểu tình trên mặt cậu nhất định rất kỳ quái, bởi vì Snape đột nhiên cảnh giác thu lại bình thủy tinh.

Đây thật sự là một loại thuốc ghê gớm thần kỳ, "Khiến cậu để lộ ra các bí mật sâu nhất trong nội tâm"... nhưng Snape lại chỉ muốn dùng nó để chứng minh Harry đã xông vào văn phòng ông ấy. Đương nhiên, Harry không chút nghi ngờ rằng, nếu Snape thật sự làm như vậy, cậu nhất định sẽ bị bắt thổ lộ ra càng nhiều bí mật không nên bị thổ lộ, sẽ làm rất nhiều người rơi vào phiền toái — đầu tiên là Hermione cùng Dobby — trong khi giãy chết, trong lòng cậu vẫn còn cất giấu rất nhiều bí mật khác nữa... Ví dụ như thái độ của cậu đối với Snape cho đến nay, cậu không muốn bị phát hiện là bản thân thường xuyên nhìn chằm chằm Bản đồ Đạo Tặc xem Snape đang làm gì, hoặc là...

Nghĩ đến việc này, Harry cảm thấy trong lòng sông cuộn biển gầm. Xuất phát từ trực giác nào đó, cậu không hy vọng Snape hiện tại có thể nhận ra một số việc không nên bị bại lộ quá sớm (cho dù chính cậu còn không nói rõ được thứ đó là cái gì, hơn nữa lại mơ hồ cảm giác thấy dường như Snape đã sớm nhận ra).

Mặt khác, còn có một ý nghĩ càng âm u hơn nữa— cho dù Harry cũng không muốn thừa nhận đâu — là nếu có cơ hội, cậu cũng muốn đổ Chân dược vào nước bí đỏ của Snape. Thậm chí không cần nghĩ cũng đã có lý do cho chuyện này rồi, đó chính là vì Snape là một kẻ ngu ngốc nghĩ một đằng nói một nẻo ... Và miêu tả như vậy của cậu đã là cách nói giảm nói tránh rồi. Để miêu tả trực tiếp hơn thì, Snape luôn không nói thật với cậu, nói cách khác, Snape là con trai không thích mở vỏ ...

Nhưng nếu cứ như vậy, cậu làm sao có thể biết được trong vỏ là hạt cát hay là ngọc trai đây? Harry đổ thêm cả rễ gừng vào trong vạc, trong đầu tràn đầy những ý tưởng hỗn độn có liên quan với Chân dược.

Hết chương 69

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top