Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 93

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 93

Kế tiếp mãi đến khi ngồi ở hàng ghế phía sau trong phòng học, ba người đều giống chim cút, ngoan ngoãn yên tĩnh co rụt một chỗ.

Trong phòng học hoàn toàn yên lặng, sau một kỳ nghỉ dài đến hai tháng, xem ra mọi người đều không có ý định bắt đầu ngoi đầu lên vào ngay ngày đầu tiên, nếu làm như vậy thì sẽ chỉ làm các tiết Độc dược kế tiếp càng gian nan hơn. Trên bục giảng, Snape đang nghiêm khắc nhìn mọi người, cũng như các giáo viên khác, lời dạo đầu của ông với lớp học là nhắc nhở về cuộc thi O. W. L.

"Đương nhiên, qua một năm này, trong các cô cậu sẽ có rất nhiều người không thể theo học môn của ta nữa," Snape tiếp tục nói, ánh mắt lướt qua mặt của mấy đứa học sinh đã rõ ràng thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Ta chỉ chọn những học sinh ưu tú nhất vào lớp Độc dược cấp độ N. E. W. T., cho nên trong số chúng ta, sẽ có một số người không thể không nói lời vĩnh biệt."

Môi ông hơi hơi cong lên, ánh mắt dừng trên mặt Harry, hiển nhiên ước gì Harry lập tức cút đi. Nhưng khẳng định trong lòng ông biết rõ ràng, với thành tích Độc dược hiện tại của Harry, thì sẽ không hề khó khăn để tiếp tục học tiến lên đến cấp bậc N. E. W. T. Cho nên Harry không sợ hãi đón nhận tầm mắt lạnh băng của Snape, còn đáp lại bằng một mỉm cười thẹn thùng mười phần cố tình.

Chắc tươi cười kiểu ấy đại khái làm người nào đó cảm thấy thật khủng bố, vì Snape đã lập tức dời tầm mắt đi, bắt đầu giảng dạy nội dung đi học hôm nay.

Nhìn chằm chằm ma dược đã được làm đến một nửa trong cái vạc, trong lúc nhất thời, trong đầu Harry hoàn toàn trống rỗng. Cậu mơ hồ nhớ rõ mình đang định thêm bột đá mặt trăng, vậy chứng tỏ là... Cậu đột nhiên nhìn sang bột phấn đã được cân xong để sẵn đấy, vội vàng cầm đĩa đổ nó vào, sau đó bắt đầu quấy.

Quấy ngược chiều kim đồng hồ ba vòng, không sai, chất thuốc bắt đầu sôi trào. Harry không dám lại tạm dừng, nhanh chóng vươn tay đi lấy cái chai đựng chất dịch đế căn thảo.

"Bang", đũa phép không nhẹ không nặng đánh trên mu bàn tay cậu.

Snape có chút bực bội răn dạy quở mắng: "Xem ra cậu chỉ biết những chữ ở nửa dòng đầu, phải không?"

Harry che tay lại lung tung gật đầu, một ít chữ như là "Sôi trào 7 phút" chợt lóe lên lướt qua trong đầu cậu, lại không thể khiến cậu có bất cứ phản ứng gì. Snape mang ánh mắt tìm tòi nghiên cứu, trên dưới đánh giá Harry một hồi, cuối cùng hung hăng dùng ánh mắt đâm cảnh cáo cậu một cái, sau đó bỏ đi.

Giống như đột nhiên bừng tỉnh từ trong mộng đẹp vậy, Harry ảo não trừng mắt với một nồi thuốc đang sôi trào, không cần nỗ lực tí nào, đã lập tức nhớ ra một bước kế tiếp là cái gì, lại nhìn bảng đen một cái, đại khái bước đi cũng đã thuộc hết trong lòng. Hôm nay cậu thật quá kỳ quái, nhất định Snape cũng phát hiện ra điều này... Rõ ràng trước kia, khi thi cuối kì, cho dù Snape đứng ngay cạnh cậu quan sát, cậu vẫn có thể mặt không đổi sắc tiếp tục thao tác, thậm chí còn yêu thích muốn Snape vẫn luôn ở bên cạnh cậu, đừng di chuyển vị trí đi đâu cả. Nhưng mà đúng ở hôm nay, tinh thần cậu lại thấy không thích nghi được.

Bây giờ cậu còn 7 phút để tĩnh tâm, các bước đi còn lại sẽ càng lúc càng phức tạp, cũng càng cần đầu nhập tinh lực hơn. Harry thử dựa vào việc chuẩn bị trước nguyên liệu kế tiếp để tập trung tinh thần, nhưng cậu lại thất thần, mấy chữ linh tinh như độc thân cùng kết hôn luôn là không thể hiểu được chui ra, có mấy lần trong thoáng chốc, cậu nghi ngờ chính mình dường như ngửi thấy mùi thanh đạm cay đắng nào đó, làm cậu nhớ tới cái ôm an ủi ở cuối học kỳ trước, lúc đó cậu chôn mặt trên vai Snape ...

7 phút đã qua, Harry bóp đúng thời điểm, tinh chuẩn nắm lấy lọ dịch kia. Trên mu bàn tay cậu chỉ còn sót lại một vệt đỏ cực kỳ nhạt, trên thực tế lúc mới vừa bị đánh cũng đã hoàn toàn không đau — nhưng lại có chút ngứa kỳ dị. Lại hoặc là nên nói, cảm giác ấy chỉ vì cá nhân cậu đang thấy mãn nguyện, hài lòng, vui sướng.

Hết chương 93

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top