Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mười một, Ngũ Chiết Loan

Loan mẹ: "Khuê nữ, đem poster con để trên giường đi."

Loan Loan: "Gì?"

Loan mẹ: "Đem poster Ngô Triết Hàm đặt trên giường."

Loan Loan: "Mẹ nói gì?"

Loan mẹ: "Đem lão công cô ôm đến trên giường đi!"

Loan Loan: "Được thôi!"

------------------------------------------------------

Mười hai, Đới Mạc

Ba tuổi Đới Manh tiểu trong quần, Mạc Hàn đem quần ngoài cởi ra cho cô, nói nhớ phải trả.

Mười ba tuổi Đới Manh theo đuổi nữ sinh, Mạc Hàn đem túi tiền đưa cho cô, nói nhớ phải trả.

Hai mươi ba tuổi Đới Manh không mang dù, Mạc Hàn đem dù cho cô, nói nhớ phải trả.

Ba mươi ba tuổi Đới Manh làm mất nhẫn, Mạc Hàn từ trên tay mình tháo xuống một chiếc giống y như đúc, nói nhớ phải trả.

Bốn mươi ba tuổi tai nạn máy bay, Mạc Hàn đem dù nhảy mặc ở trên người Đới Manh, phất tay cười. Lần này thật sự không cần trả.

--------------------------------------------------------

Mười ba, Hùng Cúc

Bên ngoài tuyết bay tán loạn. . . . . . . . . . . .

Cúc Tịnh Y: "Đi ra ngoài sao?"

Triệu Gia Mẫn: ". . . . . ."

Cúc Tịnh Y: "Đi tản bộ à?"

Triệu Gia Mẫn: ". . . . . ."

Chị thật sự rất muốn cùng em dưới bầu trời tuyết bay tán loạn tản bộ, bởi lẽ không nghĩ qua, chúng ta liền trắng đầu.

Ha ha ha ha ha ha

Lừa gạt em!

Kỳ thật ——

Không có tuyết rơi,

Cũng không có em. . . . . .

-----------------------------------------------------------------

Mười bốn, Việt Loan

" Triệu Việt, tan học đi đến nhà cậu chơi đi."

Khâu Hân Di mặt mang tươi cười ôm cổ Triệu Việt đang chuyên tâm đọc sách.

"Ân, nhưng nhà tớ không có gì để chơi." Triệu Việt hơi miễn cưỡng, cũng không quay đầu lại mà trả lời.

Ngay sau đó, quyển sách trên tay đột nhiên bị giành đi, môi bá đạo bị ngăn chặn. Khâu Hân Di nhíu mi, " Vậy chơi cậu đi."

----------------------------------------------------------------

Mười lăm, Đới Mạc

Đới Manh ở trên đường nhìn thấy Mạc Hàn đã nhiều năm không gặp mang theo một tiểu cô nương bảy tám tuổi, vẫn như cũ tiêu sái tươi cười làm cho trong lòng cô không khỏi có chút tư vị "Con gái chị sao?"

"Ân" Mạc Hàn cười cười "Nhận nuôi"

Đới Manh nhất thời thở dài nhẹ nhõm một hơi "Phải không, thật đáng yêu"

Mạc Hàn ngồi xổm xuống, vỗ vỗ đầu tiểu cô nương "Nhớ rõ ta nói nhìn thấy a di trong ảnh phải làm như thế nào không"

"Nhớ rõ" tiểu cô nương ôm chân Đới Manh, giòn giã hô một câu "Ba"

-----------------------------------------------------------------------

Mười sáu, Lạc Na

Không bao lâu, Từ Tử Hiên được phong thái tử, Vạn Lệ Na được chọn làm thư đồng của thái tử. 

Nhiều năm sau, Từ Tử Hiên đăng cơ làm vua, Vạn Lệ Na được phong Thừa tướng. Hậu cung bao la, Vạn Lệ Na thượng tấu thỉnh Từ Tử Hiên nạp phi. Từ Tử Hiên đi xuống long ỷ, nghiến răng nghiến lợi: Thừa tướng cho rằng, ta không hậu cung là vì ai?

-----------------------------------------------------------------------

Mười Bảy, Mười Bảy Niên

Cung Thi Kỳ: "Thích ăn thịt không?"

Dịch Gia Ái: "Thích."

Cung Thi Kỳ: "Thích rau dưa không?"

Dịch Gia Ái: "Thích."

Cung Thi Kỳ: "Thích chocolate không?"

Dịch Gia Ái: "Thích."

Cung Thi Kỳ: "Thích khoai tây chiên không?"

Dịch Gia Ái: "Thích."

Cung Thi Kỳ: "Thích em không?"

Dịch Gia Ái: "Thích!"

Không xong, Dịch Gia Ái che miệng lại, "Em đừng hiểu lầm, chị chỉ là không kịp phản ứng. . . . . ."

Cung Thi Kỳ vươn tay vuốt tóc của cô: "Gia Ái, nếu em không dùng chiêu này, chị liền cả đời cũng không định hướng em thổ lộ sao?"

-----------------------------------------------------------

Mười tám, Hùng Cúc

Cúc Tịnh Y là thân bán tiên, có được nàng như có được thiên hạ. Một lần ngoài ý muốn cứu đương triều quận chúa Triệu Gia Mẫn, liền bị mang về trong phủ. Triệu Gia Mẫn đối với nàng cực kỳ sủng ái, cũng không muốn nàng tham dự chính sự. Nàng hỏi "Ta nghĩ ngươi sẽ để ta giúp ngươi có được thiên hạ. . ." "Đứa ngốc, ngươi chính là thiên hạ của ta. Đợi một thời gian, cùng ta chu du thiên hạ, được không?" Nàng gật đầu, kết quả ngày hôm sau nàng nghiến răng nghiến lợi mắng: Chu du thiên hạ em gái ngươi! Triệu Gia Mẫn: Ngươi chính là thiên hạ của ta, chu du thiên hạ không phải là chu du ngươi sao? Ta tối hôm qua liền hảo hảo chu du a?

----------------------------------------------------------------

Mười chín, Lạc Na

Vạn Lệ Na nhìn thấy Từ Tử Hiên cùng hậu bối nói nói cười cười, liền đối với Cung Thi Kỳ ngồi bên cạnh căm giận nói: "Em ấy như thế nào có thể trước mặt chị mặt đùa giỡn hậu bối!"

Cung Thi Kỳ cười, hóa ra giấm của hậu bối chị ấy cũng ăn a. . .

Vì thế Cung Thi Kỳ một phen ôm thắt lưng Vạn Lệ Na, ở bên tai cô nhẹ giọng vài câu, làm cho mặt cô ấy hóa hồng. Thấy vậy, Từ Tử Hiên đối với Cung Thi Kỳ giận dữ hét: "Buông Na Bảo Nhi ra! Chị ấy là của đại gia ta!"

------------------------------------------------------------

Hai mươi, Tiếu Tiền

Khổng Tiếu Ngâm: "Chị trước kia bị mù mới có thể cảm thấy được cầm thú như em đáng yêu như thiên sứ!" Cô bị Tiền Bội Đình gắt gao đặt ở trên giường.

Tiền Bội Đình đắc ý ưỡn ngực, nghe được một trận dồn dập tiếng thở dốc mới vừa lòng gợi lên một nụ cười, nói: "Em đời này nhưng chỉ biết cầm thú với một mình chị nga ~"

Khổng Tiếu Ngâm: "Aha ~ đáng chết em nhẹ một chút, mẹ chị sẽ nghe thấy!" . . . . . .

Nữ nhân ngoài cửa đã sớm lệ nóng dân trào: Con gái ngoan, mẹ đã muốn nghe được

Nội tâm mụ mụ: Nhiều năm như vậy a con gái rốt cục cũng tìm được lão công a vui mừng vui mừng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top