Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

24. Sắp Đặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A Hân, cậu tỉnh a, chúng ta đáp xuống rồi."

      "Đau hết cả người! Hử? Mà sao tối thui vậy? Trời sắp mưa à?"

Trương Hân được Hứa Dương lay tỉnh, chị vươn người ê ẩm, sao kêu đi có 1 tiếng thôi mà cả người đau nhứt thế không biết. Nhìn ra cửa sổ thì thấy tối đen, Trương Hân liền cảm thấy lạ, lại nhận được câu trả lời từ Trịnh Đan Ny.

      "Không đâu, chúng ta đang ở thế giới khác rồi, đây không phải Hawaii!!"

      "Ý em là sao Ny Ny?"

      "Chu Chu, nơi này là nơi nào thế?"

      "A! Hình như là thế giới nghịch, cái nơi mà lúc trước Từ Sở Văn bị rơi vào ấy, nơi này nguy hiểm lắm đó nha."

      "Chị biết ai làm không?"

      "Không! Chắc là người lái biết, nhưng chạy rồi đi."

    Chu Di Hân nói với giọng điệu tỉnh bơ, dựa người vào Bách Hân Dư mà nhắm mắt muốn ngủ, xong tiếng nói từ loa vang lên.

      "Xin chào, tôi muốn nhờ các vị đây giúp một việc nên mới thiếu lễ độ mà bí mật đưa các vị đến đây. Xin lỗi rất nhiều."

      "Hử? Giọng quen này quen lắm phải không Thuỷ Thuỷ."

      "Vương Tử Kiệt, có muốn nhờ thì lộ mặt ông ra, không cần làm mấy trò lố lăng này đâu!!"

      "À! Hoá ra là hiệu trưởng sao, cũng rất cao tay đấy!!"

      "Nếu đã biết rõ rồi thì tôi nói luôn, các em phải giúp chúng tôi vá lại lỗ hỏng không gian ở nơi này."

      "Hử? Lỗ hỏng không gian? Nơi này sắp bị rách à?"

      "Đúng vậy! Nơi này được gọi là thế giới nghịch, nó là thế giới dưới chân thế giới của chúng ta. Con người ở đây không có sức mạnh, thứ phân hoá là giàu và nghèo, người càng giàu sẽ càng có quyền trong thế giới này. Và vì là kề nhau nên thế giới này sẽ giống chúng ta đến 90%..."

      "Điều đó có nghĩa là, sẽ có một bản thể không có sức mạnh giống chúng tôi đang tồn tại ở đây sao?"

      "Đúng vậy! Thế giới này đang bị rách do sự biến chất của không gian, các em cần vá nó lại."

      "Cho chúng tôi một lý do đi! Và thứ để trao đổi nữa."

      "Lý do là nếu thế giới này biến mất, thứ tiếp theo biến mất sẽ là ngôi trường các em đang theo học. Nhớ không Trịnh Đan Ny, khi mà không có ngôi trường này, chuyện gì đã xảy ra?"

"Những người có sức mạnh sẽ vì hiệp ước bị phá mà xảy ra xung đột. Đánh giết sẽ xảy ra không ngừng... không, đừng KHÔNG THỂ ĐỂ CHUYỆN ĐÓ XẢY RA!!"

Từ Sở Văn nghe đến đó liền trở nên sợ hãi, Dương Băng Di cũng tay lạnh như băng run rẩy không ngừng. Tất cả mọi người trong máy bay đều sợ, một nỗi sợ riêng...!

"Vậy còn thứ để trao đổi thì sao?"

"Từng người ở đây, muốn gì cũng được khi nhiệm vụ đã hoàn thành!"

"Được! Lần hào phóng duy nhất trên đời của ông đấy. Có sắp xếp chỗ cho chúng tôi không?"

"Có, ra khỏi máy bay, sẽ có người đón các em đến chỗ nghỉ ngơi. Thoả thuận xong, phải cố hoàn thành đấy..."

Chu Di Hân đạp vỡ cái loa dưới chân, nàng không ưa nổi tên hiệu trưởng này. Nhìn mọi người vẫn chưa hết hoảng, nàng đánh mắt qua Trịnh Đan Ny thấy em gật đầu thì liền vỗ tay hai tiếng, nói.

"Mọi người đã nghe rồi đó, chúng ta phải vá lại một lỗ hỏng do không gian bị biến chất tạo ra. Không là thế giới này sẽ die, và thế giới của chúng ta sẽ loạn vì ngôi trường mà ta đang học sẽ die theo thế giới này. Vậy nên, đầu tiên đi xuống và nghỉ ngơi cái đã!!"

"Em còn tưởng chị sẽ nói gì nghiêm trọng lắm, đi thôi Kha!"

"Mọi người cứ bình thường thôi, thế giới này giống chúng ta đến 90% lận, chắc bây giờ là ban đêm nên nó mới tối vậy, đừng lo, xuống thôi nào!!"

Nghe Chu Di Hân nói vậy thì mọi người mới bớt dè chừng hơn, đi xuống máy bay liền có nguyên một chiếc xe buýt đậu trước mặt họ, tài xế mở cửa, họ lần lượt lên xe, hành lý thì đã được chuyển đi từ sớm rồi. Khung cảnh ở nơi này không khác chỗ của nhóm Trần Kha là mấy, nhưng ở đây thay vì là nơi có trường của bọn họ thì bây giờ lại là một công ty giải trí.

      "Ể!! Viên Nhất Kỳ, hình của em in trước cửa công ty đó kìa, đúng bự luôn!"

      "A, hả? Ừ he, có của Nhất Nhất nữa kìa! Ghê bây, ở thế giới này hai đứa mình là người nổi tiếng đó Nhất Nhất ạ!!"

      "Châu Châu, thấy em ghê không? Bảo bảo là người nổi tiếng á nha!!"

      "Giỏi, thưởng cho em nè, chụt!"

    Viên Nhất Kỳ bây giờ chỉ muốn đấm cho Vương Dịch mấy phát, các người yêu nhau thật đáng ghét, Hứa Dương thấy mặt cay cú của Viên Nhất Kỳ thì cười lớn, ngã vào lòng Trương Hân, bầu không khí cũng vui vẻ hơn lúc ban đầu nhiều. Lúc này xe cũng đã tới nơi, một ngôi biệt thự lớn nằm giữ trung tâm, bọn người Trần Kha lần lượt đi vào, người bên trong đang chờ họ đã lâu.
.
.
.
——————————————————————
Diễn biến tập tiếp theo:
      "Xin chào các vị, tôi là lão Diệp, là chủ nhân của nơi này, và cũng là người nhờ giúp đỡ của hiệu trưởng trường các vị."

      "Xin chào, chúng tôi là học sinh của lão hiệu trưởng, ông có thể cho chúng tôi biết thêm vài thông tin của thế giới này được không?"

      "Được! Mời các vị ngồi. Tôi sẽ nói rõ tường tận sự việc."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top