Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Team HII] Mấy quả dưa sẽ làm gì khi không có tiền?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy quả dưa sẽ làm gì khi không có tiền? 

Tác giả: 冷

Nguồn: https://wanshuidejuju.lofter.com/post/744b1a6c_2b6a4e439?incantation=rzsQJSpkzwSy

————————————

1.Hân Dương

Bởi vì nguyên nhân dịch bệnh, các tiểu thần tượng bị nhốt ở trung tâm, không thể đi công diễn, tiền lương liền bị giảm xuống.

"A Hân, còn chưa tới cuối tháng, tiền lương đã tiêu hết, làm sao bây giờ a"

Hứa Dương Ngọc Trác từ sau lưng ôm lấy người đang rửa chén Trương Hân.

Đêm đó Trương Hân cùng Hứa Dương Ngọc Trác ngủ, bảo đảm sau khi Hứa Dương Ngọc Trác ngủ, nhẹ nhàng buông tay Hứa Dương Ngọc Trác đang ôm mình ra đi xuống giường đến trước bàn máy tính mân mê cái gì đó, thỉnh thoảng chột dạ nhìn Hứa Dương Ngọc Trác đang ngủ.

Một ngày, Trương Hân đột nhiên đưa cho Hứa Dương Ngọc Trác một cái hộp nhỏ, hơn nữa còn thần bí bảo cô mở ra xem, Hứa Dương Ngọc Trác mở ra nhìn thấy bên trong là một sợi dây chuyền cô thích thật lâu, đột nhiên nước mắt tuôn rơi, Trương Hân sợ tới mức gấp gáp vội vàng lau nhưng hạt nước mắt đang rơi xuống, vừa lau vừa dỗ

"Dương Dương làm sao vậy, không khóc không khóc"

Ôm Tiểu Miên Dương vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng cô, giúp cô thuận khí. Mà Hứa Dương Ngọc Trác khống chế được cảm xúc của mình liền trở về phòng, để lại Trương Hân chân tay luống cuống đứng nguyên tại chỗ.

Vốn định đuổi theo dỗ Hứa Dương Ngọc Trác, đột nhiên nhận được một cái wechat, là yêu cầu sửa chữa của bên A, khiến cô bị ép trở lại trước bàn máy tính.

Cắt xong video sau đã là nửa đêm mười hai giờ, cân nhắc Hứa Dương Ngọc Trác khẳng định ngủ, đi tới bên giường, vốn định giúp nàng một lần nữa đắp chăn, lại nhìn thấy Tiểu Miên Dương đỏ bừng hốc mắt.

"Dương Dương, như thế nào còn chưa ngủ?"

Kéo Trương Hân lại, nhìn chằm chằm vào mắt cô

"Rất vui sao! Cậu làm như vậy cho rằng mình sẽ không đau lòng đúng không!"

"Cậu.... cậu biết từ lúc nào?"

"Từ đêm đầu tiên, mình tức giận, cậu không chăm sóc bản thân thật tốt, chỉ biết thức đêm kiếm tiền. "

Nói đến đây, Hứa Dương Ngọc Trác dứt khoát nói ra tất cả.

"Mình giận cậu giấu mình chuyện này! Mình giận cậu đem tiền kiếm được mua quà! Con người cậu có thể học được tự chăm sóc mình không?"

Nóil xong lời cuối cùng, Hứa Dương Ngọc Trác trực tiếp ghé vào vai Trương Hân, thấp giọng khóc nức nở, cảm nhận bả vai ấm áp, cằm Hứa Dương Ngọc Trác cọ cọ cái đầu lông vàng lớn.

"Sau này đừng gạt mình nữa, chúng ta cùng nhau cố gắng được không!"

"Hảo ~"

2. Hoa Thiến Nguyệt Hạ

"Được rồi, tiết học hôm nay của chúng ta sẽ đến đây thôi, tạm biệt!"

Trương Nguyệt Minh tắt máy tính, cầm lấy đồ ăn vặt chạy đến bên người Lưu Thiến Thiến, lải nhải nói

"Đây chính là đồ ăn vặt em thích nhất chị mau nếm thử"

Nói xong, cầm lên một cái khoai tây chiên đưa đến trong miệng Lưu Thiến Thiến.

"Không nghĩ tới, em thích tích trữ đồ ăn a"

Sở thích này cư nhiên thật sự phát huy tác dụng, Lưu Thiến Thiến sờ sờ đầu làm phần thưởng cho chó con.

"Trương lão sư thật sự trở thành thầy Trương lão sư rồi "

Lưu Thiến Thiến tựa đầu vào vai Trương Nguyệt Minh vừa xem phim truyền hình vừa nói.

Trương Nguyệt Minh lại đút Lưu Thiến Thiến một miếng khoai tây chiên

"Đúng vậy, gần đây tình hình dịch bệnh căng thẳng, học sinh đều ở nhà lên mạng học, các phụ huynh luôn mang tâm tình sợ thành tích giảm nhiều, tự nhiên đăng ký nhiều lớp phụ đạo."

"Hắc hắc, có em nuôi thật tốt"

Tiểu Kim Mao được khen dương dương đắc ý, còn thiếu chút nữa dựng thẳng đuôi lên.

Trong nhà có một đại mỹ nữ đẹp mắt cũng không tệ a!

3.Thi tình họa dịch

"Châu Châu, chị để em giúp chị đi, em thật nhàm chán a"

Vương Dịch thấy Châu Thi Vũ cả ngày bận rộn công tác, đều có vành mắt thâm quầng thật sự là không đành lòng, vì thế liền đề nghị giúp nàng một tay.

"Không được, em liền hảo hảo ở lại là tốt rồi"

Châu Thi Vũ nâng đỡ kính mắt, nhìn Vương Dịch tuyệt thế đẹp trai nhan nói.

"Châu Châu....."

"Không được, trên bàn có đồ ăn vặt, tự mình đi ăn!"

"Được rồi~~"

"Châu Châu, chị nói xem nơi này có thiếu cái gì không?"

"Thiếu cái gì?"

"Em nghĩ nơi này nên đặt một vật trang trí"

"Không cần, có em là đủ rồi!"

"Hảo~"

End.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top