Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Con đường của tiền đạo

"Nè, xin lỗi nhưng mà.. tôi không thể đồng ý những gì anh vừa nói được."

"Đối với hầu hết chúng tôi, đội của mình luôn là ưu tiên số một. Nhất là những người sẽ tham gia vào giải quốc gia nói riêng. Không đời nào tôi chấp nhận mấy cái thể loại như này."

" Tôi sẽ không bao giờ vứt bỏ đồng đội của mình!!"

Ồ, Kira Ryosuke, không hổ là báu vật của bóng đá Nhật Bản. Những lời cậu ta nói nghe thật thâm thúy đấy. Nhưng...

Miku không hẳn là đồng ý với nó đâu, đối với cô niềm vui của bản thân cao hơn tất cả. Đồng đội đôi khi lại là vật cản nữa kìa, những triết lí rẻ tiền không có một chút thực tế đó của cậu ta khá hài hước đi. Nếu như cậu ta thua trong một trận đấu quan trọng chỉ vì đồng đội thì liệu cậu ta còn nói được như vậy?

Những người khác cũng lần lượt hưởng ứng với lời nói của Kira,đa phần đều là mấy kẻ đang tham dự giải bóng quốc gia.

Chợt giọng nói của Ego vang lên khiến cả hai đều ngoảnh lại sau, nhìn về hướng của anh ta.
"Ra vậy...Não của mấy người đều bị tàn hết rồi, đúng chứ?Vậy thì mau cút đi. Nếu đang nghĩ đến việc bỏ đi thì cứ việc.'' Hai mắt anh ta trừng lên, đôi bàn tay xua xua phía dưới, một hành động thể hiện rõ sự khinh thường những tên cầu thủ trẻ tuổi tại nơi đây. Dường như việc anh ta cất công mời 300 tên không phải chuyện khó khăn gì. "Bây giờ đội của mấy người là gì nào? Mấy cậu thực sự định chọn đội mình thay vì trở thành tiền đạo xuất sắc nhất thế giới hả..?Khoái giữ cái chức vô địch cao trung thấp hèn của cái đất nước này hay sao..? Hử???"

Xem ra sắp có những lời phát biểu thay đổi nhận thức những người ở đây rồi nhỉ,cho cô xem đi nào. Ego Jinpachi anh sẽ làm gì để thuyết phục đám não tàn ở đây đây?

"Lúc tôi nhìn thấy mấy người, tôi thật sự ngán ngẩm khi nghĩ về tương lai ủa bóng đá Nhật Bản."

Ngán ngẫm cũng đúng đó, dù sao đến cả Miku cũng khá chán nản khi mọi người xung quanh lúc nào cũng nói về tinh thần đồng đội nhưng đồng đội chẳng ai theo kịp cô cả!

''Thông não chưa? Khi nói đến khả năng tổ chức trong bóng đá, Nhật Bản chắc chắn là đất nước mạnh nhất. Cái mà nhiều người quy là do bản năng bẩm sinh của người Nhật.Nhưng trước khi tính đến chuyện khác, trong tất cả các khía cạnh còn lại, chúng ta rất tầm thường.." trên màn hình bắt đầu chiếu hình ảnh của đội tuyển Nhật Bản, nhưng Miku cũng chả rõ họ là ai nữa

Ego lại tiếp tục phân tích ''Tôi muốn biết rõ một vài điều. Đối với các cậu, bóng đá là gì? Một môn thể thao nôi mà các cậu ghi bàn nhờ vào 11 thành viên? Mối liên kết của chúng ta rất quan trọng? Tôi sẽ chơi vì đồng đội của mình? Chậc, sai hết rồi. Cái lối suy nghĩ đấy chính là lí do dẫn đến sự thiếu sót trong các kỹ năng của bóng đá Nhật Bản. Tôi sẽ chỉ cho các cậu thấy nó là sao."

"Về bản chất, bóng đá là một môn thể thao mà chúng ta phải ghi bàn dù cho phải hy sinh đồng đội của mình. Cầu thủ xuất sắc nhất là người ghi được nhiều bàn nhất...Nếu mấy người muốn chơi kiểu bóng đá giả tạo thì cút ngay bây giờ được rồi đấy."

Được rồi! Lời của Ego có hơi vô lí nhưng rất thuyết phục đấy, ít nhất đối với Miku cô khá ủng hộ những lời đó đi!

"Thật sỉ nhục..Mau rút lại những lời nói đó đi... Những cầu thủ như Honda, Kagawa và rất nhiều người khác nữa... Tất cả những cầu thủ tạo nên đội tuyển quốc gia Nhật Bản. Giá trị trong lối chơi đồng đội đã thấm nhuần ở đội tuyển quốc gia Nhật Bản cũng như trong chính chúng tôi."Kira lại lần nữa hùng hồn phản bác "Họ là thần tượng của bọn này. Cho nên, anh sai rồi."

Chúng tôi? Cô còn chẳng biết mấy cái tên cậu ta vừa nhắc đến là ai nữa kìa!

Jinpachi ngược lại càng khinh thường lời nói của Kira "Ý cậu là cái đội chưa bao giờ vô địch World cup nổi một lần  nào ấy hả? Tôi chẳng quan tâm đến lũ rác rưởi ấy đâu. Không phải ta đang nói đến việc trở thành cầu thủ xuất sắc nhất thế giới sao? Thôi nào!"

Nói gì thì nói Miku vẫn cảm thấy nụ cười và điệu bộ của Ego khá gợn đòn đó!

"Hãy bàn về việc Noel Noa,ví dụ như việc anh ta đã giành được quả bóng vàng vượt qua cả Leo Messi và Cristiano Ronaldo. Anh ta phán như thể mình là tiền đạo số 1 thế giới ấy! Tên đó đã từng nói: Tôi thà thua 3:4 sau khi ghi được Hat-trick còn hơn chỉ thắng 1:0 với một pha kiến tạo. Ngoài ra một trong số những cầu thủ xuất sắc nhất thế kỉ 20,Eric Cantona đã nói như vầy' Những con hải âu thường bám theo mấy chiếc tàu đánh cá đó là bởi vì chúng nghĩ lũ cá mồi sẽ bị ném xuống biển. Pele người được coi như cầu thủ xuất sắc nhất trong lịch sử bóng đá và là nhà vô địch World cup 3 lần đã nói như thế này'Tiền đạo xuất sắc nhất? Tiền vệ xuất sắc nhất? Hậu vệ xuất sắc nhất? Thủ môn xuất sắc nhất? Để trả lời cho tất cả câu hỏi trên tôi luôn trả lời rằng là tôi! Vì vậy! Mấy người nghĩ sao? Tệ đúng chứ,họ ấy? Nhưng họ có quyền nói thế vì họ là số một. Tất cả bọn họ đều là những tiền đạo có thể tạo nên lịch sử!" Nhìn cái dáng vẻ như phát điên này của Ego nếu không biết người này bình thường thì cô sẽ nghĩ đây là con nghiện từ trại mới ra đang thèm thuốc vậy

Nhưng lời anh ta nói không hề sai,lối chơi của Nhật Bản hiện tại khó mà đi xa được " 'Cái tôi' phi thường của họ là thứ mà Nhật Bản thiếu. Mấy người sẽ không thể trở thành tiền đạo xuất sắc nhất thế giới nếu không mang cái tôi đó vào trận đấu. Mục đích của tôi ở đây là để tạo nên một cầu thủ như thế cho Nhật Bản. Trên xác của 299 cầu thủ khác , một người hùng sẽ trỗi dậy cùng tất cả vinh quang. Được rồi, hỡi những viên ngọc thô để tôi hỏi các bạn một câu cuối cùng. Hãy tưởng tượng điều này,các cậu đang ở vòng chung kết của World cup chơi bóng dưới con mắt của 80 000 kháng giả trong sân vận động. Các cậu đang thi đấu trên sân bóng khủng ấy. Tỉ số 0:0 , lúc đó đang là phút bù giờ của hiệp 2, lượt đấu cuối cùng đồng đội đang xoay sở để tìm cách chuyền bóng cho các cậu. Lúc ấy là 1 đối 1 với thủ môn,khi ấy có một đồng đội bên phải cách cậu 6m. Nếu chuyền cho cậu ta, có thể các cậu sẽ ghi được bàn, niềm hi vọng của Nhật Bản đè nặng lên đôi vai của các cậu. Các cậu đứng ở bước ngoặt trong vòng chung kết World cup. Không chút do dự các cậu sút , nếu khao khát 'cái tôi' nổi loạn ấy thì hãy bước qua cánh cổng này."

Cái này giống như tẩy não hơn là huấn luyện a!

"Tôi sẽ nhắc lại một lần nữa to và rõ ràng, bóng đá là môn thể thao thúc đẩy tất cả các cậu ở vai trò tiền đạo. Cứ coi tất cả những người khác trên sân bóng như hỗ trợ mình. Vứt bỏ những suy nghĩ tầm thường đó đi, khi ở trên sân cỏ các cậu chính là những ngôi sao đích thực. Niềm vui to lớn nhất đối với các cậu không gì khác ngoài việc ghi bàn,các cậu sống vì sự phấn khích trong từng khoảnh khắc ấy. Nào,đó mới chính là một 'Tiền đạo' đúng chứ?"

Ngay sau lời nói của Ego một bóng hình đã lập tức lao lên, Miku cũng nhìn cậu ta. Cậu ta không có gì đặc biệt hết chỉ là không hiểu sao cô có cảm giác sẽ rất thú vị khi chơi bóng đá cùng cậu ta,mà...linh cảm của cô lại chưa từng sai!

Đưa ánh mắt nhìn xung quanh, ở đây cũng có nhiều người thú vị đó. Miku bước từng bước đi qua cánh cổng, trước khi cô đi qua cô nghe Ego nói
"Mặc dù cô là cô gái duy nhất ở đây nhưng khi vào đây thì không có sự phân biệt hay đặc cách nào đâu"

"Vậy sao! Tôi cũng chẳng cần sự đặc cách đó!" Miku cười nhạt,có vẻ như sắp phải sống cùng một đám con trai nhưng cô lại không hề sợ hãi dù sao vẫn còn Mia bên cạnh mà!

Trong thế giới bóng đá,hoàn toàn có thể đào tạo nên những thủ môn, hậu vệ hay những tiền vệ ưu tú. Tuy nhiên, đối với tiền đạo thì không giống như vậy. Suy cho cùng thì tiền đạo số một chính là người xuất hiện vào thời khắc quan trọng nhất của trận bóng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top