Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa bước ra khỏi lớp học thì Thế Huân thấy Berena và Latifah bước đến. Hai cô bạn khen món chè mà Thế Huân đem đến và bắt Thế Huân sẽ làm món này vào thứ bảy tuần này. Latifah muốn cảm ơn đã mời Thế Huân một bữa trưa nhưng cậu đã từ chối, hai cô bạn năn nỉ Thế Huân từ lúc cậu vừa ra khỏi lớp học đến tận phòng ăn. Cuối cùng cậu chịu thua hai cô bạn, Latifah và Berena đập tay nhau ăn mừng chiến thắng này. Cậu lựa món ăn có giá thấp nhất ngày hôm nay cậu không muốn vì mình mà Berena và Latifah sẽ tốn tiền, hai cô bạn từ vùng quê lên thành phố Austin để học có điều chi phí ở thành phố Austin khá đắt đỏ. Trả tiền nhà cũng đã chiếm hết một phần lớn tiền mà cha mẹ gửi lên cho hai cô bạn.

Đột nhiên Berena đưa miếng gà để vào trong dĩa cơm của Thế Huân, cậu ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Berena.

Cô nàng chỉ cười "Mời cậu ăn một bữa trưa không làm tụi tớ hết tiền đâu mà lo, tụi tớ đang đi làm thêm nên không tới cảnh túng quẫn".

"Cảm ơn bữa trưa mà các cậu đã mời".

"Không có gì" cả hai cô bạn đều đồng thanh đáp.

Thế Huân vừa ăn vừa nói chuyện với hai cô bạn, cậu giành lấy dĩa của Berena và Latifah vừa ăn xong đem đi dẹp, cả hai cô đều rối rít cảm ơn.

Cậu tạm biệt hai người để quay về lớp học.

"Chiều nay cậu có thể chở mình về nhà được không?" Đó là tin nhắn của Berena gửi đến cho cậu.

"Được chứ" cậu nhấn trả lời.

Vì Berena cần phải mua một số đồ dùng trong nhà nên Thế Huân chở Berena đến cửa hàng còn mình thì ở trong xe ngồi chờ. Cậu bật nhạc Fifth Harmony nghe trong lúc chờ đợi.

"Give it to me, I'm woth it

Baby im woth it

...

Uh huh see me

In the spot like...".

Berena bỏ đồ mình vừa mua để ở trong cốp xe vừa mở cốp thì cô đã nghe bài Worth It còn cậu bạn thì đang hát nghêu ngao. Cô cũng hào hứng tham gia vào. Hát bài Worth It rồi đến Uptown Funk và vài bài hát của Adele, xe gần tới quận 14 thì bài lại chuyển sang bài Breathless của Shanye Ward, Berena chưa bao giờ nghe bài hát này nên cô không thể hát cùng Thế Huân, cô trở thành một khán giả ngồi nghe Thế Huân hát. Cô nhìn cậu bạn thấy vẫn nhập tâm hát nhưng vẫn chú ý lái xe cuối cùng xe cũng dừng trước nhà của Berena. Thế Huân vặn nhạc nhỏ lại. Berena đưa cho cậu một túi giấy màu xanh nhạt, cậu chẳng hiểu món quà này là như thế nào cả.

"Tặng cho cậu "

Cậu cố ý trả lại thì Berena không chịu nhận lại.

"Món quà này của mình và Latifah tặng cậu. Cảm ơn cậu đã giúp đỡ chúng mình rất nhiều" mặt Berena đỏ lên và cảm thấy chói vì vài tia nắng ánh mặt trời buổi chiều chiếu vào phân nửa khuôn mặt cô.

"Món quà của hai cậu hay của cậu?" Thế Huân nhìn khuôn mặt Berena một cách chăm chú.

"Ừm... là... món quà của mình và cả Berena" Berena xoay mặt qua một chỗ khác.

"Nối dối. Khuôn mặt cậu đỏ lên hết rồi. Nói đi Berena cậu thích tớ phải không?" Thế Huân nhìn chằm chằm vào Berena mặc dù cô ấy đã quay mặt sang chỗ khác.

Berena mất bình tĩnh trong trường hợp này, cô hít thở nhẹ nhàng để lấy lại bình tĩnh.

"Không mình không hề thích cậu" Berena mở cửa một cách lung túng cô lấy đồ ở trong cốp xe rồi đi thẳng vào nhà, cô chẳng hề quay lại nhìn Thế Huân hay nói một lời tạm biệt.

Nhìn Berena vào nhà rồi Thế Huân cho xe chạy tiếp cậu bật nhạc lớn lên và tiếp tục hát bài hát vẫn còn đang phát ra.

"Em khiến anh như ngừng thở

Em là điều tốt đẹp trong cuộc đời anh

Em khiến anh như nghẹt thở

Anh không thể nào tin được em là của anh

Em bước ra từ trong giấc mơ của anh

Vẻ đẹp tuyệt vời khiến anh như... Ngừng thở..."

Cậu đem chìa khóa xe đến phòng đến phòng Diệc Phàm để trả, xe của cậu đã bị hư nên đã đem sửa, ngày hôm nay Diệc Phàm không có giờ để lên lớp nên cậu đã mượn xe Diệc Phàm để đi.

"Xe anh vẫn còn nguyên vẹn không?" Diệc Phàm đang chăm chú nhìn vào máy tính ngẩng mặt lên nhìn Thế Huân đang đứng ở ngoài cửa trên tay cầm túi giấy màu xanh. Anh chỉ vào cái túi giấy đó.

"Là một người bạn tặng" Thế Huân thành thật trả lời.

"Hay là của bạn gái tặng?" Diệc Phàm nghi vấn hỏi

"Là của hai người bạn tặng"

Thế Huân về phòng đem những món quà mà hai người bạn tặng ra (hoặc có thể là một) đem ra xem. Đầu tiên là một cái móc khóa có hình đồng phục cảnh sát, một cái nón màu xám có chữ S, hai quyển sách về tâm lý tội phạm và cuốn tự truyện về ngành cảnh sát của tác giả John Robert, hai quyển này đang hot và nó thật sự đúng gu của cậu và một cái áo thun màu xanh nhạt, vải mềm và kiểu dáng rất vừa người cậu. Cậu ướm thử lên người xem nó rất là đẹp.

Cậu đem những món quà đó cất đi còn áo thì cậu để vào một cái túi lưới rồi bỏ vào máy giặt, lên phòng cậu nhắn tin cho Berena cảm ơn món quà và gửi lời cảm ơn của cậu đến cho Latifah, lấy cuốn sách vừa được tặng đem ra đọc những lời trên xe vừa rồi cậu thật ra cố ý chọc Berena nhưng không ngờ cô bạn lại phản ứng như thế. Khiến Thế Huân tự hỏi bản thân mình rằng Berena đang thích mình hay sao. Còn về mình thì sao, có thích hay là không thích cứ nhắc đến tình yêu là Thế Huân lại mù tịt về nó cậu không biết xử sự ra sao cho đúng.

Tình yêu giống như một liều thuốc dùng đúng thì bệnh nhân sẽ khỏi còn dùng sai bệnh nhân sẽ chết ngay tức khắc.

Dẹp những suy nghĩ mình đang nghĩ ra khỏi đầu chưa chắc Berena thích cậu mà, cậu đang suy nghĩ mọi chuyện lên thôi. Đúng rồi. Chắc chắn là như vậy. Không được suy nghĩ linh tinh.

Thế Huân xuống bếp nấu bữa ăn cho mọi người đó là nhiệm vụ của cậu và Nhã Hân. Cậu và Nhã Hân quyết định sẽ nấu ăn món súp bí ngô, thịt nướng, món Tempura và ngô luộc. Ngày hôm nay cậu sẽ nấu nhiều một chút vì cậu dự định sẽ mời vài người bạn đến chơi. Các món ăn cuối cùng đã có mặt trên bàn ăn, hôm nay gia đình cậu sẽ được ăn ở ngoài sân.

Tiếng leng keng từ ly vang lên, ông Vỹ Văn đứng lên phát biểu ông nói: "Ngày hôm nay ta rất bất ngờ khi thấy bạn Thế Huân và Diệc Phàm đến chơi đáng lẽ hai thằng nhóc ấy phải báo trước cho chú và dì thì chú và dì sẽ đón tiếp tốt hơn. Các cháu hãy thông cảm cho ta".

"Không có gì đâu ạ, chúng cháu đến một cách đột ngột như vậy đã làm phiền đến gia đình chú rồi. Với lại những món ăn trên bàn cũng đã rất ngon rồi vì đích thân do Thế Huân và em gái cậu ấy nấu thì chẳng bao giờ chê được".

Ông Vĩ Văn cười tươi khi nghe bạn Thế Huân nói "Được rồi chúng ta nhập tiệc thôi".

Đám bạn của Thế Huân và Diệc Phàm hò hét khi nghe hai từ nhập tiệc, ai nấy ăn uống mọt cách vui vẻ. Ăn xong thì mọi người đều bày ra trò chơi và còn nhảy với nhau. Thế Huân nhảy rất giỏi cả đám bạn ồ lên khi thấy Thế Huân và Pagie đang tranh tài với nhau, cả hai đều phô ra những động tác đẹp khiến người xem đã mắt, nhạc kết thúc mọi người ai nấy đều vỗ tay màn trình diễn tuyệt vời này. Cậu và cô bạn Pagie bắt tay nhau và cả hai người cười ồ lên một lần nữa. Màn trình diễn vừa rồi khiến cho cậu khát nước cậu đến bàn ăn để lấy nước thì vô tình thấy Berena đang ngồi bậc tam cấp ngắm bầu trời ban đêm.

Cậu bước đến ngồi kế Berena cô bạn vẫn chăm chú nhìn bầu trời có xuất hiện vài ngôi sao.

"Chúng thật đẹp" cậu ít khi nhìn bầu trời nhưng hôm nay lại cùng Berena ngắm sao trên bầu trời.

"Tớ thích nhất cảm giác này, một buổi tối yên bình có gió, có sao và trăng để ngắm" Berena mỉm cười.

"Cậu thật lãng mạn nhưng mà tớ ngồi nãy giờ mà chưa thấy xuất hiện gió vậy"

"Nó xuất hiện rồi cậu không cảm nhận được sao?".

Thế Huân nghĩ đến những lời Berena nói, nó thật là bí ẩn.

"Cậu vẫn không hiểu à chàng gió của tôi. Mình thích cậu" Berena đột nhiên tỏ tình khiến Thế Huân ngỡ ngàng và bối rối "Cậu đừng lo tớ không bắt cậu đáp trả tình cảm này tớ muốn nói ra để cho nhẹ lòng hơn nhưng mà tớ vẫn mong chúng ta có thể là bạn. Cậu hãy quên những lời tớ vừa nói đi".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top