Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3: (not) Barbie princess charm school

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đừng đọc chap này ở nơi công cộng nhé TT

.

Theo lời kể của Jennie, người đã ở bên Roseanne từ thuở nhi đồng, nàng không nhớ rõ lần cuối thấy cô ả "bình thường" là lúc nào. Từ khi có nhận thức, Jennie đã rơi vào trầm tư khi thấy Roseanne ngồi trên lưng con husky của ả và đuổi theo đám trẻ còn lại trong phố.

Không, nàng nhớ mang máng rằng bố mẹ Roseanne từng nói là lỡ tay làm rơi ả vào đài phun nước trên đường bế ả đi rửa tội ở nhà thờ. Họ luống cuống đưa con đi cấp cứu mà quên béng rửa tội luôn, có lẽ Roseanne đã nuốt phải mấy hòn sỏi trong đài phun nước nên giờ đây đầu ả mới toàn sỏi như vậy.

Cộng thêm việc được chiều chuộng từ gia đình, cái tôi và sự điên rồ của Roseanne càng như cá gặp nước. Ả không hề quan tâm đến bất cứ điều gì khác ngoài việc bản thân ả được lợi, được vui vẻ và sống suôn sẻ.

"Thi thoảng chị không nghĩ Roseanne là con người mà là một sinh vật Chúa gửi xuống để thử thách sức chịu đựng của con người." Jennie chống cằm, nhấp một ngụm sâm panh.

"Vậy chắc hẳn chị phải là chiến binh yêu thích của Chúa, vì đã chịu đựng nhỏ đó gần cả đời như vậy." Lisa cảm thán, mọi thứ dường như rõ ràng hơn sau câu chuyện của Jennie.

"Không em." Jennie rút trong túi xách của mình ra một lọ thuốc an thần. "Chị là khách hàng yêu thích của phòng khám tâm lý thì có."

"Oh." Lisa tiu nghỉu cúi đầu.

"Giờ thì chị không biết làm thế nào ngoài việc chúc em may mắn, Roseanne đã để mắt tới em rồi đấy." Jennie nhún vai, chị xem giờ trên đồng hồ đeo tay rồi đứng dậy. "Đừng ở một mình với nó là được, à mà chị cũng không chắc nữa."

"K-không chắc là sao ạ?" Lisa giật mình quay về phía sau nhưng Jennie đã bước đi một đoạn xa rồi. Ủa alo? "Không chắc" là sao?

Tuyệt vời, giờ thì không những kế hoạch tà lưa Jennie bị phá hỏng mà nó còn trở thành thú vui mới của Roseanne Park. Ai mà biết ả đó lại có sỏi trong đầu được cơ chứ, tiếc cho một cái mặt xinh đẹp, một cơ thể quyến rũ và gia thế khủng.

Ngoài những ưu điểm trên thì cô ả chỉ là một kẻ theo chủ nghĩa khoái lạc, ủng hộ tư bản, học luật để lách luật, sẵn sàng trốn thuế nếu có thể và là cung bảo bình. Lisa rùng mình với điều đó.

Và cô ả có cả một đội ngũ viết caption ảnh instagram và tiktok hộ, thật điên rồ!

Càng ở lại đây lâu, càng có khả năng sẽ lại bị Roseanne túm cổ, Lisa vội vã đứng dậy rồi bắt taxi về kí túc xá, mặc kệ đồng đội của mình đang rải rác ở đâu đó. Họ sẽ ổn thôi, khác với Lisa, họ sẽ không làm những điều ngu ngốc cho vui.

-

Kí túc xá của hội Lisa rộng như một căn hộ hoàn chỉnh với hai phòng ngủ, bếp, hai nhà vệ sinh và một phòng khách. Bước xuống giường và nhìn sang bên đối diện để thấy một Mina say bí tỉ, ngủ nhếch nhác mà chỉ biết thở dài, nhỏ này được duyệt vào hội thì xứng đáng được vui vẻ. Chắc cả phòng chỉ có mình Lisa thức dậy với tâm trạng tồi tệ.

Một tiếng mở cửa khác vang lên ngay sau khi Lisa bước ra ngoài, nó quay mặt sang tưởng sẽ nhìn thấy Miyeon hay Jisoo nhưng không, người nó bắt gặp không phải ai khác ngoài...

"Jennie??" Lisa dụi mắt một lần nữa để chắc chắn mình không nhìn lầm, tối qua nó say nhưng đâu có say đến tận sáng nay để mà nhìn gà hóa cuốc??

"Suỵt!" Jennie nom cũng tã tượi không kém Lisa lúc này, trên tay là áo khoác và giày cao gót, nhìn lấm lét như một tên trộm.

"Suỵt làm cái gì, chị dậy rồi." Cánh cửa mở rộng hơn và Jisoo bước ra, đã mặc quần áo và tóc tai gọn gàng, dửng dưng như thể không nhìn thấy sự sượng trân giữa Jennie và Lisa.

"Sao chị lại ở đây??" Lisa chỉ vào Jennie như nhìn thấy ma quỷ hiện hồn.

"Tối qua bọn chị ngủ với nhau." Jisoo thản nhiên rót nước, ngồi xuống và lấy một tờ báo ở đâu ra đọc. Jennie đập tay vào trán một cách hổ thẹn nhưng cũng tiến lại bàn và ngồi xuống bên cạnh chị.

"????" Màn collab bất ngờ nhất mọi thời đại. Chỉ sau Kylie Jenner và Timothée Chalamet.

Jennie thấy kích thích với mấy bộ đồ nữ tu của Jisoo sao? Vậy mà Lisa tưởng nàng ấy là người bình thường nhất hội bạn của Roseanne chứ?

Không nhưng một lúc sau thì nó cũng thấy hợp lí, ngoài gu thời trang như kiểu chị sắp xách đuốc và bồ cào đi săn phù thủy thì Jisoo rất xinh đẹp, có lẽ là người đẹp nhất Lisa từng gặp, chỉ xếp ngay sau bản thân nó thôi. Chị có lối suy nghĩ trưởng thành và điềm tĩnh. Chắc đó là lí do Jennie thích chị ấy. Hoặc chỉ đơn giản là nàng ta bị hấp dẫn bởi mắt cá chân của Jisoo, Lisa chịu.

Vậy là gạch Jennie ra khỏi đối tượng tà lưa, nhưng không sao, nó vẫn còn Minnie.

"Ủa khoan, hai người quan hệ khi Miyeon đang ở trong phòng á? Bạo thế??" Lisa chợt rùng mình khi nhận ra còn thiếu một mảnh ghép nữa.

"Miyeon ngủ với Minnie tối qua, chắc giờ đang ở nhà chung rồi." Jennie xé một gói bánh trên bàn rồi chia cho Jisoo.

???

Hoang đường! Sao tự dưng đám mọt sách đều trở thành dân chơi sau một đêm, trừ Lalisa Manoban đây vậy??

Không sao, nó còn Nayeon! Chị ta không bao giờ ở trong tình trạng tỉnh táo nhưng nó có thể xoay xở... khoan đừng nói chị ta cũng ngủ với Mina rồi nhé??

"Vậy Nayeon..." Dù điều này khá là bất khả thi nhưng Lisa vẫn phải hỏi cho ra nhẽ, kẻo lại mừng hụt thêm lần nữa.

"À chị quên nói." Jennie nở nụ cười xuề xòa. "Hôm qua nó với cái đứa cùng phòng em cũng ngủ với nhau rồi. Lúc chị đến đây cũng là lúc nó chuẩn bị đi về, nó nhờ chị chuyển lời xin lỗi tới em."

"Sao lại xin lỗi em??"

Im lặng.

"Này?!"

-

Thôi được rồi, ngoài việc cả ba phương án tà lưa của Lisa đều bị ba đứa bạn cùng phòng cuỗm mất TRÙNG HỢP LÀM SAO, một cặp đôi chim chuột với nhau ngay trong phòng lúc nó đang ngủ (lạy Chúa) thì Lisa được đón nhận một tin vui khiến nó nghĩ rằng những khổ ải mình trải qua có lẽ cũng xứng đáng.

Nó đã được duyệt vào hội nữ sinh nhờ chỗ trống mà Jisoo để lại.

Roseanne có thể sẽ hành hạ nó vì điều đó, nhưng ai thèm quan tâm chứ? Đó là chuyện của sau này, Lisa chỉ muốn nghĩ đến hiện tại và ăn mừng chiến thắng. Thế nên nó bắt xe vào thành phố và lượn một vòng ở trung tâm thương mại. Nhờ vậy mà hành lí nó mang tới nhà chung nhiều gấp bốn lần hai người còn lại.

Jisoo không mảy may tỏ ra buồn rầu khi thấy ba đứa bạn cùng phòng của mình chuyển đi, chị chỉ nhìn sang Jennie và nở một nụ cười đầy ẩn ý.

Ba đứa được hân hạnh ngồi xe của Jennie để tới nhà chung, bầu trời trong xanh, không khí mát lành, mở đầu cho một chương mới đầy hân hoan và hạnh phúc. Chúng nó chắc chắn sẽ có một khoảng thời gian tuyệt vời ở nhà chung hội nữ sinh!

Roseanne nở một nụ cười tươi rói không vướng bụi trần, đứng khoanh tay trước hiên nhà chung và quan sát các ứng cử viên đã được chọn. Đám con gái ở bên dưới sân ai cũng ngắm nhìn ả với đôi mắt hình trái tim, Lisa chỉ biết thở dài, không một ai ở đây được diện kiến sự điên rồ của ả.

"Chào các ứng cử viên đã được chọn." Roseanne đưa một tay lên vẫy như thể cô ả vừa đăng quang hoa hậu. "Mọi người sẽ được trải nghiệm cuộc sống sướng như tiên ở hội nữ sinh, tham dự những bữa tiệc chất chơi, được ăn ngon, ngủ ngon. Nghe thú vị đúng không?"

Tất cả mọi người đều đồng thanh "Đúng!", chỉ riêng Lisa âm thầm nuốt nước bọt, trực giác của nó nhạy bén đến mức ngửi thấy sự xảo quyệt của ai đó chỉ bằng một cái nhìn.

"Tốt! Bởi vì tôi xạo l*n đấy!" Roseanne vỗ hai tay vào nhau, một khoảng lặng choáng váng kéo dài sau đó.

Thấy chưa, đã bảo mà.

Ai ai cũng trao nhau cái nhìn hoang mang bối rối vì hai lí do: một, chủ tịch xinh đẹp hiền lành của bọn nó vừa chửi thề, chúng nó chắc kèo là thế bởi tiếng "beep" bí ẩn vang lên trong không trung; hai, ý cô ả "xạo l*n" là sao?

"Tôi sẽ nói ngắn gọn như thế này thôi nhé, nên nghe cho kĩ vào, tí nữa đứa nào hỏi lại thì tôi sẽ dùng dập ghim đính mồm lại." Roseanne mỉm cười dịu dàng. "Dập ghim màu hồng nên đừng sợ xấu."

Jennie đứng đằng sau liền đưa tay lên che mặt để giấu đi sự bất lực.

"Mọi người ồ ạt đăng kí vào đây vì tưởng rằng sẽ được sống như tiên, nên tôi cá gần như chẳng ai thèm quan tâm mục đích của hội hay luật lệ khỉ gió gì đấy. Không nhé, chỗ này không phải học viện công chúa Barbie. Những thành viên của hội đều là những nhà hoạt động nghiêm túc và cứng cỏi, đều phải trải qua thiết quân luật để trở thành người mà xã hội này mong muốn trong tương lai."

Ả nói có lý, mỗi tội hơi thô lỗ thôi. Lisa mím môi và cố để không tỏ ra đồng tình giữa đám con gái vẫn đang đần thối ra. Nó khá bất ngờ vì một người như Roseanne có tầm nhìn rộng và sâu sắc như thế này.

"Thế nên đứa nào dám khóc lóc phàn nàn hoặc đình công không làm việc thì sẽ bị phạt nặng gấp đôi. Ví dụ: nếu không dọn bể bơi thì tụi này sẽ phát ống hút cho để mà rút nước ra bằng mồm." Roseanne nhún vai, chêm thêm vào. "Ống hút nhựa nhé, để tụi bây vừa cảm thấy tội lỗi vì phá hoại môi trường, vừa phải khốn khổ chịu phạt."

Không, ả ta chỉ khốn nạn thôi. Lisa rút lại lời khen của mình.

"Bảng luật lệ được dán trong bếp để mỗi sáng tụi bây sẽ phải nhìn thấy mà nhớ. Giờ thì vào nhận phòng đi, tụi bây có mười phút. Sau đó sửa soạn để dọn mớ hỗn độn tụi bây bày ra tối qua." Roseanne chỉ tay vào trong sảnh, nơi vẫn còn nguyên bàn ghế và rác rưởi từ bữa tiệc ra mắt. Lisa chợt cảm thấy hối hận vì đã thả vỏ tôm xuống sàn.

"Và nhớ này, cấm phàn nàn, cấm chậm trễ. Đừng tưởng tụi này không dám đánh người. Mười phút bắt đầu." Roseanne quay gót bước vào trong sảnh trước, có lẽ là lên phòng trát lại kem chống nắng vì đã đứng dưới mặt trời quá năm phút. Như một con ma cà rồng khát máu, chính là bản chất của ả ta.

"Tao đạt hạng nhất quốc gia trong giải đấu PUBG năm ngoái đấy, léng phéng là tao bắn." Nayeon chêm thêm một câu đe dọa để tăng sự kịch tính, tiện thể nháy mắt với Mina một cái, người đang trao lại cho chị ta một cái side-eye đầy khoa trương.

Đám thành viên quay lại vào trong nhà một cách thảnh thơi, bỏ lại đám ứng cử viên lơ ngơ như bò đội nón. Ai muốn hút nước bể bơi vào mồm chứ không phải Lisa, nên nó là người đầu tiên hành động và vác hành lí của mình vào trong nhà.

"Phòng ngủ đây." Jennie chỉ hướng cho đám ứng cử viên, và cả lũ lại được dịp ngã ngửa khi nhìn thấy "phòng ngủ" của chúng là mười cái lều dựng ở sân sau.

"Còn gì nữa không? Bữa sáng là cỏ, bữa trưa là phân bón, bữa tối là muỗi còn nước uống là sương đêm à?" Lisa cay cú thì thầm vào tai Miyeon khiến người cô nàng rung lên như điện thoại vì nhịn cười.

Chắc điều phóng khoáng nhất hội nữ sinh làm chính là cho mỗi đứa một cái lều riêng, Lisa thà chết chứ nhất quyết không chung lều với đứa nào khi mà ai cũng mang trung bình ba cái vali. Nó cần chỗ ngả lưng chứ không phải cái nhà kho.

Nhận "phòng" xong xuôi, Lisa phải thay sang quần áo dễ chịu hơn để có thể lao động trong vinh quang, xịt bốn lớp kem chống nắng và tháo lớp độn trong đôi giày thể thao duy nhất của mình ra. Nó đã có thể nhảy xuống bể bơi và chết đuối để buộc tội hội nữ sinh bạo hành, nhưng nó sợ rằng với sự điên rồ của Roseanne, cô ả sẽ chôn xác nó ở ngay trong lều của nó và phủi tay bỏ đi.

Không, chôn xác còn tử tế chán. Ả sẽ bắt đám ứng cử viên xếp thành hàng giữa trưa nắng và truyền tay xác của Lisa để thảy xuống hố rác thành phố.

Lisa tự thấy rùng mình bởi suy nghĩ đó và dừng lại ngay lập tức, nó không muốn mình điên cùng đẳng cấp với Roseanne.

Cô ả như kiểu Regina George phiên bản ô môi vậy.

Càm ràm thế đủ rồi, Lisa xắn tay áo phông của mình lên và cầm lấy một cây chổi, nó sẽ quét sàn thay vì phải dọn bể bơi giữa cái nắng gắt gao. Ít ra nó sẽ không bị say nắng và ngất xỉu.

Kết quả sau một buổi sáng lao động, ba đứa hấp hối, bốn đứa nôn mửa và một đứa suýt ngất là Lisa.

Hiển nhiên rồi, tụi nó đều là đám con gái cành vàng lá ngọc, chưa bao giờ phải động một ngón tay trừ khi là ngoắc gọi quản gia hoặc gọi mấy con chó cảnh đắt tiền của chúng. Trong khi đám ứng cử viên đang sống dở chết dở như đại dịch zombie ngoài sân thì các thành viên hội bày một hàng ghế gấp lên hiên nhà, đeo kính râm và thảnh thơi tắm nắng.

"L-lau cửa sổ xong rồi." Miyeon nuốt xuống cái họng khô rát của mình, sắc mặt có hơi xanh xao nhưng chưa đến nỗi mệt lả, chắc là vì giờ cô nàng đang cặp bồ với Minnie nên được ưu tiên làm việc nhẹ. Xin chân thành cảm ơn sâm panh và ánh trăng lãng mạn đêm qua.

"Tốt lắm." Roseanne hài lòng gật gù, nhưng lại đanh mặt ngay lập tức. "Chút nữa tôi sẽ vào kiểm tra, nếu chà ngón tay lên cửa sổ mà không phát ra tiếng cười thì phải lau lại. Giờ nghỉ ngơi uống nước đi."

Cô ả cúi người để lấy một chai nước lạnh ra khỏi thùng đá và đưa cho Miyeon. Thì ra chiến thắng lúc này lại chỉ nhỏ bé bằng một chai nước lọc, Lisa đắm đuối nhìn theo cô nàng chạy vào trong nhà nhanh như ôm bom. Nó đã sai lầm khi nghĩ rằng quét nhà là chuyện muỗi, nó quên béng nhà chung là một tòa biệt thự cao cấp với cái sảnh to như sân vận động.

Nên giờ đây nó đang đứng thè lưỡi dưới mái nhà để chờ một giọt sương lăn xuống.

"Làm cái trò gì thế?" Một giọng nói tới từ địa ngục, à không, sau lưng vang lên khiến Lisa suýt cắn vào lưỡi.

Y như rằng, quay về phía sau để thấy Roseanne đang đứng giữa sảnh, hạ kính râm xuống để nhìn Lisa như nhìn một con hải cẩu làm xiếc.

Lisa nghĩ rằng mình đã mệt đến mức phát điên thật rồi, bởi vì thế đéo nào nó vẫn thấy Roseanne hấp dẫn được nhỉ? Làn da của cô ả được bôi kem chống nắng ánh lên như kim tuyến, như mấy con ma cà rồng trong phim Chạng Vạng đứng dưới mặt trời. Mái tóc vàng búi cao, một vài lọn rơi trên vai và cái cổ trắng thon thả. Cô ả mặc áo tắm và quần đùi, chiếc khuyên rốn lấp lánh như hồ nước mà mấy vị hành hương hay bị ảo giác trên sa mạc.

Nếu còn nước bọt thì Lisa đã nuốt xuống rồi.

Roseanne nhướn mày kì lạ, cô ả bước vào trong bếp và trở ra với một que kem trên tay. Mẹ kiếp, Lisa quay mặt đi và chửi thề trong lòng, nửa thầm mong kem của cô ả sẽ chảy xuống sàn để nó liế-

"Ăn không?" Roseanne cất giọng và Lisa quay về phía sau nhanh đến mức nó sắp trật đốt sống cổ.

"Có!"

Roseanne mỉm cười, mắt nheo lại, và đó là lúc Lisa nhận ra mình ăn cứt rồi.

Nhưng thôi, ít ra nếu làm theo ý ả thì nó sẽ được ăn kem, cái gì vui mình ưu tiên.

"Lại đây." Roseanne hất cằm về phía Lisa và bóc vỏ kem, một cách chậm rãi và đầy khiêu khích.

Lisa bước lại gần, vẫn cầm cái chổi trong tay, muốn buông nó ra nhưng bản năng tự vệ không cho phép.

"Quỳ xuống." Roseanne chỉ tay xuống sàn và Lisa chết lặng.

Đéo! Nó dứt khoát nghĩ trong đầu.

Nhưng chân nó lại quỳ xuống, nó thề với Chúa là nó bị quỷ sai khiến. Lalisa Manoban sẽ không bao giờ quỳ gối!

Roseanne mở to mắt và bật cười, dường như sự điên rồ cũng bị lay động khi có người nghe lời mà không một chút chần chừ như thế này.

"Èo ơi, chắc cậu đói lắm."

"Ừ, nên đưa đây." Lisa gật đầu, đưa tay ra, nếu nó giơ đúng góc độ thì kem sẽ chảy vào đúng tay nó.

"Không, há mồm ra." Roseanne giữ nguyên tư thế, chĩa que kem vào mặt Lisa như thể nữ hoàng đang phong tước cho hiệp sĩ.

"Nhưng..." Lisa mấp máy môi, liếc về phía cửa nơi các thành viên hội đang ngồi quay lưng về phía nó, nhưng cuộc hội thoại này đã vô tình thu hút sự chú ý của vài người.

Trời ơi nhục quá, Lisa muốn chết đi cho xong.

Chết vì nhục thì kinh khủng đấy, nhưng thà thế còn hơn là chết vì đói khát. Nó quá giàu để có thể chết đói.

Nên Lisa cam chịu nhắm mắt vào và há miệng ra, chỉ mong kiếp nạn này trôi qua thật nhanh. Có lẽ tí nữa nó sẽ trầm mình xuống bể bơi thật, chỉ có thứ nước dơ bẩn đó mới có thể rửa trôi nỗi nhục này.

"Làm thật luôn?" Roseanne nở nụ cười đắc thắng, đưa kem lên tự mình liếm một đường rồi mới hạ xuống cho Lisa. Mẹ kiếp con ả quyến rũ quá.

Vị ngọt của sữa dừa lan tỏa trong miệng Lisa, chỉ cần vài giọt là đủ để khiến nó quên đi sự khốn khổ vừa rồi. Roseanne thậm chí còn hào phóng đến nỗi đưa tay ra vén tóc ra sau tai cho Lisa, tay còn lại ấn que kem xuống sâu hơn. Lisa buộc phải đón nhận bằng lưỡi và nuốt xuống thật nhanh để không mắc nghẹn.

"Òa, Manoban, sao cậu điêu luyện thế?" Roseanne chớp mắt ngạc nhiên, chất giọng mỉa mai nửa đùa nửa thật. Cô ả vuốt má Lisa và khom người xuống. "Biết gì không, tôi đổi ý rồi."

Lisa ngừng lại mọi hành động mình đang làm, mở mắt ra để thấy được ánh mắt sắc như dao cạo của Roseanne.

Không, không, không... cô ả đang rút que kem lại...

Roseanne lùi về phía sau vài bước, đủ xa để Lisa trân trối giương mắt nhìn.

Cái mỏ chết tiệt đó cong lên, và cô ả huýt sáo.

"Lại đây nào cún con."

Thật luôn?

Lisa tưởng mình sắp bật khóc đến nơi, nhưng cái tôi của nó không cho phép nó khuất phục trước kẻ điên này. Nó đã bỏ quên lòng tự trọng của mình trên cây kem đó và nó buộc phải lấy lại... khoan! Ai đang nói đấy?! Không phải Lalisa Manoban này!

Nuốt cục tức chặn ngang họng xuống, Lisa lại liếc về phía cửa và lặng người khi thấy Nayeon, Jennie và Minnie đang nhìn nó một cách cực-kì-quan-ngại. Làm ơn đấy, kẻ bệnh hoạn ở đây là chủ tịch của các người chứ không phải tôi!

"Ôi không, chảy mất rồi!" Roseanne đưa tay lên che miệng một cách kệch cỡm, cố tình chọc đúng chỗ ngứa của Lisa. Lần này thì cô ả ngồi thẳng xuống sàn, sàn mới lau sạch, tất nhiên. Và cái quái gì vậy, cô ả đang tự trét kem lên cơ bụng của mình???

Lisa dừng lại một lúc và đưa tay lên dụi mắt, đừng nói là nó đang hoang tưởng nhé.

Không ổn rồi, có thứ gì đó đang đến. Một sự thôi thúc mãnh liệt đẩy Lisa về phía trước và xung quanh nó mờ đi, tất cả những gì nó nhìn rõ là vệt kem trắng trên bụng Roseanne. Nếu lúc này trên vai nó hiện ra thiên thần và ác quỷ thì chắc kèo là ai cũng biết bên nào đã giành chiến thắng.

Như bị thôi miên, Lisa bắt đầu bò trên sàn để lại gần Roseanne, cô ả cùng cái tướng ngồi khiêu gợi và đôi mắt như có lửa cháy kia. Nó thề sau khi đẩy được ả xuống khỏi cái ghế chủ tịch, nó sẽ bắt ả liếm sạch sàn nhà. Ả đã chính thức bị tước đi quyền sử dụng công cụ lao động.

Chỉ còn vài bước nữa, và không biết là do trời thương hay là do số Lisa đen như chó mực, nó trượt tay vào phần sàn nhà lau chưa khô và đập đầu xuống sàn.

Bất tỉnh nhân sự.

Một khoảng lặng đầy bỡ ngỡ phủ xuống sảnh, các thành viên hội hết trố mắt nhìn Lisa rồi nhìn sang Roseanne chỉ cách đó đúng hai viên gạch.

Roseanne chớp mắt nhìn Lisa bất động trước mặt mình, nhìn xuống vệt kem đang ngấm cả vào cạp quần. Ả quay sang nhìn các thành viên và nghiêm túc nói.

"Tao nghĩ tao cần gọi luật sư."

"Không Roseanne, mày cần bác sĩ tâm lý." Jennie lắc đầu đáp, quay mặt đi để cảnh tượng đáng hổ thẹn này không kịp chép vào bộ nhớ.

-

"Mày giết nó rồi! Lần này mày sẽ đi tù thật đấy!" Nayeon không đủ tỉnh táo để quyết định giữa việc hoảng loạn và thấy vụ này hài chết mẹ, chị đã nốc quá chén từ bữa sáng rồi.

"Nam mô A Di Đà Phật." Minnie ngồi yên trên ghế tắm nắng và chắp hai tay lại. "Làm ơn đừng để nó chết, con sợ ma lắm..."

Roseanne đang đứng trong bếp, cắn móng tay, bứt rứt dậm mũi chân lên sàn, chiếc điện thoại nằm gọn trong bàn tay run rẩy của ả, mồ hôi túa ra... chết tiệt, cả đời này ả chưa từng toát mồ hôi!

"Tụi bây trật tự đi!" Jennie cáu gắt ném một cái lườm về phía bạn của mình. Đám ứng cử viên thì run lẩy bẩy đứng quanh nhà, tự hỏi ả chủ tịch đã làm gì mà lấy được cả mạng người như thế này, giờ thì bọn nó sợ thật rồi.

"Tao đổ nước vào mặt nó nhé!" Nayeon chạy lại gần với chai nước trong tay nhưng nhanh chóng bị các thành viên chặn lại và ghìm xuống sàn. "Gì?! Lúc nào tao xỉn tụi bây cũng làm vậy mà??"

Miyeon nhìn sang Mina, người đang trầm ngâm từ nãy đến giờ.

"Đừng nhìn nữa, hôm qua tao say." Mina cất giọng đều đều. "Đi mà nhìn bồ mày niệm chú kia kìa."

Tất nhiên Miyeon không dám nhìn.

Ánh sáng chói lòa là thứ đầu tiên Lisa nhìn thấy, nó mừng rỡ vì tưởng mình đã tới được cổng thiên đường. Công sức đấu tranh tâm lý để bỏ tiền lẻ vào hòm công đức bốn năm trước đã được đền đáp!

Nhưng không, nó rớt cái bịch xuống khi nghe thấy tiếng cãi lộn ầm ĩ và nó chỉ muốn nhắm mắt trở lại.

"Nó tỉnh rồi." Jennie cất giọng, không kiềm chế được mà thở phào ra một hơi.

Từng mảng kí ức mờ mờ dần ập tới như một cơn sóng, phải rồi, Lisa đã bò bằng bốn chân về phía Roseanne, sau đó trượt tay và đập đầu. Lẽ ra nó nên ngã mạnh hơn một chút thì đã quên đi được kí ức kinh khủng này rồi.

"Không gọi được cho luật sư." Roseanne hớt hải chạy ra ngoài. "Jennie, lấy máy quay cho em. Nayeon, soạn kịch bản. Minnie, trang điểm kiểu mới khóc xong cho tao. Tao nghĩ mình phải quay một clip xin lỗi đăng youtube."

Mọi người quay đầu sang nhìn Roseanne, kể cả Lisa. Ả đứng thừ người ra trong sự chú ý của tất cả mọi người. Khoảng lặng gượng gạo lại tràn vào giữa sảnh, dường như hô biến tất cả mọi người thành tượng sáp.

Roseanne nhìn chằm chằm vào Lisa đang nằm trên sofa, với cục u to tổ chảng trên trán nó.

"Xùy." Cô ả đảo mắt và tặc lưỡi, quay gót bước lên tầng. "Tưởng gì, tao đi tắm đây."

Jennie thở dài, mọi người dần giải tán khi thấy Lisa tỉnh dậy, chỉ còn mỗi nàng ngồi thụp xuống bên cạnh nó và ngửa mặt lên trần nhà như thể vừa thắng được một trận boxing.

"Em muốn kiện." Lisa cũng nhìn trân trân lên trần nhà, cảm thấy một phần trong mình đã chết.

"Cứ việc, không xi nhê gì đâu." Jennie đáp nhẹ bẫng. "Em nghĩ nó chưa bao giờ bị kiện chắc?"

Lisa nhắm mắt lại, một giọt lệ lấp lánh rớt xuống gối.

Luật pháp không có hiệu quả, vậy Lisa sẽ phải xé xác cô ả bằng tay không.

.

K biết nói gì luôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top