Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 13:Tranh Giành Phần Thưởng(²'⁵)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cậu cầm lấy cổ vật huyền thoại trong tay Sheryl và giữ nó gần với đồng xu mà cậu vừa lấy được từ Han. Một luồng năng lượng đột ngột tràn vào tay cậu khiến cậu giật mình, nhưng cậu vẫn cố gắng không phản ứng. Raydel chạm vào cánh tay của Han khi anh kéo Sheryl đi cùng.

"Hãy cẩn thận với cô ấy." Raydel vẫn luôn đặt tay lên lưng Sheryl "Đây, lối này."

Khi họ đến gần đoàn tàu, Raydel đột nhiên dừng bước. Anh ta ngửi thấy thứ gì đó đáng lẽ ra không nên có mặt ở đây, trong ngục tối này. Đó là mùi của nước biển. Toàn bộ tường và trần nhà trở thành những tảng đá vôi chồng lên nhau như virus lây lan khắp nơi. Không còn con quái vật nào trong khu vực, và Raydel cuối cùng cũng hiểu tại sao chúng lại bỏ chạy.

Nó giống như những con mèo chạy trốn khỏi nước.

Raydel nheo mắt và nhìn thấy ở cuối đường hầm, những làn nước đang dần tiến về phía họ. Sóng biển như nuốt chửng đất liền. Nhận thức được điều đó khiến Raydel cứng đờ.

Đấu trường đã trở thành đại dương.

Một cấu trúc được làm từ đá vôi và biển... Cthulhu đang biến ngục tối này thành ngục tối của riêng mình.

"Này, mở cửa tàu ra!"

"Nước đang dâng lên! Mở cửa ra!"

Những người thợ săn đang điên cuồng đập tay vào cửa trong khi những hành khách bên trong đứng nhìn với đôi mắt mở to vì sốc. Không ai biết phải làm gì. Một trong những hành khách đã cố gắng liên lạc với người điều khiển tàu. Sắc mặt người đó tái nhợt như không biết phải giải quyết tình huống này như thế nào. Một số thợ săn bên ngoài chạy đến phòng điều khiển và dùng nắm đấm đập cửa, liên tục hét lên yêu cầu người điều khiển mở cửa cho đến khi chỉ còn âm thanh vang vọng trong khu vực.

Sóng biển dâng cao, không khí tràn ngập mùi nước biển. Đột nhiên, cửa tàu mở ra khiến những người bên ngoài hoảng sợ chạy vào.

Raydel giúp Han bế Sheryl lên tàu. Cánh cửa đóng lại sau lưng họ với một tiếng nổ lớn! Cùng lúc đó, sóng tràn ngập khắp đấu trường, bao quanh đoàn tàu một màu xanh biển khiến đoàn tàu trông như đang ở dưới nước. Nơi này chìm trong bóng tối như thể biển đã nuốt chửng hết ánh sáng.

Sự im lặng trở nên lớn hơn. Mọi người nhìn những đợt sóng đang nhấn chìm đấu trường mà choáng váng, cảm giác như mình chỉ là những sinh vật tí hon đang bị cuốn vào một tình huống vượt quá khả năng hiểu biết của mình.

"Có ai có khả năng chữa trị được không?" Raydel hét lên với những người bên trong tàu. Một hành khách lớn tuổi giơ tay và lao tới ngồi cạnh Sheryl. Raydel tránh sang một bên nhường đường cho cô và Shane. Năng lực chữa lành của hành khách đó dù không mạnh nhưng vẫn đủ để thực hiện sơ cứu.

"Tất cả lượng nước này đến từ đâu vậy chứ?"

"Đây có phải là một trong những cái bẫy của ngục tối không?"

"Nhưng vừa rồi nó nói rằng hầm ngục đang tiến hóa?"

Cuộc trò chuyện giữa những người xung quanh khiến Raydel nhớ đến điều gì đó. Anh đứng dậy quay lưng về phía những người khác trước khi mở tay ra nhìn hai đồng xu mình đang cầm.

Anh cần phải cầu xin sự tha thứ của Cthulhu.

"...!"

Raydel cau mày. Anh vô tình nắm chặt tay vì đang vội. Nhưng ngón giữa bên phải của anh ấy chỉ có thể uốn cong một chút và nó gây ra cơn đau nhói đến mức nước mắt anh ấy bắt đầu trào ra khi anh ấy làm như vậy. Anh nghiến răng tự nhủ phải bình tĩnh và không được bật ra bất cứ tiếng kêu nào.

Raydel trước đây đã hy sinh ngón giữa bên tay phải của mình cho xúc tu, và nó... nó dã tan nát theo đúng nghĩa đen.

Tay anh run lên khi một ý nghĩ xuất hiện trong đầu anh.

'Tôi sẽ hy sinh nhiều hơn nữa. Làm ơn, đừng tức giận nữa!'

Nhưng trên thực tế, Raydel không biết làm cách nào để khiến Cthulhu tha thứ cho mình. Những đợt sóng tràn ngập đấu trường dường như trở nên mạnh mẽ hơn. Chúng chạy xung quanh dữ dội như thể một cơn bão đang sắp nổi lên. Mọi người kêu lên kinh hãi vì những vết nứt bắt đầu xuất hiện trên cửa sổ và ánh đèn bắt đầu nhấp nháy, khiến họ chìm trong bóng tối kéo dài trước khi ánh đèn dần trở lại.

Đúng lúc đó, mọi người nghe thấy một tiếng 'ầm ầm'.

Đoàn tàu từ từ nghiêng sang một bên.

Nó nghiêng về một hướng như thể có thứ gì đó đang lật nó lại.

Raydel có thể cảm nhận được không khí rung chuyển trước sự sợ hãi của đám đông. Anh ta nổi hết da gà khi chợt nhận ra mình không còn thời gian nữa nên đã cầu xin đồng xu trong tay. 

'Xin hãy tha thứ cho tôi. tôi không có ý vứt bỏ cậu đâu.'

 Toàn thân anh run lên vì sợ hãi. Anh sợ rằng chính sai lầm của mình sẽ giết chết tất cả mọi người trên chuyến tàu này.

Trong lúc vội vàng đó, Raydel lặp đi lặp lại những lời tương tự trong đầu không biết bao nhiêu lần. 'Tôi sẽ hy sinh nhiều hơn mà.'

Raydel thậm chí còn không chọn thứ mình sẽ hy sinh. Anh ta có thể chết chỉ sau vài giây. Đôi mắt anh dán chặt vào những vết nứt trên cửa sổ ngày càng lớn hơn. Tiếng vỡ vụn nghe như tiếng thì thầm so với tiếng thét chói tai của sóng xô vào tàu. Raydel sững người tại chỗ khi cảm thấy những chiếc xúc tu đặt lên mặt mình. Tim anh đập rộn ràng vì lo lắng không biết nó sẽ lấy đi cơ quan nào của mình.

Raydel sợ hãi, nhưng anh vẫn kiên trì và nhìn vào hình ảnh phản chiếu của chính mình trên cửa sổ.

Những xúc tu ấn vào vùng da quanh mắt anh.

Chúng tiến lại gần hơn và...

Con tàu ngừng rung lắc. Nó nghiêng về vị trí cũ. Bánh xe đập xuống đất tạo ra tiếng động lớn. Ánh đèn ngừng nhấp nháy. Ngay cả khi đó, bầu không khí căng thẳng vẫn còn khi mọi người nhìn xung quanh với vẻ sợ hãi. Họ bị sốc khi thấy mực nước đang giảm dần. Vùng nước từng nhấn chìm đoàn tàu đang biến mất với tốc độ đáng kinh ngạc như thể trái đất đã hút hết tất cả vào đó.

Mọi thứ trở lại bình thường trong chớp mắt.

Mọi người đều bối rối. Một số ngồi trên sàn, nhẹ nhõm.

Raydel cũng cảm thấy giống như những người khác. Hình ảnh những xúc tu giờ đã biến mất. Anh nhìn đồng xu trên tay trước khi cau mày khi thấy đồng xu của Cthulhu và cổ vật huyền thoại từ ngục tối này đang... hợp nhất và trở thành một đồng xu duy nhất.

Và giờ đây, trong tay anh chỉ còn lại đồng xu của Cthulhu.

Đợi đã, Raydel nghĩ, nó không nuốt chửng một cổ vật huyền thoại khác đâu, đúng không?

"Anh ơi." Minnie gọi anh.

Raydel giật mình. Anh không biết cô đã đứng sau lưng anh bao lâu.

Cô gái mang vẻ mặt lo lắng khi nhìn vào ngón giữa bên phải bị gãy của anh, rồi quay lại nhìn khuôn mặt anh.

"Tóc của anh..." cô nói.

Raydel chạm vào tóc mình.

"Tại sao?"

"Màu sắc của nó thật kì lạ."

Raydel nhìn mình trong cửa sổ và ngay lập tức nhận thấy một lọn tóc màu xám. Anh ấy bối rối. Sau đó, anh chạm nhẹ vào mái tóc và bị sốc vì nó dễ dàng gãy rụng như thể anh đã làm hư tóc do tẩy đến mức không thể cứu chữa.

Tại sao nó lại chọn tóc của tôi chứ?

"Lũ chuột khổng lồ đã trở lại!"

Ngay khi nước vừa rút hết, đám quái vật trốn vào ngục tối đã tràn ra. Khi nhìn thấy con người nhốt mình trong tàu, chúng tấn công cửa sổ, tạo ra những tiếng động lớn. Những con chuột khổng lồ liên tục cào vào kính, cố gắng đột nhập. Thân hình to lớn của chúng cao ngất ngưởng trên đoàn tàu và để bên trong nó chìm trong bóng tối.

Mọi người kinh hãi trước tình huống trước mắt đến mức hoàn toàn quên mất cuộc chiến giành cổ vật huyền thoại. Không ai biết họ nên làm gì tiếp theo. Họ không thể mở cửa để ra ngoài chiến đấu với lũ chuột vì chúng sẽ xông vào đó trước. Nhưng đợi bên trong cho đến khi họ phá được cửa sổ và có thể vào được sẽ dẫn đến kết quả tương tự, vì vậy điều duy nhất mọi người có thể làm lúc này là chuẩn bị vũ khí. Khuôn mặt của họ phản chiếu nỗi lo lắng tột độ trước mỗi tiếng đập và cào.

Raydel nghiến răng. Trẻ em và người lớn tuổi bên trong tàu tập trung lại trong sợ hãi. Số lượng chuột khổng lồ lớn hơn nhiều so với số người trên tàu, đồng nghĩa với việc mọi người đều có thể bị quái vật tấn công. Và vì có những con quái vật từ ngục tối hạng A nên chúng có thể dễ dàng giết chết những người bình thường, không có khả năng tự vệ. Việc bảo vệ họ cũng gần như là không thể.

Điều này chưa bao gồm việc Sheryl thậm chí còn không thể tự mình đứng vững. Nếu lũ chuột khổng lồ đột nhập thành công, cô chắc chắn sẽ chết.

Phải có cách nào đó, anh nghĩ, có thể những thợ săn cấp cao đã đến, hoặc...

Một từ chợt hiện lên trong đầu anh. Tâm trí của Raydel trôi đi trong giây lát, ngón tay anh nhẹ nhàng quấn quanh đồng xu.

Hoặc có thể có thứ gì đó có thể đi ra ngoài và giết chết lũ chuột.

Mọi con quái vật đột ngột ngừng di chuyển trước khi quay lại. Những người trên tàu rất sốc khi nhìn thấy vị khách mới. Họ kêu lớn tiếng.

"Bác Sĩ Dịch Hạch?!"

"Nó vẫn còn sống à?!"

Bác Sĩ Dịch Hạch đứng im lặng giữa lũ chuột khổng lồ, tỏa ra một luồng khí nguy hiểm. Sự im lặng của Bác Sĩ khiến nhiều thợ săn nổi da gà. Sự tuyệt vọng bắt đầu bám chặt vào trái tim họ. Mỗi người trong số họ liếc nhìn nhau, như thể muốn hỏi họ nên làm gì. Nhưng tất cả họ đều biết rằng trong hoàn cảnh họ đang ở, một ngục tối đột biến và một con trùm được hồi sinh, họ có ít hơn 1% cơ hội sống sót.

Có lẽ tất cả đều sẽ chết ở đây...

Mọi người yếu ớt giơ vũ khí lên, mất hết tinh thần chiến đấu. Đôi mắt của họ dán chặt vào Bác sĩ bệnh dịch hạch đang bắt đầu bước đi trước khi giơ con dao trên tay lên không trung.

Sau đó, nó chém vào tất cả những con chuột khổng lồ xung quanh nó!

Đột nhiên, Bác Sĩ Dịch Hạch tấn công quái vật của chính mình. Nó khiến nhiều người đang xem bối rối. Những gì họ nhìn thấy không phải là ảo ảnh. Bác sĩ đã giết chết những con chuột khổng lồ mà không cần suy nghĩ. Khi lũ chuột nhìn thấy đồng loại của mình bị tên trùm giết, chúng quay lại và bắt đầu tấn công nó. Một số cố gắng cắn Bác sĩ và cào anh ta cho đến khi máu chảy ra!

Raydel nhìn xuống đồng xu trong tay mình. Nó lấp lánh như thể có mối liên hệ nào đó giữa nó và tình hình hiện tại bên ngoài tàu.

Đừng nói với tôi rằng tôi đã triệu tập Bác Sĩ Dịch Hạch nhá?

"Có người đã sử dụng cổ vật huyền thoại!"

Tất nhiên, ban đầu nhiều người còn bối rối, nhưng họ ngay lập tức nhận ra rằng Bác Sĩ Dịch Hạch đã giúp tiêu diệt lũ chuột vì nó được ai đó triệu hồi.

Được triệu hồi bởi người đã tuyên bố quyền sở hữu cổ vật huyền thoại của ngục tối.

Những người còn lại chợt nhớ tới giải thưởng và lập tức kiểm tra thời gian trên điện thoại.

[3 phút]

Chỉ còn ba phút nữa là hết thời gian tranh giải thưởng 100.000 del.

Tất cả thợ săn nhìn quanh, tìm kiếm mọi ngóc ngách và không gian như những kẻ săn mồi đói khát. Sau đó, có người chú ý đến đồng xu trong lòng bàn tay Raydel. Người đó chỉ vào Raydel trước khi hét lên.

"Ở đó!"

Raydel nguyền rủa. Anh quay người và chạy trốn khỏi những thợ săn khát máu!

Anh ta đụng phải bất cứ ai đang cản đường và nghe thấy một tiếng hét phát ra từ phía sau. Khi quay lại xem chuyện gì đang xảy ra thì thấy Han vừa đấm một người thợ săn. Tuy nhiên, một số người trong số họ đã vượt qua anh ta và tất cả đều nhìn chằm chằm vào Raydel như một đàn thây ma khao khát thịt người sống.

Bác sĩ bệnh dịch hạch đang chiến đấu với lũ chuột bên ngoài trong khi những người thợ săn bên trong cố gắng lấy cổ vật huyền thoại từ anh ta.

Raydel không thể tin được vận may của mình lại tệ đến như vậy!

Anh ta đập tay vào cửa phòng điều khiển tàu, hy vọng người điều khiển tàu sẽ cho anh ta vào và trốn. Nhưng anh không biết người đó có quá căng thẳng hay gì không vì thay vào đó anh đã mở cửa cả đoàn tàu.

Hay đúng hơn, một quả cầu năng lượng đã thổi bay tất cả cửa sổ và cửa ra vào của tàu!

Một ánh sáng chói mắt phát nổ kèm theo âm thanh bùng nổ làm rung chuyển cả khu vực. Raydel nhắm chặt mắt và giơ tay lên che mặt. Những thợ săn khác cũng làm như vậy. Mọi người cúi xuống để tránh những mảnh kính vỡ và những viên đá vụn bị thổi bay vào bên trong. Mùi cháy lan tràn trong không khí. Sau đó là hương thơm thuần khiết, dễ chịu của hoa mang theo sự ấm áp đến lạ thường.

Raydel mở mắt ra và nhìn thấy một luồng ánh sáng dịu nhẹ chiếu vào ngục tối. Ánh sáng đã tiêu diệt lũ chuột khổng lồ đang cố gắng chạy trốn nhưng không thành công. Cơ thể của chúng bị đốt cháy và tan thành hư không.

Bác Sĩ Dịch Hạch cũng biến mất.

Raydel biết ngay sức mạnh đó là gì.

Sức mạnh của việc trừ tà.

Các thợ săn cấp cao đã đến.

Đây hẳn là một tin tốt giúp Raydel thoát khỏi lo lắng, nhưng vì cuộc chiến giành giải thưởng vẫn chưa kết thúc nên những thợ săn cấp cao có thể tham gia cùng những thợ săn khác và săn lùng anh ta. Đây có phải là ý nghĩa thực sự của kỹ năng Thu hút thợ săn? Nhưng anh ta không thể đánh mất cổ vật huyền thoại dù có thế nào đi nữa vì họ đã hợp nhất... bởi vì nó đã bị đồng xu của Cthulhu nuốt chửng. Và nếu anh ta ném đồng xu đi lần nữa hoặc để nó bị lấy đi...

Cthulhu có thể nổi giận, khiến ngục tối trở nên điên cuồng đến mức giết chết tất cả mọi người.

Anh phải rời khỏi đây!

Raydel nhớ lại lúc Han vào ngục tối.

Anh ta có thể lợi dụng con đường mà nhân vật chính đột nhập làm lối thoát!

Quyết định rằng mình sẽ trốn thoát bằng cách đó hoặc ít nhất là trốn cho đến khi hết thời hạn ba phút, anh né tránh những người thợ săn đang cố bắt anh và lao ra khỏi tàu. Đá hàng triệu mảnh thủy tinh vụn vỡ nằm rải rác trên mặt đất. Phía bên kia của đường hầm, một cái bóng đang đi về phía Raydel. Tim anh đập nhanh hơn vì sợ hãi nên anh quay lại tìm lối vào ngục tối.

Lối vào ở đó!

Raydel định chạy, nhưng một bàn tay đã nắm lấy vai anh và cố gắng kéo anh lùi lại chỉ bằng một lần cố gắng. Raydel loạng choạng lùi lại và ngã vào ngực người kia.

Một mùi thơm có vẻ không đúng chỗ thấm qua không khí và các giác quan của Raydel. Đó rõ ràng là mùi nước hoa của một người đàn ông lẽ ra không nên ở đây trong ngục tối này. Raydel quay lại nhìn người phía sau và thấy một người đàn ông cao lớn mặc vest.

Anh ta nói rõ ràng: "Đưa cổ vật huyền thoại cho tôi."

Đôi mắt của Raydel mở to.

Không đời nào.

Tại sao trùm cuối lại xuất hiện sớm vậy?

_____________________________________________

Tui ngỏm r

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top