Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 22: Bên Dưới Khoảng Không Của Vũ Trụ(²)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhận được những lời khen ngợi đã tiếp thêm sinh lực cho Bác Sĩ Dịch Hạch. Anh ta cắt các xúc tu ra thành nhiều mảnh. Khi Raydel ngã xuống, Bác Sĩ Dịch Hạch bước vào và nắm lấy tay cậu để giúp cậu đứng dậy.

"Cám ơn." Raydel nói.

Bác Sĩ Dịch Hạch gật đầu.

Raydel kiểm tra Bác Sĩ Dịch Hạch và nhìn thấy những vết xước và vết bầm tím. Cậu chửi rủa Cthulhu trong tâm trí. Hắn ta thực sự đang cố gắng giết anh ấy đấy à? Cậu nghĩ rồi vỗ nhẹ lên vai Bác Sĩ Dịch Hạch Raydel tiếp tục sử dụng kỹ năng Lãnh Đạo của mình.

"Cậu ổn không? Cậu có bị thương ở đâu không? Để tôi xem nào."

[ Bản dịch bổ sung lời nói của Bác Sĩ Dịch Hạch. ]

[ Không đau lắm đâu...' ]

"Cậu nên chống trả chứ, cậu biết đấy. Cậu không thể cứ để mình bị bắt nạt như thế này đâu."

[ 'Tôi hiểu, thưa Chủ nhân.' ]

"Nhưng tôi cũng sẽ cố gắng đàm phán với tên đó. Tôi biết rằng cậu sẽ ổn thôi ngay cả khi cậu chỉ có một không gian nhỏ. Có lẽ cậu sẽ không bao giờ phàn nàn như Cthulhu đâu."

[ 'Tôi sẽ làm bất cứ điều gì Chủ nhân ra lệnh.' ]

"Đúng là cậu bé ngoan. Vậy thì tôi sẽ triệu hồi cậu thường xuyên."

Raydel nói. "Chắc là vì bây giờ cậu coi tôi là người giám hộ của mình phải không? Đó là lý do tại sao cậu bảo vệ tôi giống như bảo vệ người giám hộ trong nghĩa địa dưới lòng đất. Ừm hứm, làm tốt lắm, cậu đúng là một cậu bé rất tốt."

Cậu khen ngợi anh cho đến khi anh ấy bắt đầu trông khá hơn.

"Bây giờ, chúng ta nên làm gì tiếp theo đây?"

Raydel nhìn quanh trước khi nhận thấy hộp tin nhắn lơ lửng trên đầu mình.

[ Điều kiện để thoát khỏi ảo cảnh này: Đấm vào mặt chủ nhân của ảo cảnh. ]

Raydel cau mày. Tôi thực sự phải đấm vào mặt Cthulhu hả?

*Edit: Đúng rồi! Đấm cho nó giác ngộ đii!!

Có lẽ là do vương quốc của Cthulhu có thể được coi là đấu trường của ngục tối, dẫn đến tình trạng nói trên. Raydel nhìn những người lạ mặc áo khoác đen đã vây quanh anh được một lúc. Bản năng mách bảo anh rằng những kẻ này chắc chắn là những con quái vật trong ngục tối của Cthulhu, điều đó có nghĩa là anh phải đối phó với chúng trước nếu muốn nhìn thấy Cthulhu.

[ Để mở khóa điều kiện trò chuyện với Cthulhu, bạn cần vượt qua cấp độ bí mật: Đánh bại những kẻ tôn thờ. ]

[ Bắt đầu đếm ngược. ]

[ 59:59 phút ]

Những con quái vật bắt đầu tiến lại gần hơn. Chúng tỏa ra bầu không khí khát máu như vậy, đảm bảo với Raydel rằng họ sẽ không bao giờ để anh ta bước ra khỏi đây một cách dễ dàng. Mỗi người rút ra một con dao găm và lao thẳng vào anh ta!

Raydel né được đòn tấn công đầu tiên.

Kỹ năng sức mạnh thể chất cho anh ta biết mình nên né theo hướng nào, nhưng nó vẫn chưa đủ để tránh mọi đòn tấn công liên tục từ lũ quái vật. Raydel đặt chân vững chắc trên mặt đất và vặn người hết mức có thể để né hết chúng. Tuy nhiên, đôi khi anh ta vẫn bị trúng một con dao găm. Tuy nhiên, cơn đau trong giấc mơ không đến nỗi khiến anh phải hét lên thành tiếng.

Những tên khác không tấn công? Raydel nghĩ.

Chỉ có một con quái vật duy nhất đang tấn công anh ta. Những tên còn lại vẫn đứng yên. Raydel cố gắng đẩy kẻ địch đang tấn công ra khỏi vòng tròn. Anh ta giữ cảnh giác trong giây lát. Một con quái vật mới bắt đầu tấn công anh ta trong khi những con còn lại vẫn đứng yên tại chỗ.

Tấn công theo lượt à?

Raydel tập trung lại.

Khi con quái vật tấn công, anh ta triệu tập Bác Sĩ Dịch Hạch đến trước mặt mình!

Keng!

Bác Sĩ Dịch Hạch đã kịp thời đỡ đòn bằng con dao găm của mình, buộc kẻ thù phải nhảy lùi lại và trở lại vị trí của mình. Đây là vương quốc của Cthulhu, ngục tối cấp S. Anh ta tin rằng những con quái vật ở đây chắc chắn phải có cùng cấp độ và không phải thứ mà Bác Sĩ Dịch Hạch có thể đánh bại dễ dàng bằng sức mạnh hạng A của mình. Vì vậy, Raydel, người đang đứng đằng sau Bác Sĩ Dịch Hạch nhìn chằm chằm vào những con quái vật xung quanh. Anh ta đếm số lượng và cố đoán xem Bác Sĩ Dịch Hạch có thể xử lý được bao nhiêu người trong số họ.

Một con quái vật mới tấn công anh ta sau khi con kia rút lui.

Con quái vật đụng độ với Bác Sĩ Dịch Hạch . Cả hai nắm lấy và đấm nhau cùng một lúc. Raydel đang chờ sơ hở đã nhảy vào và đánh vào cổ tay con quái vật, khiến con dao găm của nó bay đi.

Vồ lấy!

Raydel nhảy lên và bắt lấy con dao găm.

"Tôi sẽ giúp cậu chiến đấu." anh nói với Bác Sĩ Dịch Hạch.

[ 'Ngài không cần phải làm vậy.' ]

"Đây đều là quái vật hạng S. Cậu nên có người trông chừng sau lưng mình. Nhưng đừng lo, tôi cũng sẽ tận dụng cơ hội này để nâng cao kỹ năng của mình."

Bác Sĩ Dịch Hạch vẫn im lặng.

[ 'Được rồi...' ]

[ Bác Sĩ Dịch Hạch thậm chí còn tôn trọng bạn hơn với tư cách là chủ nhân của anh ấy. ]

Trên thực tế, Raydel không có ý định nâng cao kỹ năng của mình. Thực ra cậu ấy đang luyện tập triệu hồi Bác Sĩ Dịch Hạch. Cậu chỉ là một con người bình thường nên không có cách nào chiến đấu chống lại lũ quái vật hạng S. Điều duy nhất cậu có thể làm là né tránh đòn tấn công của chúng. Nếu có lúc nào đó cậu ta sắp bị đâm, cậu sẽ triệu tập Bác Sĩ Dịch Hạch và yêu cầu anh ta đỡlấy con dao găm thay thế.

Cậu ấy muốn thực hành triệu hồi Bác Sĩ Dịch Hạch trong một khoảng thời gian ngắn.

Raydel cảm thấy kiệt sức chỉ sau vài giây như thể vừa hoàn thành một cuộc chạy marathon. Anh ấy không thể thở được. Tầm nhìn của anh trở nên mờ ảo. Đồng thời, anh bắt đầu cho rằng đấu trường này là một phần trong kế hoạch của Cthulhu. Lũ quái vật chỉ đứng đó và thách thức anh từng con một như thể để Raydel luyện tập kỹ năng của mình. Cthulhu có thể muốn anh ấy thực sự cải thiện kỹ năng triệu hồi Boss của mình.

Mình không biết nữa, Raydel nghĩ, tất cả những gì nó làm chỉ khiến mình tức giận hơn mà thôi!

Anh ta đá thẳng vào bụng một trong những con quái vật!

Muốn đấm vào mặt Cthulhu quá!

*Edit: Đúng, phải có tinh thần vậy chớ ᕦʕ •ᴥ•ʔᕤ!

Hơn mười phút trôi qua. Raydel đang thở hổn hển. Anh ta không phải chiến đấu trực tiếp với con quái vật nhiều vì anh ta liên tục triệu tập Bác Sĩ Dịch Hạch để chiến đấu cho anh ta. Lúc này trên người con boss đầy vết bầm tím và vết máu. Raydel vỗ nhẹ vào lưng cộng sự của mình và sử dụng kỹ năng lãnh đạo của mình một lần nữa.

"Đúng là cậu bé ngoan ngoãn của tôi. Cậu đã chiến đấu rất tốt."

Giống như Bác Sĩ Dịch Hạch đang liếc nhìn cậu vậy.

[ 'Xin hãy khen ngợi tôi nhiều hơn!' ]

"Cậu thích được gọi là "Cậu bé ngoan ngoãn" à."

[ 'Vâng, tôi thích nó...' ]

Cậu ấy thích được gọi là 'cậu bé ngoan' à? Raydel ôm cằm và từ từ thu thập tất cả thông tin về kỹ năng triệu hồi trùm. Điều này có nghĩa là mỗi con trùm đều có một lời khen riêng mà họ thích. Nếu anh sử dụng những lời khen ngợi phù hợp, nó sẽ cải thiện mối quan hệ giữa anh và trùm cũng như hàn gắn vết thương cho họ.

Trong trường hợp của Bác Sĩ Dịch Hạch, chắc hẳn cậu ấy thực sự coi anh là người giám hộ của mình. Đó là lý do tại sao anh ấy hành động như một đứa trẻ muốn được bố mẹ khen ngợi. Thế thì chắc Cthulhu thích...

Raydel nhìn lên.

"Có vẻ như chúng sẽ không dừng lại dễ dàng như vậy rồi." anh nói.

Bác Sĩ Dịch Hạch và anh ta vừa đánh bại ba con quái vật thì một nhóm người mới mặc áo khoác đen xuất hiện.

Raydel cười khẩy, khó chịu. Anh luồn những ngón tay vào mái tóc ướt đẫm mồ hôi của mình và thầm nguyền rủa số phận của mình. Thay vì ngủ một chút, anh buộc phải rèn luyện kỹ năng của mình. Nếu cái món takoyaki đó muốn anh tức giận thì tốt thôi. Anh ấy sẽ luyện tập nhiều đến mức có thể chạy tới và đấm bôm bốp vào mặt anh ta!

Keng!

Con dao găm trên tay rơi xuống đất.

Raydel đặt tay lên đầu gối để giữ thăng bằng. Lúc này anh ta đang đứng quay lưng lại với Bác Sĩ Dịch Hạch. Cả hai đều kiệt sức sau những trận chiến không hồi kết. Khoảng ba mươi phút đã trôi qua. Raydel có thể cảm thấy cơ thể thật của mình đang đổ mồ hôi và trằn trọc trên giường. Cho đến khi rời khỏi cõi địa ngục này, anh ấy sẽ không bao giờ thực sự ngủ được.

Tuy nhiên, do luyện tập căng thẳng nên Raydel có thể sử dụng kỹ năng triệu hồi trùm thành thạo hơn nhiều.

Tất cả những gì anh cần làm bây giờ là tập trung suy nghĩ và Bác Sĩ Dịch Hạch sẽ xuất hiện ở bất kỳ địa điểm nào anh chỉ định.

Tất nhiên, vấn đề vẫn là anh ta thiếu mana. Bây giờ anh ta mệt mỏi đến mức không thể triệu hồi được nữa dù chỉ một con bọ nhỏ. Nhưng hiện tại Raydel đã hoàn toàn nắm vững các kỹ năng. Nếu có thể thoát khỏi cõi này mà vẫn nhớ được những gì đã học được ở đây thì sau này anh ta sẽ có thể triệu hồi được những con trùm tốt hơn.

Nhưng làm thế nào mình có thể tăng cường sức mạnh của mình đây?

Anh cảm thấy như mình là một nhân vật trong một trò chơi có sức chịu đựng thấp như vậy.

Mồ hôi chảy dài trên mi mắt anh. Raydel lắc mặt trước khi nhận ra rằng thời gian không còn nhiều nữa.

[ 5:21 phút ]

Vẫn còn khoảng bốn con quái vật, nhưng Raydel biết rằng mình đã làm đủ rồi. Bây giờ anh ấy gần như ngất đi, và Cthulhu sẽ không bao giờ để anh ấy ngất đi dễ dàng như vậy.

[ Điều kiện để trò chuyện với Cthulhu đã thay đổi. Vượt qua cấp độ bí mật: đánh bại những kẻ tôn thờ trong 55 phút. ]

*Edit: Takoyaki khi là stundere bili:

Ở đó.

Việc đếm ngược đã dừng lại.

[ Đã vượt qua cấp độ bí mật. ]

[ Mở khóa điều kiện để trò chuyện với Cthulhu.]

Những con quái vật đột nhiên biến mất. Một người xuất hiện cách Raydel không xa là Cthulhu.

Bây giờ tôi chỉ cần đấm vào mặt chủ nhân vương quốc thôi.

Raydel suy nghĩ và bước nhanh về phía anh ta. Cthulhu nhìn anh như đang cầu xin sự giúp đỡ. Nhưng những xúc tu khổng lồ đã phóng lên khỏi mặt nước trước khi Raydel có cơ hội đến gần Cthulhu và giơ cao nắm đấm lên, sẵn sàng tấn công anh ta bất cứ lúc nào.

Raydel sử dụng chút sức mạnh cuối cùng của mình để triệu hồi Bác Sĩ Dịch Hạch để chiến đấu với những chiếc xúc tu. Anh cảm thấy như thể ý thức của mình đã bị kéo ra khỏi cơ thể. Mọi thứ trở nên tối đen trong giây lát trước khi anh thấy mình nằmdài trên mặt đất.

Raydel buộc mình phải đứng lên chống lại sự kiệt sức. Anh ta đi ngang qua Bác Sĩ Dịch Hạch và các xúc tu và nắm chặt tay. Sau đó, anh ta đấm vào mặt Cthulhu bằng tất cả sức lực!

Im lặng.

Sau đó.

"Ah!" Raydel hét lên. Các đốt ngón tay của anh đỏ bừng. Anh cảm giác như mình vừa đấm phải một tảng đá!

"?!"

Các xúc tu đã ngừng chiến đấu với Bác Sĩ Dịch Hạch. Cthulhu dùng mu bàn tay đấm vào trán Raydel. Anh ta loạng choạng lùi lại và gần như ngã xuống. Khi nhìn Cthulhu một lần nữa, anh nhận ra Cthulhu có thể làm ra bộ mặt độc ác đến mức nào.

"Cú đấm của ngươi quá yếu. "

"Ta sinh ra đã không giỏi chiến đấu."

"Con người thật yếu đuối."

"Ồ, đó là lý do tại sao ngươi chuẩn bị đấu trường này cho ta luyện tập để tôi có thể mạnh mẽ hơn nhỉ?"

Cthulhu nheo mắt lại.

Raydel vỗ nhẹ vào tay và nhìn chằm chằm vào Cthulhu cho đến khi anh nhận ra điều đó.

Cthulhu nhìn lại với ánh mắt như có thể xuyên thấu mọi thứ của mình. Raydel cần phải kiểm tra rất nhiều thứ trước khi rời khỏi đây. Ít nhất anh ta phải đảm bảo rằng mình có thể triệu hồi Cthulhu trong một trận chiến thực sự. Vì vậy, anh ấy muốn tìm hiểu xem anh ấy cần là kiểu lãnh đạo nào để chữa lành vết thương cho hắn.

Đầu tiên, anh thử những lời khen mà Bác Sĩ Dịch Hạch thích.

"Ngươi đã làm rất tốt." Raydel nói.

Cthulhu nhìn chằm chằm vào anh.

"Cái gì?"

Sao nghe như kiểu muốn đấm tôi thế!

"Ý ta là... cho đấu trường mà ngươi đã chuẩn bị cho ta. Và cho trận chiến nhỏ vừa rồi. Ngươi đã làm rất tốt."

[ Cthulhu không tin lời nói của bạn. ]

Tại sao ngươi không tin tưởng ta? Ta chỉ đơn giản là khen ngươi thôi!

"Ngươi không muốn được khen à?"

"Tại sao ta lại muốn một con người như ngươi khen ta?"

"Vậy thì, ta sẽ chữa lành vết thương cho ngươi như thế nào? Hãy nghĩ xem. Nếu ngươi chiến đấu đến chết, liệu ngươi có còn giả vờ ngu ngốc và không chấp nhận lời khen của ta không?"

"Lời nói của ngươi... tệ quá."

Raydel khoanh tay và khịt mũi thật to để Cthulhu biết cậu khó chịu với hắn đến mức nào.

Anh nhìn xuống mặt đất được bao phủ bởi nhiều vũng nước. Những xúc tu nhô lên từ dưới nước và trườn quanh như mấy con rắn. Chúng ở rất gần chân anh như thể đang quan sát phản ứng của anh.

Raydel gõ nhẹ vào cánh tay bằng ngón trỏ và nhìn chằm chằm vào Cthulhu một lúc. Sau đó anh nói : "Chuẩn bị đấu trường và điều kiện cho ta như thế này, ngươi đã lên kế hoạch trước rất tốt. Thưa ngài."

Cthulhu liếc nhìn anh. Raydel lặp lại lời nói của mình.

"Chủ nhân của ta là tốt nhất."

Nếu muốn nói chuyện với một con mèo, anh ấy phải nói chuyện như là nô lệ của nó!

Cthulhu không trả lời, nhưng những xúc tu đã quan sát Raydel một lúc bắt đầu di chuyển. Chúng rúc vào chân anh và trượt lên trên chân anh.

"Lời nói của ngươi không có tác dụng gì với ta đâu. "

Tuy nhiên, một hộp tin nhắn xuất hiện phía sau Cthulhu.

[ Cthulhu hài lòng khi được gọi là 'Chủ nhân của ta'. ]

Raydel cười khẩy. Càng nói, vẻ mặt của anh càng nói khác.

"Nếu chủ nhân ở bên cạnh và hướng dẫn ta, ta chắc chắn sẽ sống sót."

"Đó là bởi vì ngươi quá yếu."

[ Bản dịch bổ sung lời nói của Cthulhu. ]

[ 'Luôn khen ngợi Bác Sĩ Dịch Hạch. Khó chịu thật' ]

*Edit: Khen bác sĩ nhiều lên giai oi, cho nhóc takoyaki này ghet chetme nó đi muâhhahaha

[ 'So sánh mình với thức ăn của con người thay vì triệu hồi mình và gọi mình là chủ nhân của hắn. ]

[ Tên nhóc này thật yếu đuối và khó chịu. ]

['Thật khó chịu... Khi nào thì mấy lời khen ngợi này mới dừng lại?' ]

[ 'Nếu hắn không ngừng nói, mình sẽ giết hắn.' ]

*Edit: Thích được gọi là chủ nhân mà cũng ghét bị gọi như vậy, tên takoyaki này bị đa nhân cách à??

Bao nhiêu suy nghĩ về Cthulhu hiện lên và khiến Raydel nhận ra tâm trạng thất thường của hắn tệ đến mức nào! Anh không biết hắn có thích được gọi là 'Chủ nhân của ta' hay không nữa.

Tuy nhiên, Raydel cuối cùng đã đi đến kết luận rằng Cthulhu hẳn là loại người nói một đằng nghĩ một nẻo. Dù miệng hắn không ngừng phàn nàn nhưng những hộp tin nhắn phía sau đã bộc lộ cảm xúc thật của hắn. Ngay cả khi đó, các hộp tin nhắn cũng không thực sự hiển thị những gì hắn ta thực sự đang nghĩ. Cách để thực sự hiểu được những gì bên trong tâm trí Cthulhu là quan sát các xúc tu.

Bây giờ, các xúc tu đã mọc khắp người cậu ta. Những chiếc giác hút của chúng hút vào da cậu như thể chúng có suy nghĩ của riêng mình trong khi Cthulhu đứng khoanh tay và nhìn sang hướng khác, dường như không nhận thức được các xúc tu của mình đang làm gì. Raydel khịt mũi. Đây chính là cảm giác thật sự mà Cthulhu đang có. Hắn ta dù phàn nàn rất nhiều nhưng thực ra lại thích được gọi là 'Chủ nhân của ta'.

*Edit: Tranh thủ xàm sỡ mọi lúc mọi nơi luôn he.

Sau đó, anh ấy cần phải hoàn thành bài kiểm tra cuối cùng của mình.

Đó là để tìm hiểu xem liệu giả định của anh ấy có đúng hay không.

Anh vỗ nhẹ vào những xúc tu. Tất cả bọn chúng lập tức đóng băng. Cthulhu quay lại nhìn anh, đôi mắt trừng trừng.

"Nếu ngươi còn chạm vào ta lần nữa, ta sẽ giết ngươi."

[ Cthulhu không thích bị chạm vào. ]

[ Cthulhu lại ghét khuôn mặt của bạn. ]

*Edit: Thằng này loại nhe, sau này ngược chet nó đi clm thí ghéc!!!

Cthulhu vừa nhận ra những chiếc xúc tu đang đu khắp cơ thể Raydel. Anh ra lệnh cho chúng quay trở lại dưới nước.

Raydel biết ngay rằng cuộc sống của anh kể từ bây giờ sẽ gặp nhiều thử thách nếu phải đối phó với tên trùm cấp S này. Anh ta khoanh tay và nói: "Ta sẽ nghĩ đến việc cho ngươi một cơ thể con người. Đồng thời, ta muốn ngươi cư sử thân thiện với Bác Sĩ Dịch Hạch."

"Thời gian?"

"Hy sinh lá phổi của ta không phải là một quyết định dễ dàng. Ta cần ít nhất... nửa năm để suy nghĩ về điều đó."

"Nửa năm."

"Ừ." Raydel trả lời. "Trong khi chờ đợi, nếu chủ nhân buồn chán, chủ nhân luôn có thể triệu ta đến đây. Ta thậm chí sẽ xoa bóp vai cho ngài..."

"Phắn đi, ngay bây giờ."

Nói xong, Raydel biến mất.

Trong số những tàn tích trắng xóa dưới bầu trời vũ trụ, chỉ còn lại Cthulhu và Bác Sĩ Dịch Hạch.

"Ta sẽ cho phép ngươi đứng ở đó và không ở đâu khác." Cthulhu nói. Trên mặt vũng nước trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một vòng tròn lấp lánh. Nó muốn nói với anh rằng vị trí của anh trong thế giới này chỉ tồn tại bên trong vòng tròn.

Cthulhu quay lại nhìn nơi Raydel đã đứng cách đây không lâu.

"Không có gì. Ta chỉ đang nghĩ rằng có thể ngươi đã học được điều gì đó... như tương lai!"

Lời nói của con người quay trở lại suy nghĩ của hắn ta.

Tương lai?

Anh không có khả năng nhìn thấy tương lai, nhưng khi mở mắt ra, anh nghe thấy giọng nói của Nyarlarthotep.

'Vào ngày 26 tháng 9, ngươi sẽ có cơ thể con người của riêng mình... Ngày đó sẽ là thời điểm mọi thứ hoàn toàn thay đổi. Những quy luật cũ sẽ không còn nữa khi 'ngươi' nắm quyền kiểm soát mọi thứ. Sau đó, điều đó sẽ phụ thuộc vào ngươi... liệu ngươi có còn để con người tác động lên mình nữa hay không...'

'...Khi ngươi đã mất đi một ai đó, Cthulhu.'

----------------------

Cn mel nó ngồi chắn mặt mình nên edit lâu vl, so dyy TAT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top