Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 26: Bài Kiểm Tra Thứ 2 (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đợi đã! Làm thế nào chúng ta có thể tìm và lấy lại thẻ của mình với nhiều quái vật như vậy chứ!?"

Khi người đầu tiên hét lên, những người còn lại cũng hét lên đồng tình.

"Đừng lo lắng. Lá bài đầu tiên bạn nhận được từ lũ quái vật sẽ trở thành tên của bạn. Những lá bài sau đó sẽ được tính là điểm đặc biệt của bạn. Vì vậy, bạn có thể lấy lại bất kỳ lá bài nào bạn muốn,"

Người phụ nữ trong Hội Thợ Săn trả lời trước khi chỉ tay ra ngoài xe điện.

"Vì thời gian có hạn nên sẽ có manh mối rải rác trong ngục tối để giúp bạn. Hãy cố gắng hết sức để có được tấm thẻ của mình."

Cô vỗ tay.

"Tôi sẽ đưa tất cả các bạn đến 'điểm xuất phát'."

"Đợi đã... điểm bắt đầu là gì...?!"

Không khí xung quanh mọi người bắt đầu phát sáng.

Cơ thể của Raydel cũng tỏa sáng rực rỡ. Anh mở to mắt và nhìn xung quanh để xem chuyện gì đang xảy ra với những người khác. Cơ thể của họ đang dần mờ đi.

Điều tương tự cũng xảy ra với đôi chân của Raydel. Anh phải hít vài hơi thật sâu để bình tĩnh lại.

Sau đó, thế giới bùng cháy trong màu trắng chói mắt.

Khi Raydel có thể nhìn thấy lại mọi thứ, anh thấy mình đang đứng trong một tòa nhà.

Bây giờ nó chỉ là một công trình kiến ​​trúc bằng xi măng. Tuy nhiên, vẫn còn những đồ dùng cần thiết cho cuộc sống bao gồm ghế sofa, giường, tủ quần áo và tủ đựng chén. Tất cả đều trông cũ kỹ và phủ đầy bụi.

Raydel chớp mắt, bối rối. Khi nhìn ra bên ngoài, anh thấy một cái cây khổng lồ với vô số cành và lá rậm rạp đến mức không thể biết liệu có sinh vật sống nào ẩn náu trong đó hay không. Nhưng Raydel lại nghe thấy âm thanh 'xào xạc', điều này đảm bảo với anh rằng bên ngoài chắc chắn có lũ quái vật đó.

"Điểm bắt đầu?" Raydel lẩm bẩm.

"Chắc chắn cô ấy đã gửi mọi người đến những nơi khác nhau."

Raydel không rời khỏi nơi đó ngay lập tức và khám phá khu vực từ vị trí anh đang đứng.

Có vẻ như những căn phòng khác cũng không khác gì căn phòng này. Tình trạng tổng thể giống như một tòa nhà chưa được hoàn thiện. Nó có thể là một căn hộ có nhiều tầng. Raydel đứng đó lắng nghe 'âm thanh xào xạc' cho đến khi chắc chắn rằng lũ quái vật sẽ không xâm nhập vào tòa nhà. Sau đó, anh lẻn ra cửa và lén nhìn ra ngoài. Trong đầu anh vang vọng những gì người trong Hội thợ săn nói.

"Sẽ có những manh mối nằm rải rác trong ngục tối để giúp bạn."

Manh mối... Raydel nhận ra ngay chúng là gì.

Hội thợ săn muốn mọi người biết manh mối nào có thể giúp họ. Bên cạnh căn phòng nơi Raydel đang ở, tại cầu thang xoắn ốc dẫn xuống tầng trệt, có một cái tủ. Ngăn kéo trên cùng tỏa ra ánh sáng vàng. Rõ ràng là Raydel biết có điều gì đó quan trọng phải được giấu bên trong.

Một tin nhắn được hiển thị bên cạnh nó.

[ Chủ sỡ hữu 0/1 ]

"Chỉ có một người có thể có được thứ này?"

Raydel thì thầm. Khi anh bước xuống cầu thang dẫn đến tủ, anh nghe thấy tiếng bước chân từ bên trái.

Raydel nhìn thấy một người đàn ông, một trong những người tham gia cuộc thử nghiệm.

Đôi mắt của người đó mở to khi nhìn thấy Raydel. Anh và Raydel cùng lúc nhìn vào chiếc ngăn kéo đang lấp lánh ánh sáng vàng. Cả hai đều đọc tin nhắn bên cạnh một lần nữa và hiểu ngay những gì Hội Thợ săn muốn họ làm.

[ Chủ sỡ hữu 0/1 ]

Raydel chạy nhanh tới ngăn kéo!

Dọc đường có những thiết bị hỏng nằm trên sàn nên Raydel đã ném chúng vào người kia. Anh ta nguyền rủa bụi và những mảnh gỗ bay khắp nơi trước khi sử dụng tạo tác của mình. Nó biến thành một cây gậy gỗ. Anh ta đi theo Raydel và liên tục đánh vào mọi thứ trước mặt. Cuối cùng anh ta cũng giáng một đòn vào lưng Raydel, khiến cột sống của cậu đau nhói.

Tuy nhiên, Raydel vẫn cố gắng đi tới ngăn kéo trước. Cậu kéo nó ra và tìm kiếm xem nó là gì. Cùng lúc đó, người thợ săn khác cũng đuổi kịp cậu ta.

Mỗi người giật lấy một đồ vật của riêng mình.

[ Chủ sở hữu 1/1 ]

Raydel bước ra khỏi ngăn kéo và nhận ra trên tay mình là những mảnh giấy rách trong khi đối thủ của anh đang cầm một... khẩu súng?!

Đôi mắt của Raydel mở to như quả bóng. Người thợ săn chĩa súng vào Raydel và bắn!

Bang!

Nhưng điều được mong đợi là pháo hoa thay vì viên đạn.

"Pháo hoa?!" Anh ta kêu lên. Anh nhìn kỹ khẩu súng trên tay thì thấy đó thực sự là một khẩu súng bắn pháo hoa. Hai người đứng đó sững sờ giữa ánh lửa đỏ rực của pháo hoa. Nó sáng đến nỗi ánh sáng xuyên qua cửa sổ.

"Tại sao lại là pháo hoa..."

Sau đó, họ im lặng khi nghe thấy một âm thanh.

Tiếng xào xạc ngày một lớn hơn.

Raydel quay lại và thấy những cành cây bên ngoài đang rung chuyển dữ dội như thể có hàng ngàn người đang dậm chân và hướng về phía này. Tim anh đập vào lồng ngực như trống vì anh biết nó có ý nghĩa gì. Khi chạy trở lại căn phòng được cử vào, anh ta hét vào mặt người thợ săn khác.

"Trốn vào tủ!"

Raydel ngay lập tức lao vào tủ.

Có thứ gì đó chảy vào tòa nhà ngay lúc anh đóng cửa tủ lại!

Có cảm giác như một đội quân thây ma đã đột nhập vào nơi này. Raydel nhìn qua khe hở hẹp từ nơi ẩn náu của mình và thấy hơn hai mươi con quái vật nhảy vào phòng. Chúng rất to lớn và có làn da màu xám đen. Chúng vung những cánh tay cơ bắp của mình, đập vỡ mọi thứ trong phòng và sàn nhà thành hàng triệu mảnh!

Những tiếng gầm gừ từ cổ họng chúng nghe như tiếng hổ hoang dã.

Raydel nhận thấy rằng những con quái vật này không tiến hóa từ những con khỉ bình thường kể từ khi chúng đến. Trên lưng là những bộ áo giáp lấp lánh trông cực kỳ cứng cáp. Chúng có thể di chuyển và leo trèo nhanh bằng bốn cánh tay. Anh thấy chúng nhe những chiếc răng nanh sắc nhọn vào nhau một cách hung hãn.

Một số người trong số chúng có thẻ ID thợ săn trong tay, bị khóa sau những móng vuốt chết người của chúng, cứng như dao cắt kim loại.

Raydel nín thở. Sau đó, anh nghe thấy tiếng ai đó hét lên.

"ARRGHH!"

Những chú khỉ địa phương đã tìm thấy người thợ săn khác đang ẩn náu trong khu vực. Chúng kéo anh xuống cầu thang và gầm gừ với anh. Những âm thanh đó kinh hoàng đến mức Raydel phải nhắm chặt mắt lại. Anh không muốn nghe thấy tiếng khỉ xé xác người, nhưng anh ở gần đến mức nghe rõ mọi thứ.

Dù người đó sẽ không chết nhưng tiếng la hét không tránh khỏi khiến Raydel nổi da gà khắp người.

Sau đó, tiếng hét dừng lại.

Khi lũ quái vật xử lý xong người thợ săn và ánh sáng từ pháo hoa biến mất, chúng trèo ra khỏi tòa nhà qua cửa sổ. Một số con nán lại phía sau, mũi di chuyển sang trái và phải như thể đang cố gắng tìm ra nguồn gốc của mùi hương kì lạ. Raydel bịt mũi lại vì sợ lũ quái vật sẽ ngửi thấy hơi thở của mình.

Những con khỉ quay lại và nhìn vào cái tủ nơi anh đang trốn. Chúng làm như muốn kiểm tra nơi ẩn náu của anh ta nhưng thay vào đó lại cúi xuống và nhảy ra ngoài cửa sổ.

Tòa nhà trở lại trạng thái yên tĩnh một lần nữa.

Raydel đợi cho đến khi chắc chắn rằng lũ quái vật đã rời khỏi nơi này rồi mới từ từ đẩy cửa tủ mở ra.

Điều đầu tiên anh nhìn thấy là một vũng máu trên cầu thang. Thi thể của người thợ săn không được tìm thấy ở đâu cả. Raydel ngửi thấy mùi máu và cảm thấy cổ họng mình muốn nôn mửa. Anh nhận thấy khẩu súng bắn pháo hoa bị bỏ lại trên sàn. Nó không có chủ vì người chủ trước có lẽ đã trượt bài kiểm tra rồi. Raydel bước tới và nhặt nó lên.

[ Chủ sở hữu 1/1 ]

Bây giờ, Raydel có hai đối tượng.

Raydel khám phá súng bắn pháo hoa trước tiên. Nó còn lại hai viên đạn. Sau đó, anh nhìn vào những mảnh giấy mình nhận được. Những dòng chữ trên đó khiến Raydel cau mày. Khi anh đang cố gắng tìm ra ý nghĩa của nó, anh nghe thấy tiếng ai đó đang bước lên lầu.

Raydel ngay lập tức triệu hồi con dao găm của mình. Toàn thân anh căng thẳng, chuẩn bị triệu tập Bác Sĩ Dịch Hạch. Sau đó, anh nhìn thấy ai đó đang bước lên cầu thang.

Người thợ săn ngay lập tức giơ tay khi nhìn thấy Raydel đang cầm một con dao găm. Trên tay hắn có một mảnh giấy rách.

"Tôi nhìn thấy pháo hoa nên đã theo dõi nó tới đây... Raydel?"

Raydel cau mày và hạ tay xuống một chút.

"Shane?"

Anh chưa bao giờ nghĩ mình sẽ tìm thấy Shane ở đây.

Shane là một trong những thợ săn anh gặp trong ngục tối của Bác Sĩ Dịch Hạch. Raydel khá bối rối. Anh buông tay nhưng vẫn giữ con dao trên tay, không hoàn toàn tin tưởng Shane.

"Cậu cũng tham gia bài kiểm tra à?"

"Đúng vậy, tôi muốn chính thức thăng cấp."

Shane cũng hạ tay xuống và chỉ vào vũng máu trên sàn.

"Tôi thấy ai đó đang bị lũ quái vật ăn thịt ở đây. Có vẻ như chúng ta sẽ ngay lập tức thất bại trong bài kiểm tra nếu cơ thể chúng ta không thể chịu đựng được các đòn tấn công nữa. Điều đó có nghĩa là chúng ta cần phải tránh bị 'hạ gục' bằng mọi giá. Chỉ phải chịu một vài đòn và chúng ta ra ngoài rồi."

Raydel nhìn mảnh giấy trên tay Shane.

"Cậu đã nhận được gì chưa?"

"Bản đồ."

"Bản đồ?"

"Cậu cũng có bản đồ trong tay phải không?"

Raydel nhìn lại tờ giấy trong tay. Sau đó, Shane nói.

"Chúng ta cần ghép các mảnh bản đồ lại với nhau."

Raydel hiểu ngay khi nhìn kỹ hơn những dòng chữ trên tờ giấy.

"Đó là lý do tại sao chúng ta cần súng bắn pháo hoa để có thể ra hiệu cho mọi người tập hợp lại. Mỗi đồ vật chỉ có một chủ sở hữu. Điều đó có nghĩa là chúng ta vừa phải hợp tác vừa cạnh tranh với nhau? Chúng ta có thể làm việc cùng nhau, phải không?"

Ngay khi từ 'hợp tác' được nói ra, một hộp tin nhắn xuất hiện trước mặt anh.

[ Tạo một nhóm? ]

[ Có / Không ]

Raydel nhìn Shane. Có lẽ anh ấy cũng đã nhìn thấy hộp tin nhắn. Cả hai không nói gì trong một lúc.

Không nói gì, Raydel cất con dao găm của mình và nói: "Có."

[ Bạn đã tạo nhóm thành công. ]

[ Hội viên: 2 người ]

Raydel cau mày khi nhìn thấy câu tiếp theo.

"Cậu có nhận được thông báo 'rời khỏi nhóm' không?"

"Tôi hiểu rồi. Vì vậy, chúng ta có thể rời nhóm bất cứ lúc nào chúng ta muốn."

"Vậy thì, việc ở cùng một nhóm có ý nghĩa gì?"

"Có lẽ chúng ta không thể tấn công nhau. Hãy thử xem."

Shane nói và bước tới chỗ Raydel trước khi đưa tay ra. Raydel mím môi, tự hỏi tại sao Shane lại tin tưởng anh đến vậy. Có phải vì họ đã cùng nhau sống sót trong ngục tối chết chóc? Raydel rút con dao găm của mình ra và nghĩ, chính vì chúng ta đã cùng nhau sống sót trong ngục tối nên tôi biết Shane là một người đáng tin cậy.

Raydel chỉ có thể hy vọng rằng mình đã lựa chọn đúng đắn.

Raydel chém con dao găm của mình vào cánh tay Shane.

Một tấm khiên trong suốt xuất hiện bảo vệ cánh tay anh!

"Thật đấy. Điều đó có nghĩa là chúng ta có thể làm tổn thương nhau ngay khi rời nhóm."

"Đừng nhấn nút rời đi nha."

Shane trêu chọc với giọng cầu xin.

Anh ấy nói vậy vì lo lắng rằng Raydel cũng sẽ phản bội anh ấy.

"Hãy thử ghép các mảnh của chúng ta lại với nhau xem." Raydel gợi ý.

Cả hai trở nên thoải mái hơn và có thể đứng cạnh nhau nhờ ở cùng một nhóm. Họ cố gắng ghép tờ giấy của mình lại với nhau và nhận ra rằng mặc dù đến từ cùng một bản đồ nhưng chúng không được kết nối với nhau. Từ kích thước của nó, có lẽ họ cần hơn mười mảnh như vậy để hoàn thành toàn bộ bản đồ.

Raydel nói: "Chúng ta cần sử dụng súng bắn pháo hoa để gọi mọi người có mảnh ghép đến với chúng ta. Nhưng nếu chúng ta sử dụng súng, lũ quái vật cũng sẽ được cảnh báo".

"Mà tôi cũng nghĩ điều đó có nghĩa là chúng ta không thể trốn được nữa. Vừa rồi tôi trốn trong tủ, nhưng lũ khỉ suýt tìm thấy tôi. Nếu tôi trốn ở cùng một chỗ, chắc chắn tôi sẽ bị bắt."

"Vậy thì chúng ta chiến đấu với chúng." Shane đề xuất. "Chúng ta nên xây một rào chắn. Có bao nhiêu con khỉ?"

"Tôi nghĩ là khoảng ba mươi."

Shane nói: "Tôi chắc chắn chúng phải có khoảng hai hoặc ba thẻ." Anh thò đầu vào các phòng khác trong tòa nhà. "Chúng ta sẽ dùng những thứ này để tạo ra một chướng ngại vật và đối lưng vào bức tường này." Shane đập mạnh vào một bên tường. "Sau đó, chúng ta sẽ bắn pháo hoa để dụ lũ khỉ vào qua cửa sổ. Chúng ta có thể xử lý lũ khỉ trong khi chờ những người thợ săn chú ý đến pháo hoa"

Đây là cơ hội để tiêu diệt lũ quái vật cũng như lấy lại những chiếc thẻ mà không có thợ săn nào khác ở đó chờ để cướp chúng đi  mất. Đánh giá về nhiệm vụ cho phép các thợ săn thu thập điểm đặc biệt, Raydel cũng nghĩ rằng trước tiên họ nên có một vài lá bài cho riêng mình. Anh gật đầu đồng ý với đề nghị của Shane. Raydel không lãng phí thời gian. Anh chạy vào phòng và bắt đầu lôi đồ đạc ra ngoài.

Họ chất đống đồ đạc lên nhau thành một chướng ngại vật khổng lồ giống như một loại cỗ máy phòng thủ zombie. Sau đó, Shane triệu hồi hiện vật của mình biến thành một chiếc nỏ. Anh quỳ xuống phía sau hàng rào và chuẩn bị nhắm nó vào cửa sổ và cửa ra vào nơi lũ khỉ sẽ đột nhập vào tòa nhà.

Raydel nhắm khẩu súng bắn pháo hoa của mình vào cửa sổ. Anh nín thở và bắn.

Bang!

Trong chớp mắt, cành cây ngoài cửa sổ rung chuyển dữ dội.

Pháo hoa lung linh đẹp mắt. Ánh sáng đỏ chiếu xuống toàn bộ cây cối, xóa đi mọi dấu vết của ánh nắng chói chang. Ánh sáng cũng chiếu qua cửa sổ vào tòa nhà, nhuộm đỏ cả khu vực. Raydel há hốc mồm khi hơn mười con quái vật nhảy ra khỏi tán cây.

Khoảnh khắc con khỉ đầu tiên đáp xuống sàn bên trong, Raydel tập trung và đã triệu tập Bác Sĩ Dịch Hạch để chém nó!

Tên trùm bất ngờ xuất hiện và đâm con dao găm của mình vào ngay giữa ngực con quái vật!

Đôi mắt của Shane mở to khi anh nghe thấy âm thanh 'shluk'.

"Bác sĩ...?" Anh ta nuốt khan và ngay lập tức hỏi Raydel. "Anh ta ở phe chúng ta hả?"

"Đúng vậy."

"Tốt lắm." Shane nói và nhắm nỏ vào lũ quái vật. "Giờ chúng ta đã có người để thu hút lũ quái vật."

Đúng như Shane đã nói, Bác Sĩ Dịch Hạch đã hoàn toàn đánh lạc hướng lũ khỉ khỏi họ. Lúc đầu, chúng tấn công những người ngồi dựa lưng vào tường, nhưng sau khi nhìn thấy con mồi đứng ngay trước mặt, chúng đã hành hung dã man. Điều duy nhất giữ cho Bác Sĩ Dịch Hạch sống sót là Raydel, người đang tập trung và liên tục thay đổi vị trí của Bác Sĩ Dịch Hạch.

Một giọt mồ hôi chảy dọc thái dương anh. Raydel cau mày đến mức đầu đau nhức. Đồng thời, anh ấy tìm kiếm một không gian để có thể đặt Bác Sĩ Dịch Hạch vào. Nhưng sau đó, anh nhận ra toàn bộ cơ thể mình căng cứng như một cây cung bị kéo gần đến điểm gãy. Trong khoảnh khắc đó, anh buông thả tâm trí, lũ khỉ đã cắm móng vuốt sâu vào sườn Bác Sĩ Dịch Hạch!

"...!"

Máu đỏ thẫm chảy ra từ vết thương. Mặc dù Bác Sĩ Dịch Hạch không loạng choạng hay phản ứng như thể đang đau đớn, nhưng thay vào đó, Raydel, với tư cách là chủ nhân của nó, lại cảm thấy nỗi đau không thể chịu nổi. Anh nghiến răng và suy nghĩ.

'Mình có nên triệu hồi Cthulhu bây giờ không?'

Anh chắc chắn rằng những xúc tu có thể tiêu diệt tất cả những con quái vật này chỉ bằng một đòn. Nhưng Mana của anh ta cũng sẽ cạn kiệt.

Raydel siết chặt nắm tay. Sau đó, ngoài cửa sổ có một luồng ánh sáng vàng nổ tung!

Shane và anh ấy giật mình. Ngay cả lũ khỉ cũng chết lặng khi nhìn thấy ánh sáng vàng. Mọi con mắt nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy bầu trời đã chuyển sang màu đen hoàn toàn của màn đêm. Ánh sáng vàng... pháo hoa màu vàng đạt đến điểm cao nhất trước khi nổ tung với tiếng sấm rền!

Những con khỉ hét lên và chạy ra khỏi phòng.

"Đợi đã, con đó có thẻ!" Shane hét lên.

Raydel ra lệnh cho Bác Sĩ Dịch Hạch tóm lấy con khỉ đang giữ tấm thẻ ngay lập tức. Nó vùng vẫy để thoát khỏi vòng tay của Bác Sĩ Dịch Hạch và đập vào mặt anh ta. Nó dùng móng vuốt giật mặt nạ của Bác sĩ ra!

Khi đã có mặt nạ, cuối cùng nó cũng thoát khỏi tầm kiểm soát.

Raydel nguyền rủa. Anh ta nhảy qua chướng ngại vật và sử dụng 'Nước mắt thiên đường' mà Han đã mua cho anh ta.

Nó biến thành một chiếc roi và quấn quanh con khỉ ngay lập tức!

"Kéo nó lại!" Shane nói rồi lao tới giúp Raydel kéo roi. Nó giống như một cuộc giằng co giữa họ và con khỉ đã dùng mọi cách để trốn thoát. Nhưng chiếc roi đủ bền và dẻo dai. Không lâu sau, con khỉ bị kéo trở lại phòng. Raydel ngay lập tức triệu hồi con dao găm của mình và đâm thẳng vào tim con quái vật!

Nó hét lên và phun máu vào Raydel. Mặt anh nhăn nhó vì mùi khó chịu. Shane chạy vào giúp anh ta. Anh ta bắn chiếc nỏ của mình vào giữa trán nó và khiến nó nổ tung thành hư không!

Mặt nạ của Bác Sĩ Dịch Hạch rơi xuống đất.

Raydel cúi xuống nhặt nó lên và trả lại cho Bác Sĩ Dịch Hạch. Nhưng khi anh nhìn lên và nhìn thấy khuôn mặt của Bác Sĩ Dịch Hạch anh ta giật mình.

Raydel cảm thấy khó chịu một cách kỳ lạ. Anh cảm thấy như thể mình đã nhìn thấy thứ gì đó không nên nhìn thấy. Anh quay mặt đi, cảm thấy sợ hãi khi gặp phải những ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.

Raydel đưa cho Bác Sĩ Dịch Hạch chiếc mặt nạ và bận rộn tìm kiếm trong phòng để tìm thêm thẻ thợ săn. Nhưng anh chỉ tìm thấy một tấm thẻ, tấm thẻ của con khỉ mà họ vừa giết.

Đột nhiên, Raydel nhận thấy vết máu trên sàn và nhớ ra rằng Bác Sĩ Dịch Hạch đang bị thương.

Anh buộc mình phải nhìn anh lần nữa và nhẹ nhàng khen ngợi anh.

"Làm tốt lắm..."

Bác Sĩ Dịch Hạch không nói gì. Anh chỉ quay người lại và từ từ đeo mặt nạ vào. Nhưng với góc độ đó, Shane đang quan sát cũng có thể nhìn thấy khuôn mặt đó.

"..."

Shane sững sờ một lúc khi nhìn thấy khuôn mặt của Bác Sĩ Dịch Hạch. Anh ta lén nhìn Raydel như muốn hỏi điều gì đó nhưng lại không nói gì. Nó trở thành một khoảnh khắc khó xử ngắn ngủi. Shane đợi cho đến khi Bác Sĩ Dịch Hạch đeo mặt nạ xong rồi hỏi Raydel.

"Có ai tới không?"

Raydel nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy bốn người đang quỳ sau bụi cây. Họ nhìn lên và vẫy tay chào anh sau khi nhận ra anh. Raydel vẫy tay lại và nhận ra họ có một khẩu súng bắn pháo hoa bằng vàng.

"Đó có phải là pháo hoa của cậu không?" Raydel hỏi.

Họ gật đầu.

Nhưng tại sao pháo hoa lại có màu sắc khác nhau? Raydel nghĩ. Và nó cũng khiến lũ khỉ sợ hãi...

Raydel vẫn còn trong tâm trí khi một trận động đất nghiêm trọng xảy ra trong khu vực. Cả tòa nhà rung chuyển trong khi những vết nứt bắt đầu xuất hiện từ góc phòng. Sau đó, mặt đất nơi Raydel đang đứng lập tức sụp đổ.

Đôi mắt của Raydel mở to. Anh ta vội vàng đưa Bác Sĩ Dịch Hạch trở lại vương quốc của đồng xu và kéo Shane ra khỏi tòa nhà cùng mình. Mọi thứ xung quanh sụp đổ khi họ chạy trốn. Mặt đất vẫn rung chuyển như đang cố tách ra làm hai phần. Raydel tin rằng anh đã nhìn thấy mặt đất bị tách làm đôi bên ngoài tòa nhà.

"Nhảy!" Raydel hét lên.

Shane và anh ấy nhảy qua khe nứt.

Hai người suýt rơi xuống hố. Khi đã tìm được thứ gì đó để bám vào, họ vội vàng bò ra khỏi khe nứt.

Bầu trời đột nhiên lại chuyển sang màu đen của màn đêm.

Lần này, một hộp tin nhắn hiện lên trước mặt Raydel.

[ Bạn đã đánh thức Con Trùm thành công. ]

Có thứ gì đó đang chuyển động trên bầu trời

_______________

Coi t tìm đc cgi nè tr oi TAT [Artist: @kano_nip on X] 

Cthulhu slayyy  vaio

Btw- Năm mới vui vẻeeeeee nho độc giả iu qí cụa tuii

 [VOTE CHO TRUYỆN ĐI, XEM CHÙA ÍT THÔI]

 [VOTE CHO TRUYỆN ĐI, XEM CHÙA ÍT THÔI]

 [VOTE CHO TRUYỆN ĐI, XEM CHÙA ÍT THÔI]  

(quan trọng nhắc lại 3 lừn)

[Đang chỉnh truyện cái nổi hứng đi lướt fanart, xong rồi tìm đc thêm cái này. Lol, Raydel chếch chi nhảy trên nền nhạc chất- (Chung artist với bức cô em cthulhu chếch chi trên kia nho)]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top