Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8: Sờ nhẹ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngươi có muốn sờ ta không?"

Lời vừa nói ra, Hoàng Lê mới mơ hồ thấy không thích hợp, bởi vì mọi người xung quanh nhìn hắn càng ngày càng kì quái.

Lỗ tai Hoàng Lê run rẩy, đôi mắt nghi hoặc mà nhìn một vòng, cuối cùng mờ mịt dừng trên người Mộc Niệm trước mắt, giọng nói có chút mất mát, "Không được sao?"

Hắn là lần đầu tiên chủ động muốn Mộc Niệm sờ hắn.

Đối với loài hồ ly hoang dại bọn hắn, hành vi này rất kỳ quặc.

Mộc Niệm chậm chạp không đáp lại, Hoàng Lê có chút tủi thân, trong lòng rầu rĩ khó chịu, chóp mũi hắn chua xót dâng lên từng đợt ủy khuất.

Hắn ánh mắt rơm rớm nước mắt, không dám nhìn đối diện người khác, giơ tay xoa cái mũi, ồm ồm mạnh miệng nói, "Ta thấy ngứa mới muốn ngươi sờ một chút, ngươi không muốn thì thôi, ta tự mình có ------"

Có tay, có thể tự sờ chính mình.

Hoàng Lê còn chưa nói xong đã đứng hình.

Bởi vì Mộc Niệm đứng lên, duỗi tay vòng lấy mảnh vai đơn bạc mảnh khảnh của hắn, mềm mại ôm lấy hắn.

Nàng, nàng ôm hắn?!

Hoàng Lê lỗ tai dựng đứng, đôi mắt kinh ngạc mở hết cỡ.

Hắn cùng Mộc Niệm ở bên nhau thực gần, lỗ tai có thể nghe thấy tiếng đập bùm bùm trong lồng ngực hai người, trái tim điên cuồng nhảy loạn.

Chỉ là không phân rõ tiếng của ai.

Tiếng Mộc Niệm vang trên đỉnh đầu, mang theo ý cười trêu hắn, "Hiện tại sờ ngươi có chút không thích hợp, nhưng ôm một cái thì được."

Hoàng Lê dẩu miệng, đang muốn nói không cần thì cảm giác được tay Mộc Niệm đang ở trên đỉnh đầu hắn sờ một phen.

"!"

Ngón tay thon dài, lực đạo mềm nhẹ thoải mái xoa lỗ tai hắn, lòng bàn tay cọ vào đầu tóc, nhẹ nhàng chải vuốt mái tóc dài rối tung trên vai Hoàng Lê.

Hoàng Lê lỗ tai mềm èo rũ xuống, thoải mái thở rầm rì.

Thì ra bị sờ thoải mái như vậy.

Ngón tay Hoàng Lê không biết từ lúc nào đang nắm chặt sườn áo của Mộc Niệm, cái trán dựa vào ngực nàng nhẹ cọ cọ.

Mau sờ ta nhiều nhiều chút.

Tiểu hồ ly hưởng thụ, cái đuôi sung sướng muốn vểnh lên trời.

Mộc Niệm lông mi cụp xuống, dục cự còn nghênh, "Sờ như vậy đủ rồi."

Dự định chỉ ôm một cái, lại khó kìm chế đem tay xoa đầu hắn từng cái từng cái.

Ngón tay Mộc Niệm từ mái tóc dài rút ra, Hoàng Lê vẫn còn đang bận hưởng thụ.

Hắn ngồi ở trên mặt bàn mờ mịt mà ngẩng đầu, ánh mắt nghi hoặc mê mang mà nhìn Mộc Niệm, như là hỏi nàng như thế nào không xoa nữa.

Dáng điệu thơ ngây mười phần.

Mộc Niệm tính toán sửa chữa bút ký:

Hồ tộc giảo hoạt, nhưng cũng có ngoại lệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#nuton