Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5.

Tuy rằng Lam Hi Thần cảm thấy việc này ngàn không hảo vạn không tốt  nhưng vì đạt được mục đích, hắn lúc này đây buộc phải tính toán bất cứ giá nào.

Buổi tối, Lam Hi Thần cùng Lam Vong Cơ lại một lần nữa đi tới quán bar, không cần phải nói, Giang Trừng khẳng định là đang ở đây, Giang Trừng đang ở kế bên quầy cốc có chân dài, nhìn đến hai người đi lại đây, liền ngẩng đầu:" Nhị vị hôm nay muốn uống cái gì?"

"Chỉ cần là ngươi làm, ta đều thích." Lam Hi Thần trên mặt mang theo nụ cười làm người khác như tắm mình trong gió xuân, trong mắt ôn nhu phảng phất có thể đem người hòa tan.

"Ta làm đều thích? Hảo đi......." Giang Trừng buông cốc có chân dài trong tay:" Vậy các ngươi chờ một lát."

Lam Hi Thần nhìn Lam Vong Cơ mắt hướng tới hắn, trong mắt tràn đầy đều là " lúc này không làm, khi nào mới làm" nhưng ai biết, Lam Hi Thần vừa muốn đứng dậy, Lam Vong Cơ đã sớm giành trước một bước, làm bộ giơ tay sửa sang lại tóc, kết quả giải khai dây thừng sau đầu Giang Trừng, mặt nạ trước mặt Giang Trừng từ từ rơi xuống.

Chỉ một thoáng, ba người lâm vào trầm mặc. Qua một lát, Giang Trừng mới xoay người.

Lam Hi Thần thở dài nhẹ nhỏm một hơi: Mặc kệ nói như thế nào, có thể thấy Giang Trừng chân dung đều đáng giá.

Như vậy nghĩ, Lam Hi Thần ngẩng đầu, ánh đèn quán bar màu hoa hồng nghiêng nghiêng mà chiếu trên mặt Giang Trừng, Giang Trừng quay đầu nhìn về phía Lam Vong Cơ, hai người đối diện vài giây, Lam Vong Cơ lập tức đỏ mặt, bất quá là do buổi tối nên thấy không rõ lắm, hắn từ trên mặt đất nhặt lên mặt nạ, đưa cho Giang Trừng, nói:" Thực xin lỗi, mạo phạm."

"Không quan hệ, nhị vị chậm rãi dùng." Giang Trừng không nói gì thêm, chỉ tiếp nhận mặt nạ liền rời đi.

Theo sau, Lam Hi Thần cùng Lam Vong Cơ liền bắt đầu không tiếng động nói chuyện với nhau:

Lam Hi Thần:" Vong Cơ ngươi xem, ta nói Vãn Ngâm sẽ tức giận mà."

Lam Vong Cơ:"....."

Lam Hi Thần:" Bất quá còn tốt, có thể một lần thấy Vãn Ngâm chân dung, cũng không tính mệt."

Lam Vong Cơ:"....."

Lam Hi Thần:" Bất quá Vãn Ngâm quả thật rất đẹp, ta là muốn theo đuổi nàng....."

Lam Vong Cơ:" Ta cũng...."

Lam Hi Thần:" Ta biết, Vong Cơ, ngươi nhất định sẽ giúp ta đem nàng đuổi tới tay đúng hay không?"

Lam Vong Cơ:" Không, ta....."

Lam Hi Thần:" Hảo, không cần phải nói, Vong Cơ ngươi liền chờ xem ta làm như thế nào đem Vãn Ngâm đuổi tới tay đi!"

Lam Vong Cơ nhìn vẻ mặt nhất định phải được của Lam Hi Thần, cũng không có nói cái gì, chỉ đi tìm Giang Trừng, nói:"Chuyện vừa rồi, xin lỗi...."

"Không cơ việc gì." Giang Trừng cũng không có ngẩng đầu lên, vẫn còn lau cốc chân dài trong tay.

"Cho nên, ngươi có thể hay không cho ta phương thức liên hệ ngươi, như vậy ta có thể thông qua phương thức khác liên hệ đến ngươi."

"...... Cũng..... cũng có thể......." Giang Trừng nhỏ nhỏ mà rối rắm một chút, vẫn là đem chính mình số điện thoại cho Lam Vong Cơ.

Cứ như vậy, khi Lam Hi Thần còn trong chính mình " kế hoạch truy Vãn Ngâm" thì Lam Vong Cơ đã thành công có được số điện thoại Giang Trừng.

----------
Tính đăng cái đoản Trạm Trừng nhưng mà lỡ tay bấm bay mất một đoạn vậy nên bù bằng cái này đi. Đoản Trạm Trừng ngày mai liền đăng  (´• ω •')

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top