Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5: Khởi đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tiểu thư, người có thể vào trong rồi ạ!"
Tài xế thân cận của gia đình cô bao năm vẫn luôn làm việc và giúp đỡ cô hết mình.
"Tôi biết rồi... Anh có thể về, chắc chúng tôi sẽ bàn chuyện lâu nên anh về nghỉ ngơi đi. Lát nữa tôi sẽ gọi!"
Cô nhẹ nhàng, từ tốn vô cùng. Bởi cô rất ghét phải phân chia rạch ròi giữa chủ và người làm. Bởi cô nghĩ đơn giản, cô và họ đều là những người sống cùng một bầu không khí, và cô trân trọng những con người như vậy. Dù nói gì đi nữa, Sana vẫn không bao giờ thay đổi cách nhìn của mình về họ: họ xứng đáng được tôn trọng!
"Cảm ơn tiểu thư! Tôi sẽ quay lại đây sớm nhất có thể!"
Cô mỉm cười và gật đầu đồng ý. Đợi cho chiếc xe khởi động và đi khỏi không gian ấy, cô mới quay lưng bước vào. Trước mặt cô, SK hiện ra như một tòa lâu đài khổng lồ. Thì ra đây chính là cơ đồ mà ba cô đã gầy dựng bao năm nay. Cô ngạc nhiên như vậy cũng là lẽ phải! Bởi cô không có dành nhiều thời gian quan tâm công việc kinh doanh của ba cô. Nghĩ lại cô mới thấy mình thật bất hiếu!
Bước từ ngoài vào, một cô gái xinh đẹp khoác lên mình một bộ váy hàng hiệu màu trắng cùng đôi boot cổ thấp da nhung trông thật rạng rỡ. Mái tóc ngắn buông xõa phảng phất hương thơm dịu nhẹ, chiếc áo dạ màu đen dài khoác ngoài, tất cả là một Sana của bây giờ. Cô đeo một chiếc túi da màu be cao cấp, trông thật sự ra dáng một bà chủ quyền lực!

Cô bước vào, ai nấy đều trầm trồ khen ngợi vẻ đẹp búp bê của cô. Cô thật bất ngờ, vì đội ngũ nhân viên của công ty đã xếp hàng chào đón cô như một nữ hoàng.
"XIN CHÀO CHỦ TỊCH!! HOAN NGHÊNH NGƯỜI ĐÃ QUAY TRỞ LẠI SK HOLDINGS!!!! "
Ai nấy đều cúi đầu thể hiện sự tôn trọng đối với cô, nhưng cô cũng không vì thế mà kiêu ngạo. Cô nghiêm nghị cúi đầu, coi như là một lời chào đáp lễ.
"Xin chào tất cả mọi người! Tôi thật sự cảm ơn tấm chân tình này của tất cả mọi người đang làm việc và giành tâm huyết cho tập đoàn SK Holdings. Hi vọng chúng ta sẽ cùng cố gắng để phát triển công ty ngày một tiến xa hơn nữa. "VÂNG, THƯA CHỦ TỊCH!!!"
Mọi người vỗ tay khen ngợi nữ chủ tịch tốt bụng. Sau khi đã tiếp đón người thừa kế của công ty, ai nấy đều không khỏi thán phục trước tính cách của cô. Bởi họ chỉ là những nhân viên quèn, nói thẳng ra thì chủ kêu gì họ làm nấy. Nhưng nữ chỉ tịch xinh đẹp này lại khác, vẻ ngoài xinh đẹp như búp bê sống, tính cách hiền hậu, tốt bụng cùng với cơ ngơi cả ngàn tỷ won khi chưa đến ngưỡng tuổi đầu 3, thật sự khiến con người ta cảm thấy ngưỡng mộ vô cùng!
"Mọi người có thể bắt đầu làm việc được rồi! Đừng làm việc quá sức..."
Ai nấy cũng đều chỉ gật đầu, họ rất hài lòng với cách ứng xử của cô. Cô thoải mái bước vào thang máy, theo sau là một nam thư ký trẻ tuổi. Thang máy dần di chuyển đến tầng làm việc của cô. Nam thư ký đứng sau lưng Sana, báo cáo một số công việc phải làm.
"Thưa chủ tịch, hôm nay sẽ diễn ra đại hội cổ đông để chuyển nhượng cổ phần và sát nhập các công ty con vào các chi nhánh lớn ở Itaewon. Hiện tại thì chúng ta đang nắm giữ 50% giá cổ phiếu của toàn bộ chi nhánh, tức là 50 nghìn tỷ won. Còn lại 50% là của tập đoàn IC, nhưng bên họ vẫn đang thu hút vốn đầu tư để thành lập ra những chuỗi nhà hàng ẩm thực nhượng quyền ở Itaewon. Ước tính thì trong vài tháng tới, họ sẽ cho xây dựng ra nhà hàng ở khu phố đó."
"Cảm ơn anh. Lát nữa anh triệu tập các cổ đông lại đây để bàn bạc về quy mô dự án đầu tư. Đại hội chiều nay cần có sự nhất quán, phiền anh hẹn gặp mặt giúp tôi."
Nam thư ký họ Park chỉ cúi đầu, có vẻ như anh ta là một người công tâm và yêu nghề. Cũng phải thôi, anh ta đã tận tụy mất 5 năm với cương vị một thư ký thân cận với ba cô kia mà.
"Vâng, thưa chủ tịch. Tôi sẽ tiến hành ngay ạ!!"
Cô bước vào phòng làm việc của mình. Tuy vậy trong lòng cô lại thấy khá bất ổn! Không thể ngờ rằng Jungkook lại có số tiền đầu tư lớn như vậy. Có lẽ sau bao nhiêu chóng vánh, anh đã trở thành một người khác. Và chính cô, lại cảm thấy sự thay đổi trong 5 năm của anh là rất lớn. Đối mặt với anh làm cô cảm thấy...khó xử và buồn lòng biết mấy. Cô ngồi trên chiếc ghế chủ tịch này, đăm chiêu nhìn vào khung ảnh nhỏ ở góc bàn. Đó là hình của ba mẹ cô đang ẵm một bé gái xinh xắn, trắng trẻo trên tay, hai người mỉm cười hạnh phúc. Sana với tay cầm lấy khung ảnh, cô thật sự nhớ! Cô nhớ vòng tay âu yếm của mẹ, nhớ giọng nói trầm ấm, hạnh phúc của ba... Nhưng cô đã không còn ai nữa. Dù mẹ cô có là một người đàn bà ngại đau khổ nhưng theo ba cô suốt bao năm gian khó, cô vẫn chỉ nghĩ đó là cái cớ để biện minh cho sự ra đi của mẹ mình. Đến giờ, bà biệt tăm đã 15 năm, và cô cũng không thể tìm thấy bóng dáng của bà ở bất cứ con hẻm hay ngõ ngách, thậm chí là bất kì nơi nào.

15 năm sau này, đã không còn ai chứng kiến cô ở ngưỡng tuổi 28, chẳng còn ai nhìn thấy cô đã sống cuộc sống như thế nào sau này nữa... Tiếng chuông điện thoại reo trong không gian tĩnh mịch của phòng làm việc. Taehyung đang gọi cô. Cô bắt máy, đầu dây bên kia vang lên một giọng trầm mặc:
"Anh gọi em có chuyện gì không ạ..."
Cô có thể cảm nhận thấy hơi thở của anh phả vào điện thoại, lúc gấp rút khi điềm tĩnh.
"Sức khỏe chưa ổn định, sao em không nghỉ ngơi? Lỡ em bệnh nữa thì sao?!"
Cô thấy anh nói vậy cũng xoa dịu, nói rằng mình ổn nhưng cô đau toàn thân, ê ẩm và đầu óc cứ quay cuồng và hơi sốt nhẹ.
"Em sẽ về sớm thôi. Hôm nay diễn ra đại hội cổ đông quan trọng, em không thể không tới... Em ổn, anh đừng lo lắng quá!"
"Đại hội cổ đông sao? Nhưng mà em nhớ cẩn trọng, đừng làm việc quá sức. Sau khi xong chuyện, anh sẽ qua đón em! "
"Em biết rồi... Vậy...em cúp máy đây!"
Cô kết thúc cuộc gọi, tiếng gõ lại tháp tháp ở ngoài cửa.
"Thưa chủ tịch, là tôi đây ạ!"
"Anh vào đi!!"
Thư ký Park bước vào, nghiêm chỉnh nói:
"Thưa chủ tịch, tôi đã triệu tập đủ các cổ đông của công ty. Chúng ta có thể bắt đầu cuộc họp rồi ạ... Nhưng trông sắc mặt của chủ tịch không ổn, có cần tôi trì hoãn lại không ạ?!"
"Tôi ổn... Ta đi thôi!"
Cô đứng dậy, mặc chiếc áo dạ dài vào người rồi vịn tay vào bàn đi tiếp. Đầu óc cô cứ quay cuồng như một vòng tròn đồng tâm. Nhưng cô vẫn chịu đựng, vì sắp có cuộc họp diễn ra. Cô cứ như vậy tiến về phòng họp.

Một lát sau:
Toàn bộ cổ đông của công ty đều đã có mặt trong phòng họp. Ánh mắt cô chao đảo nhìn bốn hướng, và rồi đập vào mắt cô là anh. Jungkook đang ngồi tại ghế dành cho cổ đông chính thức, và nó nằm ngay cạnh ghế chủ tịch của cô. Cô bước vào phòng, chia đầu chào các cổ đông và giới thiệu mình.
"Xin chào tất cả các cổ đông của tập đoàn SK Holdings. Cháu là Minatozaki Sana, người sẽ kế nhiệm ghế chủ tịch của ba cháu và sẽ là lãnh đạo mới của công ty. Mong được các ngài giúp đỡ!"
Tất cả mọi người đều tỏ ý hài lòng, riêng mình anh là chỉ đăm chiêu nhìn vào sắc mặt yếu kém của cô.
"Trước hết, cháu xin triển khai cuộc họp để tạo sự nhất quán giữa các cổ đông trong công ty và toàn bộ chi nhánh của chúng ta. Hiện tại, cựu chủ tịch cũ- ba cháu đã dành 50% vào suất đầu tư cho toàn bộ dự án ở Itaewon. Có nghĩa là 50 nghìn tỷ won. Một phần còn lại trực thuộc tập đoàn IC, nghĩa là ta đã nắm giữ toàn bộ số tiền đầu tư cho dự án."
Một vị cổ đông khác lên tiếng:
"Nhưng nếu đầu tư phân nửa như vậy, chẳng phải các nhà đầu tư chúng tôi sẽ phải..."
"Vâng, thưa ngài. Chính là sát nhập. Các công ty con của SK đều trên đà phát triển rất tốt, nếu các ngài đây đầu tư vào các công ty con đó sẽ đạt hiệu quả. Sau khi sát nhập các công ty con vào chi nhánh chính của SK, giá cổ phiếu sẽ đồng loạt tăng. Theo ước tính của cháu, các cổ đông sẽ thu về lợi nhuận gấp ba lần, nghĩa là từ 50 nghìn tỷ won sẽ thành 150 nghìn tỷ won. Con số đó còn chưa kể việc toàn bộ công ty con sẽ được xây dựng và phát triển liên tục cho đến khi khả năng của cháu không cho phép."
"Vậy là...ở trụ sở chính sẽ do cháu và cậu Jungkook đây quản lý hay sao?! Các cổ đông sẽ chỉ chịu trách nhỏ nếu gặp thiệt hại?!"
"Vâng, thưa ngài. Cháu sẽ chịu toàn bộ thiệt hại nếu xảy ra rủi ro, nhưng điều đó rất khó xảy ra. Bởi trong dự án thuộc quy mô lớn hơn của Itaewon, cháu đã đầu tư 65%, tức là 260 nghìn tỷ won. Nếu xảy ra rủi ro, cháu sẽ rút tiền đầu tư từ dự án đó, như vậy dự án sẽ không được xây dựng. Vì cháu là cổ đông nắm phần trăm lớn trong tay nên thiệt hại có lớn đến đâu các ngài cũng sẽ chỉ chịu một phần trách nhiệm nhỏ từ phía công ty con thôi ạ."
"Vậy nếu có người thu mua toàn bộ chi nhánh của SK, kể cả công ty con lẫn trụ sở chính thì cháu phải làm sao???"
"Đó thật sự không phải điều đáng lo ngại đối với cháu đâu ạ... Itaewon không phải là nơi dễ kinh doanh, nên rất hiếm nhà đầu tư chạy vốn để mua cổ phần của chúng ta. Bởi hướng chính của cháu là đầu tư vào Itaewon và các quốc gia trên thế giới ưu tiên về ngành ẩm thực. Vậy nên, các cổ đông có thể giảm bớt gánh nặng hơn, cháu cũng sẽ giảm các chi phí không đáng có. Như vậy đã đủ hài lòng chưa ạ??"
Bỗng một giọng nói trẻ trung, cuốn hút cất lên khí chất lạnh lùng cũng dễ làm người nghe cảm nhận rõ. Anh đang thể hiện sự quan tâm của mình đối với cô, nhưng lại giả lạnh nhạt.
"Khoan đã!"
Cô ngẩn người nhìn về hướng giọng nói ấy cất lên, từ phía Jungkook. Cô đã nhận ra từ lâu, nhưng vẫn muốn khẳng định lần nữa. Sắc mặt cô thật sự không ổn, thậm chí còn hiện rõ qua từng cử chỉ. Vịn tay vào bàn, tựa người vào tường, thở dốc, sắc mặt xanh xao, mồ hôi chảy thấm đẫm trán, đó thật sự không phải là một dấu hiệu của một người trong trạng thái sức khỏe ổn định.
"Chủ tịch...còn có ý kiến gì hay sao ạ??"
Anh xoay ghế quay sang bên trái một vòng, vừa nói vừa từ từ đứng dậy nhìn cô nói:
"Nếu như...không đủ khả năng để điều hành công ty trong tình trạng sức khỏe bất ổn...thì sao?"
Cô mắt nhắm mắt mở, nhìn anh với đôi mắt nhòe dần bởi mồ hôi.
"Tôi không hi vọng...là mình sẽ như vậy... Dù sao, tôi vẫn xin phép tiếp tục tiến hành cuộc họp này..."
"Chủ tịch, giả sử...dự án xây dựng hạ tầng ẩm thực bị hủy bỏ, không phải công ty sẽ phá sản hay sao?!"
Cô thở dốc đáp lại:
"Phá sản...đó là điều cháu sẽ không để nó xảy ra... Đây là cơ ngơi mà ông và ba cháu đã gây dựng, cho nên cháu sẽ làm thật tốt trách nhiệm của mình... Ngài có thể rút vốn nhưng cháu cũng có thể thu mua lại cổ phiếu của ngài nếu cháu muốn tiếp tục phát triển công ty... Chúng ta làm ăn dựa trên tinh thần con người, họ hài lòng với chúng ta thì chúng ta vui, nhưng nếu họ cảm thấy không vừa ý, chứng tỏ là chúng ta làm chưa tốt... Cho nên...cháu hi vọng các cổ đông ở đây sẽ không khiến cho mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn... Hiện tại, cháu đã xem qua hồ sơ khu dự án và chứng khoán ở Itaewon, cháu sẽ mua lại khu chứng khoán để xây dựng ra một nhà hàng ẩm thực, quán nhậu... Nếu các cổ đông có nhu cầu, cháu sẵn lòng giúp đỡ và tên chính chủ sẽ do những ai đầu tư cao nhất đứng tên... Đó là dự định của cháu, mong được các ngài thông qua.... Cháu xin kết thúc ở đây ạ........"
Cô cúi chào một lần nữa, nhưng lại không giữ được vị trí thăng bằng mà phải nhờ vào sức vịn từ tay. Mọi người ai nấy đều dần di chuyển ra khỏi phòng họp... Chỉ còn cô, anh và thư ký Park. Sana chuẩn bị bước đi, cô lắc nhẹ cái đầu để thoát khỏi cơn chóng mặt. Jungkook cứ nhìn cô như vậy cho đến khi...cô ngất xỉu trong vòng tay nâng đỡ của anh từ đằng sau... Ở khoảng cách gần, anh mới thấy cô đang rất yếu, từng cơn thở dốc của cô kéo dài, trán nhễ nhại mồ hôi, nóng hừng hực như lửa đốt, đôi mày hơi nhau lại... Thư ký Park mau chóng gọi xe cấp cứu và đưa cô đến bệnh viện....
Jungkook cứ ôm cô thật chặt, lo lắng không nguôi. Chỉ chờ cho chiếc xe cấp cứu báo còi inh ỏi dưới sảnh công ty, anh mới bớt nhẹ nỗi lo. Anh cứ thế bế cô xuống dưới sảnh công ty, và rồi mất hút sau khi cánh cửa xe khép lại....
"Sana.... Sana, em ổn chứ??!"
Tiếng gọi ấy cứ vang vọng mãi, nhưng không có người trả lời.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top