Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương sáu:chạm mặt lướt qua

Tạc Hoa viện

Trên bàn ăn bày biện những món điểm tâm ngọn hình dáng rất đẹp mắt,ngồi gần đó là một thiếu nữ mười lăm tuổi một thân váy dài đen tuyền,cả người lúc nào cũng nhàn nhạt sát khí.

Mái tóc đen tuyền óng mượt tuỳ ý xoã xuống đến ngang hông,mặt nạ đen che nửa trên Khuôn mặt tôn nên nàn da trắng nõn mịn mang mê người của thiếu nữ. Tâm tình nàng có vẻ khá tốt,vui vẻ thưởng thức điểm tâm trên bàn.

Một thiếu nữ khác đẩy cửa vào.
Tuổi cũng không lớn hơn thiếu nữ một thân váy dài đen khi nãy.

Nàng vận một thân váy dài trắng trong trẻo thuần khiết,mái tóc trắng như tuyết chỉ vấn đơn giản trên đỉnh đầu phần đuôi rủ xuống ngang đầu gối.

Bên dưới mặt nạ bạc,bờ môi anh đào hồng phớt khẽ điểm một nụ cười trên nàn da trắng nõn.

Cả toản ra một loại khí chất nhã nhặn hoạt bát nhưng xen lẫn kiêu ngạo từ xương tủy.

Đối lập với khí chất lãnh đạm cường đại của thiếu nữ váy đen nhưng lại không hề phản cảm,ngược lại như hai loại khí chất này sinh ra là để đồng hành cùng nhau.

Lạc Vũ đi đến cạnh Cầm Nhi nở một nụ cười tươi tắn:"chào buổi sáng muội muội yêu quý"

"Chào buổi sáng"

Lạc Vũ cầm một khối điểm tâm,bỏ vào miệng ăn rồi nói:"vừa rồi tỷ nghe lũ hạ nhân nói con hàng hoàng đế kia triệu hai đại chiến thần...ưm phu quân tương lai của chúng ta về đó"

"Rồi sao?"

"Ừm thì đi xem không,sắp về đến thành rồi,mọi người đều ra đón nha,tỷ cũng rất hiếu kì"

Cầm Nhi suy nghĩ rồi đáp:"cũng được,lát nữa sẽ ra,ta cũng muốn xem phu quân tương lai là dạng gì"

Lạc Vũ giọng điệu có chút chờ mong:"nghe đồn dung mạo rất đẹp. Chậc chậc nếu thật thì giết đi hơi phí,nhỉ?"

Cầm Nhi nhướng mày:"không muốn?"

"Ừm,có chút không lỡ,dù sao cũng là soái ca,haiz giết đi thì đúng là tổn thất"

Cầm Nhi:"..." đồ hám trai!

Bỗng nhớ đến cái gì đó Lạc Vũ lại hỏi Cầm Nhi:" tỷ nhớ muội có cách chế tạo SCP mà,sao không thấy muội dùng vậy?"

Nói đến vấn đề này Cầm Nhi có chút phiền não:"không có tiền"

"???" Lạc Vũ vẻ mặt mờ mịt:"liên quan gì đến tiền?"

"Muốn tạo ra SCP cần một số lớn hoàng kim hoặc châu ngọc gì đó.Nhưng giờ ta chưa có."

Ngừng một lúc lại nói tiếp:"mỗi một SCP đều vần một số lượng nhất định,số tiền bây giờ chưa đủ để tạo ra một con dạng safe(an toàn) nữa. Hơn nữa bây giờ chưa cần đến chúng"

Các SCP là các sinh vật,thực thể siêu nhiên có năng lực đặc biệt.

Chúng được liệt vào ba dạng safe (an toàn),euclid(nguy hiểm) và keter(cực kì nguy hiểm)

{Vì mình rất thích các SCP nên mình đã cho vào tiểu thuyết luôn. Bạn nào muốn tìm hiểu thêm thì lên YouTube hoặc google nha,cách chế tạo mình bịa đấy,đừng tin😜}

Cấp sefe sẽ không hại người,hoặc có hại nhưng không mấy nghiêm trọng.

Sang euclid (nguy hiểm) và keter(cực kì nguy hiểm) thì khác.

Chúng là những SCP căm ghét con người nên sẽ dùng chính sức mạnh của mình để tiêu diệt con người.

Một vài cá thể SCP phần lớn xếp vào hàng keter có sức mạnh có thể huỷ diệt cả thế giới. Năng lực của chúng có bất tử,có thể xâm nhập và điều khiển tâm trí con người,...

Nhưng chúng sẽ tuyệt đối chung thành với người đã tạo ra mình,cũng như không tấn công đối tượng loại ra khỏi danh sách tấn công.

Mặc dù hiện tại thứ Cầm Nhi cần là từ cấp euclid trở lên tuy nhiên đến cả safe còn chưa tạo được con nào thì cái hi vọng này còn khá xa vời.

Tổng kết một câu là do nghèo.

Nàng cũng không muốn lập nhà hàng thanh lâu kinh doanh như tiểu thuyết làm gì.

Có đợi mòn cổ cũng không đủ tiền.

Thà rảnh đi trộm của nhà hào phú hoặc kiếm cái gì quý quý đem đi đấu giá còn nhanh hơn.

Lạc Vũ:"..."nghèo cũng là cái tội.

Dùng xong bữa sáng hai người xuất phủ đến chọn tạm một cái tử lâu,đặt một vị trí gần cửa sổ cho tiện xem.

Khách trong tử lâu thấy hai người thì đều chủ động né tránh,chỉ dám ở xa xì xào bàn tán,chỉ trỏ. Bị Cầm Nhi lạnh Băng liếc một cái thì im bặt.

Đùa sao!hai tiểu thư phế vật nổi tiếng trong kinh thành bỗng chốc hung hãn tàn bạo,không phải trúng tà thì nà gì.

Kì thật quỷ nhập hay trúng tà gì đó cũng có phần đúng vì hai người là linh hồn thế kỉ 22 nhập vào nên hai nàng...rộng lượng không so đo. Muốn nói gì thì nói.

Dưới làn đường,dẫn đầu đoàn lính là hai nam nhân nhìn rất trẻ,chỉ tầm hai hai,hai ba tuổi.

Nam nhân bên trái một thân khôi giáo đen,ngũ quan tinh xảo hoàn mỹ đến từng góc cạnh gọi ngắn gọn là vẻ đẹp không góc chết. Hắn lạnh lùng cưỡi trên chiến mã,toàn thân tỏa ra khí chất vương giả cao quý khiến dân chúng xung quanh kính sợ không dám ngẩng đầu.

Hôn phu của Cầm Nhi,đại chiến thần Đại Yến quốc.Huyền vương Yến Triệt. Kẻ sở hữu cặp mắt thần màu tím huyền bí mà cuốn hút.

Người bên cạnh cưỡi một con bạch chiến mã,một thân khôi giáp bạc ngũ quan tuấn lãng vô cùng.

Nói thật,nếu để hai nàng so nhan sắc của hai vị dưới kia. Đảm bảo so nửa ngày không ra.

Hắn là hôn phu của Lạc Vũ. Đại chiến thần thứ hai của Đại Yến. Tần vương Yến Tử.

Kẻ sở hữu cặp mắt thần mang sắc vàng.

Có một điều rất kì lạ. Nam nhân ở chiến trường thường sẽ có da màu đồng. Nhưng da của hai người này lại rất trắng tất nhiên không phải kiểu trắng như con gái,vẫn giữ được vẻ khí phách độc quyền của nam nhân.

Theo tổng kết của Lạc Vũ thì hai người này thuộc kiểu nam thần cấm dục điển hình.

Cũng đúng vì từ khi còn bé hai người này không hề chạm vào một nữ tử nào.

Cầm Nhi và Lạc Vũ quay đầu nhìn hai vị hôn phu của mình. Yến Triệt cảm nhận được luồng sát khí rất nhạt đang hướng về mình.

Cặp mắt tím lạnh lẽo hướng về nơi phóng sát khí.

Yết Tử thấy vậy cũng nhìn theo

Bốn người chạm mặt nhau. Yến Triệt quan sát người đang nhìn mình.

Thiếu nữ một thân váy đen,đeo mặt nạ đen che nửa khuôn mặt. Cả người tản ra một luồng sát khí nhàn nhạt, lãng khốc và thị huyết.

Thiếu nữ biết hắn phát hiện mình đang nhìn hắn nhưng cũng không tránh,chỉ yên lặng nhìn.

Yến Triệt bị nhìn chằm chằm đến da đầu có chút tê dại. Hắn mau chóng thu lại tầm mắt.
Nhưng hắn lại cảm nhận được một cảm giác khác,chỉ chốc lát rồi thoáng qua.

Cầm Nhi cũng có cảm giác ấy.
Chỉ thoáng qua rồi biến mất nên cô chỉ nghĩ là phải ứng của người sở hữu mắt thần. Không quan trọng.

Bên kia,Yến Tử quay đầu bắt gặp tầm nhìn của Lạc Vũ.

Thiếu nữ một thân váy trắng,tóc trắng khiến hắn cảm thấy kì lạ.

Nàng đeo chiếc mặt nạ bạc lúc này đang nhìn về phía hắn khẽ nở một nụ cười nhẹ như gió xuân.

Đối diện với nàng là một thiếu nữ khác một thân trang phục đen,mặt nạ đen đang tỏa sát khí nhàn nhạt.

Mà lúc này thiếu nữ đang nhìn chằm chằm vào hoàng đệ của hắn.

Yến Tử khẽ nhíu mày,nhìn sang hoàng đệ của mình. Vị hoàng đệ này đắc tội cô nương nhà người khi nào?

Đoàn người chiến thần đi qua nàng mới thu lại tầm mắt.

"Muội thấy sao?"

"Sao là sao?"Cầm Nhi nghi hoặc

"Vừa lẫy ta cảm nhận được một luồng cảm giác kì lạ. Muội có cảm thấy không?"

"Có"

"Nó là gì nhỉ?"

"Có lẽ là phản ứng của nhãn thần"

Hai người đang nói chuyện thì một bóng người đi đến:"đây không phải hai tiểu thư phế vật của Quân gia sao?"

Đứng trước mặt hai nàng là một thiếu nữ được xem là thanh tú. Theo sau là hai gia nhân.

Sẽ đẹp hơn chút nữa nếu thiếu nữ này không có cái điệu bộ chanh chua kia.

Lạc Vũ nhíu mày:" Thương tiểu thư của phủ tướng quân?"

"Chắc thế"

Thương Cẩm nghe câu"chắc thế" của Cầm Nhi thì lập tức nổi giận:"phế vật,ngươi dám không nhớ ta?"

Lạc Vũ cười lạnh kinh thường:"ha,ngươi thì có cái gì đáng để bọn ta nhớ?"

"Ngươi..."Thương Cẩm tức giận chỉ vào mặt Lạc Vũ

"Ngươi cũng đã thấy đại chiến thần rồi chứ gì?phế vật như ngươi không xứng với ngài ấy. Khôn hồn thì mau hủy hôn đi"

Lạc Vũ liếc mắt xem thường:"cần một con đàn bà chanh chua như ngươi quản sao?"

Thương Cẩm tức điên lên rống:" ngươi nói ai chanh chua?ngươi đồ phế vật này còn không biết tự xem lại bản thân mình. Bộ dạng không khác gì yêu quái còn đeo mặt nạ. Có phải dung nhan của ngươi xấu đến không thể cho người nhìn nên mới phải che đi?"

Nói xong định giật chiếc mặt nạ xuống.

Nhưng chưa chạm đến đã bị Cầm Nhi nắm chặt cánh tay.Nàng dùng sức tức thì tay Thương Cẩm vang lên tiếng gãy xương răng rắc.

Hạ nhân theo sau Thương Cẩm vội tiến lên thì bị Lạc Vũ ấn đầu xuống bàn.

Thương Cẩm đau đến thét lên:"phế vật,ngươi buông ra"

Cầm Nhi bắt ả đối diện với mình.

Thương Cẩm có thể thấy được con mắt âm trầm sâu thẳm chứa sát khí điên cuồng vặn vẹo của Cầm Nhi.

Kinh khủng đến mức làm nàng ta run lẩy bẩy,môi mấp máy mà mãi không thốt ra lời.

Cầm Nhi lãnh huyết:"thả?được"
Nàng lôi Thương Cẩm treo trên không trung lầu hai.
Thương Cẩm hoảng sợ kêu lên cầu cứu.

Yến Triệt và Yến Tử đằng xa nghe được quay đầu lại.thấy Thương Cẩm bị nắm tay treo trên lầu hai.

Mà người treo nàng ta lại là thiếu nữ áo đen khi nãy.

Từ cửa sổ hai hạ nhân ban nãy bị Lạc Vũ ném bay ra ngoài,rơi xuống. Cùng lúc Cầm Nhi cũng buông cánh tay đang nắm Thương Cẩm ra.

Thân thể ả cứ thế rớt xuống nhưng được binh lính tiếp được.

Yến Triệt và Yến Tử  nhảy lên lầu hai tử lâu nhưng không bắt được hai nàng.

Các nàng đã đi ngay sau đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top