Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương11:Dám lừa ta? Ngươi độc,ta còn nham hiểm hơn

Sáng hôm sau,đám hạ nhân lập tức áp giải tỳ nữ kia đến gặp Cầm Nhi và Lạc Vũ.

Vừa đưa người đến chính sảnh đám hạ nhân đã nhao nhao tranh công:"tiểu thư,là nô tài bắt được ả nha hoàn này trước"

"Tiểu thư,nô tài phát hiện ả."

"Tiểu thư..."

Lạc Vũ cười cười rồi lấy bạc thưởng cho đám hạ nhân.

Xong xuôi nàng từ trên cao nhìn xuống tỳ nữ đang bị trói không ngừng run rẩy dưới đất:"ngươi tên gì?"

"Nhị tiểu thư nô,nô tỳ tên Lăng Lạc,nô tỳ là...là nha hoàn thân cận của ngũ tiểu thư"

Lạc Vũ híp mắt,môi nhếch lên ý vị thâm thường:"nàng phái ngươi đến đây làm gì?"

Nha hoàn Lănh Lạc nuốt nuốt nước miếng nói:"bẩm nhị tiểu thư,ngũ tiểu thư phái nô tỳ đến  xem,xem thử..."

"Xem cái gì ở đây?"giọng Lạc Vũ vẫn dịu dàng nhưng lúc này lại có phần âm u:"xem chúng ta có bị ngươi dọa chết?"

"Nô tỳ...không dám..."

"Không dám?vậy nửa đêm đến viện quỷ ám làm gì?gan to thật"

"Nô tỳ...nô tỳ không biết"Nha hoàn Lăng Lạc ấp úng,tròng lòng tràn đầy sợ hãi.

Cầm Nhi lạnh băng hỏi,thanh âm không nửa phần độ ấm:"ngươi không biết?đã không biết vậy nửa đêm đến viện quỷ ám xem náo nhiệt? Ngươi đang chơi đùa với ta?"

Hừ!một ả nha hoàn nhát gan như thỏ đế thế này mà lại có gan lén lút nửa đêm xông vào viện ma,lừa quỷ chắc.

Ả nha hoàn nước mắt đầm đìa, thanh âm run run,đứt quãng:"tam tiểu thư người tha cho nô tỳ,nô tỳ nói hết. Là ngũ tiểu thư nói tam...tam phu nhân đã từng chết ở đây nên... nên sai nô tỳ đến xem,còn...bảo nô tỳ hù dọa người nhưng,nhưng chưa kịp làm thì bị bắt..."

Ánh mắt Cầm Nhi nhìn nha hoàn Lăng Lạc kia càng thêm lạnh lẽo:"ngươi cho rằng ta rất ngu xuẩn,dễ lừa lắm sao?"

"Tam tiểu thư,người tha cho nô tỳ đi, những gì nô tỳ nói đều là sự thật,nô tỳ chỉ nghe theo sai bảo của ngũ tiểu thư,còn những cái khác nô tỳ không biết gì hết." Lăng Lạc liên tục khóc lóc biện giải.

"Tiện tỳ hoa ngôn xảo ngữ,được lắm!"

Lạc Vũ móc một thanh đoản đao ra,nói với hạ nhân:"ngươi đem một chậu than đến đây"

Nói rồi,Lạc Vũ nhẹ nhàng cười,nhưng giọng nói lại khiến nha hoàn Lăng Lạc kia trắng bệch cả khuôn mặt:" ngươi nói xem,nếu bây giờ nếu ta rạch trên người ngươi một vết thương,rồi dùng than nướng chín nó,không biết cảm giác thế nào nhỉ?"

Lời nói của Lạc Vũ khiến đám hạ nhân phía sau run rẩy kinh hoàng,còn nha hoàn Lăng Lạc càng khóc lợi hại hơn,luôn miệng cầu xin tha thứ.

Lạc Vũ mắt điếc tai ngơ với lời cầu xin của nha hoàn,cầm thanh đoản đao rạch một đường trên cách tay ả.

Cùng lúc,hạ nhân mang một chậu thân còn đỏ lửa tiến vào.

Nàng gắp một cục than còn nóng đưa đến, than nóng dí sát vào vết thương đang chảy máu của nha hoàn,bỏng rát khiến khuôn mặt nàng ta vặn vẹo đau đớn.

Nàng ta ra sức van xin:"nhị tiểu thư,người dừng lại đi,nô tỳ không dám nói dối nữa"

Lạc Vũ thả cục than vào lại chậu, ngay khi nha hoàn tưởng mình thoát rồi thì nàng lại rạch một đường lớn hơn trên mặt nàng,gắp một cục than khác đưa đến"

Nha hoàn vội la to:"là tứ tiểu thư sai nô tỳ làm,nhị tiểu thư tha mạng"

Đạt được đáp án mình muốn,Lạc Vũ cũng không giày vò nha hoàn nữa.

Nàng buông cục than ra,xoay người trở lại ghế ngồi,lạnh giọng:"nói,nàng ta sai ngươi làm những gì?"

"Tứ tiểu thư dùng tiền mua chuộc nô tỳ,sai nô tỳ đến xem người,còn...còn nói nếu bị bắt thì khai ra tam tiểu thư..."

Cầm Nhi xoa cằm:"bia đỡ đạn à? Còn gì nữa không?"

"Chuyện,chuyện ma quỷ cũng là do tứ tiểu thư sai nô tỳ mua sáo sắt đặt ở nơi có gió,để mỗi khi gió thổi sẽ phát ra tiếng"

Như sợ hai nàng không tin,Lăng Lạc còn thề thốt:"tiểu thư,lần này nô tỳ nói đều là sự thật,không có nửa lời dối trá,nô tỳ xin thề"

Nghe xong lời Lăng Lạc nói Lạc Vũ khẽ nheo mắt.

Vì tam phu nhân đã từng mất ở đây nên con hàng kia chỉ muốn dọa cho vui?không đơn giản thế chứ?

Mặc dù nghi hoặc nhưng nhìn bộ dạng của Lăng Lạc,có lẽ nàng thật sự nói thật.

Lăng Lạc thấy Lạc Vũ trầm mặc lại thành khẩn nói:"van cầu nhị tiểu thư,tam tiểu thư nô tỳ biết sai rồi,nô tỳ không giám nữa,van cầu hai người tha cho nô tỳ"

Nàng ta thật sự sai rồi,lẽ ra nàng ta không nên chỉ tham chút bạc lẻ mà đối đầu với nhị tiểu thư và tam tiểu thư.

Hai người này đáng sợ như vậy nàng thật sự hối hận.

Lạc Vũ lại nói với Lăng Lạc:"ta có thể thả ngươi đi"

Lăng Lạc ngẩng đầu vui mừng nhìn Lạc Vũ

"Nhưng,ngươi không được nói ngươi đã khai ra Quân Nhạn Nhạn cho nàng ta biết,thay vào đó nói ngươi đã khai Quân Lạc Diệp,hiểu chưa?"

"Nô,nô tỳ đã hiểu" chỉ cần được sống,bắt nàng làm gì cũng được.

"Giời thì cút"

Đám hạ nhân nhanh chóng kéo Lăng Lạc vất ra cửa viện.

Lạc Vũ có chút tò mò hỏi Cầm Nhi:" sao muội biết lần đầu Lăng Lạc kia nói là giả?"

"Tỷ không nhận ra? Sao hành động như đã biết vậy? Còn không hỏi muội?"

"Ta chỉ chú ý việc lớn"còn hành động như đã biết là vì ta biết muội sẽ không sai,mà sai cũng chẳng sao.

Cầm Nhi không khách khí "tặng"cho tỷ tỷ mình một cái liếc khinh thường rồi nói:"có hai nguyên nhân,thứ nhất là chúng ta chỉ vừa mới hỏi một câu đơn giản nàng ta đã khai ra Quân Lạc Diệp,quá dễ dàng. Còn thứ hai là Quân Lạc Diệp ngu xuẩn,chắc chắn sẽ không vạch ra được kế hoạnh như vậy"

"Ồ,thì ra là thế"Lạc Vũ gật gù thông suốt.

"Ngây thơ!" Cầm Nhi tiếp tục khinh bỉ

Lạc Vũ:"..."

"Nhưng mà..."

"Sao thế?"

"Ta không nghĩ chuyện này là do mình Quân Nhạn Nhạn làm"

"Sao muội lại nghĩ vậy?"

"Trực giác"

Cầm Nhi có đủ tự tin rằng trực giác của nàng sẽ không sai.

Lạc Vũ vân vê cái cằm trắng nõn một lúc rồi nói"ta đi xem thử"

-----

Phong Lan viên,nơi ở của tứ tiểu thư Quân Nhạn Nhạn.

Lăng Lạc quỳ dưới đất,bên trên là tứ tiểu thư đang bất an hỏi:" ngươi sao lại thành thế này?"

Lăng Lạc vẫn còn hoảng sợ nói:" nô tỳ,nô tỳ bị người bắt được"

" vậy ngươi có nói theo những gì ta dặn?"Quân Nhạn Nhạn càng thêm gấp gáp

"Có,nô tỳ đã nói việc ma quỷ là do ngũ tiểu thư làm"

Quân Nhạn Nhạn lúc này mới thở phào:" được rồi ngươi lui xuống dưỡng thương đi,nhớ không được nói cho ngũ muội ngươi biết"

Lăng Lạc vâng dạ rồi lui xuống.

Sau khi Lăng Lạc lui xuống, Quân Diệp Tú liền đến.

Quân Nhạn Nhạn vội nói:"đại tỷ, Quân Lạc Vũ và Quân Cầm Nhi đã bắt được Lăng Lạc."

"Vậy sau đó thế nào?" Quân Diệp Tú vội hỏi.

"Tỷ yên tâm,Lăng Lạc đã nói là do ngũ muội làm,nếu hai con tiện nhân kia có trả thù thì cũng là Diệp Lạc gánh tội thay chúng ta"

"Vậy là tốt rồi!"

"Đại tỷ,kế này của tỷ thật hay nha,muội nghĩ không bao lâu nữa sẽ có thể bức hai tiện nhân kia hủy hôn với chiến thần rồi" Quân Nhạn Nhạn không quên nịnh nọt vài câu

"Đương nhiên,sau đó chúng ta sẽ tìm cách để vương gia thú chúng ta" Quân Diệp Tú có chút đắc ý nói

"Tỷ,đến lúc đó tỷ nhớ nói giúp muội vài lời tốt đẹp nha,dù sao tỷ cũng là đệ nhất tài nữ..."

"Được rồi,tỷ sẽ giúp..."

Hai người trong phòng ríu rít nói chuyện mà không biết,trên nóc nhà,một viên ngói đang di chuyển về chỗ cũ.

Lạc Vũ quay về lập tức nói:"ha,quả nhiên là có người bày mưu cho Quân Nhạn Nhạn"

"Là Quân Diệp Tú?" Cầm Nhi nhàn nhạn nói

Lạc Vũ lại sững sờ:"sao muội biết?"

"Đoán"

"..." được rồi nàng công nhận trực giác của muội đứng thứ hai thi không ai dám tranh ngôi thứ nhất.

"Lý do nàng ta làm vậy làm gì?chẳng lẽ thật sự chỉ muốn hù dọa chúng ta?"

"Các nàng làm vậy là để bức chúng ta thoái hôn"

"..."Mí mắt Cầm Nhi giật giật

"Tỷ nghĩ đây cũng là cơ hội tốt..."

"Muội không muốn giả điên, Ok??" Cầm Nhi không suy nghĩ bác bỏ ý khiến của Lạc Vũ.

"Được thôi,vậy ta cần nghĩ cách đáp lễ"

Suy nghĩ một lúc Lạc Vũ nói:"ta có một cách,cho dù có thể không phải nhưng vẫn quăng nồi cho Quân Diệp Tú"

"Cách gì?"

"Cái chết của mẫu thân tỷ "

"Có ý gì?" Cầm Nhi nhíu mày

"Một năm trước khi tam phu nhân sinh ra muội,mẫu thân sinh tỷ chỉ sau một tháng đã đột tử"

"Ý tỷ là?"

"Tỷ nghi là có người hại,nếu không một người đang khỏe mạnh lại bỗng dưng chết"

Năm đó sau khi sinh ra Lạc vũ,nhị di nương Ngọc Linh chỉ sau một tháng,từ một người khỏe mạnh bỗng nhiên chết đi,mặc dù đã tra xét thân thể,đã xác định là do thân thể xảy ra vấn đề nhưng Lạc Vũ lại không nghĩ như vậy.

Không cần nói Cầm Nhi cũng đã hiểu kế hoạch của Lạc Vũ là gì,nàng nói:"thông minh và ngu ngốc đôi khi lại là cùng một người ha"

Lạc Vũ trừng Cầm Nhi một cái.

Việc này dù đúng hay sai,cái nồi này Quân Diệp Tú nhất định phải cõng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top