Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C67

Lựa chọn người nào ngoạn người nào

Lục Tử Ninh đột nhiên đỏ mặt, luôn cảm thấy lễ vật của họ không hề đơn giản, nhất là biết rõ hai người kia trong lòng có bao nhiêu tà ác. Mặt người dạ thú, không khỏi đối với cái gọi là đại lễ trưởng thành kia có gì đó ngượng ngùng khó có thể mở miệng lên tiếng.

"Ninh Ninh muốn biết sao?" Hai người cố ý hấp dẫn cậu, Lục Tử Ninh cảm thấy mình thật nhiều chuyện, cho nên không dám thừa nhận mà quay đầu qua chỗ khác, "Khẳng định không phải thứ gì tốt, ai thèm nhìn..."

"Em a, đúng là lúc say luôn có điểm đáng yêu hơn a, lúc đó cái miệng nhỏ nhắn này mới có thể thành thật một chút." Lục Thiếu Hoàng nói xong liền hôn lên đôi môi mềm mại lạnh lạnh, xong lại cắn cắn.

Lúc mình uống rượu đã nói qua cái gì, Lục Tử Ninh trợn mắt nghĩ...

Kem dính trên người đã muốn tan, làm cho Lục Tử Ninh cảm thấy cả người dính dính rất không thoải mái, đúng lúc này cảm giác có đầu lưỡi chạy trên người mình, thì ra Lục Thiếu Linh đang đang liếm bơ cùng kem trên người mình, động tác giống như tôn sùng, vô cùng cẩn thận lại mang theo ý từ tình dục, Lục Tử Ninh chỉ cảm thấy nơi bị đầu lưỡi liếm qua đều khô nóng giống như thoa xuân dược, hơn nữa còn nổi lên hồng ngân.

"Ân...Đừng...A..."

"Trên người cậu ngọt thật a." Lục Thiếu Linh dừng ở ngay ngực cậu, đầu tên là dùng lưỡi quét qua sau đó ngậm vào trong miệng hút thật mạnh, giống như trẻ con.

"Aha...Hỗn đản...Đừng như vậy...A..."

Kem ngọt bị hút vào trong miệng, thật sự giống như sữa vậy, Lục Thiếu Linh liếm đến ngon miệng. "Ninh Ninh nơi này thật ngọt."

Lục Tử Ninh oanh một cái nổ tung, mặt đỏ bừng, "Anh...A...Anh mới có sữa...Hỗn đản hỗn đản..."

"Ha hả." Nhìn thấy tiểu thúc thúc xù lông, Lục Thiếu Linh cảm thấy càng đáng yêu hơn, Lục Thiếu Hoàng cũng chịu không nổi mà cắn ở bên còn lại, liếm bơ còn sót lại.

"Hẳn là nên thoa cho tiểu thúc thúc nhiều kem một chút, như vậy liền giống như sữa." Lục Thiếu Hoàng liếm xong, cười kéo kéo đầu ngực phiếm nước.

Lục Thiếu Linh còn gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý với Lục Thiếu Hoàng, cầm bánh ngọt hướng Lục Tử Ninh thoa thoa.

"Các anh...A...Rất lạnh...Không được...Hỗn đản."

"Mới bị hút một chút liền lớn như vậy, chậc chậc, hiện tại hai tên hỗn đản liền giúp tiểu thúc thúc đem sữa bên trong hút ra nga."

Sau đó hai người liền ăn ý cúi đầu, bên tai nhất thời vang lên tiếng hút nước. Nói rõ ràng là hai tên này đang trả thù mình gọi hỗn đản! Tia lý trí của Lục Tử Ninh liền bay mất.

"A...Muốn hư rồi, các anh nhẹ thôi..."

"Ân a...Bị hấp trướng quá...A a..." Lục Tử Ninh không biết khi nào đã lấy tay đè hai cái đầu lại, chính mình còn vô thức ưỡn ngực dâng lên ngực mình cho họ, Lục Tử Ninh không ngờ kỹ xảo bọn họ tốt như vậy, còn mình thì không biết gì a, Lục Tử Ninh bị hút đến bắn ra, cao trào qua đi cậu vẫn còn cậu vẫn còn mơ màng không hiểu được chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy cả người bay bay mơ màng, giống như lơ lẫn trên tầng mây. Chờ khôi phục lí trí, nhìn thấy dưới thân một mảng ướt sũng, mới mất mặt phát hiện chính mình còn chưa cởi quần liền cao trào a! Chắc chắn là bị đùa giỡn.

Mới phần trên mà thôi...chính mình lại...Chẳng lẽ thân thể của mình đã biến thành dâm đãng như vậy sao...

Mà hai tên bên cạnh lại hoàn toàn khác hẳn biểu tình nghẹn khuất của Lục Tử Ninh, lúc này đang cười tươi, thân thể tiểu thúc thúc phản ứng rất thành thực, khẳng định là do kỹ xảo của bọn họ tốt a.

Sau khi cao trào một đoạn thời gian Lục Tử Ninh che mặt không dám nhìn bọn họ, cảm giác phía dưới lạnh lẽo không ngừng nhắc nhở mình vừa rồi dâm loạn như thế nào.

"Các anh...có thể hay không cảm thấy...em rất...dâm đãng..." Thanh âm Lục Tử Ninh mang theo tiếng nức nở, bộ dáng tựa hồ có chút bất lực.

Hai anh em liếc nhau, không hẹn mà cùng nhau nở nụ cười, sau đó cầm lấy tay Lục Tử Ninh che người, "Sao lại thế được, Ninh Ninh như vậy là do bọn anh dạy dỗ thành a, rất thích nha."

"Đúng vậy, hận không thể ôm em vào lòng mà thao đến chết."

Lục Tử Ninh đỏ mặt, hai người liền ôm lấy cậu đang nằm trên tấm thảm mềm đi về hướng phòng ngủ. Cởi quần Lục Tử Ninh đã bẩn ra, mở nước xong hai người liền đem Lục Tử Ninh bỏ vào trong bồn tắm mát xa lớn.

"Ninh Ninh trước tắm cái nga, đợi chút sẽ nhận quà nha."

Lục Tử Ninh thấy bọn họ đi ra ngoài không khỏi thấy lạ sao bọn họ hôm nay không cùng mình tắm.

Từ trong bồn tắm lớn đứng lên, Lục Tử Ninh lau khô nước trên người, định lấy quần áo mặc vào mới phát hiện không có quần áo khô đặt trên kệ. "Thiếu Hoàng, Thiếu Linh, các anh quên đem quần áo của em vào." Lục Tử Ninh hướng ra bên ngoài hô.

"Bên trong không phải có áo sơ mi của Thiếu Linh sao? Em mặc đỡ đi."

Lục Tử Ninh hắc tuyến, ít ra cũng phải cho mình cái quần lót chứ.

"Như thế nào còn chưa đi ra?" Một lát sau, Lục Thiếu Linh ở bên ngoài hỏi vào.

"Quần lót..."

Bên ngoài hai người lộ ra nét cười trộm, "Không cần quần lót." Dù sao chút nữa cũng phải cởi...

Lục Tử Ninh chưa kịp trả lời, cửa bị hai anh em trực tiếp đẩy ra, nhìn người bên trong liền đưa tay che mũi, thiếu chút nữa xịt máu mũi.

Lục Tử Ninh không nghĩ đến bọn họ lại đột nhiên đẩy cửa tiến vào, lúc này vẻ mặt bối rối xoắn góc áo sơ mi, bên trong cái gì cũng chưa mặc, bởi vì mới tắm xong nên trên áo sơ mi trắng còn dính chút bọt nước, còn dán sát bên người, rõ ràng thấy được thân hình thiếu niên này rất tốt.

Bởi vì ngâm nước nóng nên làn da nổi lên một tầng hồng nhạt, áo sơ mi Lục Thiếu Linh mặc ở trên người Lục Tử Ninh vẫn là hơi lớn, làm cho dáng người cậu càng thêm tinh tế, hai chân trắng nõn lộ ra bên ngoài, còn có một giọt nước dọc theo sườn trong chậm rãi chảy xuống, hai anh em mắt đều tỏa sáng, nơi phía dưới như ẩn như hiện, có thể mơ hồ nhìn thấy vật nhỏ phấn nộn nằm phía dưới cái áo bán trong suốt, cả người Lục Tử Ninh cơ hồ đều không có lông, cho nên nơi đó tự nhiên cũng không có màu đen rậm rạp như bọn họ cũng không có dương khí nồng đậm như bọn họ, mà là màu phấn phấn, đáng yêu không chịu được.

Lục Tử Ninh vừa rồi có nhìn thấy bộ dáng mình trong gương cho nên mới không dám đi ra ngoài, luôn cảm thấy cho dù áo có rổng nhưng mà cũng quá ngắn quá mỏng, ngay cả mông mình cũng chỉ che được một nửa, không biết có phải bọn họ cố tình cho mình mặc cái áo này không nữa, còn không có quần lót...

"Ninh Ninh." Lục Thiếu Linh phát hiện thanh âm mình đã khàn khàn, "Quà ở bên ngoài nga."

Lục Tử Ninh liền không mặc quần lót mà bị kéo ra ngoài, thấy trong phòng có hai cái hộp quà, đều là dùng dây màu đen pha hồng thắt thành nơ bướm, hai cái thứ lớn như vậy là cái gì nha? Lục Tử Ninh khó hiểu nhìn về phía bọn họ, tâm không khỏi hoảng hốt.

"Chúng ta mỗi người tặng một phần nga, Ninh Ninh tự mình tháo quà nha, mở của người nào trước, đêm nay chúng ta liền...chơi cùng người đó nha..."

Lục Thiếu Hoàng cười đến vẻ mặt vô hại. Lục Tử Ninh chậm rãi đi qua, cảm giác được hai đạo ánh mắt nhìn chằm chằm lưng mình...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top