Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C74

Hậu quả của xúc động......

"Phốc....anh cho em là chủ tiệm vàng sao? Có phải hay không muốn làm cho em mang đủ thứ vàng óng ánh? Kỳ thật giống anh ba....cũng được rồi...." Ít nhất kiểu dáng cũng là do anh hai tự thiết kế....món quá đơn giản lại có ý nghĩa.

Hai anh em lúc này cảm thấy hạnh phúc không thôi, cho nên Lục Tử Ninh có nói gì cũng đều đồng ý, "Ân ân, vậy tặng cái giống như cha vậy."

Lục Tử Ninh trợn mắt, ai nói phải giống nhau....

Đúng lúc này, nhiệt độ cơ thể hai người lại truyền đến, không biết từ khi nào lại bị bọn họ ôm sát, hai người ở bên tai cậu cúi đầu thổi khí, "Ninh Ninh, đêm nay....cho chúng ta làm một lần nữa, được không?"

.

Ngày hôm sau lúc Lục Tử Ninh tỉnh lại, xoay thắt lưng một cái, vẫn cảm thấy cả người đau nhức, hai tên sắc lang, rõ ràng nói chỉ làm một lần, lại gây sức ép cả đêm. May mắn hôm nay là cuối tuần, không cần đi học, tuy rằng sau khi làm xong ngủ rất ngon nhưng mà tối qua thật rất mệt. Lục Tử Ninh xoay thắt lưng xong mới phát hiện có hai người đang nhìn mình, cũng không biết có phải lúc mình còn ngủ bọn họ đều nhìn như vậy.

"Tỉnh?" Lục Thiếu Linh hỏi.

"Ân."

"Đói bụng không?"

Lục Tử Ninh lắc lắc đầu, đúng lúc này bụng lại không khách khí kêu lên một tiếng làm cho cậu đỏ mặt.

"Anh đi làm bữa sáng cho em." Lục Thiếu Linh cười cười, định rời giường lại bị Lục Tử Ninh kéo lại.

"Đừng đi, cứ như vậy nằm một chút..." Hôm nay là cuối tuần, bình thường lúc mình tỉnh lại bọn họ đều đã tỉnh hoặc đã chuẩn bị tốt bữa sáng, buổi tối bình thường đều có 'vận động trên giường', rất ít khi ba người cùng nằm trên giường tâm sự, không biết như thế nào Lục Tử Ninh hôm nay lại muốn cùng bọn họ nằm ngốc trên giường.

"Ân." Lục Thiếu Linh gật đầu, cũng nằm trở về.

"Mệt không?" Lục Thiếu Hoàng ở bên cạnh mát xa cho Lục Tử Ninh, hỏi "Thứ đó có phải hay không rất kích thích?"

"Anh nói cái nào?"

"Ghế mát xa."

"......"

Vốn muốn cùng bọn họ đơn tuần tâm sự, kết quả nội dung lại là.....

"Lúc đầu anh cùng Linh kỳ thật sợ em chịu không nổi, ai biết em lại hưởng thụ như thế."

"Ai......hưởng thụ......" Lục Tử Ninh càng nói càng xoắn. Thứ đó rõ ràng khủng bố muốn chết, thiếu chút nữa đâm chính ruột mình, tuy rằng lúc sau...quả thật...có điểm thoải mái....

"Cái còn lại rốt cuộc là cái gì?" Lục Tử Ninh nhanh chóng lảng sang chuyện khác, quả nhiên hai người kia rất nhanh không nói về cái ghế mát xa nữa.

"Cái này đến lúc đó Ninh Ninh tự mình mở ra xem. Bất quả nếu đã mở ra thì phải dùng nga."

"Nào lại ép người ta như thế....các anh rõ ràng đã đem nó tặng em..."

"Chúng ta vẫn sẽ tặng Ninh Ninh a." Hai người đồng thanh.

"......"

Nằm trên giường một lúc, Lục Tử Ninh mới nhớ đến chuyện quan hệ hữu nghị ở quán bar, vì thế đem ánh mắt chuyển về hướng Lục Thiếu Linh.

"Khoa tiếng trung cùng khoa luật tối nay có cái quan hệ hữu nghị anh có đi không?"

Không nghĩ đến Lục Tử Ninh lại đột nhiên hỏi cái này, Lục Tử Ninh sửng sốt một chút, sau đó gật đầu, Lục Tử Ninh chính là một bình dấm chua nặng mùi.

"Quan hệ hữu nghị lần này như thế nào cần một học trưởng như anh đi?"

"Người khác mời anh, yên tâm anh cũng không phải đi nhìn học "muỗi" muội??, em khẩn trương như vậy làm gì?"

Anh một người học trưởng cùng học muội quan hệ hữu nghị em có thể không khẩn trương sao....Mọi người đều nói phòng cháy còn hơn chữ cháy....hơn nữa người mời anh...còn là một mỹ nữ như vậy....

"Là buổi tối hôm nay đi? Em cũng phải đi."

"A?" Lục Thiếu Linh lúc này mới hoảng sợ, "Em đi làm gì?"

Lục Tử Ninh càng không được tự nhiên, ghen tuông nói, "Anh có thể đi sao em lại không được đi? Chắc là muốn đi gặp học muội đúng không?"

"Không phải a, Ninh Ninh, quán bar đó rất loạn, em đừng đi thì tốt hơn."

"Em muốn đi." Kỳ thật Lục Tử Ninh không có hứng thú đối với hữu nghị gì đó, nhưng lúc này lại cùng Lục Thiếu Linh đòi đi.

"Đi đến đó làm gì?" Lúc này Lục Thiếu Hoàng từ phía sau dựa đến, "Chẳng lẽ Ninh Ninh tính đi đến đó cùng nữ sinh mắt đi mày lại? Em thật sự có thể đi nơi đó sao?." Lục Thiếu Hoàng nói xong còn nhéo nhéo vật nhỏ đang mềm nhũn của Lục Tử Ninh.

Mặt mũi Lục Tử Ninh nhất thời đỏ bừng, la lớn, "Anh sao biết em không được? Em đêm nay nhất định đi! Cho anh nhìn thử!"

Tôn nghiêm nam nhân bị khiêu chiến, Lục Tử Ninh tạc mao. Lúc này đến Lục Thiếu Linh trừng mắt liếc Lục Thiếu Hoàng, y buông tay, tỏ vẻ chính mình cũng không phải cố ý chọc cậu.

.

Lục Tử Ninh rất nhanh liền hối hận, chính mình không nên nhất thời xúc động mà đến đây, nhìn thấy nữ sinh đối diện vẫn hướng mình mỉm cười, Lục Tử Ninh liền cảm thấy cả người run rẩy. Có lẽ Lục Thiếu Hoàng nói đúng, cậu thật sự đối với nữ sinh....không thể.....Lục Tử Ninh bị suy nghĩ của mình mà hạ xuống mấy đường hắc tuyến.

Hơn nữa cậu đã muốn uống hết ly trà sữa thứ ba...có ai đến quán bar mà uống trà sữa chứ.....nhưng cậu nhớ đến trước khi đi Lục Thiếu Hoàng đã cảnh cáo nếu cậu dám uống rượu thì sau khi trở về sẽ làm cậu một tuần không thể xuống giường, Lục Tử Ninh cuối cùng vẫn không dám khiêu chiến lời nói của y, cho nên ngoan ngoãn ở trong bar uống trà sữa, điều này làm cho bạn bè cùng khoa đối với cậu rất cảm thán, thì ra Lục Tử Ninh là một đứa nhỏ ngoan.....

Kỳ thật cậu cũng sợ, nếu mình uống rượu có thể sẽ làm ra chuyện gì đó không nên...

"Đồng học, tôi đi vệ sinh." Nói xong, Lục Tử Ninh vội vàng đứng lên chạy đi. Từ lúc cậu đến cũng không nhìn thấy Lục Thiếu Linh, còn Dư Kiều Sở thi chỉ xuất hiện lúc mở màn sau cũng không thấy, nghĩ đến đôi 'gian phu dâm phụ' không biết đang làm cái gì Lục Tử Ninh liền nghẹn khuất, còn mình ngớ ngẩn lắm mới chạy đến đây.

Lục Tử Ninh ở WC rửa mặt xong lúc chuẩn bị rời đi thì đột nhiên nghe ở bên ngoài có tiếng động. Vốn không để ý tới mà trực tiếp đi ra nhưng mà lúc này cửa WC từ bên ngoài phanh một tiếng, giống như có người đạp cửa đi vào, Lục Tử Ninh theo quán tính trnáh vào một buồng vệ sinh trong cùng.

"Chậc chậc bộ dạng còn rất nhã nhặn."

"Đúng vậy." Không biết là người nào nói, giọng mang theo tức giận.

"Cút, đừng đụng tôi."

Là một nam sinh, thanh âm rất quen.....Lục Tử Ninh theo phản xạ nhíu mày.

"Giả bộ cái gì? Thằng kỹ nữ như mi không phải đang rất thiếu tiền sao? Một lần năm trăm, thế nào?"

"Buông ra, các người đừng có đụng tôi."

"Thao! Còn dám đánh lão tử! Mau để tao làm." Tiếp theo chính là tiếng có gì đó bị xé rách, Lục Tử Ninh nhíu mi, nếu cậu nghe không lầm thì tiếng này chính là của Ngô Tĩnh Vũ.....nhưng hắn sao lại.....Không đợi Lục Tử Ninh nghĩ nhiêu, cậu lại nghe bên ngoài tiếng đánh đá cùng mắng mỏ, lúc đầu còn nghe Ngô Tĩnh Vũ kêu rên, lúc sau hoàn toàn không nghe gì nữa, Lục Tử Ninh không khỏi có chút lo lắng, đẩy ra khe hở cánh cửa để nhìn ra ngoài, vừa vặn thấy bốn năm người vây quanh đánh một người, không cần nhìn cũng biết người bị vậy đánh chính là Ngô Tĩnh Vũ.

Lục Tử Ninh lấy ra điện thoại định tìm người, lại phát hiện WC quán bar này không có tín hiệu! Chỉ có thể vô vọng cất đi điện thoại.

"Cởi sạch hắn ra để tao làm."

Lục Tử Ninh rốt cục nhịn không được, đẩy cửa đi ra ngoài.

"Uy, các người đang làm gì?" Vốn nghĩ là có người đến bọn họ định chạy, nhưng sau khi mấy tên côn đồ nhìn thấy Lục Tử Ninh, sau đó liền huyết sáo.

"Kháo, thế như có thử đem như vậy trốn ở trong!"

"Lớn lên như vậy, chắc là nữ nhân đi? Em gái, đếm WC nam là không được nha." Người nọ nói xong cả đám người xung quanh liền cười vang.

Lục Tử Ninh liền tức giận, đời này cậu ghét nhất bị người ta nhận thành con gái, ngay lúc hắn tạc mao, thanh âm Ngô Tĩnh Vũ đột nhiên truyền đến, "Lục Tử Ninh?!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top