Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7: Đi khám

Sáng sớm thức dậy, mở mắt ra là khuôn mặt của Trì Châu đang ngủ, cậu nhẹ nhàng xoay người qua thì đụng vào lòng Thẩm Dương. Hình như cậu dậy hơi sớm. Nhu Nhu cẩn thận leo xuống giường rửa mặt.

Mùi thơm của thức ăn thoang thoảng trong không khí. Cậu kéo rèm ra nhìn thấy ba dĩa cơm trứng cùng một dĩa bánh ngọt. Nhu Nhu thèm thuồng nuốt một ngụm nước miếng, cầm dĩa cơm lên ăn ngấu nghiến. Ăn một dĩa rồi lại hai dĩa cuối cùng là ba dĩa. Cả hai người ngủ trên giường cũng bắt đầu dậy, nhìn xung quanh không thấy Nhu Nhu đâu trong lòng liền lo lắng.

"Nhu Nhu?" Cả hai cùng gọi tên cậu.

"Vâng?"

Nhu Nhu cầm dĩa bánh kem bước lên giường. Trì Châu thở phào nhéo mặt cậu "Hôm nay dậy sớm nhỉ, tối nay chắc phải cho em biết sức lực rồi."

Thẩm Dương bóp mông cậu trêu ghẹo "Nhu Nhu chắc đang xem thường hai con cặc này lắm rồi."

"...?..."

Nhu Nhu khó hiểu nhìn hai người. Chuyện gì vậy? Tự nhiên sáng dậy đã nói cặc này cặc nọ rồi.

"Hai anh đi súc miệng đi ạ."

Hai anh em rửa mặt đi ra thì Nhu Nhu đã ăn sạch dĩa bánh kem. Cậu đem dĩa ra ngoài bàn.

Thẩm Dương và Trì Châu nhìn 3 dĩa trống không, thậm chí một hột cơm cũng không có!

Nhu Nhu bối rối nói nhỏ "Em hơi đói, lỡ ăn mất phần các anh."

"Qua nay em có cảm thấy trong người mệt mỏi không? Còn có hay buồn ngủ nữa." Trì Châu ân cần hỏi thăm.

"Có ạ, hôm qua em ngủ dậy, ăn xong lại buồn ngủ tiếp nữa."

Thẩm Dương nhìn Trì Châu, hắn lập tức hiểu.

"Nhu Nhu vào giường nằm cùng anh nha, Trì Châu đi điện thoại tí." Nhu Nhu theo sau Thẩm Dương lên giường

Trì Châu bước ra khỏi cửa phòng.

"Em bị bệnh ạ. Có chết không?"

Thẩm Dương giật mình cười lớn, "Không có đâu, bác sĩ sẽ tới khám thôi."

Nhu Nhu nằm trên đùi anh mà xem phim, bộ phim hôm nay cậu xem có tên là 'Đại chiến bé bự'. Hình ảnh khá kinh dị, nhưng cậu vẫn can đảm xem thản nhiên. Thẩm Dương cũng đã từng khuyên cậu không nên xem nhiều mấy bộ như này sợ cậu sẽ bị ảnh hưởng. Nhưng cậu vẫn kiên quyết không nghe, hắn đành thở dài bất lực.

Một tiếng sau, Trì Châu bước vào phòng cũng với một vị bác sĩ nam mặc áo blouse màu trắng. Trông người này rất đầy kinh nghiệm.

Ông bảo hai người đi ra ngoài đợi kết quả.

"Chào cậu, tôi là bác sĩ cậu có thể nằm xuống và vén áo lên được không."

Nhu Nhu lễ phép đáp vâng, cậu ngoan ngoãn làm theo. Bác sĩ đeo tai nghe vào, bắt đầu ấn ấn bụng. Hỏi han cậu vô số câu hỏi.

Nửa tiếng sau.

Bác sĩ bước ra khỏi phòng, hai thanh niên đứng bên ngoài liền lại gần hỏi tình hình của cậu

"Đúng thật là có thai. Nên đi đến bệnh viện để kiếm tra kĩ hơn."

Trì Châu kêu quản gia tiễn khách. Cả hai xong vào phòng ôm lấy Nhu Nhu, cố gắng không chạm vào bụng nhỏ của cậu.

"Em bị gì ạ?"

Trì Châu và Thẩm Dương nhìn nhau một hồi rồi cùng nói "Em có thai."

"Chiều nay đi đến bệnh viện khám kĩ hơn nhé." Thẩm Dương.

Nhu Nhu vuốt ve bụng dưới, thật không ngờ đã có em bé. Cậu ngập ngừng một tí rồi hỏi "Có cần nói cho bố mẹ em không ạ?"

Trì Châu lập tức lên tiếng không. Thẩm Dương cũng gật đầu tán thành. Họ không muốn cho cậu biết việc Bạch gia đã phá sản. Bạch Nhu Nhu cần có một gia đình tốt hơn.

Nhu Nhu nhìn khuôn mặt họ đều đang tức giận, cậu chủ động hòa giải "Em muốn ăn kem, cả nước ngọt nữa. Chiều nay đi khám xong em còn muốn đi siêu thị."

Hai người thu lại khuôn mặt khó ở mà cười đùa với cậu.

Buổi chiều, Nhu Nhu được ăn mặc vô cùng ấm áp, một chiếc áo thun trắng, quần đen dài, khoác thêm áo hoodie hồng, hai chân đeo tất, bịch khẩu trang và cuối cùng là khăn choàng. Thẩm Dương sợ sẽ có tuyết rơi nên giữ ấm cậu vô điều kiện.

Nhu Nhu ở yên trong nhà mấy tháng trời với cái điều hòa giữ ấm nên khi bước ra cũng hơi rùng mình vì cơn lạnh. Năm nay được biết là tuyết sẽ rơi lớn hơn năm ngoái.

Chiếc xe Mercedes đậu trước cổng đã lâu, Trì Châu đảm nhận việc lái xe, trong xe có vẻ ấm hơn bên ngoài nhiều. Nhu Nhu cởi khăn choàng cổ ra đưa cho Thẩm Dương. Trì Châu khởi động xe bắt đầu chạy.

"Em có thể ngủ, từ đây tới bệnh viện lớn có lẽ sẽ lâu đó."

Nhu Nhu trừng mắt nhìn họ. Buổi trưa cậu tính ngủ để giữ sức mà không ngờ bị hai anh em nhà họ dụ dỗ bảo việc chịch rất có lợi cho thai nhi nên cậu cũng ngu ngốc nghe theo. Cuối bị đụ tới tận năm lần! Cơm trưa cũng mới ăn được có một ít đã bị đem đi đụ tiếp.

Thẩm Dương lấy mền bông phía sau ghế ra đắp lên người cậu. Nhu Nhu ngoan ngoãn gối đầu lên đùi Thẩm Dương mà ngủ.



"Nhu Nhu, Nhu Nhu ơi."

Nhu Nhu bị Thẩm Dương kêu thức giấc. Cậu mơ hồ dụi mắt, vẻ mặt ngơ ngác nhìn anh. Thẩm Dương chỉ tay ra cửa sổ. Bên ngoài tuyết đã rơi. Nhu Nhu háo hức cười rộ lên, áp mặt lên tấm kính mà nhìn. Hiện tại đang kẹt xe cộng thêm tuyết rơi nên giao thông bị ùn tắc. Cậu ngủ được một tiếng hơn thì xe đã ra tới đường lớn.

Trì Châu kéo cửa xuống cho Nhu Nhu chạm vào tuyết.

"Cảm ơn anh Trì Châu."

Nhu Nhu khi cười lộ ra hai núm đồng tiền vô cùng đánh yêu.

Những người khác đang lái xe bên ngoài cũng bị vẻ đẹp của cậu làm rơi một nhịp tim. Ban đầu họ tưởng chiếc xe này là của những người lạnh lùng dữ lắm, ai mà ngờ lại là một cậu bé đáng yêu như vậy.

"Chào em trai, em có người yêu chưa? Cho anh xin thông tin liên lạc được không?"

Một người đàn ông bước xuống xe tiến lại làm quen. Nhu Nhu run sợ rụt cổ xuống. Thẩm Dương tức giận quát lớn lên "CÚT". Mấy người khác cũng tiếc nuối, hóa ra đã có chủ.

Nhu Nhu thấy người đã đi nhưng vẫn không dám ngước đầu ra nữa.

Trì Châu đóng cửa lại.

Thẩm Dương bóp mông cậu, "Hư quá nhỉ, Nhu Nhu còn biết câu dẫn đàn ông cơ đấy."

Nhu Nhu vội vàng lắc đầu bảo không có.

"Em làm gì để chứng minh?"

Nhu Nhu bối rối, cậu chòm người lên hôn nhẹ vào môi hắn. Thẩm Dương ranh ma nắm chặt gáy cậu dí sát vô. Nhu Nhu bị hôn đến ngạt thở, đầu lưỡi Thẩm Dương thô bạo khoáy đảo khoang miệng cậu. Nhu Nhu đấm mạnh lên vai hắn nhưng vô dụng. Một lúc sau hắn mới nhả miệng cậu ra. Nhu Nhu uất ức đòi lên ngồi với Trì Châu. Trì Châu đương nhiên vui vẻ đồng ý. Nhưng phía trước chỗ không rộng bằng phía sau nên Thẩm Dương đành lái xe.

Nhu Nhu lại khổ sở bị Trì Châu cởi quần ra mà liềm lồn dâm. Cậu khóc nức nở cầu cứu Thẩm Dương nhưng hắn giải vờ giận dỗi quở lại cậu.

Chụt chụt.

"A....ha...Trì Châu.... Ứ...chậm chút....á chết mất....bên ngoài sẽ biết...á...a...a"

Trì Châu vừa đâm lưỡi vào lỗ lồn vừa nhét tay vào cùng. Nhu Nhu xấu hổ muốn đẩy đầu hắn ra nhưng không được. Hai chân co quắp lại siết chặt đầu Trì Châu.

"Địt mẹ, tí nữa em phải lên đây bú cặc cho anh đấy Nhu Nhu. Còn anh nữa, chừa nước lồn lại cho em nữa chứ."

Trì Châu như đánh dấu chủ quyền mà khi hút còn cố ý phát ra tiếng rột rột. Thẩm Dương tức điên lái xe đến lề đường. Hắn tháo dây an toàn ra lao xuống dưới. Nhu Nhu đưa hai tay về phía Thẩm Dương mong hắn kéo cậu ra nhưng anh lại móc con cặc đã dứng đứng nãy giờ.

"Há miệng ra đi em."

Nhu Nhu bị ép há miệng, cậu mút liếm dương vật Thẩm Dương đến say mê. Trì Châu thấy không còn tiếng rên nữa liền lấy tay chọc mạnh vào điểm mẫn cảm. Nhu Nhu nhả cặc ra lên lớn hơn

"Á...ra mắt...a...ha...hưm...á...a...anh ơi...ra mất....cứu em....Thẩm Dương...ứm"

Thẩm Dương quỳ gối đem cặc đút xuống miệng Nhu Nhu đang rên rĩ. Một lần nữa trong không gian chỉ còn tiếng chùn chụt và tiếng rột rột.

Sau hai tiếng.

6 giờ chiều, bệnh viện càng đông đúc hơn. Nhu Nhu được Thẩm Dương bế vào thang máy dưới chỗ dựng xe. Cậu yếu ớt hút nước dừa. Trì Châu vuốt ve tóc cậu. Nhu Nhu hoàn toàn ngó lơ họ. Còn đâu thời gian cậu đi siêu thị nữa.

Lúc lên tới phòng khám, bác sĩ đã chờ lâu cuối cùng cũng thấy họ. Bảo là 4 giờ chiều nhưng đến tận 6 giờ mới tới. Nhìn người trong lòng được cưng chiều làm cho vị bác sĩ già này cũng hiểu đôi chút.

Nhu Nhu được đặt lên giường khám, Thẩm Dương vén áo cậu lên, rồi cả hai lùi về sau đứng nhìn. Bác sĩ đổ dung dịch màu xanh lên bụng cậu, Nhu Nhu xấu hổ đến đỏ cả người. Trên bụng cậu đầy rẫy vết hôn. Bác sĩ vẫn giữ vẻ mặt tỉnh táo mà làm việc. Sao khi siêu âm liền có kết quả. Thẩm Dương đi lấy thuốc, Trì Châu thì đỡ cậu ra ghế ngồi.

Nhu Nhu cầm tờ bệnh án lên xem

Tên người khám: Bạch Nhu Nhu

Giới tính: Nam (song tính)

Tuổi: 19

Ngày tháng năm sinh: 17/11/xxxx

Bệnh: Không có.

Cân nặng: 48kg

Chiều cao: 1m68

Thai nhi: Có thai được 1 tuần.

Giới tính trẻ: Chưa xác định

Thức ăn không nên ăn: tuyệt đối không nên ăn cá.

Thai phụ cần được bổ sung thêm dinh dưỡng, cố gắng ăn nhiều nhất có thể.

Về việc giường chiếu, cố gắng làm nhiều nhưng đừng mạnh sẽ ảnh hưởng đến thai nhi.

Trì Châu chỉ chăm chú vào dòng chữa cuối. "Vậy là vẫn được chịch rồi."

Nhu Nhu e ngại gật đầu.

Thẩm Dương lấy thuốc xong liền chạy lại chỗ Nhu Nhu. Nhu Nhu ngoan ngoãn cầm bịch thuốc rồi đưa tờ giấy vừa khám xong cho Thẩm Dương. Cả ba nắm tay nhau đi lấy xe.

"Đi siêu thị nữa. Hiện tay chỉ mới có 8 giờ thôi."

Nhu Nhu vừa ngồi ngay ngắn đã lên tiếng nhắc nhở Trì Châu lái tới siêu thị. Nhu Nhu đang có thai nên họ rất chi là cưng chiều cậu. Dù cậu muốn thứ gì cũng được cả.

Trì Châu lái xe đến cửa siêu thị thì kêu Thẩm Dương coi chừng Nhu Nhu, cả hai đứng đợi Trì Châu dựng xe xong liền chạy nhanh vào siêu thị.

Hai người hầu Châu và Dương đẩy xe đi phía sau tiểu thiếu gia nhà họ Bạch Nhu Nhu. Mắt Nhu Nhu lia lịa nhìn xung quanh tìm kiếm hàng ăn vặt. Nhìn thấy điểm cần tới liền kêu hai người phía sau nhanh chân lên.

Đi siêu thị mất tới hơn một tiếng đồng hồ. Nhu Nhu mua toàn là đồ ăn vặt, Trì Châu và Thẩm Dương thì đứng ở quầy bán quần áo trẻ em. Những bộ áo nhỏ nhắn đến đáng yêu. Nhân viên nhiệt tình đến hỏi thăm

"Chào hai anh, không biết con hai anh đã mấy tháng tuổi rồi để tôi giới thiệu kĩ thêm về quần áo của trẻ."

Nhu Nhu ôm một đống bánh bỏ vào giỏ đồ trên tay Trì Châu.

Thẩm Dương trả lời bằng giọng điệu vô cùng ấm áp "Bé chưa sinh ra nhưng được một tuần rồi."

Nhân viên nhìn xung quanh không thấy người nào mang bầu ngoại trừ thiếu niên được bọc kín mít trong vô cùng ấm áp này, làn da trên mặt trắng nõn, ánh mắt đen láy long lanh. Cả hai xoay người đi, Thẩm Dương cưng nựng ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cậu trước ánh mắt đầy hoang mang của nhân viên. Thanh toán xong hết Nhu Nhu nắm lấy tay áo Trì Châu đòi ăn kem. Trì Châu không cho bảo đang lạnh ăn sẽ ê buốt cả răng đấy. Thấy xin Trì Châu không được, Nhu Nhu đành đổi qua Thẩm Dương năn nỉ.

Thẩm Dương bị vẻ nũng nịu của cậu làm cho mềm lòng.

"E hèm...Anh à mua cây kem loại nhỏ cũng được mà. Dù gì em ấy cũng đang có bầu. Ăn được càng tốt."

Trì Châu thở dài đi mua. Ngồi trên xe Nhu Nhu nhanh chóng chén sạch cây kem, nó quá nhỏ nên cậu bắt đầu đói bụng. Cậu kêu Trì Châu lấy bánh mua ban nãy ra ăn nhưng bị từ chối vì tí nữa còn phải ăn cơm.

Nhu Nhu định leo lên ghế trên nũng nịu với Thẩm Dương thì bị anh cắt ngang với chữ KHÔNG.

Nhu Nhu thở dài "Ăn hiếp thai phụ."

Cả hai đành bất lực để cho cậu quở trách vậy. Tối nay bù lại sau.

Nhu Nhu ăn sạch bàn thức ăn đồ sộ này, bụng no căng nằm trườn ra giường. Thẩm Dương và Trì Châu cởi đồ ra, Nhu Nhu liền thấy bất an.

"Không được, em mới ăn no."

Trì Châu tiến lại lột quần rồi banh hai chân cậu ra. "Ăn xong cần phải hoạt động mới tốt cho sức khỏe."

"Sẽ động đến em bé đó."

Thẩm Dương cởi áo cậu ra, hai tay xoa nắn nắm vú "Chỉ cần không đụng vào bé là được. Y tá bảo anh cần chăm sóc nơi này mới có sữa được."

Trì Châu cúi người ngậm lấy lồn cậu, hai tay tách mép lồn ra, lỗ lồn phun ào ạt tinh trùng ra. Buổi chiều đụ trong xe tinh trùng vẫn chưa được lấy nên bây giờ chảy ra như lũ. Cả hậu huyệt cũng vậy. Thẩm Dương xóa nắn hai núm vú xong bắt đầu kêu cậu ngồi trên con cặc mình.

Nhu Nhu ngoan ngoãn ngồi xuống. Hình dáng con cặc to lớn đâm thẳng vào tử cung. Hậu huyệt được banh ra, đón nhận vào thêm một con cặc to lớn khác nữa. Cả hai hết sức cẩn trọng để không đụng đến bụng của cậu.

Nhu Nhu bị đụ đến mệt rã người. Cậu mơ màng cảm thấy mình đã được tắm rửa sạch sẽ.

Trì Châu tắt đèn, đắp chăn kín mít cho Nhu Nhu rồi mới yên tâm mà ngủ.

Nhu Nhu say giấc, tiếng ngáy nho nhỏ phát ra vô cùng đáng yêu.

Thẩm Dương và Trì Châu nằm suy nghĩ tên đứa con trong bụng cậu.

_______________________________________

Truyện sắp hết rồi....

Chắc vậy...

Chap này yên bình, cả chap sau cũng vậy nhỉ?

......


Hình ảnh minh họa cho 2 con cu của Trì Châu và Thẩm Dương.

(⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top