Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 105:Holding Back Is Toxic To The Body

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ps : tiêu đề mình để nguyên nhé

Tôi, Meru, và Marao ngay lập tức rời khỏi thị trấn Osen và đi đến vương quốc Leganile. Một người đồng hành khác cùng chúng tôi trên đường đến vương quốc Leganile, đó là Grave-san.

Bởi vì có ba người vợ của anh ta trong vương quốc Leganile, và tất cả họ đều ở phía phe cầu bình. Anh ấy đã rất lo lắng cho họ, vì thế anh tự nguyện đi cùng chúng tôi trong khi chúng tôi ở đó.(đúng là vợ của anh ấy ở khắp thế giới này mà)

Hơn nữa, một trong số đó dường như là người quen của Marao, một người giúp việc phục vụ trong cung điện hoàng gia. Marao nói với chúng tôi rằng cô ấy cũng đã bị bắt.

[Đừng lo, cô ấy là một người mạnh mẽ] (Grave)

--- anh nói như vậy. Tuy nhiên, anh ấy không thể giấu được cảm giác khó chịu của mình. Tôi cũng cầu nguyện rằng cô ấy an toàn.(lo về làm xong rồi lẹ đi, team vợ tương lai của chú đang chờ kìa)

Chúng tôi đang hướng đến vương quốc Leganile, mất khoảng một tháng nếu chúng tôi đi bộ. Có một khu rừng rộng lớn giữa thị trấn Osen và vương quốc Leganile và có vẻ như chúng ta chắc chắn sẽ bị lạc khi đi vào nó mà không có hướng dẫn.

Chúng tôi không thể sử dụng một chiếc xe ngựa kéo bởi vì nó quá nổi bật, vì vậy chúng tôi đang đi bộ ..... hoặc, chạy. Dưới sự hướng dẫn của Marao quen thuộc với địa hình nơi đây, chúng tôi tiếp tục chạy băng qua rừng.

Vâng, điều này rất dễ dàng cho tôi, không có vấn đề với Meru bởi vì nhóc ấy chỉ là ngồi trên đầu của tôi. Sống với tiêu đề của mình như là một mạo hiểm giả cấp bậc S, Grave-san đang chạy với tốc độ đáng kể. Marao cũng có thể theo kịp tốc độ của chúng tôi. Mặc dù chúng tôi cũng đã giảm tốc nhiều lần.

Chúng tôi đang đi bộ trong rừng theo đường thẳng, tôi nghĩ rằng chúng tôi đang đi nhanh hơn so với sử dụng xe ngựa kéo.

Tôi tự hỏi nếu nó là về thời gian để nghỉ ngơi? Tôi nghĩ như vậy khi nhìn thấy một xa lộ phía trước chúng tôi. Nhưng có vẻ như những phiền toái đang xuất hiện ở khắp mọi nơi. Tôi và Grave-san nhảy lên phía trước để bảo vệ Marao.

[Wa-Chờ một lát !! !! Không, đứng lại đó ..... !!]

Từ xuất hiện của mình, không có nghi ngờ anh ta là một tên cướp. Quần áo bẩn(bựa) và thanh kiếm dài treo trên eo của hắn.

Có vẻ anh ta đã không tắm trong nhiều ngày? Da hắn khá bẩn.

Râu rậm lên trên khuôn mặt của anh ta mang lại một cảm giác ..... một cảm giác .... khuôn mặt của anh ta nhợt nhạt và anh ta đã đổ mồ hôi khắp người trong khi ôm lấy dạ dày của anh ta bằng tay. Hmm ..... đau bụng à?

[Yo-Các người có ..... một số giấy ..... không, để lại tiền của các người ở đây .....]

[Nhưng ta cần một số giấy .....]

[Không, chỉ cần tiền là okay ..... ta đoán vậy ..... ughh !!]

Không phải là xấu? Có phải anh đã tới giới hạn? Tên cướp đang đấu tranh để giữ gìn cái gì đó.(tào tháo rượt chứ là éo giữ cái gì)

Grave-san và tôi đang nhìn nhau để xem nên làm gì. Chúng tôi quyết định nói chuyện với tên cướp một lúc.

[Tôi thấy ..... anh muốn huh của chúng tôi ..... sau đó, không có sự lựa chọn, nhưng kháng cự .....] (Wazu)

[Tôi đồng ý ..... Tôi có thể cho anh một số tờ giấy, nhưng tôi không có sự lựa chọn, tôi không thể giúp được nếu anh đồi tiền. Chúng tôi đang vội và anh cũng gặp rắc rối, sẽ mất một thời gian nếu chúng ta đánh nhau ở đây !!] (Grave)

[Các người nói cũng đúng ..... mà có thể đó là một vấn đề lớn ..... cho cả hai bên]

Tôi và Grave-san đang nói trong khi giữ lại tiếng cười của chúng tôi. Tên cướp tuyệt vọng giữ lại một thứ gì đó trong khi nói "uuh ~" hoặc "aah ~" khi anh ta lắng nghe sự trao đổi của chúng tôi.

Tôi tự hỏi anh ta đã chịu đựng nó bao lâu rồi? Dĩ nhiên thời điểm này sắp xảy ra, chúng tôi sẽ rời khỏi nơi này ngay lập tức.

[Hei, người đó dường như đang đau khổ, cậu sẽ không giúp gì cho anh ta sao?] (Marao)

Marao đến từ phía sau và nói như vậy.

[Eh? Ý tôi là, anh ta là một tên cướp. Chúng ta không có nghĩa vụ phải giúp đỡ] (Wazu)

[Đúng rồi. Khi chúng tôi giúp đỡ, có khả năng anh ta sẽ tấn công chúng ta sau đó] (Grave)

[Tôi hiểu rồi .....] (Marao)

[Vậy bây giờ, chúng ta có thể làm gì để mua thời gian càng nhiều càng tốt)] (Wazu / Grave)

Khuôn mặt anh ta nhuốm màu vì tuyệt vọng vì lời nói của chúng tôi. Rung lên và kinh hải, miệng của anh thở hổn hển. Khoảnh khắc tiếp theo với "Uhh ~" anh nhíu môi khi nhìn vào bầu trời, một tay giữ mông. Cuối cùng thì nó đã ra sao?

Tôi và Grave-san chuẩn bị ngay lập tức đưa Marao đi khỏi nơi này. Tên cướp ở lại vị trí đó trong một thời gian. Anh ta hít một hơi thật sâu trước khi bất ngờ bắt đầu cười với giọng nói nhỏ.

[Fufu ..... hahaha ..... hahahahaha .....]

Tên cướp đột nhiên bắt đầu bật cười. Chuyện gì vậy? Đầu của anh bị hỏng à? Anh ta chỉ cười và không nói gì cả .....

[Nó đã biến mất ~ !! Cơn đau đã qua ~ !! Bây giờ, các người tốt hơn là chuẩn bị đi !! Các người sẽ phải hối tiếc vì không nghe theo yêu cầu của ta từ trước !!]

Tên cướp rút kiếm ra và xoay đầu về chúng tôi.

Khờ dại!! Anh ta nói rằng anh ta đã vượt qua nó !? Nó trở nên phiền phức, nhưng nó có nghĩa gì bởi nó đã biến mất?

Tôi và Grave-san cười toe toét. Chúng tôi thay đổi tư thế để kết thúc anh ta một cách nhanh chóng. Tên cướp phản ánh hành động của chúng tôi và kéo một con dao găm khác từ ngực anh ta.

[Thật ngây thơ!! Các người có nghĩ rằng có lợi thế vì nó là 2 vs 1 là sẽ thắng à? Ta có thể sử dụng kỹ thuật kiếm đôi! Ta sẽ thể hiện sức mạnh của ta !! Các người sẽ hối tiếc vì đã không kịp trốn thoát !!]

Tên cướp giơ tay lên cao để chuẩn bị cho đường chém chéo. Tôi và Grave đang chuẩn bị né tránh và khởi động một cuộc tấn công để kết thúc anh ta ngay lập tức nhưng .....

[[..........]] (Wazu)

[Ugh .......... Agh ..........]

[Người đó bắt đầu đau khổ một lần nữa .....] (Marao)

Như Marao đã nói, tên cướp đã quẳng vũ khí của mình và đặt tay lên bụng và mông lại lần nữa.

Suy nghĩ nó đã qua, nhưng rồi nó lại đến. Nhìn vào da anh ta, có vẻ như là cơn đau mạnh mẽ hơn trước đây. Anh ta đang đấu tranh trong tuyệt vọng, miệng anh thở gấp, tôi có thể thấy nước mắt chảy xuống từ góc mắt anh ta.

[Xin vui lòng ..... Xin rời khỏi nơi này cùng một lúc ..... Tôi không thể di chuyển nữa .... Tôi tới giới hạn ..... Trước mặt một cô gái ..... tôi Không muốn ..... Xin ..... Để bảo vệ nhân phẩm của tôi .....]

[Chúng tôi sẽ đi .....?] (Wazu)

[Tôi đồng ý .....] (Grave)

Grave-san lặng lẽ lấy ra một mảnh giấy trắng ra khỏi ngực anh ta và đặt nó lên đất trước mặt tên cướp. Chúng tôi rời khỏi nơi đó một cách vội vàng vì vậy âm thanh và mìu hôi đã không thể bay đến chỗ chúng tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top