Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 205: Team Wazu

Rời khỏi thành phố cảng Motampe, tôi theo sau Freud.

Trong tầm mắt của tôi, theo hướng mà Freud đang nhìn, đó là.......

[..... Ngọn "Núi" của Lục Địa Trung Tâm] (Wazu)

[Đúng rồi đó. Ác thần đã bị phong ấn trong một hang động gần miệng núi lửa. Dân cư của thế giới này, bất kể họ là người, bán nhân hay bất kỳ chủng tộc nào khác, không ai dám đến gần hay hó hé gì về nơi đó. Tuy nhiên, nếu là Nữ thần Bóng Tối, thậm chí tới chúng ta còn biết về nó, thì hẳn là bọn chúng đang ở đó. Tôi e là vậy.....] (Freud)

Vậy là một nơi như thế thực sự tồn tại.
Quả thực, lúc tôi ở trên núi trong một thời gian dài, tôi khi đó vẫn chỉ là một người bình thường, vì vậy theo lẽ tự nhiên thì tôi cũng chẳng để ý bất cứ điều gì ở nơi đó.

Trong khi chạy, tôi nhìn lại phía sau. Thị trấn cảng Motampe giờ đã bé lại chỉ còn là đốm sáng trong tầm mắt tôi.

[……Cậu lo lắng sao?] (Freud)

Như thể nhận thấy hành động của tôi, Freud hỏi điều đó trong khi vẫn hướng mặt về phía trước. Tôi quay đầu lại theo hướng của anh ta. Tôi biết anh ấy không thể nhìn thấy tôi, nhưng tôi vẫn lắc đầu và đáp lại.

[Nah, Tôi tin vào họ...... Ổn mà, tôi tin chắc họ sẽ sống sót thôi. Đó là lý do tại sao tôi phải tiến thẳng đến chỗ của tên Ác thần và trở về bên họ, tôi không muốn biến họ thành những góa phụ chút nào] (Wazu)

[Mặc dù cậu vẫn chưa kết hôn?] (Freud)

[Đó chỉ là cảm giác của tôi thôi!!!] (Wazu)

Trong khi trò chuyện với Freud như thế, chúng tôi nhắm đến hang động trên đỉnh núi..... Tôi có thể thấy một bầy quái thú trên đường đi hướng tới thị trấn cảng Motampe, vì vậy tôi đã tiêu diệt chúng. Sẽ thật tốt nếu điều này có thể giúp nhóm các cô gái dù chỉ là một chút......

Vậy là, tôi vừa leo núi vừa tiêu diệt tất cả đám quái vật mà tôi đi ngang qua. Nó như là chúng tôi đi ngắm cảnh hay đi đường vòng, vì vậy khi chúng tôi đến khu vực gần miệng núi lửa, tôi thấy Freud chỉ theo hướng của hang động.
Chúng tôi cực kỳ nhanh, nhưng khi chúng tôi đi theo hướng đó, cảm giác như chúng tôi chẳng tiến gần hơn được chút nào mặc cho thời gian trôi qua.
Như vậy, điều đó có nghĩa là tôi phải nỗ lực nhiều hơn, đúng không!!

Trong khi cố gắng tiến tới trung tâm đỉnh núi theo cách này, túi của tôi bắt đầu sáng lên.
Ánh sáng này được tạo ra bởi năm quả cầu ánh sáng bay lên không trung. Chúng biến thành hình dạng con người, và ở đó là bốn nữ thần trụ cột, trong khi ở trung tâm có một cô gái trông giống Nữ thần biển.

[....... Chúng ta cuối cùng cũng đã tới đây rồi, phải không?] (Nữ thần Ánh Sáng)

Nữ thần Ánh Sáng nói với vẻ khiêm tốn trên khuôn mặt.
Các Nữ thần khác cũng đưa ra một khuôn mặt nghiên túc khi tôi nhìn.
Biểu cảm đó là thứ mà tôi chưa từng thấy trước đây; nó cho thấy sự nghiêm trọng của tình hình hiện tại. Ừ thì, trước giờ tôi chẳng biết gì ngoài những hành vi lố bịch của họ, vì vậy nó làm tôi hoang mang.

[Đã được một thời gian rôi nhỉ, mọi người] (Freud)

Freud dẹp đi bầu không khí ấy bằng cách cúi đầu lịch sự về phía các Nữ thần như một quản gia.
Hành động đó khiến các Nữ thần nở nụ cười nhăn nhó.

[…… Anh thật kinh tởm]
[Ufufu..... Tên này là ai vậy?]
[Đã lâu không gặp, Thần Sáng Tạo]
[Tôi ước anh ta sẽ biến khỏi tầm nhìn của tôi......]
[.......Z z z]

Oooi!! Freud-san, anh nhận được thái độ như thế từ các Nữ thần nữa hả!?!!
Anh đã gây ra rắc rối quái gì khi còn là thần vậy?
Hoặc thay vào đó, Nữ thần Chiến Tranh, trái tim cô ấy hoàn toàn đóng băng luôn rồi? Tôi chỉ có thể há hốc mồm khi nghe phản hồi từ các Nữ thần khác, liệu có thực sự ổn không khi tôi không làm gì đó!!?!
Kiểu thái độ đó, các cô ấy đối xử với Freud như thể anh ta là rác ấy!! Nói ra những lời khinh miệt, nhìn với vẻ như anh ta là một kẻ đáng ngờ vậy, nó quá sức chịu đựng của tôi rồi đó!!
Aah, nhưng tôi không muốn thấy Nữ thần Chiến Tranh làm một biểu cảm như thế đâu!!
Chết tiệt~ cái tình thế khó xử này!! Sau khi chuyện này được giải quyết, tôi phải tẩn Freud một trận mới được!!
Và với các Nữ thần khác ngoài Nữ thần Chiến Tranh, tôi muốn họ hãy chấn chỉnh lại hành vi của họ đối với Freud với thái độ như vậy.

[Ahh, các cô vẫn khắc nghiệt với tôi như trước đây nhỉ~] Freud)

Như thể anh ta đã quen với thái độ của các Nữ thần, Freud không tỏ ra lo lắng gì cả.
Trong khi đó, các Nữ thần quay mặt lại nhìn tôi.

[Sự có mặt của anh ở đây có nghĩa là anh đã quyết tâm chiến đấu với Ác thần rồi nhỉ...... Trước tiên, hãy để chúng em bày tỏ lòng biết ơn của mình với anh]

[Đây lẽ ra là vấn đề của các vị thần chúng em....... Nếu có thể, chúng em không muốn liên lụy đến anh. Chúng em rất xin lỗi……]

[Sự hỗ trợ của anh có ý nghĩa rất lớn, chúng em rất vui...... Cảm ơn anh. Chúng em cũng sẽ giúp anh nhiều nhất có thể]

[Thực sự, thực sự, cảm ơn anh rất nhiều...... Hãy để Nữ thần bóng tối cho chúng em!! Chúng em sẽ trừng trị cô ta thật thích đáng!!]

[..... Z z z]

Từng người trong số họ gửi đến tôi lời cảm ơn...... Tôi tự hỏi tại sao lại thế?

Lời nói của Nữ thần Chiến tranh rất chân thành, nhưng việc nhận được những lời nói từ các Nữ thần khác khiến tôi cảm thấy đề phòng về ý đồ thật sự của họ......

[..... Ừ thì, Vâng, tôi hiểu cảm giác của các cô, nhưng cô gái mà Nữ thần Biển Cả mang theo là ai vậy? Hay đúng hơn, cô ấy đã ngủ được một lúc rồi, liệu cô ấy sẽ thức dậy chứ?] (Wazu)

Khi tôi hỏi về cô gái được Nữ thần Biển Cả mang theo là ai, tất cả đều nhìn chằm chằm vào tôi mà không chớp mắt.

Từ mái tóc màu xanh nhạt giống như bầu trời của cô ấy, đôi mắt đang nhắm lại mà tôi không biết chúng có màu gì, đến những nét lộng lẫy của cô ấy trông giống như một cô búp bê, tất cả chúng đều hội tụ trong hình dáng nhỏ nhắn đó. Khi tôi nhìn cô ấy, tôi nghĩ cô ấy trông còn trẻ hơn Haosui và Kagane.

[Chúng em vẫn chưa nói với anh về cô ấy à? Cô gái này là Nữ thần Bầu Trời] (Nữ thần Biển Cả)

Nói xong, Nữ thần Biển Cả quay mặt cô gái đó về phía tôi.
Ừ, từ lúc thấy cô ấy ở cùng với các Nữ thần còn lại, tôi có thể đoán được cô ấy cũng là thần, nhưng......
Nó giống như những gì Nữ thần bóng tối nói, cô ấy dường như ngủ rất nhiều, phải không?

Vì tò mò, tôi chọt chọt vào cái má mềm mại của Nữ thần Bầu Trời, nhưng cô ấy chỉ rung nhẹ và thở ra một tiếng "..... fumyu" trước khi quay lại giấc ngủ.
Chết tiệt!! Cái gì thế này, dễ thương quá mức quy định rồi đó!?!?

U-uh, tôi tự hỏi liệu tôi có thể làm điều đó một lần nữa không.....

[Wazu-sama? Đến lúc đi tiếp rồi đó......] (Freud)

Im đi, Freud !! Đừng làm phiền tôi trong lúc này!!


......Phù, bình tĩnh lại đã nào......
Có vẻ như, tôi đã hiểu thêm được điều gì đó về bản thân mình.

Đó là điều hiển nhiên với Meru, nhưng dường như tôi luôn yếu đuối trước những thứ nhỏ bé dễ thương.......
Kuh!! Tôi đã đi quá xa chỉ để biết mình có loại điểm yếu này?!?!

Nếu Ác thần cũng là một sinh vật nhỏ bé và dễ thương....... Tôi tự hỏi liệu tôi có thể làm điều tương tự hay không.....

[Wazu-sama...... Ác thần là một lão già cao lớn, cậu biết chứ?] (Freud) (thánh này đọc suy nghĩ kinh vl😮)

Đây là lý do tại sao tôi bảo anh, Freud, ngừng đọc suy nghĩ của tôi đi!!!

Nhưng cảm ơn vì thông tin đó. Với điều này, tôi có thể đánh bại Ác thần mà không cần do dự!!

Tôi thở phào nhẹ nhõm, và sau đó, với Freud, chúng tôi cùng các Nữ thần bước vào hang động.....

___________________________________

Đáng ra chap này đăng từ hôm qua nhưng................... ĐM Wattpad lại cho bay hết bản thảo. Lại phải dịch lại😢

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top