Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*ngày hôm sau, đúng h đó, cụ thể là 11h đêm Soobin lại ra ngoài đi dạo giữa trời đông buốt giá. Mục đích chính chắc ko phải để đi dạo đâu nhỉ ? Tuyệt vời ! Y/n đang ngồi ở công viên đó. Anh liền vui vẻ chạy lại. Nhưng sao gọi cô lại ko nghe đi, ko thấy trả lời j cả. Anh lấy làm lạ hay mình nhầm người nhỉ ? May quá ko phải nhỡ mà nhầm thì xấu hổ lắm. Thì ra là cô đeo tai nghe nên ko nghe thấy anh nói j. Anh liền lấy một bên tai nghe của cô đeo vào tai mình khiến cô giật mình ngước lên*

Y/n: ơ tiền bối Soobin

Soobin: cho anh nghe cùng nhé

Y/n: à...dạ...được

*có vẻ như anh hơi bất ngờ vì gu âm nhạc của cô. Ôi trời nghe mấy bài nhạc này xong mà buồn thúi ruột. Nghe mà muốn thất tình luôn chứ. Hay em ấy đang gặp chuyện buồn j ta*

Soobin: Y/n ah em đang gặp chuyện buồn j sao ?

Y/n: em sao ? Đâu có em bình thường mà

Soobin: sao em nghe toàn nhạc buồn thế ?

Y/n: thì em...thích

Soobin: thích thôi sao ?

Y/n: uh

Soobin: thật hả ?

Y/n: thật

Soobin: thật ko ?

Y/n: thật

Soobin: em nói thật ko ?

Y/n: tiền bối hỏi em đến 3 lần rồi đấy em bảo là thật

*nghe anh hỏi nhiều như vậy tự nhiên cô thấy buồn cười mà bật cười trong khi mặt anh thì căng thẳng lo lắng*

Y/n: tiền bối sao vậy ? Thì căng thẳng dữ vậy ?

Soobin: anh tưởng em gặp chuyện buồn nên hơi lo

Y/n: lo cho em á ?

Soobin: chứ lo cho ai

Y/n: hấp thật em có sao đâu sở thích cá nhân thôi mà

Soobin: nghe mấy bài nhạc của em anh buồn muốn ngất xỉu dẫy đành đạch luôn â

Y/n: dữ dậy sao ghê gớm dậy

Soobin: thế mà em lại thích nghe

Y/n: nghe quen rồi thì cứ nghe thôi

*cả 2 ngồi nghe nhạc rồi cũng chẳng ai nói với nhau câu nào*

Soobin: à Y/n này em có lạnh lắm ko ?

Y/n: em cũng hơi lạnh nhưng có áo khoác rồi cũng đỡ

Soobin: lạnh thì nhớ bảo anh nhé

Y/n: tiền bối lạnh lắm ko ?

Soobin: anh lạnh lắm lạnh run lẩy bẩy

Y/n: dữ dậy luôn hả ? Thế mà ko mặc áo khoác dày vào mặc cái mỏng dính dậy gòi sao ấm ?

Soobin: tại anh lười đi mua

Y/n: lười đến thế là cùng, nhỡ ốm rồi saooo ?

Soobin: ròi mà mai anh đi mua, nhưng mà bây h anh lạnh quá anh cần cái j để sưởi ấm

Y/n: cái j ?

*anh ta tự nhiên thật cho luôn tay vào túi áo khoác của cô. Tiện nắm luôn tay người ta. Sao hồn nhiên quá dậy ???*

Y/n: ơ...tiền bối *con bé nó hoang mang luôn mà*

Soobin: cho anh mượn tay tíiii lạnh lắmmm

Y/n: nhưng mà...

Soobin: cho anh mượn một tí thôiii em phải thương người đang gặp khó khăn chứ

Y/n: nhưng...

Soobin: khỏi nhưng để yên cái tay ở đó

*cô muốn bỏ tay ra cũng ko được anh ta nắm chặt tay cô rồi. Thật ra tay của cô cũng ko ấm áp j đâu. Lạnh như quỷ á, ổng nói dậy để ổng được nắm tay thôi, chứ chắc tay ổng còn ấm hơn 🫠*

Y/n: tiền bối ah h cũng muộn lắm rồi đó, về thôi

Soobin: ơ còn sớm mà cứ ngồi thêm tí nữa điii

Y/n: 12h rồi đó tiền bối

Soobin: em muốn về rồi hả ?

Y/n: em buồn ngủ rồi

Soobin: thế thôi để anh đưa bé về nhà ngủ nhớ

Y/n: hả ? Bé ? Tiền bối vừa nói j thế ?

Soobin: à...uh thì... thôi ko có j đâu em đừng quan tâm

Y/n: mà nè... bỏ tay em ra đi

Soobin: hônggg anh lạnh lắm ko bỏ ra đâu

Y/n: nhưng mà tay tiền bối còn ấm hơn tay em tay em lạnh lắm

Soobin: thế thì càng phải nắm để anh còn sưởi ấm cho tay em chứ

Y/n: ko cần đâu mà...

Soobin: ko ý kiến nữa đi về

*ủa j đây vừa mới lời ngon tiếng ngọt với người ta xong cái h quay ra nạt người ta được ngay là sao ? Cha này ngộ dữ, dỗi vl*

Y/n: tới nhà em rồi đó bỏ tay em ra đi cho em còn vào nhà nữa

Soobin: hay cho anh vào nhà em ngủ đi anh được nắm tay em luôn khỏi phải bỏ ra

Y/n: yahhh tiền bối nói j kì quá à

Soobin: anh đùa tí mà, cái mặt dỗi nhìn thấy ghéttt

*anh ta còn véo má người ra nữa chứ, rõ là đau*

Y/n: đauuu

Soobin: ủa đau lắm hả ? Anh xin lỗi anh giỡn

Y/n: tiền bối còn cười nữa

Soobin: thui anh đùa xíu thôi về ngủ đi

Y/n: dạ...bye bye tiền bối

Soobin: ngủ ngon nha bye byee

*cảm ơn mọi người đã đọc truyện nhaaaa*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#soobin