Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 61

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*sáng hôm sau, mới có 8h sáng tự nhiên tiếng chuông điện thoại của cô reo lên*

Y/n: ahhh mới sáng sớm mà ai gọi ko biết nữa. Alo..

?: em vẫn đang ngủ sao ?

Y/n: ai vậy ?

?: Soobinnie của em nè ko nhận ra hả ?

Y/n: ủa anh Soobin hả ?

Soobin: woww em chịu gọi anh bằng anh rồi

Y/n: à em xin lỗi tiền bối

Soobin: thôi mà gọi anh bằng anh đi

Y/n: aish...anh gọi em có việc j vậy ?

Soobin: à anh muốn rủ em đi chọn áo khoác với anh

Y/n: anh có thể tự đi mà

Soobin: nhưng em có mắt thẩm mĩ tốt, em có thể chọn cho anh một cái áo đẹp

Y/n: anh có thể rủ anh Yeonjun và anh Taehyun mà hai anh ấy mắt thẩm mĩ cũng tốt lắm

Soobin: 2 cậu ấy bận rồi

Y/n: nhưng em đang ngủ mà...

Soobin: thôi dậy đi với anh điiii

Y/n: bây h luôn sao ?

Soobin: uh bây h luôn

Y/n: aishhh thôi được rồi em đi cùng anh

Soobin: vậy chuẩn bị nhanh lên nha anh đang đứng ngoài cửa rồi

Y/n: HẢ ??? Anh đang đứng ngoài cửa rồi á

Soobin: uh đúng rồi

Y/n: vậy chờ em xíu em xuống liền

*15 phút sau*

Y/n: em xuống rồi đây

Soobin: sao em chạy vội thế cứ bình tĩnh

Y/n: em mà lâu...thì anh...lại phải...đợi

Soobin: đấy nói ko ra hơi luôn rồi

Y/n: thôi đi mua áo nhanh trời lạnh như thế này mà ăn mặc phong phanh

Soobin: hắt xì

Y/n: đấy anh ốm rồi đấy

*cả hai đi đến trung tâm thương mại để mua áo khoác cho Soobin*

Soobin: Y/n ơi cái áo này được ko ?

Y/n: anh thích cái này hả ?

Soobin: anh thấy nó đẹp, em thấy sao ?

Y/n: anh thích thì cũng được codn em thì ko thích lắm

Soobin: Y/n ko thích thì anh ko lấy

Y/n: lại còn thế nữa

Soobin: anh muốn Y/n chọn cho anh cơ

Y/n: em thấy cái này cũng ok

Soobin: Y/n chọn là đẹp nhất

Y/n: anh mặc thử đi xem ok ko thì mua

Soobin: Y/n chọn quá đẹp luôn

Y/n: vậy lấy cái này nhé

*mua xong cô định đi về nhưng anh lại muốn rủ cô đi chơi tiếp*

Soobin: hay mình đi uống trà sữa đi

Y/n: anh ốm đến nơi rồi mà còn đòi uống trà sữa

Soobin: thì mình uống đồ nóng

Y/n: thôi sao cũng được uống xong rồi về nhé

Soobin: okii

*anh cứ ho rồi hắt xì liên tục cả buổi hôm đó*

Y/n: anh ốm thật rồi đó, tí em dẫn anh đi mua thuốc rồi về

Soobin: ahhh anh ko uống thuốc đâu đắng lắmmm

Y/n: đắng cũng phải uống anh ốm rồi

Soobin: ko uống đâuuuuu

Y/n: lớn rồi mà ko chịu uống thuốc con nít nó cười cho á

Soobin: đâu có đâu anh là em bé màaaa

Y/n: *side eyes...side eyes*

Soobin: yah đừng có nhìn anh như vâyh chứ

Y/n: ok...thôi uống nước nhanh lên còn đi mua thuốc

Soôbin: anh đã bảo là anh ko uống rồi mà

Y/n: haizzz được rồi anh ko uống thì ốm ráng chịu

*đêm hôm đó cô vẫn đi dạo như mọi khi, nhưng hôm nay lại chẳng thấy Soobin đâu. Cô nghĩ đơn giản chắc là anh ấy mệt nên ko đi thôi. Một lúc sau chuông điện thoại của cô tự nhiên reo lên. Là anh Soobin gọi sao ?*

Soobin: alo...Y/n ah anh...anh sốt rồi

Y/n: anh sốt á ? Anh đang ở đâu ?

Soobin: anh đang ở nhà

Y/n: được rồi chờ em tí em sang ngay đây

*cô liền chạy về nhà lấy thuốc rồi qua nhà Soobin. Anh ta còn chẳng thèm khoá cửa. Cô thấy có một phòng đang mở hé cửa mà còn sáng đèn nên vào*

Soobin: Y/n...

Y/n: em đây, ngồi dậy em xem nào. Trán nóng thế này

*cô liền lấy cặp nhiệt độ ra cho anh đo rồi dán miếng dán hạ sốt cho anh*

Y/n: sốt tận 39 độ rồi đây này. Em đã bảo uống thuốc vào rồi ko chịu nghe

*anh mệt lả cả người dường như chẳng nghe thấy cô nói j nữa mà gục đầu vào vai cô*

Y/n: thôi nào dậy uống thuốc đã

Soobin: anh ko uống thuốc * anh vùng vằng trả lời*

Y/n: bây h sốt cao rồi phải uống

Soobin: là Y/n nói nên anh mới nghe đấy nhé

Y/n: rồi uống nhanh đi

*anh ta chỉ ngồi dậy được vài giây uống thuốc rồi lại gục đầu vào vai cô*

Y/n: thôi nằm xuống nghỉ đi

Soobin: ko anh thích ôm Y/n cơ

Y/n: nhưng mà bây h phải nằm xuống ngủ

Soobin: phải ôm Y/n anh mới nằm

Y/n: em ở đây rồi nằm xuống

*mãi anh ta mới chịu nằm yên vị một chỗ. Nhưng cô sợ đêm hôm anh ta nhỡ có bị làm sao thì ko làm j được vì ở một mình. Cô đành ở lại trông anh ta cả đêm*

*đến sáng hôm sau mới có 6h Soobin tỉnh dậy thấy cô đang ngồi bên cạnh giường ngủ gật. Anh chẳng nhớ được gì từ đêm qua. Xem lại điện thoại thì ra là anh đã gọi cô vào lúc 11h30 đêm. Trời ơi đêm hôm còn hành con gái nhà người ta nữa*

*anh cố gắng xuống giường rồi bế cô lên giường ngủ. Chắc đêm qua cô mệt lắm rồi. Người anh cũng đau nhức chẳng còn chút sức lực nào. Ra vscn rồi cũng chẳng làm j được nữa. Anh liền cầu cứu 2 người bạn thân đến chăm sóc anh. Trong tíc tắc là 2 người họ đã đến nơi rồi*

Yeonjun: Soobin ah bọn t đến rồi đây

Taehyun: Soobin...cái j đây ???

Yeonjun: sao Y/n lại ở đây với m ??

Soobin: bọn m nói bé cái mồm thôi cho người ta còn ngủ

Taehyun: nhưng mà sao em ấy lại ở đây ? M bắt cóc người ta à ?

Soobin: hâm hả ? T sốt từ đêm qua nên mới gọi em ấy, chắc em ấy ở lại chăm t cả đêm mệt quá nên ngủ quên maat

Yeonjun: m ko làm j con gái nhà người ta đấy chứ ?

Soobin: t sốt ko ngóc được đầu dậy thì làm được trò trống j ?

Taehyun: may là thế

Yeonjun: để bọn t ra nấu cháo cho rồi có j m gọi em ấy dậy cho em ấy về đi con gái mà đi qua đêm thế chắc ba mẹ em ấy đang lo lắm

Soobin: ko để em ấy ở đây với t

Taehyun: tém tém lại thấy gái là tớn hết cả lên thích đến thế là cùng

Soobin: thì sao kệ t

Taehyun: rồi sao cũng được tuỳ m

*một lúc sau cô tỉnh dậy, nhìn xung quanh thấy có vẻ lạ lẫm, đây ko phải nhà cô. Cô đang cố gắng nhớ lại tại sao cô lại ở đây. Thì ra đêm qua cô qua nhà Soobin vì anh ấy bị sốt. Khoan nha...nhà Soobin ? Là cô đang ở nhà Soobin hả ?*

Soobin: em tỉnh rồi hả ?

*j đây cô đang nằm cạnh Soobin, lại còn gối đầu lên tay anh ấy nữa chứ. M làm cái j vậy Y/n ????*

Soobin: Y/n Y/n

Y/n: dạ...

Soobin: em dậy rồi thì đi vscn đi hay muốn ngủ thêm chút nữa

Y/n: dạ...em đi vscn

*bây h trong đầu cô vô cùng hỗn loạn, chả nhẽ đêm qua cô đã ngủ với Soobin sao ? Aishhhh ko thể như vậy được, ko biết anh ấy có làm j mình ko ? Nghĩ linh tinh quáaa*

Soobin: Y/n ah ở lại ăn sáng với anh rồi về

Y/n: à dạ thôi em về trước đây, anh mau khoẻ nhé

Yeonjun: Soobin ah dậy ăn cháo nè

Y/n: ơ...em chào hai anh ạ

Taehyun: ơ Y/n ở lại ăn sáng đi rồi về

Y/n: dạ thôi em về luôn đây ạ

Yeonjun: con bé sao dậy ta j mà cuống cuồng hết cả lên

Taehyun: chắc đang ngại nhìn mặt em ấy đỏ bừng lên thế kia mà

Yeonjun: ủa Soobin m có làm j ẻm ko dậy mà ẻm ngại dữ vậy

Soobin: ko t đã kịp làm j đâu

Taehyun: lại còn ko kịp làm j nữa m định làm j thật hay sao mà kịp mới chả ko kịp

Soobin: thì cũng muốn làm j lắm nhưng mà đang ốm t ko thể để lây bệnh cho ẻm được

Yeonjun: cũng biết nghĩ quá ha

Soobin: chứ sao

Yeonjun: thôi ăn lẹ đi cha nội

*cảm ơn mọi người đã đọc truyện nhaaaa*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#soobin