Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ngoại truyện: Anh hùng cứu mỹ nam

Chuyện diễn ra trước khi Soobin gõ cửa nhà Yeonjun

~

Yeonjun nhấc cơ thể mệt mỏi đi làm như hằng ngày, công việc của anh là nhân viên part time ở cửa hàng tiện lợi, vừa nhẹ nhàng vừa không bó buộc, có điều những hôm phải làm ca đêm anh sẽ buồn ngủ, tay chân chỉ làm theo thói quen, chứ đầu óc không hoạt động được.

Chọn nơi Busan để sinh sống rất đúng đắn, nơi đây ít có người biết đến anh, anh đã thử thăm dò qua, hàng xóm trung bình ở độ tuổi U50, người nổi tiếng họ biết chủ yếu ở thời đại của Lee Hyori, anh chỉ mới đóng ba bộ phim, thời hào nhoáng vừa loé lên đã tắt vụt, họ không tài nào để ý tới được.

Nhưng lúc nãy anh gặp một người rất trẻ ở khu mình sống, không những có cao hơn anh, hắn còn đẹp trai điên đảo, gương mặt đó chính là visual của một người nổi tiếng. Yeonjun cố vặn óc xem có từng thấy qua người này ở đâu chưa, vì nếu mà anh biết hắn thì có lẽ hắn cũng biết anh, nhưng suy nghĩ một hồi anh vẫn không nhớ ra được, bèn lướt qua người nọ trên con phố mà trở về nhà.

Tiếng tít tít liên tục vang lên trong siêu thị nhỏ, Yeonjun đang tính tiền cho một ông chú già say rượu, đồng nghiệp nói hắn lượn qua lượn lại chỗ này mấy vòng rồi, ngày nào cũng chờ đến ca làm của Yeonjun để mua một đống bao cao su, tiện thể ve vãn anh vài câu.

"Em xem anh mua bao cao su nhiều như này...mà không có ai để xài"

Tít tít tít

"Em thấy anh có thua ai chỗ nào không?"

Tít tít tít

"Chi bằng em nghỉ mẹ nó công việc này đi...về nhà với anh anh nuôi em...anh có rất nhiều tiền... chỉ thiếu người xài thôi"

Tít tít

"Của quý khách hết 32000won, quý khách có sử dụng app tích điểm không ạ?"

"Là cái mẹ gì...anh không biết...hôm nay em nhất định phải đồng ý về nhà với anh...nếu không anh phá tan chỗ này...cho em mất việc luôn..."

Yeonjun bất lực thở dài một hơi, tên này goá vợ đã hai mươi năm, từ khi biết anh làm ở đây ngày nào cũng đến ve vãn quấy phá, anh không gọi cảnh sát được vì sẽ ảnh hưởng đến cửa hàng, vả lại hắn cũng chỉ nói vài câu thả thính vô nghĩa rồi rời đi, không đáng để gọi cảnh sát.

Nhưng hôm nay lại khác, hôm nay trong người hắn có rượu, anh sợ hắn sẽ thật sự đập phá quán, làm anh mất công việc này.

"Em trả lời đi...cớ sao em khinh thường tôi...hay em chê tôi già...tôi nói cho em biết...chỉ có bề ngoài tôi già thôi...chứ cây hàng bên trong còn mởn lắm...em không tin tôi móc ra cho em xem...tôi móc nó ra-"

Hắn vừa nói vừa kéo khoá quần làm Yeonjun nhắm mắt lại quay đi chỗ khác, nhăn mặt khó chịu, anh không biết phải làm sao, quản lí đã nói nên hạn chế gọi cảnh sát, trừ trường hợp thật sự cấp bách như cướp của giết người, vậy cái này có được tính là giết người không? Anh sắp ngất vì buồn ngủ rồi mà còn gặp phải trường hợp này.

"Nè em xem đi- a...mẹ nó...đau đau đau đau"

Yeonjun nghe tên kia đột nhiên la oai oái liền quay đầu lại, thấy cậu thanh niên mình gặp ban nãy đang cầm lon coca trên tay, dưới chân hắn là tên say rượu, mà thứ đồ gớm ghiếc được tên say rượu móc ra đang bị cậu thanh niên giẫm đạp không thương tiếc, nghiến qua nghiến lại làm cho tên kia la oai oái.

"Bỏ ra tên khốn...a...đại ca...tha cho em đi...em hứa từ giờ về sau không đến đây nữa...mau tha cho em"

Soobin nhấc chân dậy đạp tên say rượu một cái rồi mới buông tha cho hắn. Hai mắt Yeonjun sáng long lanh nhìn Soobin, một màn vừa rồi là cảnh anh hùng cứu mỹ nhân trong truyền thuyết, phân cảnh đốn gục trái tim khán giả nữ mà Yeonjun đã từng diễn qua, phải NG 3 lần mới hoàn thành, vậy mà người trước mặt lại làm điều đó mượt như sunsilk, còn là người thật việc thật nữa, quá hoàn hảo rồi.

"Tính cho tôi lon này"

Yeonjun chưa thoát ra khỏi cơn u mê bị Soobin gọi cho tỉnh dậy, luống cuống tay chân cầm máy tính tiền lên bắt đầu tít tít.

"Em thường xuyên bị như vậy à?"

"Uhm, đêm nào hắn cũng tới đây"

Yeonjun không dám nhìn vào Soobin nữa, một phần vì hắn quá đỗi đẹp trai, một phần vì anh ngại đối mặt với sự việc vừa rồi, ai đời đàn ông trai tráng lại bị người ta quấy rối tình dục chứ, thật mất mặt.

"Của quý khách hết 1000 won, quý khách muốn trả bằng tiền mặt hay trả bằng thẻ?"

"Trả bằng thẻ"

Soobin lần này thật sự tình cờ đi ngang qua đây, hắn đi lòng vòng khám phá khu phố thì thấy được duy nhất một cửa hàng tiện lợi định tấp vào mua lon nước, không ngờ bắt gặp tình cảnh Yeonjun đang bị quấy rối tình dục, liền ra tay cứu giúp.

Hôm nay bé nhỏ mặc một cái áo thun đơn giản, quần tây, bên ngoài khoác một cái tạp dề có khắc tên của cửa hàng, là đồng phục chính thức của cửa hàng này.

Ăn mặc kín đáo nhưng không tránh khỏi nạn quấy rối tình dục, cho thấy lỗi hoàn toàn nằm ở bản năng động dục của những tên chó chết đó, chứ không nằm ở nạn nhân bị quấy rối.

"Quý khách có lấy bọc ni-lông không?"

"Không cần"

Yeonjun lặp lại những câu mình học thuộc trên script, cùng là kịch bản nhưng khác ở chỗ phải lặp đi lặp lại nhiều lần, đến nỗi Yeonjun không dùng não cũng có thể làm được, một công việc nhàm chán đến cực điểm, nhưng anh lại không có sự lựa chọn nào tốt hơn để chê bai công việc này.

"Quý khách...chờ đã"

"Huh?"

Mắt thấy Soobin định rời đi, Yeonjun khẽ níu tay hắn lại.

"Cảm ơn cậu chuyện ban nãy, cậu tên gì vậy?"

Soobin nhìn tay nhỏ đang níu tay mình, trong lòng gào thét đáng yêu quá, quá đáng yêu, đáng yêu sắp chết~

"Choi Soobin, nhớ cho kĩ, tôi sẽ còn gặp lại em"

"Tôi-tôi thật ra tôi lớn tuổi rồi, nhìn tôi như vậy thôi chứ nếu như không có cậu tôi vẫn sẽ xử lí được"

"Vậy hả?"

Soobin đắc ý cười, thích thú nhìn vẻ lúng túng của người trước mặt.

"Vậy để tôi gọi em bằng anh nha?"

Yeonjun cúi đầu ngại ngùng.

"Uhm, tôi thật ra đã hai mươi b-"

"Yeonjun hyung?"

"Sao cậu biết tên tôi?"

Soobin đưa một tay lên sờ đầu Yeonjun, sau đó hạ tay xuống chỉ vào bảng tên nằm trên ngực phải của anh.

"Ngốc!"

Yeonjun bị xoa đầu rụt người lại, nhìn theo hướng tay hắn mới biết bảng tên trên ngực mình không phải là để trưng, lúc anh ngẩng đầu lên chỉ còn thấy được cái bóng lưng người kia rời khỏi đây"

Ting tong

"GS24 tạm biệt quý khách~"

Yeonjun vội bụm miệng, chẳng phải nói chẳng cần dùng não vẫn nói được mấy câu này được rồi sao, sao tự nhiên lại nói sai thế này.

"Choi-Soo-Bin"

Yeonjun nhẩm trong đầu tên của cậu thanh niên nọ, tay sờ lại chỗ hắn vừa chạm vào đầu mình, bỗng dưng cảm thấy có một sự ngọt ngào dấy lên, len lỏi qua từng ngóc ngách trong cơ thể, hình như...đã lâu rồi anh chưa được ai đối xử như vậy!
_______
Mấy bà có thể khởi động bằng cách xem video này 👉 https://vt.tiktok.com/ZSFN26FNJ/
Để chuẩn bị cho chương sếch bùng nổ tiếp theo 💦

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top