Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 21. Oaa! Không thể nào!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tại nhà hàng Star.

Hai người chỉ vừa ngồi xuống bàn chọn đồ ăn thôi. Nhưng chưa gì đã muốn cãi lộn tiếp. Cũng tại Jihoon cả! Bình thường hai đứa rất thích ăn chung loại đồ ăn nhưng mà...

- Lẩu dê nha bấy bề! - Seungkwan hào hứng kêu. Đặc điểm của hai đứa khi đi tới đây là hay ăn lẩu dê. Nhưng phục vụ chứ kịp ghi lại thì đã bị Jihoon chặn lại.

- Thôi, sao ăn lẩu dê hoài vậy? Không biết ngán sao? Thôi mình ăn lẩu nào chua chua ấy! Một phần lẩu me, lá giang, cà chua đi! À anh nhớ đem lên cho tôi một dĩa chanh nha! Hì hì.

- Ừ vậy cũng được! Vậy lấy cho mình thêm sushi nha! Jihoon ăn không? Cậu thích ăn lắm mà!

- Ừ, tự nhiên tớ cũng không chắc lắm. Thôi cứ đem một phần đi.

Đồ ăn từ từ bắt đầu được dọn lên. Lẩu nè. Nghe mùa chua chua thèm quá. Sushi cũng lên tới kìa. Bánh bì, bún... Cả một dĩa chanh ngon lành cũng yên vị trước mặt cậu. Jihoon nhìn trái chanh mà chảy nước miếng.

- Cậu làm gì mà ăn chua ghê thế? Có thai à!? - Cái lẩu đã chua vậy rồi mà nhìn Jihoon nó nặn hết miếng chanh này tới miếng chanh khác vô tô bún làm Seungkwan chỉ muốn rợn gáy. - Này! Thử sushi đi, ngon quá!

Nhưng rốt cuộc cuộn sushi chưa vào tới miệng đã khiến Jihoon nôn oẹ. Cái mùi này sao lại trở thành kinh khủng như vậy? Thật chính cậu cũng không hiểu nổi. Lúc trước sushi rất ngon cơ mà?!?

"Ọe, ọe". Nhìn Jihoon nôn ọe muốn chảy nước mắt khiến cậu cũng xót. Nôn gì mà như muốn lộn hết ruột gan thế kia ai mà chịu nổi?

- Jihoon, không sao chứ? Sao tự nhiên nôn thành như vậy? - Vừa vuốt lưng đứa bạn thân thì Seungkwan chợt giật mình. Hay mệt mỏi, sắc mặt thì xanh sao, đi vệ sinh nhiều, nhận biết mùi có vấn đề, ăn uống thay đổi 180 độ và nôn ọe. Ơ! Cái này không phải giống y chang trong cuốn sách " Bà bầu cần biết" của chị họ cậu sao? Chẳng lẽ Jihoon nó...ôi mẹ ơi, nói là con chỉ đoán sai đi.

- Jihoon, nghe mình hỏi, cậu phải nói thật! Cậu...không phải là đã "vượt rào" rồi chứ? - Để hỏi ra câu này cậu đã mồ hôi mẹ đẻ mồ hôi con chảy đầy rồi. Chỉ mong là không phải!

Nghe Seungkwan hỏi Jihoon như giật mình nhớ lại. Không xong rồi. Hôm đó, hôm đó...không xong thật rồi.

Hai đứa thẫn thờ nhìn nhau như chết trân tại chỗ. Bốn mắt mở to nhìn nhau. Nhưng kinh hoàng nhất vẫn là Jihoon. Trời đất ơi đây không thể là sự thật được.

- Jihoon, không lẽ chúng ta đứng đây hoài sao? Hành động thôi!

Nghe Seungkwan nói Jihoon mới có phản ứng. Đúng rồi. Hành động thôi. Đến bệnh viện thôi!

- Ừ ừ! Đi bệnh viện thôi. Đi - Thế là Jihoon nắm tay Seungkwan đứng dậy kéo đi, hai đứa cứ theo hướng cửa chạy.

- Ừ đi kiểm tra coi có phải thai không! - Seungkwan nói.

- Ừ ừ đi phá thai! - Jihoon nói.

"Rầng" hỡi ôi nghe như sét đánh bên tai. Chịu không nổi Seungkwan giật ngược đứa bạn điên khùng này lại trước khi nó dẫn cậu đến bệnh viện rồi phá thai thật. Kí đầu nó một cái.

- Cậu điên hả? Phá thai! Trời ơi cái thằng này. Chắc tui chết quá! - Cậu không hiểu nó đang nghĩ cái gì. Phá thai là đã giết một đứa nhỏ. Chuyện như vậy cũng nghĩ được sao? Hơn nữa phá thai cũng rất nguy hiểm. Sau này có hối hận cũng không thể đem tiểu bảo bối trở lại. Mà lỡ có trục trặc cũng sẽ ảnh hưởng luôn sức khỏe cơ thể. Không thể mang thai được nữa. Seungkwan cảm thấy mấy cuốn sách cậu đọc cho bà chị bây giờ thật hữu dụng à nha~

- Vậy chứ sao? - Thật sự bây giờ cậu không nghĩ ra được cái gì khác.

- Đi về nhà tớ! Nhanh lên.

- Ừ ừ, đều nghe theo cậu!

------------------------------------------------------------------------------------------------------

Về tới nhà, hai đứa liền phi thẳng lên phòng Seungkwan.

- Cậu ngồi chớ tớ một tí! - Nói rồi Seungkwan liền đi mất để Jihoon lại một mình ngồi trên giường mà trong lòng suy ngẫm.

Nếu thật sự bây giờ cậu thật đang có bé bi thì làm sao đây? Vài ngày nữa là tốt nghiệp rồi nên không sao. Nhưng mà còn chuyện học đại học thì sao đây? Còn umma và appa nữa, tự nhiên mình lại có em bé, có khi nào appa đuổi mình ra ngoài đường luôn không? Umma sẽ như thế nào đây? Hẳn sẽ rất thất vọng về mình cho mà xem. Rồi còn...hắn. Hắn thích mình sao? Yêu mình sao? Và...hắn sẽ cưới mình sao? Vậy bé bi sẽ chẳng phải không có ba sao? Hả?

- Jihoon, thôi đừng khóc. Cũng chưa chắc là cậu đã mang thai mà. Này, cầm lấy. Trên đó có hướng dẫn đó, cậu vào phòng vệ sinh thử đi. - Seungkwan đưa cho Jihoon một que thử thai. Bây giờ phải xem xem có phải chính xác không cái đã!

...

Giây phút hai đứa ngồi chờ thời gian trôi qua cứ như dài vô tận. Bốn mắt nhìn chằm chằm vào cái que định mệnh. Cuối cúng vệt màu đỏ đầu tiên xuất hiện. Còn hai lâu như vậy vẫn chưa thấy đâu cả.

- Đấy, thấy chưa! Khô...- Seungkwan chưa nói hết câu thì cái vạch thứ hai cũng dần ra mắt. Ban đầu hồng nhạt rồi từ từ chói rực.

Tay Jihoon cầm cái que chỉ biết mếu. Thôi xong rồi!

- Seungkwan à! Oa oa oa... mình không biết đâu! Biết ăn nói sao với umma và appa đây?

Cả hai đứa, một hoảng sợ, một cũng đang rất muốn ngất. Trời ơi, Jihoon, sao cậu lại...Không kìm nổi nước mắt Seungkwan cùng òa khóc. Hai đứa ôm nhau khóc nhìn đến mà thương tâm! :'(

TO BE CONTINUED...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top