Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

7. GINKGO

[GINKGO]

"Nhìn này Hoseok, xem anh có gì này"

"Hửm, bạch quả sao? Anh tìm ở đâu vậy?"

"Trên cành cây kia kìa, còn mấy quả thôi nên anh hái về luôn đấy, cả lá nữa này"

"Nhưng mùi nó rất khó chịu đấy, sao anh lại hái về?"

"Hmm không sao, dù mùi nó kinh khủng nhưng chẳng phải lá thì lại rất đẹp sao"

"Ừm đúng vậy, đẹp y như Yoongi của em". Tiếng cười khúc khích của em khi ấy đã được hắn cẩn thận khảm chặt vào tâm trí, như một phần linh hồn không bao giờ phai nhòa.

Một cơn gió nữa lại thổi đến, những cơn mưa lá vàng ươm lại đổ trên con đường vắng ngập tràn nắng thu, từng cơn, từng cơn cứ reo mãi, cuốn theo những miền kí ức xa xăm thuở ấy.

Hắn yêu mùa thu và yêu cả Yoongi.

Cái nắng mùa thu đẹp tựa như nụ cười ấy của em, tỏa sáng và đượm buồn một cách kì lạ. Mùa thu của hắn luôn rất đẹp và đẹp nhất là khi được phủ bởi sắc vàng của bạch quả, loài cây luôn âm thầm tồn tại nhưng lại biết cách rực rỡ một cách không ngờ. Em của hắn cũng thế, em nhỏ bé nhưng em kiên cường, nụ cười thuần khiết em mang luôn ngập tràn sắc nắng nhưng cũng phảng phất những nét u sầu thầm lặng.

Mọi thứ dần được khắc họa lại như một cuốn phim cũ được chiếu trên bức tường thời gian, hắn say, say trong màu mắt, trong tiếng cười của người nắm giữ tâm trí lẫn linh hồn mục rỗng này. Hắn say trong mê cung kỉ niệm. Cũng như mùa thu mà hắn yêu, đẹp nhất là khi được tô điểm bởi bạch quả, cuộc đời của Jung Hoseok đẹp nhất là khi được ở bên Min Yoongi.

Em rực rỡ. Em thuần khiết. Và, hắn yêu em.

Nhưng thước phim nào rồi cũng sẽ dừng lại, vở kịch nào rồi cũng sẽ được kéo lại bởi tấm màn thời gian. Mùa thu của hắn vẫn còn, nhưng sẽ không bao giờ đẹp như ngày hôm ấy, từng cơn gió bạch quả vẫn vờn trên không trung, vờn quanh gốc cây kỉ niệm. Bạch quả vẫn sống dù nó bị cuộc đời ra sức đốn ngã, tình hắn vẫn sống dù sớm mai đã không còn em.

Giống như loài bạch quả, Hoseok vẫn ở đó, vẫn thầm lặng chờ đợi một thứ sẽ không bao giờ xuất hiện nữa.

"Nắng mùa thu lại trốn đi đâu mất

để lá vàng cứ mãi đứng ngóng trông

gió vẫn reo trên nền trời xanh ngắt

tôi vẫn đợi nhưng em... đâu mất rồi?"

_morris_

_____

Nhận xét của chúng mình:

♡ Văn phong ổn.
♡ Diễn biến truyện khá nhanh nên nội dung không được rõ ràng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top