Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Oneshort/SoRi-Minyeon]Hai...Nàng Tiên ốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pairing: SoRi,JiMin.
Vài lời muốn nói: Fic này mình lấy ý tưởng từ bài thơ Nàng tiên ốc hồi học cấp 1 viết thành một câu chuyện ngắn cho 2 couple Sori và Jimin nên trong Fic có đến hai nàng ốc chứ k phải một nha các bạn, mình k giỏi văn có gì mong các bạn nhẹ tay vs mình chút ^^! . Fic hơi nhảm nhưng cũng mong các bạn ủng hộ. Cám ơn ^^
========================================================

Ngày xưa ở Gangwon phía nam Hàn Quốc có một ngôi làng biển đã bị lãng quên ít có ai biết đến, mà có ai biết thì cũng chaẳng thèm vác mặt tới đó làm gì vì nó k có gì đặc biệt thu hút cả, chỉ đơn sơ là những cây dừa mọc rãi rác, phía trên cách biển khoảng 70m là một khu rừng nhỏ hẹp thưa thớt cây cối kéo dài quanh biển, còn bên dưới là những mõm đá mọc khắp nơi nhấp nhô trên bãi cát trắng. Mỗi đợt sóng kéo vào ào ạc cho tới khi đụng những mõm đá cao đó thì đều phát ra tiếng "ẦM" và những trận sóng khác cũng như thế vang lên "ẦM ẦM ẦM" đó khiến cho cái nơi hoang sơ hẻo lánh này mấy khi đc yên tĩnh. Nhưng đối với hai cô gái trẻ ở nơi đây những cái tiếng ồn ào đó là chuyện quá đỗi bình thường. Đó là hai chị em gái mồ côi cha mẹ từ lúc 5 tuổi , cha mẹ họ mất lúc ra biển đánh cá gặp sóng to gió lớn làm lật thuyền cuốn trôi tấc cả, người trên thuyền k một ai sống sót.

Nhà của hai cô gái này tấc nhiên là k giàu ngược lại thì rất nghèo, ngôi nhà đc đóng lại từ những cây gỗ lớn nhỏ khác nhau, mái nhà thì phũ lên những lớp tàu dừa kín đáo, có mưa lớn cỡ nào cũng chẳng lọt đc một giọt vào bên trong, tuy nhìn ngôi nhà thấy rõ sự mỏng manh nhưng thật ra nó rất chắc chắn, nó đã giúp hai chị em vượt qua những cơn bão, cơn gió mà k bị đỗ ngã cùng lắm là (sập nhà) bị bay vài cái tàu dừa trên mái.~~~~~~~

Hai chị em họ một người là Park Soyeon 23 tuổi..là chị, còn người kia là Park Jiyeon 20 tuổi em của Soyeon. Chị em Soji lớn lên bằng nghề ra biển bắt ốc, cá, cua... nhờ như vậy mà 2 chị em cũng có cơm ăn áo mặc. Tại nơi đây,làng biển nghèo này chỉ có duy nhất chị em Soji sinh sống, lúc trước ở đây cũng có khá nhiều người dân, nhưng những người đó đã di cư đi nơi khác làm việc để có một cuộc sống tốt hơn. Họ cũng đã khuyên hai chị em Soji đi vì nơi này k có tương lai cho cả hai đứa, nhưng Soji đã nhất quyết k chịu rời đi bởi đơn giản họ yêu cuộc sống nơi đây. Trước khi người dân ở đây đi họ đã thương cho hai đứa mà xây lại một ngôi nhà gỗ chắc chắn hơn đó chính là ngôi nhà bây giờ.~~~~~

Cứ mỗi sáng sớm là So và Ji xách giỏ chạy ra biển lượm từng con ốc con cá nằm dạt vào trên bờ mà tối hôm qua những cơn sóng mạnh đã cuốn vào, cứ khoảng 3-4 ngày là hai chị em chở ốc đi lên chợ cách nhà khá xa để bán kiếm tiền nuôi thân @@ ~~~~

- Haizzzzz mệt quá!! chắc nhiêu vầy đủ rồi đó yeonie.:-So mệt lã ngồi phịch xuống cát thở hổn hễn nói với Ji khi đã bắt đc một giỏ ốc đầy.

- Nae..........nhiều rồi đó chị, thôi giờ mình về còn nấu cơm nữa, em đói sắp chết rồi đây này.:-Ji cũng đồng ý với So khi cái bụng mình đang réo lên ầm ĩ.

- Uhm,...về thôi.:- So giục

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Oaaaaaaaa.....thơm quá đi, ăn thôi ăn thôi, đói quá rồi chị So ơi.:-Ji thấy So bưng đồ ăn vào thì hấp ha hấp hối.

- Ya yaaaaaa.. em ăn từ từ thôi ai dành ăn của em đâu mà ăn nhanh thế hả.:-So mắng khi thấy Ji trưng cái bộ mặt khủng long ra ăn ngấu nghiến hấp lia hấp lịa chẳng biết trời đất gì nữa, đối với So thì cũng quen rồi, ngày nào mà k nhắc nhở la mắng như thế này.

-Em.......đang........đói.........mà.........chị.:-Ji nói đứt quãng mà vẫn ăn ngấu nghiến chẳng màn đến câu nói của So, hai chị em cứ thế nói qua nói lại cho đến hết bữa trưa.

----------1 BUỔI SÁNG NỮA LẠI ĐẾN------------

- Nhanh lên nhanh lên yeonie ơi, em lâu quá.. sắp trưa luôn rồi đó làm gì mà dính luôn trong đó zậy hả?????????:-So đứng bên ngoài kêu réo con khủng long chậm chạp còn ở trong nhà.

- Đây đây,...chờ em với.:-Ji xách cái giỏ lẽo đẽo chạy tới chổ So.

- Hôm nay chúng ta phải bắt cho nhiều vào đấy nhé, ngày mai là đem ra chợ bán rồi đó.:-So nói rồi cùng Ji chạy ra biển để lượm ốc.

~~~~~~~~~~~

- Yeonie ah! em đi phía dưới còn chị thì hướng ngược lại nha.:-So đề nghị

- Nae......:-Ji nói rồi hai người bắt đầu công việc của mình, So đi hướng trên còn Ji đi hướng dưới của bãi biễn.~~~ Đi hai tiếng đồng hồ mà cái giỏ đựng ốc của So mới chỉ lác đác vài con,còn bên phía Ji cũng chẳng khác là bao có thể còn tệ hơn nữa (tội ghê)

- Oáiiiiiiiiiiiii......... gì thế này, hôm nay là ngày xui của mình hay sao zậy trời, đi sáng giờ mà có vài con ốc mai bán cho ai đây, hixxxxxx .:-So mệt mỏi ngồi trên mõm đá than thở mà muốn khoc ngay tại chổ ,thấy cũng chẳng làm ăn đc gì nữa thôi đành ngồi đó nghĩ ngơi chút nữa đem cái giỏ "đầy" ốc của mình về. Ngồi thẫn thờ nhìn những cơn sóng ập vào rồi rút xuống cứ như zậy lập đi lập lại, đang buồn ngủ tính chợp mắt tại chổ này chút xíu thì cô thấy phía xa xa có một vật gì lấp lánh lấp lánh nó còn ánh lên trông có chút mờ ảo. So dụi mắt cho đỡ buồn ngủ rồi tò mò chạy lại xem nó là cái gì, chạy tới nơi ập vào mắt So là một con ốc thân hình nó dẹp dẹp giống như là con chai sống ở vùng nước ngọt đại loại là những nơi: sông, suối, kênh,..vv.... Nó to hơn bàn tay của So một chút, bên ngoài cái vỏ thì phủ lên một lớp màu xanh nước biển mà còn óng ánh tỏa sáng ra đến chói cả mắt nó thật kì diệu trông đẹp tuyệt vời.

- Woaaa.. con ốc này lạ quá , từ nhỏ đến lớn minh chưa từng gặp giống ốc này bao giờ.:-So nhìn nó đầy kì lạ và thích thú.

--------Phía bên Jiyeon---------

- Haizzzz ốc đâu ốc đâu, tụi mày thấy tao thì co chân bỏ chạy hết rồi hay sao thế(ốc có chân chạy rất nhanh), từ sáng tới giờ mà....hixhix....cái giỏ trống k, kì này về bà So chửi 1trận cho coi,..huhu.

Thế là Ji chấm nước mắt đem cái giỏ k một con ốc đi về, nhưng...trên đường đi về cô cũng hấy một ánh sáng là lạ mà một con sóng mới dạt vào kèm theo cái ánh sáng đó ở trước mặt cô, k chần chừ gì hết Ji chạy cái VÈOOO lại chổ đó cầm cái vật lạ ấy lên thì cũng giống như So cũng là một con ốc rất to cái vỏ ngoài thì màu vàng óng ánh lấp lánh đẹp mắt.

- Woaaa ... con ốc này đc đát vàng hay sao zậy ta??? Kì này trúng số độc đắc rồi, há há há.:-Ji nói rồi bỏ nó vào cái giỏ của mình, k đi về nhà nữa mà chạy đi tìm So, vừa lúc đó.

-Jiyeonie/chị So .:-Hai người vừa thấy nhau thì đã cùng lúc gọi to tên của ng kia rồi chạy đến mặt ai cũng hớn hở dù giỏ của cả hai chỉ có 4,5 con ốc. Ji lấy con ốc trong giỏ của mình khoe cho So xem.~~

- Tén tennnnnn..... chị coi em có gì nè...đẹp chưa???? *mặt hớn hở*

- Ủa!! Em cũng có sao? .:-So ngạc nhiên vì Ji cũng có 1 con giống của mình nhưng khác màu, rồi cũng lấy trong giỏ ra cho Ji xem.

- Woaaa, chị cũng có nữa hả?:- Ji còn ngạc nhiên hơn.

-Uhm, trước giờ chị mới thấy giống ốc kì lạ mà đẹp như thế này đó.

- Nae, em cũng zậy có khác gì chị đâu~~

----------GIỜ ĂN TRƯA-------

- Ya, yeonie ah! em định làm gì với hai con ốc này, theo chị.. bán nó thì tội quá đúng k?:-So hỏi thử ý kiến của Ji khi hai người đang ăn cơm trưa, còn ốc thì đặt trên bàn ăn luôn

-Hmmmmm,.....ahhhh! Em biết phải làm gì rồi, hay là chúng ta...ummmm................đem luộc rồi xào xả ớt làm mồi với chai rựu gạo trong tủ nữa là....oaaaa.... hết xảy luôn......ực ực * nuốt nước miếng*.- Ji nói mà con mắt cứ mơ mơ màng màng thì bị ăn ngay một cái CỐC của So lên đầu làm Ji tĩnh mộng lại mà ôm đầu la oai oái.~~

- Hixxxxxxxxxxx....... Sao chị đánh em.:- Ji nói như khóc.

- Em ít có ác quá ha! Sao em nghỉ toàn chuyện ăn vs uống k zậy? Chị cũng k hiểu em luôn:-So hậm hực.

- Hixhix...em nói giỡn cho vui thôi mà, chứ có hai con thế kia đem xào rồi nhét kẽ răng sao? Huhu đau quá;-Ji nói rồi giả bộ khóc lóc.

- Thôi đi cô nương đừng có giả bộo với tui....bây gìơ chúng ta đem bỏ chúng vào trong hai cái chum kia nuôi luôn đi em thấy sao yeonie?

- Nae, đc đó chị.:-Ji đồng ý với ý kiến của So rồi bắt hai con ốc lấp lánh bỏ riêng ra hai cái chum. Có lẽ họ k biết cuộc nói chuyện lúc nãy của họ đã bị hai nàng ốc kia đã nghe từ đầu tới đuôi mất rồi.~~
Ngày hôm sau chị em Soji lại tiếp tục công việc của mình đến trưa thì vác hai cái giỏ đầy ốc cá về hên là k xui xẻo như ngày hôm qua. Soji vừa bước vào nhà để chuẩn bị nấu cơm thì bị một phen ngạc nhiên đến shock vì.....sàn nhà sạch bóng k một hạt bụi, cơm nước thì đã nấu xong xuôi còn dọn sẵn ra bàn, những thứ mà hai chị em bày ra chưa dọn dẹp thì cũng đã đc cất lại chổ cũ mà trong nhà thì k có ai vì Soji đã đi làm từ sáng. Qúa bất ngờ So hỏi thử Ji khi cô nàng đứng ngớ người ra đó.

- Là em làm hả yeonie?

- K...kh...không phải em, hay là t..tr..tr..trộm.:- Ji còn bị shock nên trả lời lắp bắp.

"CỐC" lại là một cái cốc vào đầu của Ji

- Ngu nè,,, trộm đâu mà tốt dữ, bộ... nó vào đây nấu cho chúng ta ăn rồi bỏ đi àh?:-So cốc vào đầu Ji một cái khiến Ji tĩnh "khôn" luôn.

- Thôi em k biết và em cũng k cần biết, bây giờ thì có đồ ăn sẵn rồi đó mau ăn đi chị So.:-Ji k cần quan tâm ai đã có lòng tốt như zậy nữa giờ thì xách butt bay lại bàn ăn ào ào luôn vì cái bụng đã biểu tình từ nãy giờ rồi.

- Woaa...ngon quá chị So ơi, hú hú..ngon quá.:-Ji cú hú hí ăn vô tư k cần nhìn cái vẻ mặt đang đăm chiêu suy nghĩ của So.

- Uhm...:-So cũng k nói gì nhiều rồi tiếp tục ăn, cô tin trong thức ăn k có gì gọi là thuốc độc hay thuốc mê vì nhà của cô đâu có gì quý giá mà ám sát xong cướp.

Và rồi những ngày tiếp tới cũng đều diễn ra giống y như ngày hôm nay, tấc cả những gì trong nhà cũng đều sạch sẽ và gọn gàng.., cứ như vậy hai chị em Soji đâm ra nghi ngờ là có người trong nhà của mình. Thế là họ đã bàn một kế hoạch lật đổ bí mật và làm sáng tỏ những điều kì lạ thường xuyên xuất hiện mấy ngày nay trong nhà của họ mỗi khi họ k có ở nhà.

- Cứ vậy đi, rồi sẽ rõ ràng cho mà coi.:-So làm vẻ mặt chắc chắn vs Ji

-OK,....nhưng mà cúng ta phải thật là cẩn thận mới đc k thì hỏng kế hoach của hai chị em mình là khỏi nói chuyện tìm ra chân tướng.:-Ji thì lo lắng sợ kế hoạch đổ vỡ.|

-Uhm, phải cẩn thận.:-So cũng có một chút lo sợ như Ji~~~
So và Ji đang bàn kế hoạch khi đi trên đường về đến nhà, căn nhà vẫn sạch bóng cơm nước đầy đủ như mọi lần, nhưng lần này họ giả bộ k còn quan tâm đến việc này nữa để kế hoạch thêm phần thắng tăng lên.

----SÁNG SỚM HÔM SAU-----

Hôn nay SoJi quyết định bắt quả tang cho bằng đc người nào đã ở trong nhà họ.

-Đi thôi yeonie:- So nhìn Ji nháy mắt một cái.

-Nae...:-Ji cười nham hiểm rồi xách giỏ đi với So.

---1 TIẾNG SAU---

-Chúng ta về đc chưa chị?-Ji hỏi So vì nãy giờ hai người đã ngồi cả tiếng đồng hồ trong bụi cây cách nhà k xa làm Ji ngứa vặn vẹo gãi khắp người như con khỉ.~~

-Ừh! Chắc giờ về đc rồi đó.:-So thấy Ji ngồi cứ luồng tay trong áo gãi k ngừng nghĩ cũng tội nên đành đi về. Đi gần về tới nhà So ra hiệu cho Ji đi lại gần chổ mình.

-Xuỵt.... em đi nhẹ thôi, đừng đi nhanh quá kẻo bị phát hiện.:-So kề miệng bên tai Ji nói nhỏ để k bị phát hiện.

- Nae........

Hai người họ đi rón rén từ từ lại cánh cửa sổ để xem có người bên trong hay k, Ji hé mắt nhìn vào khẽ hở của cửa sổ để xem tình hình ra sao thì tuyệt nhiên k có ai trong nhà, đồ đạc thì còn nguyên chưa dọn dẹp. Ji quay sang So đang cầm sẵn cái cây trong tay rồi nói:

-K có ai trong nhà hết chị àh!:-Ji thất vọng nhìn So

-Zậy sao? Lạ thật đó, thế còn những chuyện kia ai đã làm cho chúng ta???????:-So cũng vừa thất vọng vừa thắc mắc.~~

-Thôi vào nhà đi chị.....

Ji và So định vào thì trong nhà phát ra ánh sáng chói lóa khắp cả căn nhà vì nhà Soji có đóng cửa. Soji ngạc nhiên quay lại nhìn xem ánh sáng phát ra rừ đâu thì họ thấy nó lọt ra từ hai cái chum và còn ngạc nhiên hơn nữa là từ trong hai cái chum có hai người con gái từ từ bước ra nhưng tuyệt nhiên k dính nước. Một người con gái mắc đồ xanh còn người kia mặc đồ màu vàng, người nào cũng có một mái tóc dài mượt ngang lưng. Khuôn mặt của cô gái áo xanh đẹp hoàn hảo còn có một cái nốt ruồi dể thương trên mũi nhìn vào mắt thì muốn hồn bay phách tán, cô gái áo vàng kia cũng zậy k thua gì cô gái áo xanh, gương mặt xinh đẹp thơ ngây,nhưng....có chút ngố ngố, thân hình thì sếch xy quyến rũ, nhìn biết ngay là nhỏ tuổi hơn. Hai cô gái lạ bắt đầu dọn dẹp nhà cửa cho chị em Soji còn cười nói rôm rả trông vui vẻ làm sao. Chị em Soji từ trước tới giờ chưa từng thấy ai đẹp lạ như zậy nên đứng đơ ra toàn tập đến nữa tiếng sau So mới hoàn hồn lại định quay qua kéo Ji vào nhà bắt quả tang hai người kia thì thấy mắt của Ji cứ dán vào cô gái áo vàng miệng há ra chảy cả nước dãi @@ So cũng lắc đầu bó tay rồi đánh nhẹ vào đầu Ji cho tĩnh.~~

-Ya,.. chùi nước miếng dùm cái đi, ghê quá, mất hình tượng..

- Ah..àh, thôi giờ vô bắt họ lại đi chị.:- Ji kéo áo chùi lên miệng rồi cùng So chạy nhanh tới cửa, So đá cửa bung ra cái RẦMMM vì cửa k khóa làm hai nàng tiên bên trong giật mình quay đầu lại thì thấy chị em Soji đứng ở đó.

- Các người là ai? Tại...tại sao lại "chui" ra từ hai cái chum đó.:- So cố gắng nói cầm cái cây làm thế phòng thủ ở trước mặt còn thân người thì sợ đến run lụp cụp là cà.

-Đúng đó.. trả lời đi.:-Ji cũng hùa theo~~~~~

.

.

- Bình tĩnh đã, tụi chị k có ý gì xấu đâu chỉ muốn giúp hai em cho đỡ vất vã thôi, ngồi lại đây chị sẽ giải thích cho hai em nghe mọi sự việc.:-Cô gái áo xanh nhẹ nhàng nói rồi nở một nụ cười thật tươi làm Soji cũng bất giác gật đầu kéo ghế ra ngồi đối diện với hai cô gái kia để nghe lời giải thích.

.

.

.

.

.

-Chị tên là Qri còn đây là Hyomin.:- Qri chỉ người ngồi phía bên cạnh.:-Chị và Min sống trong hai cái vỏ ốc kia.:-Qri lấy tay chỉ hai cái chum nước nằm trong góc nhà, Ji k tin liền nói:

- Chị xạo quá, hai người to "chà bá" mà chui lọt vô cái vỏ ốc bé tẹo kia àh?

-Ừh! Đúng đó, sao mà tin đc chứ.:- So thấy Ji nói có lí cũng hùa theo~~~

- Đc rồi, em và chị Qri sẽ chứng minh cho hai người xem.:- Hyomin nói rồi cùng Qri đi lại chổ hai cái chum nước biến mất rồi tự dưng bước ra làm Soji k tin cũng phải tin.

- Thế hai người là.....là ma sao?:-So sợ tái mặt hỏi~

-K... chúng em k phải là ma, lúc trước chị em em là tiên nhưng vì phạm luật trời đã bị đày xuống làm kiếp ốc, khi nào có người mang về nuôi sẽ đc xuất ra khỏi cái vỏ ốc kia và sẽ phải làm vợ cho người đem chúng em về.:-Hyomin giải thích khi thấy nét mặt tái mét của So rồi nói tiếp:

-Chị Qri sẽ là vợ của chị *chỉ So* còn chị sẽ là vợ của em * chỉ Ji*

- SAO? THẬT KHÔNG?:- Ji Nghe Min nói thế bỗng hét lên mặt cười hớn hở liền bị So cho ăn hai cái cốc vào đầu vì cái tội bộp chộp rồi quay qua nói với MinRi mặc dù nghe Min nói như thế cũng tội chị em họ thật.

-Ah thì ra là như zậy, nhưng..thật xin lỗi, nhà em k giàu có để lo cho hai người đc đâu, hai người sẽ phải chịu khổ.:- So nhìn Ri với vẻ mặt buồn rựơi. Cô cũng muốn có một người vợ đẹp như Ri kia mà, khổ cái k có đủ tiền lo cho cả 4 người.~~

- K sao, em k cần lo, chị và Minie sẽ giúp hai em làm ăn phát đạt từ cái nghề này của em.:-Ri nhìn thẳng vào mặt So nói nhẹ nhàng nhưng k kém phần chắc chắn. So thôi k nói gì nữa đành để tới đâu hay tới đó, còn hai cái vỏ ốc trong chum nãy giờ đã bị Min và Ji dùng chân nghiền nát k thương tiếc, nếu để lại thì MinRi sẽ còn ở trong cái "nhà" ấy dài dài.

Tấc cả 4 người họ cùng ngồi lại ăn bữa cơm trưa đơn giản nhưng vẫn rất vui vẻ vì kể từ hôm nay chị em Soji đã k còn ăn cơm một mình nữa mà mỗi người nay đã tự nhiên có đc một cô vợ từ trong "chum" bước ra ăn cùng làm cho k khí ở cái nhà này k còn u buồn như lúc trước nữa.~~~~ Thời gian trôi qua Soyeon và Qri đã yêu nhau đắm đuối từ còn lạ lẫm biến thành tình yêu cực mãnh liệt. Còn cái cặp kia thì khỏi nói, chúng đã yêu từ cái nhìn đầu tiên rồi. Giờ tới chuyện làm ăn, đúng thật như lời Qri đã hứa, Soji làm ăn tiến triển thấy rõ cũng nhờ vào chị em MinRi. Bốn người họ tuy sống một cuộc sống tầm thường ở cái nơi nghèo đó,nhưng nói về hạnh phúc thì k ai bằng.

***END***














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top