Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 7: Trên bờ vai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Min-
Tóm tắt:

"Đừng đổ lỗi cho bản thân nữa." Sound lặp đi lặp lại với Win. Việc đó khá khó khăn nhưng Win sẽ cố để không đổ lỗi cho chính mình.
Cả hai an ủi trong vòng tay của nhau, và chẳng ai biết cái ôm này sẽ tồn bao lâu. Và khi Sound gạt đi những giọt nước mắt còn đọng lại trên đôi mắt của Win, cậu ta lên tiếng, "Win, hãy ngủ lại nhà tao hôm nay nhé."

"Tao thật lòng khi tao nói là tao có thể chịu được hết tất cả mọi thứ thuộc về mày."

_start_
Win là người rất hoạt ngôn. Đã một thời gian trôi qua sau trận chung kết và ban nhạc cũng không còn như xưa nữa. Họ vẫn đến trường, cố gắng trôi qua từng ngày, và tách nhau ra để làm những việc riêng của mình như là đi học thêm, về nhà, hoặc ở trường hợp của Sound thì là buổi workshop.

Win gần như dành tất cả buổi trưa và chiều ở gara của bố, lặng lẽ nghe theo lệnh của bố. Sound đã vô số lần đề xuất gọi điện hoặc gọi FaceTime mỗi tối, nhưng Win luôn từ chối, nói là mình mệt.

Về phía Sound, kiệt sức từ những buổi workshop sau giờ học và đọc kịch bản cho bộ phim, đang nhìn tin nhắn của Win, rồi buồn bã, nhưng lo lắng cho Win nhiều hơn. Win thường là người ngủ rất sâu, nhưng sau Hot Wave cậu bỗng gặp rắc rối với việc vào giấc ngủ. Đầu óc của cậu hiện giờ quá bận rộn với những suy nghĩ 'nếu như' và bọn họ phải làm gì để cải thiện việc này. Cậu thậm chí còn làm một danh sách vào bốn giờ sáng với hy vọng có thể thoát ra khỏi mớ suy nghĩ rối loạn. Và điều đó chả giúp được gì.

Trưởng ban nhạc của họ cũng im lặng như Win khi họ đi đến trường. Sound đã quen với những ý tưởng điên rồ hay những lời cảm hứng với nắm đấm giơ lên và nhìn vào hư không của Gun, nhưng bây giờ có cậu trai để ba lô xuống rồi ngồi kế bên Gun. Mặc dù Sound cũng gặp khó khăn trong việc chấp nhận Tinn, nhưng cậu ta tin Tinn có thể kéo cậu bạn trai của mình ra khỏi sự tiêu cực này.

Sound quay sang nhìn người bạn trai của mình. Cậu ta quyết định cho Win một khoảng trống cậu cần và dừng đề xuất việc gọi và gặp nhau. Và tất nhiên Sound vẫn để ý đến Win. Cậu ta thấy Win vẫn chưa rời khỏi ghế để nhận tờ giấy điền trường đại học.

Giờ học đã kết thúc và kế hoạch của Por để mang bang nhạc trở lại xui thay lại bị phản hệ, và Sound đã chứng kiến Win bùng nổ rồi trút giận lên bạn của mình và...cả cậu ta. Cậu ta muốn chạy theo Win, nhưng với sự trút giận khi nãy thì có lẽ Win không muốn gặp cậu ta bây giờ.

Sau khi về nhà, lẽ ra Sound nên ngồi đọc kịch bản, nhưng cậu ta cứ mở LINE và nhìn vào khung chat giữa cậu ta và Win. Sau lần thứ 7 cứ lập đi lập lại hành động đóng mở cả buổi, Sound bắt đầu nhắn tin.

'Mày có muốn nói chuyện không?'

Cậu ta nhìn thanh nhắn tin hiện dòng chữ rồi biến mất, cậu ta thả điện thoại xuống, thở dài, sau đó quay lại với việc đọc kịch bản.
—————

Một giờ sau cậu ta đã đứng trước cửa nhà Win. Sound bảo người xe ôm của cậu ta dừng lại một chút trên đường đến workshop. Anh chàng miễn cưỡng đồng ý.

Từ chỗ cậu ta đang đứng, Sound có thể thoáng thấy gara nhà Win. Cậu ta nấp kỹ hơn một chút ở rìa cổng và thấy Win đang đi loanh quanh trong gara và lục lọi một hộp dụng cụ. Cha cậu bước đến chỗ cậu và bắt đầu nói chuyện. Sound quá xa để nghe hoặc nhìn thấy những thứ đang diễn ra. Nhưng cả hai đều có vẻ căng thẳng. Win đang nhìn chằm chằm xuống sàn nhà, chỉ đơn giản là gật đầu với bất cứ điều gì cha cậu nói. Cha cậu bước lại gần và giơ ngón trỏ lên. Sound gần như không nghe được, khi cậu ta thấy Win, người vẫn đang nhìn xuống sàn, nao núng.

Win chắp hai tay trước cằm, có lẽ đang xin lỗi về bất cứ điều gì mà cha cậu đã trách mắng. Cha cậu vẫy tay và quay lưng lại với con trai mình. Win gật đầu và bước đến cánh cửa thông với nhà của họ.

Sound thở ra một hơi mà cậu ta đã kìm nén và bước ra xe, nhìn lại ngôi nhà và thấy đèn trong phòng của Win sáng lên.
—————

Sound ngã người trên giường. Buổi workshop kéo dài hơn dự kiến và nó kết thúc cũng gần nửa đêm. Buổi workshop khá tốt, cậu ta may mắn có một đạo diễn, huấn luyện viên và bạn diễn tốt. Cậu ta nhận được vai diễn nhỏ vì cậu ta vẫn còn đi học, nhưng cả đoàn và cậu ta rất nhiệt tình trong việc đưa kỹ năng âm nhạc của cậu ta vào phim và làm nhạc phim. Thật khó để cậu ta quay trở lại viết bài hát, nhưng nghĩ đến Win đã giúp ích rất nhiều. Bộ phim đã có thể được gọi là 'Tough Love the Series' nếu cậu ta thành thật. Tuy nhiên, bạn diễn mà cậu ta đóng cặp lại là một anh chàng yêu thích tình yêu cún con hơn. Trước đó họ đang thảo luận và Sound đã chia sẻ cảm xúc bên trong của mình về nhân vật của chính mình. Thay vì nhận phản hồi, cậu ta chỉ nhận được lời khen từ các huấn luyện viên vì đã thực sự nắm bắt kịch bản và nhân vật. Sound chỉ gượng cười và gật đầu trong khi cắn vào má trong.

Bên cạnh sự tương đồng rõ ràng với cuộc sống của Sound, cậu ta đã thất vọng vì không nhận được bất kỳ phản hồi hữu ích nào...một lần nữa. Điều này đã xảy ra quá nhiều lần. Về mặt học thuật hay với các kỹ năng khác của cậu ta, nó vẫn như vậy kể từ khi còn nhỏ. Sound biết bản thân đang thiếu ở đâu. Cậu ta biết những người khác tốt hơn mình như thế nào. Cậu ta về mặt kỹ thuật cũng biết làm thế nào để có thể cải thiện bản thân. Nhưng thông tin phản hồi là rất quan trọng. Cậu ta không thể tiếp tục nếu mọi người xung quanh không dành cho cậu ta điều gì ngoài những lời khen ngợi. Sound phải làm gì với điều đó? Cậu ta biết bản thân giỏi những gì đang làm. Nhưng chính cậu ta cũng biết rằng mình chưa đủ tốt, hoặc có thể tốt hơn. Cậu ta phát ốm vì nó. Phát ốm vì mọi người đối xử với Sound như một đứa con nít cần lời khen. Tất cả mọi người trừ Win.

Cậu ta lật người lại và bắt lấy điện thoại của mình. Win đã online 20 phút trước, có thể cậu vẫn còn thức. Tin nhắn dự định gửi đi trước đó vẫn đang đợi được gửi đi. 'Mày có muốn nói chuyện không?' giờ lại nghe có vẻ ngượng ngùng, nên cậu ta xóa đi. Sound phải tìm cách khác để bắt chuyện với người kia, cậu ta nhìn quanh phòng. Cậu ta thấy cái chăn màu xám được xếp ngay ngắn trên ghế và cậu ta nghĩ ra một ý tưởng.

S: Nhìn xem tao tìm được gì này.

Cậu ta lướt trên thư viện ảnh của mình rồi tìm thấy tấm ảnh được chụp vài tuần trước, nhưng Win không cần biết điều đó, sau đó cậu ta bấm gửi.

Đó là tấm selfie mà Sound chụp trong phòng khi mà cậu ta trùm cái chăn Chinzilla với mũ lên người, nhìn camera và cười. Sound đã rất lo lắng về việc gửi cho Win khi cậu ta chụp tấm ảnh này, vì lúc đó cả hai chưa có chính thức và Sound vẫn đang bận rộn với những cách tán tỉnh người kia. Nhưng rồi thời cơ đã tới.
Win đã xem tin nhắn.

Sound khóa điện thoại và thả nó xuống. Khi nào cậu ta mới hết cảm thấy lo lắng đây? Cậu ta đợi vài giây và nhìn chằm chằm màn hình đen nhòm và dự đoán xem khi nào người kia trả lời, nhưng rồi cậu ta không thể giữ kiên nhẫn. Sound rời giường và đi ra hành lang để tìm con mèo của mình. Con mèo nằm ở trong góc rồi cậu ta mang nó vào phòng.

   "Scream, mày phải đi với tao, tao cần sự trợ giúp tinh thần." Con mèo kêu đáp lại và cả hai nằm trên giường.

   Sound cầm điện thoại lên, Win đã trả lời.

   W: Thì?

   Sound gần như quăng điện thoại đi.

   S: -_-

   S: Mày có nhớ lúc tao gia nhập ban nhạc của tụi mày không?

   W: Có, mày đã bắt tụi tao mặc những bộ đồ nực cười cho buổi concert vào Ngày Hoạt Động Trường.

   W: và mày lúc đó là một tên khốn.

   S: Và mày thì đáng yêu.

   Win không đáp lời.

   S: Thế có nhớ lúc đó mày đã mặc gì không?

   W: Làm sao mà tao quên được. Và TAO RẤT MUỐN quên nó đi đấy.

   S: Tiếp tục đi

   W: Cái bộ đồ dài tay dễ thương màu trắng với một đống trái tim màu xám trên đó và có xẻ cổ chữ V ngu ngốc. Trong đó nóng đến nỗi tao không thể mặc bất cứ thứ gì bên trong.

   S: Như tao nói...mày đáng yêu trong bộ đồ đó.

   W: Oh

   Sound đang nghĩ phải nhắn gì tiếp theo.

   S: Ban đầu tao cũng không thích gì cái chăn Chinzilla đâu. Mà tao cũng chẳng biết nó là gì và nó ở trong câu lạc bộ mày bao lâu rồi?

   S: Dù sao... tao dần khá thích nó rồi.

   W: Có phải mày nhắn nãy giờ là vì những gì tao đã nói hôm nay không?

   S: Phải...

   W: Mày đã xong với workshop của mày chưa?

   S: Rồi.

   S: Sao?

   Win gọi điện cho cậu ta.

   Scream để chân lên điện thoại cậu ta và Sound xua cô mèo đi trước khi bắt máy rồi đưa điện thoại lên nghe.

   Cậu ta đợi.

   "Để trả lời cho câu hỏi của mày...mấy cái chăn là đồ mới. Por làm ra chúng khi tụi tao bắt đầu quản lý Chinzillas."

   Sound ậm ừ trả lời.
   "Tụi tao có nhiều lắm. Tụi tao đã mong có thể có nhiều đàn em gia nhập vào năm nay..." Win dừng lại một chút "...nhưng mày là thành viên mới duy nhất."

   Cả hai im lặng trong chốc lát, suy nghĩ phải nói gì tiếp theo. Sound quyết định mở mời trước. "Tao vẫn là người mới chứ?"

   Win thở dài.

   "Mày chưa bao giờ cả." Win khẽ nói với giọng nhẹ nhàng nhất.

   "Vậy tại sao mày lại-"

   "Tao không biết!" Lần này Win ngắt lời to hơn "Tao không biết..." cậu lặp lại và bỏ lửng.

   Sound vẫn yên lặng.

   "Tao không biết và tao không muốn nói về nó."

   "Ok" Sound gật đầu, nhưng không ai ngoại trừ Scream có thể nhìn thấy nó.

   "Chắc mày mệt rồi. Mày nên đi ngủ đi." Win nói với Sound qua điện thoại.

   "Đợi chút! Có người muốn gặp mày. Bật cam của mày lên"

   Sound chuyển sang FaceTime và Win được chào bởi con mèo lông xám của cậu trai kia đang tò mò nhìn vào khuôn mặt của Win trên điện thoại.

   Win bật cười khúc khích. Sau đó, cậu nhìn thấy một bàn tay nhặt Scream đang kêu meo meo và bây giờ cậu có thể thấy một Sound mệt mỏi nhưng vẫn đang mỉm cười ôm cô mèo sát vào mặt cậu ta.

   Trái tim của Win đau nhói khi nhìn thấy bạn trai mình mỉm cười.

   "Nó nhớ mày đấy! Đúng không Scream?" Sound mỉm cười với con mèo của mình, nhưng cô ấy giữ im lặng.

   "Âu. Được rồi cô mèo vô tâm." Sound lại đưa cô ấy ra khỏi khung hình. "Xin lỗi về nó nhé." Win mỉm cười khi nhìn người kia đang thất vọng. Sound chuyển sự chú ý của cậu ta trở lại. Họ lại im lặng và họ tiếp tục phá vỡ giao tiếp bằng mắt.

   Win đang nghĩ về việc xin lỗi. Vì cách cậu nói chuyện với Sound ngày hôm nay, vì những sai lầm mà cậu mắc phải, vì đã không đủ để chiến thắng Hot Wave. Nhưng khi cậu đang quay trở lại với vòng xoáy suy nghĩ của mình thì Sound lên tiếng.

   "Tao cũng nhớ mày."

   Sound nhìn thẳng vào mắt Win thông qua màn hình điện thoại. Và giờ đây bụng Win lại nhói lên, cậu cảm thấy đau đớn vì cảm thấy tội lỗi với những gì đã nói.

   Win nhìn xuống bàn, nơi mà cậu đang ngồi rồi khẽ gật đầu.

   "Ừm, chúng ta đã không gặp nhau ngoài giờ học trên lớp."

   Lại khoảng lặng nữa trôi qua.

   "Mày đã đọc tin nhắn của Gun rồi chứ? Cái mà về buổi biểu diễn cho Prom của trường?" Sound hỏi và đáp lại là cái gật đầu của Win.

   "Ít nhất là chúng ta có thể gặp nhau vào lúc đó. Và chúng ta có thể đi ăn thịt BBQ sau khi tập luyện vài bài."

   Win không cảm thấy sẵn sàng cho việc gặp gỡ.

—————
   Cảm giác tương tự xuất hiện vào ngày hôm sau. Trước khi bắt đầu, Gun đã hỏi các chàng trai xem họ đã sẵn sàng chơi bài hát đầu tiên chưa. Mọi người đều hưởng ứng, trừ Win. Cậu chắc chắn chưa sẵn sàng. Nhưng cậu vẫn chơi. Và rồi trong khi mọi người đang bận lo lắng cho Gun thì chính cậu cũng phải trải qua điều tương tự. Nhưng không ai để ý. Cậu biết chính xác rằng trưởng nhóm sẽ không quay lại, giống như cậu sẽ không quay lại. Win đã cố gắng hết sức để giữ tinh thần ổn định khi cậu ở trên sân khấu. Cậu có lẽ đã hét vào mặt họ ngay lúc đó nếu cậu không quá mệt mỏi, thất vọng và tức giận với chính mình. Chỉ có bên ngoài cậu buông bỏ hoàn toàn. La hét, không phải với Sound mà là với chính cậu, tự đánh mình và cuối cùng là khóc.

   "Đừng đổ lỗi cho bản thân nữa." Sound nói với cậu nhiều lần. Việc đó khá khó khăn nhưng Win sẽ cố để không đổ lỗi cho chính mình.
Cả hai an ủi trong vòng tay của nhau, và chẳng ai biết cái ôm này sẽ tồn bao lâu. Khi Sound gạt đi những giọt nước mắt còn đọng lại trên đôi mắt của Win, cậu ta lên tiếng, "Win, hãy ngủ lại nhà tao hôm nay nhé."

   Win, người đã mệt mỏi và sưng húp mắt vì la hét và khóc lóc, chỉ gật đầu và kéo Sound vào một cái ôm khác.

—————
   Trên đường đến chỗ của Sound, Win đã dừng lại ở nhà cậu trước để lấy quần áo và những thứ cần thiết khác. Khi Win đến nhà, Sound lấy điện thoại ra và gọi cho người quản lý của cậu ta để thông báo cho cô ấy biết rằng cậu ta sẽ không đến được buổi hội thảo hôm nay. Cậu ta cũng đã nhắn tin cho một vài người để họ biết, rồi cậu ta đột nhiên nghe thấy tiếng đóng sầm cửa.

   Cậu ta nhìn lên từ điện thoại của mình và thấy Win đang trở ra từ nhà với chiếc bass và chiếc ba lô.

   Sound bước về phía Win đang đến gần. Bạn trai của cậu ta có một biểu cảm khó đoán trên khuôn mặt. Sound sợ rằng cậu đang tức giận. Cậu ta có thể đối phó với việc Win đang tức giận, nhưng giờ cậu ta thực sự lo lắng cho sự an toàn của họ. Đi xe máy khi xúc động hoặc tức giận có thể có kết cục tồi tệ.

   Win đang đến gần hơn và giờ đây Sound có thể thấy cảm xúc trên khuôn mặt của Win. Cậu buồn, lo lắng và thậm chí...sợ hãi. Win nhìn lại ngôi nhà của mình lần cuối trước khi đến chỗ Sound và nắm lấy tay cậu ta. Sound kéo cậu trai kia ra khỏi cổng trước. Win bước vài bước sang một bên cho đến khi họ ở phía sau bức tường gạch cao, đặt túi xách xuống và ôm Sound vào lòng.

   Sound vòng tay quanh người Win và phải thay đổi tư thế vì cả hai gần như mất thăng bằng khi Win đè lên người cậu ta. Hơi thở của cậu nhanh và Sound có thể cảm nhận được qua lồng ngực của Win rằng mạch của cậu cũng đang đập nhanh. Sound bắt đầu vuốt tóc Win và tay kia xoa lưng người trong lòng. Sau một lúc, Sound có thể cảm thấy bạn trai của mình bình tĩnh hơn nên cậu ta rời đầu khỏi vai Win để nhìn cậu. Win trông mệt mỏi, nhưng đã đỡ hơn. Sound siết chặt tay cậu trước khi họ lên xe máy. Như một lời hứa bất thành văn rằng họ sẽ nói chuyện sau.

—————
   Khi đến nhà Sound, Win đi thẳng vào bếp và nhìn vào tủ lạnh. Sound thấy Win lấy ra một số nguyên liệu và thu thập các thiết bị và gia vị. Một cái nồi, cơm thừa, một ít nước dùng, thịt lợn băm... Ồ, cậu đi nấu cháo. Và Sound tự nghĩ rằng đúng là sau ngày hôm nay, đây chính là thứ họ cần.

   Tất nhiên, Sound đề nghị giúp đỡ, nhưng Win lại một lần nữa bắt đầu tự nấu mọi thứ. Sound bắt đầu rửa bát trong khi chờ đợi và quan sát bạn trai của mình chuẩn bị thịt viên.
"Sao mày nấu ăn giỏi thế?" Sound hỏi.

   Win nhìn sang bạn trai của mình rồi tiếp tục thả những viên thịt viên vào nồi cùng với Cháo.

   "Mẹ tao đã dạy đấy. Ừ thi, không hẳn. Tao đã dành thời gian cùng bà ấy vào bếp khi còn bé, chọn một vài thứ và sao chép những gì bà đang làm. Sau đó, mẹ tao bắt đầu dạy tao các công thức nấu ăn của gia đình bất cứ khi nào tao có cơ hội vào bếp cùng khi bà chế biến thức ăn."

   Win đi đến bồn rửa tay để rửa tay và tiếp tục nói với nụ cười trìu mến trên môi.

   "Tao rất thích nấu ăn. Và tao càng thích nấu ăn cho người khác hơn nữa. Tao luôn thấy rất hạnh phúc khi có cơ hội nấu món gì đó cho mẹ tao ăn thử. Bà ấy đảm bảo luôn cho tao lời khuyên về cách cải thiện kỹ thuật hoặc công thức của tao. Bây giờ tao không thường xuyên có cơ hội vào bếp nữa. Tao chủ yếu ở trong gara hoặc trong phòng của mình.

   Sound gật đầu và đặt hai chiếc bát sạch cạnh bếp. Win chuyển cháo vào bát và trang trí chúng. Họ bước tới chiếc bàn ăn sáng nhỏ ở góc bếp và ngồi xuống.

   Win đang kiên nhẫn đợi Sound cầm thìa và nếm thử. Sound nhìn lại Win khi cậu thổi cháo để đạt đến nhiệt độ có thể ăn được.

   "Sẵn sàng chứ?" Win hỏi.

   "Sẵn sàng rồi!" Sound đưa thìa vào miệng. Cậu ta thực sự chưa sẵn sàng.

   Cậu ta đặt lại chiếc thìa vào bát và gục đầu vào tay mình trong khi nhai. Lần cuối cùng Win nấu ăn cho Sound, cậu ta đã rất cảm thán. Lần này cậu ta đã kiềm chế bản thân tốt hơn và chỉ thở dài.

   Đầu vẫn còn trong tay, Sound bắt đầu nói.
"Tao nghĩ tao phải hỏi ý kiến mẹ mày về việc kết hôn của mày."

   Win cười khúc khích.

   Sound ngẩng đầu lên và thấy Win đang nhìn vào bát của mình với khuôn mặt đỏ bừng và nụ cười trên môi.

   Dễ thương.

   "Bà ấy thực sự sẽ rất hạnh phúc. Bà ấy đã rất ấn tượng với mày khi mày ghé nhà vào tháng trước. Bà nghĩ mày rất thông minh và tài năng."

  "Chà, tao đúng là thông minh và tài năng." Sound xen vào trêu chọc.

   "Tao biết, đồ não nhiều nếp nhăn. Bà ấy thậm chí còn truy cập kênh YouTube của mày và cho mỗi video của mày một lượt thích.

   "Mẹ của mày rất quý giá." Sound thủ thỉ.

   "Đúng vậy." Win mỉm cười, gật đầu và bắt đầu ăn món Cháo của mình.

   "Bố mày thì sao?" Sound hỏi với cái miệng đầy ắp.

   "Rằng ông ấy quý giá?" Win chun mũi.

   "Không, đồ ngốc." Sound chọc vào chiếc thìa của anh ấy trong Cháo.

   "Ý tao là bố của mày thì sao... ông ấy sẽ trao mày cho tao chứ?"

   "Ông ấy không ủng hộ nhiều về chức danh nhạc sĩ hay học giả." Win làm một biểu cảm khó chịu. Sound ậm ừ và gật đầu.

   "...Còn những thứ khác thì sao?"

   Win nhanh chóng nhíu mày bối rối nhưng rồi cũng trôi đi.

   "À không...ông ấy không quan tâm đến điều đó chút nào."

   Sound gật đầu và mỉm cười với Win.

   "Nhưng ông ấy rất quan tâm đến việc tao tiếp quản gara."

   Win nói nhiều hơn về mình một chút khi họ đang rửa bát đĩa và đồ dùng nhà bếp.

   Như Win đã nói, bố của cậu không ủng hộ nhiều về chức danh nhạc sĩ. không nghĩ việc Win theo đuổi rap và âm nhạc là thực tế. Win nói với Sound rằng gia đình cậu đã gặp khó khăn về tài chính trong một thời gian dài và cha cậu sợ rằng Win sẽ rơi vào vết xe đổ và có thể sẽ không tìm được lối thoát. Cậu nói với Sound rằng cậu nghĩ rằng cha mình là người lúc nào cũng lo lắng, nhưng không thể hiện ra ngoài. Trên bề mặt, sự lo lắng chỉ thể hiện dưới dạng tức giận và thất vọng.

   Sound ôm bạn trai lần nữa khi cậu nói xong. Họ để như thế này trong một thời gian. Đầu tựa vào cổ của nhau và nhẹ nhàng lắc lư khi họ ôm nhau trong vòng tay của họ.

—————
   Cả hai đi đến phòng của Sound và đi qua Scream rồi cô mèo đi theo cả hai vào phòng. Win bế cô mèo trên tay rồi vuốt ve lông cô nàng.

   "Tao đã rất nhớ mày đó, quý cô Scream à."
Sound thấy ngọt ngào với cảnh tượng đáng yêu trước mặt.

   Cậu ta bước lại gần người bạn trai của mình và cả hai cùng nhau vuốt ve cô mèo.

   Cả hai cứ vuốt ve cô mèo, nhưng Sound không nhận ra là Win thay vì nhìn cô mèo thì cậu nhìn cậu ta nhiều hơn.

   "Tao cũng nhớ mày." Win thì thầm những lời gần như không nghe được.

   Sound ngẩng đầu nhìn cậu và thấy nụ cười lo lắng trên gương mặt mệt mỏi của cậu trai trước mặt.

   "Mày đang dần trở nên ngọt ngào rồi đấy."

   "Oh thôi im đi!" Win quát lại nhưng không phải mang ý thù địch.

   "Nhưng tao thích như vậy." Sound nhìn sao cười ngọt ngào rồi bế Scream từ trong tay Win sau đó thả cô nàng xuống sàn.

   Win thả túi trên vai cùng với Bass của cậu xuống và đặt chúng kế các nhạc cụ của Sound. Nơi đó có một bàn phím dạng piano, một bộ trống điện nhỏ và 3 cây đàn guitar treo trên tường. Ghita điện, acoustic và Bass. Win nghĩ lại về buổi tập luyện trở lại của Chinzillas ngày hôm nay. Các thành viên đã rất nhiệt tình mặc dù cả bọn đều vô cùng lo lắng và quẫn trí sau Hot Wave. Người duy nhất không có nhiều biểu hiện gì là Sound.

   "Này Sound?"

   "Hm?"

   "Làm thế nào mà...không? Win hít một hơi thật sâu rồi bắt đầu câu hỏi lại.

   "Sao mà mày có thể tiếp tục chơi nhạc sau Hot Wave vậy? Tao biết là mày không bị ảnh hưởng nhiều vì mày là người mới, nhưng nó không đau đớn chút nào sao?"

   Sound thở dài rồi xoa vùng giữa chân mày.

   "Được rồi Win, ngồi xuống đi."

   Cậu ta chỉ chỗ trên giường để Win ngồi đó rồi Sound lấy cái ghế từ bộ trống điện và ngồi trên đó.

   "Điều này nghe có vẻ hơi dở hơi, những lời tao chuẩn bị nói, nhưng...chỉ đơn giản là tao phải chuyên nghiệp trong những trường hợp như thế nào."

   Sound có thể thấy bạn trai mình khẽ đảo mắt mỉa mai. Cậu ta khoanh tay, để khuỷu tay lên chân rồi lại gần Win.

   "Việc thua cuộc cũng khiến tao đau đớn chứ, Win. Đừng nghĩ nó không ảnh hưởng đến tao. Tao cũng biết chua xót chứ. Mày nói đúng, tao cũng chỉ là đứa mới gia nhập. Nhưng nó không có nghĩa tao không yêu quý ban nhạc này và mọi người nữa."

   "Kể cả Phat hả?" Win hỏi. Sound cười khẽ rồi lắc đầu.

  "Đúng, kể cả thằng Phat."

   Win cũng cười theo, "Nhưng mày yêu tao nhất." Sound nhìn cậu thật nhanh rồi lùi về sau.

   "Dù gì thì tao cũng muốn chúng ta thắng Hot Wave. Nhưng khi ở ngành công nghiệp này, tao phải học cách chấp nhận và bước tiếp. Và tao cũng muốn tụi bây tự đứng dậy bằng chính đôi chân mình. Đổ lỗi cho bản thân và hành xử gắt gao với bạn bè sẽ không giúp được gì. Đó là lý do tao ngăn mày không nói chuyện thô lỗ như thế với tụi nó như vậy. Tao xin lỗi vì việc đó. Tao nói thế là vì sự quan tâm và tình yêu dành cho mày chứ không phải vì tao muốn cãi lộn với mày."

   Win nhìn xuống sàn và gật đầu. Cậu lại làm khuôn mặt như hồi sau khi cậu khóc trong vòng tay của Sound khi ở trường.

   "Tao cũng xin lỗi." Cậu thầm thì và gãi móng tay. Sound quay ghế ra sau rồi bắt lấy cây guitar acoustic.

   "Này Win, tao biết mày không phải là fan hâm mộ lớn nhất của nhóm Tilly Birds, nhưng có một bài hát tao muốn mày nghe."

   Win nhìn Sound, "Mày cũng có phải đâu."

   Sound bắt đầu chỉnh dây đàn, "Ờ, nhưng họ lại rất giỏi trong cái âm nhạc mà họ hướng tới. Và mặc dù tao thích nhạc rock hơn, tao vẫn thích họ."

   Win gật đầu và Sound ngồi một cách thoải mái trên ghế rồi để ghita trên chân.

   "Bài này tên là 'On my shoulder'. Tao chỉ nghe nó lần đầu tiên một năm trước, nhưng giờ tao mới hiểu được ý nghĩa của bài này."
Sound bắt đầu gảy đàn và Win ngắm nhìn bạn trai mình cất tiếng hát.

(Bài On My Shoulder - Tilly Birds)

   Sound gảy đoạn cuối của bài hát và để cho âm thanh từ cây guitar dần biến mất trong im lặng. Cậu ta chớp đôi mắt ướt đẫm để ngăn bản thân rơi lệ và thở ra một hơi run rẩy.

   Phải mất một lúc cậu ta mới có thể nâng mắt từ chiếc ghita lên nhìn bạn trai của mình.
Win ngồi trên giường nhìn cậu ta cười với đôi mắt đã đẫm lệ. Sound cười đáp lại và để ghita lại chỗ cũ. Khi cậu ta qua quay ra sau để đặt ghita, Win đứng dậy và đi đến chỗ cậu ta. Win bắt lấy tay Sound, kéo cậu ta đứng lên và bao lấy cậu ta bằng một cái ôm.

   "Cảm ơn mày." Win thốt lên và rời ánh mắt ra nhìn người bạn trai của mình. "Tao cũng dành cho mày những lời như thế, từng lời hát.'
Sound gật đầu và lau đi nước mắt của Win khi cậu xoa tóc Sound.

  "Và vai của tao luôn là chỗ cho mày tựa vào mà khóc." Win thì thầm.

   Cậu đến gần hôn đi những giọt nước mắt còn đọng lại trên má của Sound và liếm môi,"Mặn."

   Sound cười khì.

   "Mày mong đợi cái gì, huh?" Cậu ta đẩy nhẹ Win và cả hai lại ôm lấy nhau.

—————
   Cả hai tỉnh giấc khi báo thức từ điện thoại của Sound vang lên. Cậu ta vươn người qua Win để lấy điện thoại để tắt chuông rồi nằm trở lại. Bạn trai cậu ta tỉnh dậy và lấy tay xoa mắt. Win trông rất đáng yêu khi làm thế. Khi không có sự phiền hà trên gương mặt, chỉ có sự thư giãn, chỉ đơn giản là gương mặt của Win.

   Sound hôn một cái nhẹ trên môi cậu trai kia. Cậu ta vẫn khá buồn ngủ nên ngả người xuống gối trở lại và nhìn bạn trai của mình.

   Win cười , kéo cổ Sound lại gần lần nữa và hôn cậu ta. Cả hai đang rất gần nhau và với tính huống thuận lợi như vậy thì không khí trở nên ám muội hơn.

   Sự căng thẳng giữa cả hai đã tăng lên ngay cả trước chuyến đi đến bãi biển và họ đã không có cơ hội để giải tỏa. Nụ hôn cuối cùng của họ diễn ra vài phút trước khi lên sân khấu trong đêm chung kết Hot Wave. Sau những gì đã xảy ra, cả hai không gặp nhau ngoài trường học và tâm trạng của tất cả đều không tốt, không có giây phút nào giữa các tiết học mà Sound và Win có thể gần gũi nhau về mặt cảm xúc và thể xác như thế này. Nó vẫn còn ở những cái ôm họ chia sẻ ngày hôm qua.

   Bây giờ họ đã bỏ lại những ngượng ngùng ngày hôm trước, sự căng thẳng đã tích tụ trong những tháng qua xuất hiện rõ rệt. Sound luồn tay vào tóc Win và giật mạnh. Win rên rỉ và hôn sâu hơn. Hơi thở của cậu ngày càng nhanh hơn, cũng như chuyển động của môi và tay cậu trên người Sound.

   "Chậm đã nào." Sound nói và dùng tay đẩy nhẹ trên ngực Win để cho cả hai vài không gian. "Thì..." Win cười và cho Sound cái nhếch mày.

   "...Tao vẫn có thể tiếp tục, nhưng chậm hơn?"

   "Ý tao không phải thế.", không để Sound tiếp tục, Win tiếp tục đắm chìm vào cái hôn chậm rãi nhưng sâu thẩm cậu trao cho Sound. Cậu nâng niu mặt Sound và Sound như bị kéo vào nụ hôn nữa. Cậu ta vòng tay qua eo của Win ra sau lưng cậu rồi túm lấy ga giường. Win mở khuôn miệng rời đi rồi lại đắm chìm vào môi của Sound, và...

   Báo thức lại vang lên.

   Win rên khẽ và thả đầu trở lại gối nằm. Sound không thể kìm nén tiếng cười. Cậu ta lắc đầu trước sự thất vọng rõ ràng của cậu bạn trai và một lần nữa vươn tay qua cơ thể Win để lấy điện thoại và tắt báo thức.

  "Đó là một cách để ở trên tao đó." Win nói với biểu cảm khiêu khích.

   Sound cười khì rồi cho Win một cái hôn nhẹ trước khi leo qua người cậu để xuống giường. Win vươn tay để ôm lấy eo của Sound khi cậu ta chuẩn bị rời giường, nhưng Sound thuận lợi né được và để lại Win chơi vơi ở đó. Win bĩu môi và Sound đưa tay ra để người bạn trai mình nắm lấy để rời giường chuẩn bị đến trường.

—————
   Win nghe theo lời khuyên của Sound và ngừng việc đổ lỗi cho bản thân. Ờ thì, ít nhất cậu vẫn cố. Cậu đã nghĩ việc đó rất khó vì nếu không phải bản thân thì cậu biết đổ lỗi cho ai?

   Câu hỏi nhanh chóng được trả lời ngay khi Chinzillas gặp nhau tại lớp khoa học và thấy cái chân bị thương của Por. Việc buộc tội lẫn nhau dễ dàng hơn là đắm chìm trong lỗi lầm, nỗi buồn và sự thất vọng của chính mình.

   Ban đầu Por muốn đi đến ngôi đền vào ngày hôm sau, nhưng bây giờ mọi người đã đi cùng, họ đã quyết định đi vào tuần tới vào ngày trước vũ hội. Điều này khiến họ có chưa đầy một tuần để tập hợp lại và luyện tập đủ để mang đến cho khán giả một màn trình diễn hay.

   Chinzillas trở lại phòng câu lạc bộ của họ vào buổi chiều hôm đó và bắt đầu làm việc. Sau sự bùng nổ của Gun và Win ngày hôm trước, không khí nhẹ nhàng hơn một chút và ban nhạc đã có thể trở lại biểu diễn. Gun vẫn còn hơi run, nhưng cậu đã có thể hát.

   Tuy nhiên, Win vẫn còn quá nhiều thứ trong đầu và suy nghĩ về tất cả những sai lầm mà cậu nhận thấy trong màn trình diễn Hot Wave của họ. Cậu đã dành cả đêm để nghiên cứu về cách sắp xếp ban nhạc và khi tuần trôi qua, cậu bắt đầu lên tiếng về một vài ý tưởng. Gun để họ thử những thay đổi đó và một số đã gây được ấn tượng với trưởng nhóm trước. Khi Win nhận thấy và cảm thấy ý tưởng của mình được đánh giá cao, cậu thậm chí còn nghĩ ra nhiều hơn để cải thiện hiệu suất của buổi trình diễn.

—————
   Mọi thứ đều bùng nổ khi trên đường đến đền thờ. Phát gắt gỏng với Win vì sự sắp xếp lại mà cậu đã thực hiện và nó lan rộng như một ngọn lửa dữ dội khi tất cả họ chỉ ra những sai lầm và thiếu kỹ năng của nhau.

   Có nhiều ranh giới vượt qua trong cuộc chiến đó, và một trong số đó là với bạn trai của Win. Hai người đã có trận cãi nhau lớn nhất từ trước đến giờ.

   Tâm trí cậu nhanh chóng trở lại với cơ thể khi Gun hét lên yêu cầu họ dừng lại. Win nhìn bạn trai mình với vẻ sợ hãi tột độ về những gì cậu ta vừa làm.

   Khuôn mặt của Sound méo mó với những sự tức giận đối với những người khác, nhưng Win biết đó là nỗi đau, sự sợ hãi và nỗi buồn trên khuôn mặt của người kia.

   Gun tiếp tục nói và Win được kéo ra khỏi sự hối hận. Có quá nhiều thứ đang làm phiền Win, tất cả mọi thứ. Mất đi Hot Wave có nghĩa là rất nhiều thứ, bao gồm cả cuộc sống giữa việc sửa xe và dầu máy. Win đã không ngừng đổ lỗi cho bản thân về tất cả những điều này và nó đã làm tổn thương rất nhiều. Đổ lỗi cho người khác sẽ giải phóng nỗi đau này. Nhưng trong thực tế nó còn gây ra nhiều hơn thế. Win luôn là người bảo vệ Chinzilla và thủ lĩnh băng của họ. Điều này đã thay đổi ngày hôm nay.
Khi họ đang xin lỗi nhau khi mọi chuyện đổ ập xuống đầu Win. Cậu biết rằng người mà cậu phải xin lỗi nhiều nhất trong nhóm vào thời điểm đó là Gun. Trước đó, cậu đã xin lỗi Sound, và sau đó cậu đã hứa với Sound rằng sẽ nói về nó sau. Sound, người đang đứng đằng sau Gun, nhìn cậu xác nhận và gật đầu với cậu gần như không để ý.

   Nước mắt của Win bắt đầu lăn dài khi cậu xin lỗi Gun và sau đó những người Chinzillas quấn lấy nhau trong một cái ôm tập thể. Sound nhanh chóng bỏ tay khỏi vai Tinn để lau nước mắt trên mặt bạn trai trước khi họ lại tách ra.

—————
   Gun và Tinn đi lấy nước trong khi những người khác đợi trên vách đá sân ga. Tâm trạng trở nên nhẹ nhàng hơn và những người khác bắt đầu đùa giỡn với nhau một chút. Sound và Win đang ngồi cạnh nhau trong im lặng chỉ để ngắm nhìn khung cảnh. Đôi khi họ tham gia vào các cuộc trò chuyện và trò đùa của bạn bè, nhưng tại thời điểm này họ vẫn rất khát và kiệt sức vì cuộc chiến của họ. Trong khi bạn bè của họ có mặt, Sound chỉ đá chân vào chân Win để an ủi cậu. Bây giờ thế là đủ, nhưng nó đi kèm với một lời hứa hẹn nhiều hơn nữa, ngay khi họ có một khoảnh khắc riêng tư.

   Những người khác mang nước đến cho mọi người và chẳng bao lâu tất cả họ đều trở nên thoải mái hơn. Khung cảnh và gió rất đẹp ở vách đá nhưng mặt trời vẫn chói chang, vì vậy những người khác quay trở lại chỗ cầu thang và nấp dưới gốc cây. Gun đứng dậy cùng những người khác và nhìn Sound và Win. Sound bắt gặp câu hỏi mà trưởng ban nhạc hẳn đã có trong đầu và nói với Gun rằng họ sẽ ở đó một thời gian nữa và họ sẽ tham gia cùng cả bọn sau. Gun gật đầu ra vẻ hiểu biết và khích lệ cậu ta rồi rời đi nhường chỗ cho họ, đi theo những người khác vào bóng râm.

   Điều này khiến cả hai người họ ngồi một mình và nhìn ra quang cảnh. Ngay khi Sound nhìn thấy những người khác đã khuất dạng, cậu ta nắm lấy tay Win và đan các ngón tay của họ vào nhau. Win nhìn cậu ta một lúc rồi tựa vai và đầu vào bạn trai mình. Họ im lặng một lúc, nhưng sau đó Sound bắt đầu ngân nga 'On my shoulder' trong khi họ xoa ngón tay cái lên tay nhau để mang lại cho nhau sự thoải mái cần thiết sau trận cãi nhau.

   "Win, tao xin lỗi."

   Cậu trai còn lại lắc đầu khi vẫn tựa lên vai Win.

   "Không tao xin lỗi. Tao không nên trút giận lên mày."

   Sound siết chặt bàn tay người kia hơn nữa, "Tao không nên gây lộn với mày", cậu ta thở dài và tiếp tục nói, "Thật kì lạ...khi mà hai chúng ta cứ trút giận lên nhau như vậy lần nữa."

   "Đúng vậy." Win gật đầu và cọ má vào vai người kia, "Với tao như thế nào, tính khí tao như vậy, tao đoán là chúng ta sẽ không bao giờ là không cãi nhau."

   Sound quay đầu sang nhìn Win.

  "Tao thực sự thành thật khi tao nói tao có thể chịu hết mọi thứ thuộc về mày. Mày là mày và tao yêu mọi thứ về mày. Tao không chỉ rơi vào lưới tình với một chàng trai sạch sẽ và đẹp trai từ trận đấu rap, mà còn là người đã kiên nhẫn hướng dẫn tao chơi cầu lông, tên nhóc đáng yêu đã ôm lưng tao khi trời mưa để tao không bị ướt, và tên đã quan tâm lẫn lo lắng cho tao cũng như đã nói sẽ trở thành 'tay' của tao và chăm sóc tao.

   Mắt Sound bắt đầu long lanh nước khi cậu ta tiếp tục nói.

   "Tao cũng yêu cái tên đã tấn công tao trong nhà vệ sinh chỉ để hỏi tao tham gia ban nhạc. Tao yêu cái tên đã nói tao tự phụ như nào. Tao yêu cái tên mặc sai áo và phá hỏng kế hoạch quay MV của tao. Tao yêu cái tên luôn gọi tao là đồ ngu và bắt nạt tao. Tao yêu cái tên lúc nào cũng đứng gần tao khi cãi nhau. Tao yêu cái tên khiến tao muốn hét lên tao ghét nó cũng như yêu nó cùng lúc. Tao yêu Sao Hỏa. và tao cũng yêu cái tên luôn nhìn tao với nhiều xúc cảm được phơi bày trước mắt tao."

   Sound quay sang nhìn vào nơi hai bàn tay đang nắm chặt. Win quay người và đưa bàn tay còn lại lên mặt bạn trai cậu và lau đi nước mắt còn đọng trên đó. Một cái khịt mũi từ Sound và cậu ta nhắm mắt trước khi thốt lên, "Tao là tao và tao mong mày tha thứ cho tao khi tao trút giận lên mày."

   Win nâng mặt Sound lên để tầm mắt hai người chạm nhau khi cậu trai kia mở mắt. Win thở dài và cười với đôi mắt cũng rơi lệ.

   "Tất nhiên rồi. Và bên cạnh đó, đừng lo, tao cũng đã hấp thụ hết mọi thứ thuộc về mày, Sound. Một người đáng yêu nhưng cũng không kém phần tự phụ."

   Sound bật cười.

   "Chúng ta có nhiều thứ để bù đắp cho nhau quá nhỉ?"

   Win gật đầu, "Tao sẵn sàng rồi." và hôn Sound.

   Sound xoay nửa người trên rồi vòng tay qua cổ Win khi cả hai đang trao nhau những nụ hôn với vết nước mắt còn đọng lại. Họ rời môi đối phương và tựa trán vào nhau.

   "Chúng ta có thể nói chuyện này nghiêm túc vào lần khác, nhưng một điều mà mày đã nói rằng tao..." Sound thở ra một hơi run rẩy, "Tao nói điều này là bởi tao không muốn nó lởn vởn giữa hai ta hay là nằm mãi trong tâm trí tao. Điều mà mày nói tao...rằng tao sẽ không thể thành một nghệ sĩ đẳng cấp thế giới khi lẽ ra có những kỹ năng tuyệt vời đó."

   Win gặt đầu và ra hiệu cậu ta tiếp tục.

   Sound liếm môi và né tránh ánh mắt người kia.

   "Ừ thì đúng tao có vài kỹ năng và thành công với những gì tao đang làm...Tao luôn cảm thấy điều đó là chưa đủ. Kiểu tao chưa đủ."

   "Tao xin lỗi Sound", Win kéo cậu ta vào cái ôm, "Tao rất xin lỗi", cậu lặp đi lặp lại vào cổ Sound và cả hai cứ ôm lấy nhau lâu hơn, trước khi Gun cẩn thận tiếp cận họ để nói cả bọn chuẩn bị đi lên đền thờ rồi.

—————
   Vài giờ sau đó, cả bọn ra bãi biển với quần áo mới trên người và tận hưởng bữa BBQ trước mặt. Đàn anh Yak có thể điên khùng, nhưng cũng nhờ anh ấy mới kéo cả bọn lại gần nhau hơn. Suốt bữa ăn, Win cứ nhìn về phía Por và Tiw đẻ có thể nhìn ra được chuyện gì đang xảy ra giữa hai người. Sound nhận thấy sự tò mò của cậu và ghé qua tai Win thì thầm, "Tao nghĩ là không lâu nữa là sẽ có ba cặp đôi Chinzillas đấy."

   "Ba???" Win lớn giọng khiến cả bọn quay lại nhìn cả hai với sự tò mò.

   "Ờ đúng tao có ba cái guitar, thì sao chứ?" Sound trả lời và đá chân Win. Khi mọi người quay lại với bữa ăn của mình, Sound lấy điện thoại ra và nhắn cho Win.

   S: Tao với mày là cặp đôi thứ 2.

   S: Có vẻ như Tiw đang theo đuổi Por.

   W: Oh.

   W: Khoan đã, thế cặp đôi thứ 1 là ai?

   Win nhìn lên và đánh mắt quanh bàn cho tới khi cậu bắt gặp cảnh Tinn đang gặp thịt cho vào dĩa của Gun và mỉm cười ngọt ngào.

   W: OH.

   S: Yup.

   S: Tao cũng bất ngờ lắm.

   W: Tao cần phải suy nghĩ một tí.

   S: Tự nhiên đi.

   W: Nhưng mà buồn cười thiệt.

   S: Cái gì cơ?

   W: Thử tưởng tượng cảnh chúng ta nói với mọi người là hai ta đang hẹn hò và tụi nó sẽ phản ứng thế nào sau khi nhiều lần chứng kiến chúng ta cãi nhau.

   S: 💀

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top