Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Don't be good to me( end)


Thời gian trôi dần, đã hơn nửa năm, cả anh và cô đều như thế. Nhưng Ji Hyo khong muốn thế , cô đang ở ngoài đường nên quyết định lấy điện thoại di động ra gọi cho Jong Kook. Tiếng nhạc bài "Don't be good to me" lại phát ra một lần lại một lần nữa, đến mức não cô đã thu vào đầy như CD rồi, không nghe máy thì nhắn tin vậy. Jong Kook lại không nhận. Không sao, tiếp tục nhắn. Ji Hyo cắn răng tiếp tục nhấn nhấn. Nhấn a nhấn a, nhấn đến mức điện thoại hết pin luôn. Cái điện thoại chết tiệt, còn nói cái gì có thể hoạt động suốt một ngàn giờ, cái đầu của ngươi thì có a! Cô nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà bây giờ phải làm sao đây. Nơi đây gần công ty hơn và cô có thể dùng cục sạc trong công ty. Vì thế cô liền hướng về phía công ty chạy tới. Đêm nay số người ở ngoài đường cũng thật đông đi, mặc kệ tâm lý hay là sinh lý, cô thầm nghĩ muốn hét lớn với đám người ngoài đường, các người nhanh lên đi, yêu một người hóa ra có thể giảm béo nha! Trong tất cả những người Ji Hyo lướt qua, không có người nào mà cô muốn gặp. Hàn quốc mấy triệu dân, giờ phút này trong mắt cô chỉ có mỗi anh- Kim Jong Kook . Sau đó, dường như là có phép màu, người đó đang xuất hiện ở trước mặt cô. Anh chỉ mặt áo sơ mi, cà-vạt xiêu vẹo, một bên áo còn xốc ra ngoài quần, quả thực giống như đang thay đồ một nửa lại bỏ chạy ra ngoài. Jong Kook nhìn thấy Ji Hyo liền vọt tới trước mặt cô, vừa cố thở vừa cố mở miệng "Em... Khụ khụ khụ."

Hít vào không khí lạnh khiến cho anh ho khan liên tục. Ji Hyo nhanh chóng đi qua giúp anh vỗ vỗ lưng "Oppa.?"

"Em... Khụ, em sao lại tắt điện thoại?"

Cô không biết rằng khi anh đọc cả dãy tin nhắn của cô mà tim đập thình thịch, khi tới giới hạn chịu đựng rồi, anh quyết định buông tha chính mình, anh quyết định đánh liều một phen nữa, YÊU CÔ. Nhưng khi anh gọi lại thì cô không tra lời mà điện thoại thì lại ò í e. Lòng anh bức dứt không yên nên chạy đến nhà cô, ảng thời gian anh đi cô đã như thế nào, đã đau khổ khi phát hiện ra mình làm tổn thương anh- người cô yêu nhất như thế nào thì anh như người điên chạy khắp thành phố, cuối cùng cũng tìm thấy cô.

"Đúng vậy a, điện thoại em hết pin rồi." Cô ngừng tay, sau đó lập tức hiểu rõ vấn đề.

"Oppa, làm sao anh biết em tắt điện thoại? Anh đã gọi lại đúng không?!" Đó căn bản không phải là câu hỏi mà là cô đang xác định. Anh nhất định là đã quyết tâm không nghe điện thoại, chắc là đang thay quần áo được một nửa thì phát hiện tiếng chuông ngừng, phát hiện tắt máy, lo lắng muốn chết liền lao đi. Nụ cười trên mặt cô rốt cuộc kìm lại không được, cô cười đến thật đắc ý. Cô như thế nào có thể nghi ngờ anh hết yêu cô? Người này căn bản không có khả năng ghét cô nha. Jong Kook cuối cùng cũng đã bình ồn lại, nhìn người con gái hiện tại không ra gì vẫn rất thong dong kia. Anh giả vờ tiếp tục lạnh lung

"Không có việc gì là tốt rồi." Anh nói xong liền quay đầu bước đi.

"Anh chờ một chút." Ji Hyo gắt gao ôm lấy cánh tay anh, lần này bất kể như thế nào nhất quyết không buông ra.

"Còn có chuyện gì?" anh đứng lại.

"Anh đứng yên nghe em nói, nếu anh tùy tiện rời khỏi đây em nhất định sẽ làm ma nguyền rủa anh." Nói ra lời uy hiếp ngu ngốc khó đỡ, cô hít sâu vài hơi, ổn định tâm tình, tận lực yêu cầu bản thân mình phải nói ra từng chữ. Cô nhìn thẳng vào mắt anh

"Trên thế gian này em yêu anh nhất."

"Em nói nhầm người rồi." Anh cố ý trêu cô.

"Em không có. Những lời này là của Song Ji Hyo nói với Kim Jong Kook , trên thế gian này người mà Song Ji Hyo yêu nhất là Kim Jong Kook , không phải người nào khác! Lúc này đây em rất rõ ràng, trên thế gian này em yêu anh nhất.... Không phải là giống như tình thương của em gái dành cho anh trai, cũng không phải tình bạn thân, mà là tình yêu dành cho người yêu....."

Từ cuối cùng chưa kịp nói hết bởi vì cô đã bị anh ôm lấy. Anh giống như dùng toàn bộ khí lực ôm cô, ôm đến xương cốt của cô cũng thấy đau nhưng cô lại không than một tiếng.

"Anh phải ôm em, đem em ôm thật chặt, khiến em tiến vào trong máu thịt của anh, từ nay về sau đều trở thành một phần của anh.

"Anh yêu em." Jong Kook tiếp lời nói.

"Vâng, em biết, em biết." Ji Hyo ở trong lòng ngực của anh gật đầu cùng tiếng khóc khút khít

"Anh muốn hôn em."

Ji Hyo lay động thân thể để anh buông cô ra, sau đó hai bàn tay áp lên mặt của anh và nói

"Thời điểm này anh nên trực tiếp dùng hành động chứng tỏ luôn đi á, không cần phải xin phép."

Sau đó Jong Kook liền cúi đầu, môi áp lấy môi cô, nhẹ nhàng nói một câu

"Có người nhìn."

Ji Hyo cũng không dời đi đôi môi mà thủ thỉ: "Nhìn đi, ngày mai nhất định sẽ bị đau mắt hột."

Hai đôi môi dính lấy nhau nói chuyện gây ra ma sát làm cho tâm tình ngứa ngáy, hiện tại là thời điểm để yêu đương, ai rãnh đi quản nhiều như vậy. Cứ tận tình mà hôn đi.

END

P/s: Món quà tặng bạn SpartAce 1006

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top