Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyện xảy ra quá đột ngột, nửa tiếng sau, điện thoại Tiêu Chiến lại bị oanh tạc lần nữa, tiếng kêu leng keng leng keng vang lên không ngừng.

Vì đang Trực tiếp, cậu không rep từng cái một được, dứt khoát dùng tự động trả lời, định đến giờ cơm tối rồi lấy ra nói sau.

Ai ngờ vì cậu trả lời chậm chạp, đến lúc cơm tối, nội dung nhóm chat đã tăng lên —

Đoàn Đoàn: Hậu đài tiểu Ngôn thật trâu bò, nếu tôi gả cho cậu ấy, có khi nào sau này tôi có thể nhảy ra càn quét toàn bộ antifan Trực tiếp?

Lộ Lộ: Bà dạt qua một bên đi. Tôi là bạn gái cũ Chuối Tiêu, tình tiết kịch làm mất mặt này lấy tôi ra dễ sử dụng hơn.

Dương Dương: Vậy mấy cô nhìn tôi thử có hi vọng không?

Tiêu Chiến xem lịch sử trò chuyện xong, không biết phải làm sao, lại không nhịn được cười.

Tiêu Chiến: Các chị đừng nghĩ nhiều, em không có hậu đài.

Đoàn Đoàn: Chuyện đã đến mức này, dù em nói có hay không, đã không quan trọng nữa rồi.

Lộ Lộ: Chúng ta hiểu.

Tiêu Chiến: Thật sự không có...là họ đi tìm viewer kia, mới tin là em không dùng tài khoản phụ spam độ hot.

Đoàn Đoàn: Nền tảng đâu có rảnh vậy, sẽ không vô duyên vô cớ đi quấy rầy viewer, tóm lại, là em rất lợi hại.

Tiêu Chiến một miệng khó biện lại, di chuột xuống, phát hiện có hơn mười lời mời xin kết bạn, tất cả là streamer thông qua nhóm chat kia xin kết bạn.


"Ba Ba Diên Diên: Gánh viewer chứ?"

Đáy lòng Tiêu Chiến hoảng lên, mau chóng trả lời: "Gánh—ngài chơi chứ?"

"Ba Ba Diên Diên: Tôi log acc."

Lập tức trong khu bình luận đầy tiếng la hét tôi cũng muốn được gánh, Tiêu Chiến nói: "Lần sau lại gánh viewer."

Chuyện trên weibo hôm nay lớn như vậy, cậu sợ viewer tới lại nói mấy lời không nên nói, cậu không am hiểu hòa giải nên đơn giản từ chối.

"Chán, giờ không tiền là không thể chơi cùng nữ streamer, tui vẫn còn nhớ streamer mới nổi hồi đó, bình dĩ gần gũi, hòa ái dễ gần."

"Dù sao thì tiểu Ngôn cũng phải dựa vào ông chủ mới có thể kiếm tiền, hụ hụ nói quá đúng, tui cũng muốn biến ra tiền."

"Không có..."

Fans bán than, Tiêu Chiến hoàn toàn không chống đỡ được. Hoảng loạn chốc lát, đưa ra quyết định, "Tuần sau được không? Cả ngày thứ hai tôi sẽ gánh viewer."

Viewer đạt được mong muốn, tất cả bình luận đều là lời hoan hô.

Bọn họ điên cuồng spam bày tỏ, không phát hiện streamer mở danh sách bạn bè, hết sức quen thuộc mời một người bạn tốt.

Mãi đến khi nhân vật game mặc áo trắng quần đùi xuất hiện trong phòng, mọi người còn chưa hồi thần.

Trên đỉnh đầu nhân vật game, hiện một dòng tên: Yii11c.

Vừa vào, mic bên cạnh tên anh sáng lên.

"Nghe thấy chứ?"

Tiêu Chiến nói:"Nghe thấy...chúng ta ghép Squad?"

"Ừm."

Các viewer há mồm giây lát, rốt cục có người hoànhồn – –

"Ba Ba Diên Diên là 1???"

Tiêu Chiến đang định xem nhẹ bỏ qua.

"Là tôi." 60s chờ ở quảng trường rèn luyện, Vương Nhất Bác nhìn bình luận, nói, "Tôi nhớ ra cậu."

Lần trước là ID này nói anh bị vấy bẩn.

"......!!!"

"A a a a! Tui muốn ngất – – ý đây là ngài mở tài khoản phụ spam quà, đẩy tài khoản chính kia xuống?! Tại sao vậy? Lạc thú của người có tiền sao??"

"Hơn nữa tên tài khoản phụ này...đột nhiên mình fan một đôi cp rất không...nói ra Trực tiếp tiểu Ngôn sẽ bị khóa mất..."

"Vậy cô đừng nói nữa." Vương Nhất Bác nói, "Bị khóa, liền tìm cô tính sổ."

Tiêu Chiến: "..."


Lúc này, đồng đội số 1 đột nhiên mở mic, hỏi:"Alo có ai không?"

Số 2: "Có, chúng ta nhảy ở đâu?"

Số 1: "Sân bay, clear hết."

Số 2: "OK!"

Hai người này nói dăm ba câu xong chấm tiêu chọn chỗ.

Tiêu Chiến dùng mic trong game: "Ngài nhảy nhà C với tôi đi, nhảy nhà số 2, chúng ta đi cùng nhau."

"Được."

Hai người nhảy vào nhà số 2, Tiêu Chiến nhặt được một khẩu UZI, nạp đạn chuyên tâm nghe tiếng bước chân.

Vương Nhất Bác đi được hai bước, nhận ra có gì đó không đúng.

Trên màn hình bên trái của anh có một dấu tiêu màu cam, trên đó còn mang theo hai dấu chấm than, lúc đầu anh còn chưa hiểu là cái gì, mãi đến khi anh ấn F mở cửa, ba giây sau cửa mới mở ra được, anh mới hiểu ra, đường truyền mạng của anh kém.

Vốn muốn nói một tiếng với streamer, lại nghe thấy bên ngoài truyền tới tiếng súng, ngay sau đó, phía trên bên phải hiện thông báo kích sát.

"Chết một, trong phòng còn người." Tiêu Chiến máu chóng loot xác nạp đạn, "Tôi loot được mấy bịch máu, ngài tìm chỗ núp...tôi clear xong sẽ đưa cho ngài."

Vương Nhất Bác nhướn mày, nói nhẹ nhàng: "Vậy tôi ở trong phòng này chờ cậu."

"?"

"Mầy ngày không gặp, ông chủ 1 nằm ăn gà càng ngày càng thuần thục rồi..."

Tiêu Chiến đáp "ok" một tiếng, đang định lên lầu hai tìm người, kết quả là vừa ra khỏi phòng, ở hành lang lầu một thì cậu còn thuận lợi ấn nhảy lên một cái.

Ngay trong giây lát cậu nhảy lên đó, bên tai vang lên một tiếng súng trầm nặng, theo sát là cậu ôm bụng quỳ bò.

[Lqy777 sử dụng M24 headshot bạn.]

Vương Nhất Bác lúc này đứng dậy: "Tôi đến cứu cậu."

"Đừng." Tiêu Chiến cau mày, nhìn ID này rất quen mắt — ID này vừa cầm UMP9 điên cuồng headshot spam thông báo kích sát. "Đừng cứu, khả năng người này hack, ngài núp đi, chờ đồng đội đến đón ngài."

Vương Nhất Bác: "Không sao, cậu chờ tôi."

Nói xong, anh mở vửa chuẩn bị chạy đi cứu, nào ngờ lại nghe thấy một tiếng súng vang lên...

[Lqy777 sử dụng M24 tiêu diệt Yanxyan.]

"Đúng là hack." Tiêu Chiến nói, "Ngài chạy mau, nhảy từ cửa sổ phía sau – -"

Vừa dứt lời, người trước mặt đột nhiên ngồi xuống, theo sát là là một loạt âm thanh nhặt đồ.

Vương Nhất Bác cười nhẹ: "Không vội...tôi loot cậu trước đã."2

"..."

"?"

Tiêu Chiến choáng váng vài giây, lỗ tai nhỏ nhất thời đỏ lên, nói chuyện còn lắp bắp: "Ngài, ngài loot...trong xác có nhiều đồ, loot hết thuốc máu đi."

Vương Nhất Bác loot xong, người đã trúng một viên, mất hơn nửa cây máu.

Anh không chần chừ nữa, xoay người nhảy cửa sổ, bên tai lập tức vang lên tiếng xe, là đồng đội lái xe lại đây.

"Mẹ, số 3 mau chạy tới chỗ bọn tôi, chúng ta chuồn." Số 1 nói,"777 này hack rồi, 2, 4 đều bị nó cạo đầu, bạn..."

Còn chưa nói hết câu, đột nhiên truyền tới tiếng kim loại va chạm nhau.

Người đang chạy tới không biết bị làm sao, không dừng xe mà cứ lái thẳng đầu xe tới.

[MXMBLX11 lái xe đâm Yii11c bị thương.]

[Đồng đội ngộ thương.]

Tiêu Chiến: "..."

Số 1 cũng bối rối, mãi mới nhảy khỏi xe, ngồi xuống cứu anh, tiện tay ném ra một bịch máu.

"Xin lỗi nha, người anh em này làm vậy là sao? Trò trẻ con chạm sứ à?"*

"Ha ha ha đây thật sự là • chạm sứ."

"Chú cảnh sát chính là tên này!"

* 碰瓷 (HV: bính từ; 碰 bính: đụng, va phải; 瓷 từ: sứ), nguyên là thuật ngữ của dân buôn đồ cổ, chỉ việc những kẻ gian thương hay để những món đồ sứ dễ vỡ ở chỗ dễ thấy, dễ bị va chạm, hễ có ai sơ ý làm vỡ là nhảy ra bắt đền. Ngày nay, từ này dùng để chỉ những thành phần hay dàn cảnh tai nạn, thích nhảy ra trước đầu xe ở đường lớn giả bộ bị ô tô va phải hòng moi tiền bồi thường từ chủ xe. Nghe nói bây giở ở các thành phố lớn có hẳn một biệt đội "hàng cố-ý-dễ-vỡ" chuyên nghiệp luôn đó. (Nguồn mình coppy từ truyện Phong miêu chứng do bạn Puny edit.

Vương Nhất Bác đứng tại chỗ, nhặt máu lên bơm, bơm đầy cây máu xong không nói tiếng nào lên xe.

Hai người lái xe đến khu vắng, trên đường đi, số 1 nói: "Bạn nè chúng ta chia nhau ra loot, loot xong tôi quay lại đón bạn."

Xem đến đây, Tiêu Chiến đứng dậy: "Tôi đi wc."

Khi trở về, cậu xem chiến nhìn nhân vật game chạy tới một căn nhà lớn.

Ngồi xuống, nhìn kỹ, mau chóng gọi anh lại: "1, chờ chút...cửa nhà này bị người mở rồi."

Vương Nhất Bác dừng bước, bật ngắm lên xem, quả nhiên mấy cửa nhà đó bị mở hết.

"Ừm." Anh xoay người, "Tôi chuyển sang nơi khác."

"Đừng, ngài qua đó là ra khỏi bo rồi. Ngài chạy về phía trước, tiện đường loot qua mấy nhà chưa bị mở cửa, nhớ để ý xem có người không."

"Được."

Vương Nhất Bác xách súng, cẩn thận từng li từng tí một bước vào nhà, sợ bị bắn lén, tập trung toàn bộ sự chú vào game, lục xoát gần nửa phút.

Lúc tới phòng nào đó, anh nhìn về phía cửa sổ, đột nhiên dừng lại.

Tiêu Chiến nghe thấy anh "hừ" khẽ một tiếng, sau đó xoay người, chạy thẳng ra khỏi nhà.

Tiêu Chiến bất ngờ, hỏi anh: "Sao vậy?"

Vương Nhất Bác mím môi: "...Nhà này bị loot rồi."

"Tôi biết, nhưng tên đó loot chưa sạch..."

"Bị tôi loot."

"?"

"Vừa nãy lúc tôi xuống xe." Vương Nhất Bác nói, "...Không biết làm sao, nhìn bản đồ cứ chạy, lại bị kéo trở về."

Tiêu Chiến nghe ra ý anh nói, thử an ủi: "Khu vắng cách nhau xa thế, có phải ngài nhận lầm?"

Không ngờ an ủi này làm giọng điệu người nọ càng nghiêm nghị hơn: "Trên đường này tôi có vất x3 ra."

"..."

"Ha ha ha ha ha cmn cười muốn ná thở, tôi tận mắt thấy anh ta đi một vòng bản đồ, sau đó lại chạy về nơi hày ha ha ha!!"

"Trở về nơi ban đầu, ngơ ngác mà đứng trước cửa sổ."

"Những năm loot khu vắng, những năm ném mất ống ngắm, rất muốn nói cho bạn – nói cho bạn biết đã tới nơi này."

Tiêu Chiến nhịn cười tới muốn điên rồi.

Khu bình luận đều là ma quỷ sao?

Sau mười phút, đoàn loot khu vắng bị vị 777 kết liễu, sau khi game kết thúc, Vương Nhất Bác dùng giọng tỏ vẻ không thích: "Mạng đêm nay rất lag, ping cao."

Tiêu Chiến "ừm" một tiếng:"Thấy rồi, không thì anh kiểm tra mạng lại xem?"

"Mạng của tôi không kém, là game có vấn đề." Vương Nhất Bác nói, "Đã bị văng, không chơi được."

Độ cong khóe miệng Tiêu Chiến thoáng cái hạ xuống.

Bọn họ mới chơi được một trận thôi!

Đang muốn nói gì đó giữ người, thì nghe 1 nói: "Hay là chúng ta đổi game khác?"

Tiêu Chiến sững sờ: "Được...Ngài muốn chơi game nào?"

Vương Nhất Bác liếc nhìn gói game download: "World of Warcraft, Liên Minh Anh Hùng, Lô Thạch Truyền Thuyết."

Tiêu Chiến hỏi: "Ngài chơi cái nào?"

"Nào cũng chưa chơi."

"..."

"Tôi có thể học."

Tiêu Chiến do dự mãi, nói: "Vậy chơi Liên minh được chứ? Có cái tài khoản mới chỉ có thể đánh với máy, ngài chờ chút, tôi cho ngài mượn tài khoản."

"Không cần." Vương Nhất Bác mau chóng tính tiền, "Max cấp là level 30? Tôi mua acc rồi."

"..."

Đây là hiệu suất đáng sợ gì...

Tiêu Chiến mở LOL, hỏi anh, "Tài khoản mua tên gì?"

Vương Nhất Bác nhìn, tên...Hoa hồng băng lãnh tự nở.

Anh hít sâu một hơi, hỏi: "Của cậu tên gì?"

"Lỗi tại tôi gà à."

Vương Nhất Bác mau chóng mua thẻ đổi tên, sau một lát anh nói: "Được rồi."

Vừa dứt lời, giao diện game Tiêu Chiến nhảy ra một tin xin kết bạn.

"Không phải lỗi tại bạn gửi tới lời mời kết bạn."

Tiêu Chiến cũng không nhìn kỹ đã ấn đồng ý, mãi đến khi người nọ vào phòng, tên hai người đứng song song với nhau...

Lỗi tại tôi gà à.

Không phải lỗi tại bạn.

"..."

Sợ tiếng mic làm lộ tâm trạng của cậu, cậu khẽ hít nhẹ một hơi.

"Các người làm gì vậy??"

"Cậu là streamer PUBG, không phải streamer LOL phải không?...LOL tôi cũng xem! Tiến lên nào!"

"Tôi cảm thấy ngay đêm nay, tập 5 [Tiểu streamer và ông chủ lớn] phải ra!"

Tập 5? Có nghĩa là đã ra tập 4 rồi?

Cậu còn tưởng gần đây cậu và 1 không chơi game cùng, thì chủ PO kia không có tư liệu sống để lên ý tưởng.

Đang định đánh đôi, một khung chat bắn ra.

Được được được ôm ôm nào:?


Được được được ôm ôm nào: Đánh đôi à, chơi cùng không?

1 là người mới, chẳng may ghép phải đồng đội muốn thắng rất dễ bị mắng, Tiêu Chiến đồng ý không chút nghĩ ngợi.

Rất nhanh sau đó, hai người được mời vào một phòng, một người khác trong phòng là "Tiểu tiên nữ muốn ôm một cái QAQ".

"Tiểu Diên, tôi thấy bài kia của Star TV rồi, ha ha ha ha vô cùng ngầu!" Lô Tu Hòa vừa thấy Tiêu Chiến vào, đã nhịn không được hú hét.

Tiêu Chiến: "Ngầu gì đâu, vào chứ?"

"Vào...chờ tí." Lô Tu Hòa thấy rõ ID đồng đội, nhất thời hồ hởi, "Lỗi không phải tại bạn có phải là..."

Tiêu Chiến thót tim, nhớ lại trước đây có tâm sự với Lô Tu Hòa ở phương diện nào đó. Biết cậu bạn hiểu lầm, thốt lên: "Không phải..."

"Là tôi." Vương Nhất Bác nói, "Sao?"

Lô Tu Hòa: "..."

Lô Tu Hòa: "Đây là ông chủ 1?!"


"Ừm." Vương Nhất Bác không hề hay biết, nghịch chuột ở giao diện chờ, "Dưới có hai cái để chọn, tôi nên chọn cái nào?"

Lô Tu Hòa câm miệng, cậu ta nhìn hai cái tên như tên cặp, còn tưởng là "đối tượng tình nghi yêu qua mạng" của Tiêu Chiến trước đây nhắc tới.

"Ngài chưa chơi bao giờ, chọn hỗ trợ cùng đỡ đòn là được." Tiêu Chiến nói.

Lô Tu Hòa hỏi: "Vậy chẳng khác nào tôi phải tách ra với cục cưng?"

Tiểu Tiên nữ muốn ôm một cái QAQ: Không sao, tôi có thể đi rừng, cậu chơi xạ kích?"

Tiểu Tiên nữ muốn ôm một cái QAQ: Vậy bọn tôi chơi ngoài rừng.

Lô Tu Hòa phát ra tiếng cười biến thái: "Được, cùng chơi ngoài rừng!"

"..." Tiêu Chiến nói, "Tôi đang Trực tiếp, đừng nói mấy câu thô tục được không?"

Lô Tu Hòa: "Được chứ."

Tiểu Tiên nữ muốn ôm một cái QAQ: Bạn anh là streamer?


"Đúng, ở Star TV." Lô Tu Hòa nói, "Đại thần streamer, rất là lợi hại – -đương nhiên vẫn thua anh một chút."

Tiêu Chiến không lên tiếng, chọn cho mình vị trí ADC, bị Lô Tu Hòa ảnh hưởng, hiện tại game LOL này ở trong mắt cậu đều là thồn cẩu lương.

Lô Tu Hòa lại mời một người bạn vào, nói là một vị khách quen tại quán net nhà cậu ta, người rất tốt, không mắng người. Vừa đủ đội hình năm người.

Tiến vào giao diện chọn tướng, Vương Nhất Bác nhìn một đống tướng trước mắt, hỏi: "Tôi chơi cái gì?"

Lô Tu Hòa hỏi: "Ông chủ 1 chơi bao giờ chưa? Vậy đây là tài khoản của ai?"

Vương Nhất Bác nói: "Chưa, vừa mua."

"Trong tài khoản mới chắc có tướng free với tướng giới hạn trong tuần chứ?" Tiêu Chiến nhìn danh sách tướng giới hạn, định chọn cho anh một tướng đơn giản dễ chơi.

Vương Nhất Bác nói: "Tôi có đủ tướng."3

"?"

"Mới vừa mua xong."

Tiêu Chiến câm nín.

Tướng mua bằng tiền rất quý, ngoại trừ muốn tướng chuyên tấn công cùng với người chơi không có tiền ra, thì rất ít người bỏ tiền mặt mua tướng.

Cậu rất tò mò: "Sao ngài biết chỗ mua thẻ đổi tên cùng tướng..."

"Đổi vé với tìm thẻ đổi tên." Vương Nhất Bác nói, "Với lại...hai chữ Thương thành ở ngay trên đầu game, rất dễ thấy."

Nếu trò này không có thẻ đổi tên, anh sẽ chạy đi mua tài khoản khác.

"Người giàu có năng lực trời sinh nhận biết về quy trình mua hàng nạp tiền. Trước đây tôi không tin câu nói này, giờ thì tin rồi."

" Vậy ngài chơi Sona nha? Sona ấy." Tiêu Chiến nói, "QWER, bốn skill này là đủ xài rồi, tương đối thích hợp cho người mới chơi."

"Ừm." Vương Nhất Bác không chút nghĩ ngợi, ở khung tìm kiếm đánh tên tướng này, ấn chọn.

Anh híp mắt nhìn, nhân vật game trước mắt mặc rất gợi cảm, bộ ngực phải lộ ra hơn nửa. Anh chọn mục trang phục, thấy bối cảnh bộ trang phục Pentakill gai góc chất lừ, trực tiếp click mua.

Vào game, Tiêu Chiến điều khiển Lucian chạy về khu vắng, ấn một tiêu trên bản đồ: "1, đến đây...lát đánh khu này xong, ngài đi với tôi, chúng ta đi đường dưới.

Vương Nhất Bác hỏi:"Chỉ hai chúng ta?"

"Ừm, bọn họ đi đường khác."

Vương Nhất Bác: "Được."

"Cưng ơi cưng cấp hai thì qua giúp anh nha." Lô Tu Hòa chơi Annie, "Anh làm nó choáng, cưng tới áp sát nha."

Tiểu Tiên nữ muốn ôm một cái: Ừ.3

Vừa nghĩ tới một đại lão gia tóc húi cua như Lô Tu Hòa cứ gọi cưng tới cưng lui, còn dùng giọng ưỡn ẹo, làm Tiêu Chiến cảm thấy rất là buồn cười.

Đồng đội khác trong team 5 cũng cười: "Tiểu Hòa, sao cậu dẹo quá vậy? Còn nhỏ tuổi làm gì không làm đi yêu qua mạng, cẩn thận tôi mách ông chủ."

Lô Tu Hòa hừ mạnh: "Cậu biết cái gì? Cuối năm nay tôi tới Tấn Thành tìm cục cưng đó, đến lúc đấy không còn là yêu qua mạng nữa rồi."

Yêu qua mạng?

Từ này rất mới mẻ, Vương Nhất Bác điều khiển gợi cảm 36D đi theo phía sau tiểu streamer, hỏi: "Cậu muốn tới Tấn Thành?"

"Đúng vậy, nghe nói chơi bên đấy rất vui, tôi còn chưa tới đấy bao giờ." Lô Tu Hòa nói xong lại ngập ngừng, hỏi: "Ông chủ 1, không phải ngài cũng ở Tấn Thành đó chứ?"

"Ừm."

"Thật khéo! Tiểu Diên, vậy cuối năm nay cậu theo tôi tới Tấn Thành luôn đi? Tôi đi tìm cục cưng, cậu đi tìm ông chủ 1, chúng ta có thể ở chung một phòng, tiết kiệm tiền."

Tiêu Chiến ngẩn ra, đúng lúc này quái rừng xuất hiện, cậu tiến đến ấn hai chiêu: "...Cậu đi tìm, liên quan gì tới tôi và 1?"

"Ông chủ 1 tặng cậu nhiều quà như vậy, cậu có thể tới đó mời người ta một bữa cơm để cảm ơn ngài ấy, tiện thể đi chơi Tấn Thành..." Nói tới đây, Lô Tu Hòa đột nhiên xoay chuyển câu chuyện, "À quên, tôi quên mất, cậu cũng sắp có đối tượng yêu qua mạng, đối tượng đó của cậu ở đâu?"

"Ai? Ai có người yêu qua mạng??"

"Wtf, ngày nào cũng xem tiểu Ngôn live, sao tui không biết cậu ấy yêu qua mạng?!"

"Yêu qua mạng với ai? nữ viewer?"

"Con trai ơi tuyệt đối không được yêu qua mạng!! Giọng lolita cùng giọng chị đại tất cả đều là giả!! Giả đó!! Chỉ có 1 để tâm xây độ hot cho cưng mới là thật a a a – -(hét vỡ giọng)"

Khu bình luận lập tức bay lên một đống dấu chấm hỏi.

Tiêu Chiến đau đầu nói: "Tôi không có...cậu đừng nói lung tung."

"Há, xin lỗi nha, tôi mau miệng quá tôi tự vả miệng nè." Lô Tu Hòa mau chóng sửa lời: "Ông không yêu qua mạng!"

"..." Tiêu Chiến lại đánh quái rừng mấy đợt, đang định xoay người muốn đi, chạy được một nửa lại phát hiện cầm nữ mặc váy đen không đi theo sau mình.

Quay góc nhìn ra đằng sau, phát hiện cầm nữ vẫn đứng nguyên tại chỗ, trước mặt quái rừng trụ A.

Tiểu tiên nữ như sợ anh bị quái rừng đánh chết, vẫn đứng chờ ở bên cạnh, nhưng vì HP quái rừng ít, nên bị cầm nữ đánh chết dễ dàng, mà buff của quái rừng cũng chuyển đến người cầm nữ.

Tiểu Tiên nữ muốn ôm một cái QAQ:?

"Xin lỗi." Tiêu Chiến vội nói, "Ngài ấy là người mới, chưa từng chơi."

Tiểu Tiên nữ muốn ôm một cái QAQ: Tôi chưa lên cấp 2, không có bùa đỏ không hút quái được.

Lô Tu Hòa: "Không sao, cưng xem bùa xanh có cơ hội không."

Vương Nhất Bác hồi thần, nhìn buff đỏ dưới chân mình, lúc này mới xoay người đi xuống đường dưới.

"1, lúc đầu game đều là quái rừng, bọn họ thăng cấp có buff mới có thể bắt người."

Vương Nhất Bác "ừm" một tiếng không nặng không nhẹ: "Cậu..."

Vừa nói ra chữ "cậu", thì không còn âm thanh nào nữa.

Tiêu Chiến: "Hả?"


Vương Nhất Bác nhìn giải thích skill, sau một lát mới nói: "...Không có gì."

Tướng cầm nữ này chơi rất vừa tay, anh chơi mười phút là có thể hiểu sơ sơ về skill tướng, nhưng hiểu rõ skill tướng không có nghĩa là sẽ sử dụng nó tốt. Hơn nữa cấp bậc của Lô Tu Hòa cùng bạn gái cậu ta đều cao, ghép đánh đôi đều là người bậc bạch kim kim cương, nên anh khó đánh theo.

Game đến phút thứ mười ba, bọn họ đã bị bên địch đường dưới giết hai lần.

Màn hình đen lần hai, Tiêu Chiến mím môi, mở cửa hàng mua trang bị.

Quá lâu rồi không chơi LOL, mang người mới quả thật hơi vất vả.

Lúc này, trên màn hình đột nhiên nhảy ra một dòng chat.

[Hỗ trợ đáng yêu nhất (all): Em gái cầm nữ có đây không? Em ADC quá gà, đi theo tôi chơi đi, tuyệt đối Carry cho cưng ~"

Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm vài giây, mới biết người nọ đang nói mình.

[Hỗ trợ đáng yêu nhất (all): Anh đã nghĩ kỹ tên cặp cho chúng ta, cưng đổi thành "AD đẹp trai nhất vũ trụ đi", anh cung cấp Vương vụ yêu qua mạng và kết hôn =3=.]

*AD/AT (Attack Dame): Sát thương Vật Lý (Sức mạnh Công Kích)

ADC (Attack Dame Carry): Chỉ các tướng có khả năng gây sát thương vậy lý mạnh có khả năng gánh team (Xạ thủ chẳng hạn)

Carry: Tướng gánh team về late game, Những tướng cần trang bị để có sức mạnh giai đoạn sau trận đấu, đầu game cần farm nhiều để có vàng.

Tiêu Chiến mở khung chat, vừa đánh chữ cút, lại thấy nhảy ra một dòng chat của đồng đội.

Lỗi không phải tại bạn (all): Cút.

Tiêu Chiến ngừng lại, lại xóa chữ đi gõ lại: "1, trong cài đặt có chỗ tắt chat all."

"Tắt rồi." Vương Nhất Bác nói xong, lại nói, "Cậu xem, đa số trên mạng là gặp phải loại người này."

Tiêu Chiến ngẩn người, không rõ: "Hả?"

"Cho nên cậu kết giao bạn bè...qua mạng, phải cẩn thận."

Tiêu Chiến không rõ nhưng vẫn ngoan ngoãn đáp một tiếng: "Được."

Tiêu Chiến chơi LOl cả tối, mãi đến khi quản phòng nhắc nhở cậu đừng live lâu cùng chơi không đúng tựa game, mới ngừng lại, xem thời gian, vừa lúc tới giờ nghỉ.

Cậu chào tạm biệt với viewer, vừa tắt máy tính, điện thoại trước mặt đột nhiên rung rung.

1 gọi voice qua.

Không phải gọi video? Tiêu Chiến nhìn chằm chằm màn hình hồi lâu, mới chậm rì rì tiếp.

Cậu hỏi, "Hôm nay Diên Diên không có nhà?"

Vương Nhất Bác nhíu mày, sau một lát mới hiểu: "Nó mới vừa ăn no, ngủ rồi."

Tiêu Chiến cầm điện thoại lên, ngồi lên giường: "Bình thường đều là ngài chăm sóc nó sao?"

"Không."

"Vậy...là bạn gái ngài?"

"Tôi không có bạn gái."

"Ồ." Khóe miệng Tiêu Chiến không nhịn được cong lên, dù sao cũng không ngồi trước webcam, "Tôi chơi LOL không hay lắm, không gánh được ngài, hay là ngài tải PUBG lại thử xem? Chắc do client hỏng."

"Ổn rồi, lỗi do vận hành máy chậm."

"Vậy thì tốt rồi..."

Vương Nhất Bác gõ nhẹ mặt bàn, đột nhiên nói ra một câu: "Cậu yêu qua mạng?"

"Hả?" Tiêu Chiến ngẩn người, "Tôi không có."

"Vậy người Lô Tu Hòa nói hôm nay là ai?"

Là anh đó.

Câu này nghẹn ở yết hầu, bị Tiêu Chiến miễn cưỡng nuốt xuống.

"Cậu ấy...nói lung tung."

Vương Nhất Bác nhướn cao lông mày: "Vậy thì tốt."

Tiêu Chiến: "Sao đột nhiên hỏi cái này?"

"Không có gì." Vương Nhất Bác lạnh nhạt nói, "Sợ cậu học xấu."

"...Yêu qua mạng không phải học xấu đi."

"Sao lại không phải?" Vương Nhất Bác nói, "Người trên mạng, chỉ cho cậu xem được một mặt của họ, chỉ dựa vào giọng nói cùng đánh chữ, cậu có thể phân biệt được người ngồi máy tính đối diện là hạng người gì sao?"

"..."

Vương Nhất Bác: "Còn có chuyên gia giả trang lừa tiền lừa tình nữa. Thậm chí họ là nam hay nữ, ở ngoài đời thật có bạn bè trai gái chưa cũng không biết được. Chưa nói yêu qua mạng, ngay cả khi cậu kết bạn trên mạng, cũng phải cẩn thận."

Tiêu Chiến ngập ngừng, thấp giọng nói: "Nhưng hai chúng ta...cũng là bạn qua mạng."

Vương Nhất Bác nghẹn lời.3

Tiêu Chiến: "Tuy ngài tặng quà cho tôi, nhưng tôi chưa từng giả trang cái gì."

"..."

Tiêu Chiến: "Tôi cũng là con trai."

"Cậu khác."

Tiêu Chiến nhìn chằm chằm avatar của anh, trái tim đập rất nhanh: "...Khác chỗ nào?"

Đầu dây bên kia im lặng nửa phút.

Tiêu Chiến đợi hồi lâu không được đáp lại, ngượng ngùng: "Tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi."

Vương Nhất Bác im lặng, sau một lát mới "ừ" khẽ một tiếng.

Khác chỗ nào?+

Anh cũng không rõ lắm.

Chủ nhật qua thứ hai lại đến, vừa tới thời gian làm việc, lập tức có người dẫn theo người nha vọt vào Vương Đạt.

Những người này như diễn viên trong phim truyền hình, ngăn cản không được xông mạnh vào trong, cả nhà khí thế hùng hổ nhưng vẫn bị ngăn lại ở phòng khách.

Phòng họp, nhân viên đang lo sợ báo cáo công việc tuần qua, thỉnh thoảng lại lén lút liếc boss đang ngồi ở chủ tọa, boss hạ mắt xem tài liệu trong tay, cũng không biết có nghe lọt lời họ báo cáo không.

Bầu không khí đang nghiêm nghị, đột nhiên vang lên tiếng động lúc có lúc không.

Lúc này Vương Nhất Bác mới dời tầm ra khỏi tài liệu, cầm điện thoại lên xem, rồi bỏ xuống, tắt máy.

"Quên tắt máy, xin lỗi." Anh nói, "Tiếp tục."

"Không không không sao ạ!" Không ngờ lại đột ngột nhận được câu xin lỗi từ boss, nhân viên sợ hết hồn, "Nếu không thì sếp nghe điện thoại trước đi? Chúng tôi chờ sau cũng được."

"Không cần." Anh cau mày, "Tiếp tục."

Nhân viên không dám nói gì nữa, tiếp tục báo cáo.

Hai giờ sau cuộc họp kết thúc, thư ký liền đi qua: "Sếp Vương, bên ngoài..."

Anh giương mắt: "Còn ở?"

Thư ký sững người, không ngờ mình còn chưa báo cáo, sếp đã biết rồi: "Vâng, vẫn còn ở đó."

"Ừm." Vương Nhất Bác ném tài liệu sang tay cô, "Chúng ta thay công ty bảo vệ khác."


Thư ký không dám hỏi nhiều, cũng không dám nói gì, ngậm miệng đi theo phía sau anh.

Căn bản là cô không biết ý sếp muốn thay thật hay giả, giống như chuyện thay máu Star TV trước đó vậy – – ngay lúc sếp nhìn thấy tài liệu đó, hời hợt một câu: "Thay hết đi."

Trước đó cô còn tưởng là cô nghe lần, nội bộ Star TV khá phức tạp, muốn làm, không phải một chốc là xong được. Không ngờ ngay đêm đó bọn họ mở liên tiếp ba cuộc họp, danh sách tử vong có ngay hôm sau.

Nghe nói trong danh sách đó, có người họ Vương, họ hàng thân thích, nói đuổi là đuổi, mà người họ hàng của sếp còn đang chờ ở dưới lầu.

Trở về văn phòng, Vương Nhất Bác lấy điện thoại ra, kéo mấy số điện thoại gọi cho anh điện cuồng lúc đang họp vào danh sách đen.

Vừa làm xong, điện thoại lại vang lên.

Cuộc gọi này không cách nào từ chối được.

Anh ném tài liệu lên bàn, đi tới trước cửa sổ, tiếp: "Mẹ."

Vương mẹ dịu dàng hỏi: "Đang làm gì thế."

"Vừa họp xong."

"Ừm, mẹ gọi tới là muốn nói cho con biết chuyện dì ba con."


"Mẹ." Vương Nhất Bác lạnh nhạt, "Chúng ta không nói chuyện công việc."

"...Được rồi." Vương mẹ nói, "Không nói chuyện công việc, chuyện kiện tụng kia, mẹ và ba con đều cảm thấy dù sao cũng là họ hàng, bỏ qua thôi. Người nhà kiện người nhà, nói ra cũng không êm tai."

Vương Nhất Bác: "Nói sau đi, chờ bên kia tính toán ra số tiền hắn lén đút túi rồi hẵng nói tiếp cái khác."

"Được, nay con không đi tỉnh khác chứ? Phải chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn, đi xe bớt xem tài liệu lại, dễ bị choáng, biết chưa?"

Cúp điện thoại xong, Vương Nhất Bác xoay người xuống lầu. Bảo vệ nhận được cảnh cáo nên làm việc chịu khó hơn, đã sớm đuổi người khỏi cửa, dưới sảnh yên tĩnh cực kì.

Xe đã chờ ở bên ngoài, tuy anh thích tự mình lái xe, nhưng gặp phải lúc chạy đường dài thế này, anh tình nguyện dùng thời gian đó làm việc khác.

Tài xế thấy anh ra, vội vàng mở cửa giúp anh, Vương Nhất Bác bỏ tài liệu vào, đang định chui vào xe ngồi, lại như cảm ứng được gì đó, quay đầu lại nhìn.

Không nhìn thấy gì hết.

Tài xế kêu một tiếng: "Sếp Vương?"

Vương Nhất Bác thu hồi ánh mắt, xoay người vào xe ngồi.

Lên cao tốc, anh lật xem hai trang tài liệu, lại vì vừa họp xong, nên người có hơi mệt mỏi, chỉ xem qua vài trang thì khép lại.


Anh hơi do dự, lấy tai nghe ra.

Người trong live đang băn bo cuối, nhưng vẫn không quên chào hỏi anh: "1, ăn cơm trưa chưa?"

Anh đang định mở bàn phím ảo trả lời, một số xa lạ chen vào, trước giờ anh không tiếp số lạ, dứt khoát từ chối.

"Xe phía sau xảy ra chuyện gì vậy?" Tài xế liếc nhìn kính chiếu hậu, nhỏ giọng thì thào: "Đường cao tốc, còn dám đi gần vậy..."

Vương Nhất Bác đeo tai nghe, nói: "Vậy để xe đó vượt đi."

Tài xế nghe lời bật đèn ra hiệu, lái xa xe sau một chút, rồi thả nhẹ chân ga, cho tốc độ xe tụt về 65.

Xe sau không chút nghĩ ngợi chạy tới, theo sát sau đó đột nhiên dẵm mạnh chân ga, khoảng cách xe quá gần nhau, không quá vài giây sẽ đâm phải đít xe, nhìn hai xe gần nhau trong gang tấc, tài xế bị bất ngờ nên không phanh xe kịp – –

Ầm, đuôi xe bị va chạm mạnh mẽ, lật thân, nằm nghiêng trên xa lộ cao tốc.

_ _

Lúc Vương Nhất Bác mở mắt ra thì, trước mắt là một mảnh trắng xóa.

"Mịa nó, tôi là thần thiên hạ phàm sao, vừa tới thì em tỉnh?" Mạc Nam Thành vừa thả giỏ hoa quả xuống, thì thấy người trên giường đang nhìn mình, "Em chờ tí! Anh đi kêu bác sĩ tới!"

Bạn tốt ra ngoài xong, Vương Nhất Bác im lặng cảm nhận một hồi.

Tứ chi vẫn còn, thân thể không đau chỗ nào, chỉ là đầu hơi choáng.

Không có chuyện gì lớn.

Bác sĩ chịu trách nhiệm đi vào, thấy anh đã ngồi dậy: "Anh cứ nằm đi, mấy ngày tới đừng có cử động mạnh quá."

"Ừm." Vương Nhất Bác mở miệng, mới phát hiện cổ họng mình khô khốc: "Tôi bị xô thế nào?"

Mạc Nam Thành ở một bên nghe vậy liền cảm thấy thật sự là người bạn này của anh quá kinh rồi.

Nào có người vừa bị tai nạn xe cộ, vừa tỉnh lại đã hỏi mình bị xô thế nào? Lẽ nào bác sĩ sẽ nói bị xô rất kinh để thỏa mãn chú sao?

Không ngờ bác sĩ lại gật gật đầu: "Vẫn ổn. Đeo đai an toàn, vụ tai nạn không quá nghiêm trọng, không bị thương chỗ nào, đến máu cũng không có, nhưng não hơi bị chấn động."

"Ừm, vậy bao giờ tôi được xuất viện?"

"Phải quan sát đã, nếu đêm nay não không có tình trạng xuất huyết, thì ngày mai có thể xuất viện."

Bác sĩ rời khỏi xong, Mạc Nam Thành chép miệng một cái: "Vậy là xong?"

"Không thì sao?" Vương Nhất Bác liếc nhìn hoa bên cạnh, ghét bỏ đầy mặt: "Mang thứ này đi."

"Làm gì vậy, nhìn rất đẹp"

"Vậy anh cầm đi, tặng cho bạn gái anh đi."

"..."

Mạc Nam Thành quyết định không tiếp tục đề tài này nữa, hắn ngồi một bên: "Vương Nhiễm trông em cả buổi trưa, vừa rời đi, hai mắt đỏ au, trông thảm lắm. Ba mẹ em gọi cho anh, nói là đã đặt vé máy bay về nước, triển lãm âm nhạc tranh ảnh thì đó cũng không xem, đêm nay sẽ tới."

Vương Nhất Bác dựa ra sau, ừm một tiếng.


Mạc Nam Thành tiến lên: "Còn nữa, em biết em xô phải ai không?"

"Vương Thăng."

"...Em biết luôn?"!" Mạc Nam Thành hừ mạnh, "Nói là do bị em đuổi, lại còn nhận được công hàm từ luật sư, bị bức tới cuống lên, đã tìm em nói chuyện trực tiếp nhưng không ngờ em lại đột nhiên phanh lại, hắn không không chế được xô vào. Giờ vẫn còn ở cục cảnh sát."

"Vậy cứ để hắn ngốc ở đó luôn đi." Vương Nhất Bác nhướn mày, nhớ ra gì đó: "Em ngủ bao lâu rồi."

"Cũng không lâu, cũng phải..." Mạc Nam Thành liếc nhìn đồng hồ, "Bảy, tám tiếng đi, vừa lúc tới giờ ăn khuya."

"Di động của tôi đâu?"

"Đây." Mạc Nam Thành lấy từ túi ra đưa cho anh, "Rung cả buổi trưa, mông của tôi cũng tê theo."

Vương Nhất Bác không nói gì, sau khi mở ra, bỏ qua các thông báo về công việc cùng cuộc gọi nhỡ, mở wechat.

Qảu nhiên, người đứng đầu danh sách có gửi vài tin nhắn đến.

Tiểu streamer: Sao đi đột nhiên vậy?

Tiểu streamer: Tối nay chơi game cùng chứ?

Tiểu streamer:..Tối nay xem Diên Diên được không? Nếu ngài bận quá thì thôi.

Tuy không nhiều tin nhắn, nhưng cứ cách mấy tiếng là có một tin.

Cách màn hình thôi anh cũng cảm nhận được sự thất lạc của người nọ khi không nhận được phản hồi.

Ngẩng đầu nhìn đồng hồ trước mặt, đã 12 giờ khuya, chắc tiểu streamer đã nghỉ live.

1: Cứ từ từ thôi, nhưng chắc là đêm nay không có cách nào cho cậu xem được.

Đầu bên kia lập tức rep lại.

Tiểu streamer: Sao vậy, nó ngủ chưa?

1: Tôi đang ở bệnh viện.

Tiểu streamer:???

Tiểu streamer: Xảy ra chuyện gì sao?

1: Đi đường gặp tai nạn.

Anh suy nghĩ một chút, lại mở bàn phím: Không bị thương...

Còn chưa gõ xong, người nọ đã gọi voice qua.

Vương Nhất Bác nói: "Anh về trước đi."

"Gì, anh trông ở đây nửa ngày, một cuộc gọi tới lại bảo anh đi?"

"Cảm ơn lần này." Vương Nhất Bác nói, "Hồm nào mời ngài ăn cơm."

Mạc Nam Thành hừ hừ: "Vậy mới được chứ, vậy mai anh lại đến, mai muốn hoa gì?"

Vương Nhất Bác cầm hoa bên cạnh ném vào tay hắn, khẽ xì một tiếng: "Cút đi, khuya rồi, đừng làm ồn tới bệnh nhân khác nghỉ ngơi."

Người đi rồi, Vương Nhất Bác mới tiếp voice.

"Sao lại bị tai nạn? Bị thương chỗ nào không? Nghiêm trọng chứ? Anh đang ở bệnh viện?" Giọng điệu Tiêu Chiến căng thẳng, đã không để ý phải che giấu tâm tư: "Có người trông coi anh không?" (Đến đây đổi xưng hô được rồi.)

Không biết vì sao, vốn lúc mới tỉnh còn hơi mệt mỏi, khi nghe được giọng nói này lại khiến anh tỉnh táo hơn rất nhiều.

Vương Nhất Bác cười ra tiếng: "Không sao hết, vừa nói với cậu rồi. Não chỉ bị chấn động nhẹ, ngày mai là xuất viện được."

Tiêu Chiến thở phào một hơi thật dài, cả người như thoát lực: "...Vậy là tốt rồi."

Mãi sau, cậu lại lẩm bẩm, "Quá tốt rồi."

Nghe ra tâm tình của cậu, Vương Nhất Bác cau mày: "Sao lại sợ như vậy?"

"Không có, không sợ gì cả." Tiêu Chiến hoàn hồn, "...Sau này đi đường phải thật cẩn thận, không phải lúc anh đang lái xe lại xem Trực tiếp đó chứ?"

Vương Nhất Bác cười: "Cậu thấy sao?"

Người nọ im lặng.

Vương Nhất Bác ngẩn ra, nói: "Đương nhiên không phải, cậu đừng nghĩ nhiều. Là tài xế lái xe."

Thấy cậu không nói gì, Vương Nhất Bác cười bất đắc dĩ, "Hay cần tôi bảo tài xế đến đây làm chứng, rồi cậu mới tin? Thật không liên quan tới cậu...Cậu ở đâu? Sao xung quanh ồn ào vậy?"

Tiêu Chiến vốn đang nằm trong ổ chăn, nhìn thấy mấy chữ tai nạn xe cộ này làm cho tâm thần không yên, lúc này mới ra ngoài cửa hứng gió.

Cậu vuốt nhẹ ngón tay, nói:"Tôi mở cửa sổ, nên có tiếng gió."

Vương Nhất Bác dựng gối lên, dựa vào rồi nói: "Ừm, sợ là hai ngày tới không chơi game được."

"Không sao, anh cứ dưỡng thương cho tốt trước đi." Tiêu Chiến nói xong, chợt nhớ ra gì đó, hạ thấp giọng hỏi: "Trong phòng bệnh có người khác sao? Tôi có làm phiền tới họ nghỉ ngơi không?"

"Không có, đây là phòng bệnh đơn."

"Vậy thì tốt." Tiêu Chiến nói, "Vậy tôi cúp, anh nghỉ ngơi thật tốt nha?"

Sao lại muốn cúp máy rồi?

"Tôi vừa tỉnh, giờ còn chưa ngủ tiếp được." Vương Nhất Bác nói.

"Ồ..." Tiêu Chiến liếm liếm môi, "Vậy nói chuyện tiếp?"

Vương Nhất Bác dùng giọng mũi đáp "ừm".

Tiêu Chiến xoay người, đi xuống cầu thang, chợt nhớ ra gì đó: "Hôm nay Trực tiếp tôi có một quản lý mới, số 28, hình như vừa được nhận chức."

"Tốt với cậu à?"

Tiêu Chiến cười: "Anh ấy đến theo dõi nội dung tôi Trực tiếp, tốt với tôi làm gì? Có vẻ...hơi ít nói, làm việc khá thẳng thắn, vừa tới đã phát cho tôi vài tệp tài liệu, nói là quy định mới của công ty, đến giờ tôi còn chưa xem xong đây."

"Rất nhiều?"

"Ừm, đã dài còn khó ngửi, thật có lúc tôi hận không thể chạy đến trước mặt ông chủ nêu ý kiến, tôi phát hơn nửa ngày trời, ý kiến đủ cho ổng xếp đầy một giỏ."

Vương Nhất Bác nói: "...Vậy sao cậu không đi?"

Căng thẳng lúc nãy dần tiêu tan qua dăm ba câu tán gẫu, giọng Tiêu Chiến nhẹ đi rất nhiều: "Tôi không dám, tôi ở dưới trướng ổng ăn cơm...nào dám oán trách trước mặt ổng."

Nghe thấy tiếng bước chân nhỏ vọn, Vương Nhất Bác hỏi: "Ra ngoài?"

"Ừm."

"Muộn vậy rồi ra ngoài làm gì?"

"Mua bao thuốc lá."

Vương Nhất Bác nhíu mày: "Cậu hút thuốc?"

Xem cậu Trực tiếp lâu như vậy, lại chưa từng phát hiện cậu có thói quen này.

"Ừm, trước đây hay hút, gần đây thì không đụng tới."

Khoảng thời gian cha mẹ cậu vừa đi, cậu hút thuốc để chống đỡ qua ngày, đến lúc không còn đủ tiền hút thuốc nữa, thói quen này mới bị cậu lãng quên.

Nhưng đêm nay cậu lại thấy ngứa ngáy trong lòng, muốn hút một điếu.

Vương Nhất Bác thật sự không nghĩ ra một tiểu nam sinh lúc hút thuốc sẽ có dáng vẻ gì.

Chắc như kiểu trẻ con lưu manh, như học sinh tiểu học học đòi làm người lớn.

"Nếu lâu rồi không hút thì bỏ luôn đi, đừng mua nữa."

Tiêu Chiến cũng không phải là hút cho bằng được, cười: "Vậy giờ tôi phải mua gì đây?"

"Sữa chua."

Tiêu Chiến ngoan ngoãn đến cửa hàng tiện lợi mua hộp sữa chua, hỏi anh: "Mua rồi, anh muốn kiểm ta không?"

Vương Nhất Bác mở camera: "Kiểm tra."

Tiêu Chiến bất ngờ, cậu chỉ thuận miệng nói thôi lại không ngờ anh ấy lại mở camera.

Khung cảnh bên kia một màu trắng xóa, tường trắng chăn đơn trắng rèm trắng, cách một màn hình cũng có thể ngửi được mùi của khử trùng.

Cậu đưa sữa chua đến trước camera, hầu kết khẽ nhúc nhích.

Đột nhiên cậu...muốn biết bộ dạng 1 như thế nào.


Trước kia không muốn xem, là do sợ sẽ tan vỡ hình tượng trong lòng mình.

Giờ muốn xem, là muốn nhớ kỹ một 1 hoàn chỉnh.

Nếu không về sau này, khi cậu nhớ về người thầm mến đầu tiên, lại chỉ nghĩ được giọng nói cùng bộ vest của người nọ, thế thì hơi kì cục.

"1..."

Đầu kia, đột nhiên cửa bị mở ra, hộ sĩ vào phòng kiểm tra, trong tay còn cầm một đèn pin nhỏ: "Sao còn chưa ngủ? Anh vừa bị tai nạn, cần phải nghỉ ngơi thật tốt."

Vương Nhất Bác: "Ừm, nói chuyện xong ngủ luôn."

"Có chuyện gì mà không thể mai nói được? Mau ngủ đi, tôi rót cho anh cốc nước, anh xem giọng anh khàn thế nào rồi."

"Được."

Hộ sĩ đi rồi, Vương Nhất Bác uống một hớp, hỏi: "Nãy cậu định nói gì?"

"À...không có gì." Chút dũng khí vừa nãy đã sớm bay mất sạch, sữa chua tan ở trong miệng, vừa chua vừa ngọt, Tiêu Chiến nói, "Tôi muốn hỏi...anh có thể cho tôi biết địa chỉ được không?"

Địa chỉ?

Vương Nhất Bác nhướn mày, ý tiểu streamer là...muốn tới thăm anh?

Yêu cầu này có chút nằm ngoài dự liệu của anh, ít ra thì đến giờ anh chưa làm tốt chuẩn bị gặp mặt với tiểu streamer.

Anh không quá am hiểu ứng phó với người thích mình, nếu tiểu streamer muốn tới, khẳng định là anh không thể đối xử với cậu ấy như những người trước đây...

Tiêu Chiến lúc này bị không khí trầm mặc đẩy lùi, lại hỏi: "Được không?"

Vương Nhất Bác hít sâu một hơi: "Tôi viết trên wechat, cậu nhớ cho kỹ."

Vương Nhiễm nghe tin anh mình đã tỉnh thì không định đi đâu nữa, trước đó cậu còn tính đi chơi với đám hồ bằng cẩu hữu mấy ngày, lúc này nhận được tin xong không chút nghĩ ngợi hủy vé, vừa tỉnh ngủ là nước mắt nước mũi xông thẳng vào bệnh viện.

Ai ngờ trong phòng bệnh trống trơn, không một bóng người.

Sáng sớm nay Vương Nhất Bác đã về Vương trạch, Vương mẹ sai người làm cho anh một bàn thức ăn, hỏi han ân cần nửa ngày nhưng lòng vẫn không yên.

"Thật sự không có chỗ nào khó chịu? Kiểm tra toàn thân cũng vậy sao? Nào, ăn nhiều cá một chút." Vương mẹ vừa gắp rau cho anh vừa nói.

Vừa nói xong, điện thoại của bà vang lên đột ngột, bà liếc mắt nhìn một cái thì cúp luôn, "Xô con thành thế này, còn dám tìm mẹ cầu xin, cửa cũng không có."1

Vương Nhất Bác nghe lời ăn cá, không hé răng.

"Mặc dù là vết thương nhỏ, nhưng khoảng thời gian tới cũng đừng tới công ty, ở nhà nghỉ ngơi cho thật tốt trước đã." Vương ba nói, "Ba đã cho người quét dọn phòng con rồi, mấy ngày tới cứ ở đó đi, xảy ra chuyện gì cũng dễ phối hợp."

Vương Nhất Bác nói: "Không sao, con về nhà."

"Con về mẹ không yên lòng, cứ ở lại đây đi."

Vương Nhất Bác lưỡng lự rồi lại nói: "Qua mấy ngày nữa có người bạn tới chơi, con ở đây không tiện tiếp đãi cậu ấy."

"Bạn?" Vương mẹ không ngờ là ai mới có thể khiến con trai bà tự mình tiếp đãi. Dây thần kinh phụ nữ quá mẫn cảm, nháy mắt mấy cái hỏi, "Nam hay nữ?"

"Nam."

"Ồ." Vương mẹ thất lạc một trận, "Vậy con tiếp khách cũng không ảnh hưởng việc ở lại đây, con có thể mời người ta đến nhà ăn bữa cơm, mẹ tự mình xuống bếp."

Vương Nhất Bác vẫn cứ từ chối: "Không cần."

Vương Mẹ còn muốn nói gì đó, thì bên ngoài truyền tới tiếng động cơ xe, không lâu sau, Vương Nhiễm hấp tấp chạy vào.

"Anh! Anh xuất viện cũng không thèm nói cho em một tiếng, em đi đón anh!"

Vương Nhất Bác nói: "Không cần em đón."

"Đừng nói vậy, người có tâm như tiểu Nhiễm rất đáng quý đó. Tiểu Nhiễm, nào, ngồi xuống ăn cơm." Vương mẹ nói, "Mấy ngày nay không phải con đi du lịch sao?"

Vương Nhiễm là thật sự có cảm tình với Vương Nhất Bác, sùng bái anh từ nhỏ tới lúc lớn, cậu uống một hớp canh, nói: "Anh Sâm bị xô thành vậy, con nào có tâm trạng mà đi chơi, con còn tính ở lại nhà anh mấy ngày để chăm sóc anh."

Vương mẹ gật đầu: "...Vậy cũng tốt."

Vương Nhất Bác định từ chối, nghe thấy mẹ mình dịu miệng đi, hơi nhướn mày, không nói gì nữa.

Cơm nước xong, hai người lên xe Vương Nhiễm.

Vương Nhiễm khởi động xe: "Anh, em về nhà lấy mấy bộ quần áo, nếu sớm biết có chuyện này, mấy ngày trước em đã không về nhà ở, mang tới mang lui thật phiền phức..."

Vương Nhất Bác mở điện thoại ra: "Không cần."

"Hả? Vậy mấy ngày tới em mặc cái gì?" Ánh mắt Vương Nhiễm sáng lên, "Anh, anh mua quần áo cho em?"

Vương Nhất Bác liếc cậu em: "Không cần em chăm sóc anh, chở anh về là được."

"Vậy không được đâu, em đã đồng ý với bác gái rồi."

"Trong nhà không có chỗ cho em ở."

Vương Nhiễm không hiểu: "Không phải là có phòng khách – -"

"Có người ở rồi."

À, ra là sợ vướng tay vướng chân.

Vương Nhiễm chuyển động tay lái, đang định nghĩ cách khác.

Sau một lát, cậu ngẩn ra, la lên: "Chờ đã...ai?!"

Vương Nhất Bác bị thanh âm này làm cho phiền lòng, cau mày: "Em là cái loa à?"

"Không phải, anh, ai muốn ở phòng khách nhà anh?"

Từ khi Vương Nhất Bác mua căn nhà và sống một mình, thì trừ cậu ra, Vương Nhiễm chưa từng thấy người khác ngủ lại nhà anh họ mình một lần nào. Lần trước anh Thành bị người làm gãy chân, anh cậu cũng không chịu thu nhận giúp đỡ anh Thành đó!

Vương Nhất Bác nói: "Mắc mớ gì tới em."

"Nếu anh không nói." Lòng hiếu kỳ chiến thắng dục vọng cầu sinh, Vương Nhiễm lần đầu tiên dám uy hiếp anh cậu, "Em, em sẽ nói cho bác gái nghe, để bác gái bắt anh quay về nhà ở."

Vương Nhất Bác liếc mắt, lành lạnh cười ra tiếng: "Vương Nhiễm, em được đấy."

Vương Nhiễm: "Anh, anh nói đi, đảm bảo em không nói với ai!"

Việc này anh thấy cũng chẳng có gì để che giấu, mà người như Vương Nhiễm, nếu không nói cho nó biết, không chừng nó sẽ lén lút mò đến nhà tìm hiểu.

Vương Nhất Bác thu hồi tầm mắt, lạnh nhạt: "Tiểu Diên."

Vừa mới dứt lời, anh liền nghe thấy người bên cạnh nặng nề hút vào một ngụm khí lạnh.

"Anh." Vương Nhiễm mở to mắt, "Anh đang...đùa nhỉ?"

Hỏi ra miệng xong, Vương Nhiễm cũng tự cảm thấy không đúng lắm – -anh cậu chưa từng đùa dối ai.

Lại ngập ngừng một lúc, hỏi, "Cậu ấy sẽ thành chị dâu em thật?"

"..."

Vương Nhất Bác nhíu mày, "Chị dâu gì?"

"Không phải ở Mãn Dương hai người – -"

"Cậu ấy uống say, anh đưa cậu ấy về khách sạn." Vương Nhất Bác nói, "Chỉ đến thế mà thôi."

Vâng.

Nếu không phải chính miệng tiểu Diên nói cho em biết, suýt chút nữa em đã tin đó.1

Vương Nhiễm tự thẩm trong lòng như vậy, nhưng cũng mau miệng: "Em đã biết, vậy cậu ấy đến đây làm gì?"

Hỏi tới đây, khóe miệng Vương Nhất Bác cong lên, sau một lát mới đáp lời.

"- -cậu ấy vội vàng tới thăm anh."

_ _

Mạc Nam Thành vốn còn tường rằng lời mời "lần sau mời ngài ăn cơm; là lời khách khí, dù sao người anh em này của hắn rất bận rộn, lại sắp cuối năm, mười ngày đến tám ngày không tìm ra ngày rảnh.

Lại không ngờ hôm qua vừa nói xong, hôm nay được gọi rồi.

"Xin lỗi chứ ăn cơm thì ăn cơm, sao lại phải đến nhà hàng này." Mạc Nam Thành cầm thực đơn, che hết khuôn mặt mình lại.

Vương Nhất Bác: "Đây không phải nhà hàng bạn gái anh mở sao?"

Mạc Nam Thành sửa lời anh: "Bạn cái cũ."

"..."

Tuy không nói ra, nhưng trong mắt thằng em tốt đã tràn ngập hai chữ tra nam.

Mạc Nam Thành cảm thấy oan uổng: "Sao mà anh biết được, cô ấy lại có sở thích đặc biệt. Hôm đó đột nhiên cô ấy lấy một sợi thừng đen từ trong ngăn kéo ra – -dây thừng đó còn thô to hơn cánh tay, anh..."

"Câm miệng." Vương Nhất Bác ngắt ngang lời hắn.

Mạc Nam Thành ghi món ăn xong, hỏi: "Được thôi, tìm anh có chuyện gì?"

Giọng điệu Vương Nhất Bác cứng rắn: "Cảm ơn anh."

"..." Đột nhiên Mạc Nam Thành thấy cả người không được thoải mái, "Không, không cần cảm ơn đâu."

"Còn nữa." Vương Nhất Bác đi vào đề tài chính, đột nhiên lấy ra một quyển sổ, "Đến Tấn Thành du lịch, chỗ nào có thể đi?" =))))))))))))))

Mạc Nam Thành choáng váng: "Hả?"

Vương Nhất Bác lặp lại một lần.

Mạc Nam khó khăn suy nghĩ hồi lâu: "... Quán bar, hội họp, sân golf?"

Vương Nhất Bác nhấn mạnh: "Nơi, du, lịch."

"Ý em là địa điểm du lịch. Tuyệt đồi đừng đi, vừa ồn ào lại tẻ nhạt, chuyên để hãm hại người ngoại tỉnh. Tấn Thành này, chỉ có nghề giải trí phát đạt, đến đây không hưởng thụ thì thật đáng tiếc."

Mạc Nam Thành đang định hỏi anh là ai muốn tới Tấn Thành du lịch, thì thấy Vương Nhất Bác mím môi, nói: "Cậu ấy còn nhỏ tuổi, không thích hợp tới những nơi đó."

"Nhỏ?" Mạc Nam Thành nói, "Ai? Bao nhiêu tuổi?"

"Năm nay 20." Vương Nhất Bác nói, "Một người bạn."

Không biết là người bạn nào lại có vinh dự thế này, Mạc Nam Thành nghe một hồi mới hiểu.

Hắn nhăn mặt, khiếp sợ: "20 tuổi? Chú em này, nhỏ hơn chú một giáp đấy, anh là cặn bã, còn em chính là cầm thú!"3

Vương Nhất Bác giương mắt, giọng điệu không tốt: "Một giáp? Có cần em mướn thầy dạy bổ túc toán lại cho anh không?"

Mạc Nam Thành cười ra tiếng: "Được rồi... tiểu nam sinh à, anh cũng không hiểu lắm, bình thường cậu ấy thích gì em biết không? Làm theo sở thích của cậu ấy là được."

Thích chơi game.

Ngoại trừ game ra...cậu ấy còn thích cái gì?

"Đúng rồi." Mạc Nam Thành nghĩ ra gì đó, vỗ nhẹ tay một phát, "Star TV có sự kiện gì đó, à là thịnh yến hàng năm ấy, em cho anh thư mời được chứ."

"Gì, tới làm gì?"

"Hai hôm trước anh có qua đó xem thử, phát hiện một nữ streamer rất đáng yêu, tên gì mà Đoàn Đoàn...Nghe nói các nội dung rất cuốn hút người xem, anh chỉ muốn tới xem người thật."1

"Vậy anh đừng tới." Vương Nhất Bác nói, "Gieo vạ cho người khác đi, đừng có động tới nhân viên công ty em."

Mạc Nam thành: "..."

——

Ngày hôm sau, giải streamer của Star TV rốt cục kết thúc, danh sách hoạch thưởng được treo cao ở trang chủ, tên streamer còn được chép link đến thẳng trang streamer, là cơ hội tốt để kéo nhân khí, không ít streamer vì hoạch thưởng này mà dồn dập thay đổi thời gian Trực tiếp.

Chín giờ sáng, trong danh sách hoạch thưởng này chỉ có một streamer chưa Trực tiếp, phòng đó tên —

[ Trực tiếp Yanxyan: 11 giờ gặp.]

Các fan đều cảm thấy oan ức.

"Các streamer khác từ tám giờ sáng, thấy danh sách hoạch thưởng xong là chạy đi live liền! Nhưng streamer tui thích lại rất bình tĩnh, phải đúng 11 giờ mới live!!"

"Chúc mừng tiểu Ngôn vượt qua Lão Thử, vui vẻ nhận được Vua Sát Nhân hàng năm!"

Lúc Tiêu Chiến biết được tin này, đang cùng Đoàn Đoàn ăn sáng ở cửa hàng nào đó.


"Hầy, chị biết chị không nên tham gia cái giải streamer hay nhất hàng năm gì đó, chen chân vào mấy giải khác có khi còn tốt hơn. Cũng do các cổ giựt giây chị, chứ sao chị có khả năng thắng được tôn đại thần nhánh LOL kia..." Cô gái mặc yếm soóc, búi tóc đuôi ngựa hai bên, xinh đẹp đáng yêu, lướt tay xem điện thoại, "Nhưng cũng còn may, Chuối Tiêu bị tước độ hot tụt lại phía sau chị, xem rất thoải mái."

Hôm qua Đoàn Đoàn tới Mãn Dương, bình thường Tiêu Chiến được các cô chăm sóc nhiều vậy, nên nghĩ phải mời người ta ăn bữa cơm.

Tiêu Chiến nói: "Top 2 cũng lợi hại rồi."

"Đúng thế." Đoàn Đoàn nháy mắt mấy cái với cậu: "Em càng lợi hại hơn, Vua Sát Nhân hàng năm. Mặc dù là giải thưởng nhỏ, nhưng nghe vào rất cool nha."

Tiêu Chiến cười ra tiếng: "Cảm ơn chị, chị book vé quay về lúc mấy giờ?"

"Ba giờ chiều. Đúng rồi, cảm ơn ngày hôm qua em đã leo theo chị nha...chứ mình chị thì chắc chắn không có nghị lực mà leo lên nổi, nhiều bậc thang như vậy, nhìn thôi cũng muốn xỉu." Đoàn Đoàn nói, "Thịnh yến hàng năm vào tháng sau, em sẽ tới chứ? Chờ lúc em tới Tấn Thành rồi, nhất định chị sẽ chiêu đãi em thật tốt."

Đúng là Tiêu Chiến cũng nhận được thư mời thịnh yến, nhưng cậu còn chưa nghĩ có nên đi không.

Cậu nói: "Được, nếu có cơ hội."

Tướng mạo hai người xuất chúng ngồi trong cửa hàng làm mấy người ngồi bàn bên liếc trộm không thôi.

Ăn bữa sáng xong, Đoàn Đoàn lấy điện thoại ra, liếc mắt nói: "Nào, chúng ta chụp chung một kiểu."

Cô muốn khoe khoang với đám người kia, cô đã gặp mặt ngoài đời thật với tiểu Ngôn!

Tiêu Chiến ừm một tiếng, cậu ít khi chụp ảnh tự sướng, nên chỉ biết nhìn vào camera.

"Hầy, là tự sướng, không phải Trực tiếp đâu, xem em..." Đoàn Đoàn bật cười, đứng phắt dậy, đẩy Tiêu Chiến nhích sang một bên.

Tiêu Chiến ngẩn ra, muốn lùi về sau một chút cho cô chụp có chỗ, nhưng Đoàn Đoàn lại ngửa đầu, dựa vào bả vai của cậu: "Cười – -"

Tiêu Chiến theo phản xạ cong khóe miệng.

"Được rồi!" Chụp ảnh xong, Đoàn Đoàn thỏa mãn đứng dậy, nhìn điện thoại mấy lần, thừa nhận, "Rất đẹp trai, thật đấy."

"Nếu không phải đã lập lời thế vĩnh viễn không phản bội "Nhất Ngôn Đường", chắc chắn chị sẽ theo đuổi em!"

Tiêu Chiến nghẹn lời, xin tha: "...Chị đừng đùa em vậy."

Tiễn Đoàn Đoàn đi, Tiêu Chiến thở phào nhẹ nhõm. Nơi này cách nhà cậu không xa, vẫn chưa tới giờ live, nên cậu quyết định đi bộ về nhà.

Điện thoại bất ngờ vang lên một tiếng.

1 gửi qua một tấm ảnh.

Tiêu Chiến mở ra xem, là một dàn máy tính, màn hình là loại màn cong, CPU có bộ tản nhiệt tỏa ra ánh sáng màu xanh, thậm chí trong đó còn bày một búp bê đội mũ 3, trông rất ngầu dưới ánh đèn, chưa kể nguyên bộ phụ kiện đắt tiền hãng nào đó, xem cả bộ có vẻ không ít tiền.

Đây là dàn máy Vương Nhất Bác vừa đặt người lắp ráp, từ đầu tới đuôi không chê chỗ nào được.

Anh chưa bao giờ có suy nghĩ để tiểu streamer đến khách sạn ở, dù sao cũng không thể dời lịch làm việc được, để cậu ấy ở khách sạn, cứ hai, ba ngày lại chạy tới quán net, rất bất tiện.:D?1

Hơn nữa đặt người ở dưới mí mắt anh, anh khá yên tâm.

Tiểu streamer: Anh đổi máy tính?

1: Ừm, vừa lắp, có thích không?

Tiêu Chiến mờ mịt, liên quan gì tới cậu mà thích hay không?

Nhưng nếu anh ấy đã hỏi vậy rồi thì

Tiểu streamer: Thích, màu cũng rất dễ nhìn.

Vương Nhất Bác thỏa mãn, xoay người ra phòng khách, ngồi xuống ghế salon, laptop trước mặt là một đống tư liệu trợ lý vừa gửi tới: "Các kiến thức cùng điểm du lịch Tấn Thành", "Các nơi ăn uống vui chơi ở Tấn Thành", "Luận bàn đến Tấn Thành không thể không ăn tam đại mỹ thực".

Anh mở đại một cái, trong bài viết có nhiều ảnh đẹp, giải thích chi tiết rất cẩn thận.

1: Thích ăn cay không?

Tiểu streamer: Hả? Rất thích...anh thì sao?

1: Tàm tạm.

Anh lấy sổ ghi chép ra, ghi lại nhà hàng nào đó nổi tiếng về món cay.

1: Thích động vật nhỏ không?

Tiểu streamer:...Cũng bình thường.

Vườn thú Thủy Tộc, không đi.

1: Vận động?

Tiểu streamer: Không quá thích.

Không trách lại gầy đến vậy, cả người đều là xương.

Sắp xếp đến bể bơi.2

Mặt trên giấy mau chóng được viết hơn nửa, Vương Nhất Bác cầm lên xem lại, rất thỏa mãn.

Ăn chơi vui đùa, tất cả kế hoạch xem như đã xong.

Anh đang chuẩn bị hỏi khi nào người nọ tới, đột nhiên di động đẩy lên một tin trên weibo.

Anh tiện tay mở ra xem.

Tiểu Đoàn Đoàn: Cầu phúc từ Mãn Dương về ~ gặp được tiểu Diên Diên vừa đáng yêu vừa đẹp trai (đúng vậy, là Diên không phải Ngôn*!), còn leo núi, ăn cơm, rất là hài lòng! Chùa Nam Tề ẩn xa trong sương, danh bất hư truyền, leo muốn chết luôn. @Yanxyan lần sau em tới Tấn Thành, nhất định chị sẽ yêu ~ em ~ thật ~ nhiều! [ảnh]. (*hai từ trên phát âm giống nhau, đều là yán.)


Anh xem được post này, là vì anh người anh follow share nó.

Yanxyan: [cười to].

Anh bình tĩnh mở tấm ảnh ra.

Tuy nam sinh cười không được tự nhiên, nhưng thắng ở giá trị vẻ đẹp, răng trắng môi nhếch lên, trông rất vui tai vui mắt.

Cô gái tựa vào vai cậu, cười đến đáng yêu.

Vương Nhất Bác dời tầm mắt xuống, thấy một bình luận đứng top đầu.

"Thật xứng đôi! Hai người là một đôi?!"

Điện thoại yếu đuối nằm trong lòng bàn tay anh, không hiểu sao người trước mắt vẻ mặt không cảm xúc kia lại có sức lực lớn vậy, nó cảm giác mình sắp biến thành bột phấn luôn rồi.

Vương Nhất Bác nhíu chặt mày, một luồng bực tức không tên xông lên, làm anh đau cả đầu.

Anh quay về wechat, đang định hỏi, đột nhiên điện thoại vang lên.

Người đầu kia lễ phép nói: "Chào anh, cho hỏi đây có phải anh Vương không ạ? Chúng tôi bên Thuận Phong, có một đơn hàng chuyển tới cho anh, đã giao đến trước cửa, xin hỏi hiện tại có thể ký nhận được không?"

Hai phút sau, Vương Nhất Bác từ tay shipper nhận được một cái hộp nhỏ.

Trên kiện ghi người gửi tới "Tiêu Chiến".

Anh trầm mặc, hai ba lần mở hộp ra, sau một lớp đóng gói, là một hộp gỗ nhỏ. Anh mở nắp cao nhất ra xem.

Một tấm bùa màu vàng tinh tế nằm ở bên trong, bên cạnh còn vương tro hương từ chùa miếu, trên giấy có một con dấu không hoàn chỉnh lắm, in hai chữ nhỏ.+

[BÌNH AN].

Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm bùa bình an hồi lâu, ánh mắt nhìn tới tờ đơn dán trên vỏ hộp, một suy nghĩ không được tốt lắm trồi lên.

Anh chụp hộp gỗ lại, gửi đi.

Tiểu streamer: Đã nhận được? Bên trong có bị tổn hại gì không?

1:...Không có.

Tiểu streamer: OK, vậy tôi sẽ cho shipper 5 sao.

1: Cậu xin địa chỉ, là vì muốn gửi cái này cho tôi?4

Tiểu streamer: Đúng vậy.

Tiểu streamer: À, định..vốn định gửi cho anh ít đặc sản, lại nghĩ trước đó anh từng đến công tác ở Mãn Dương mua rồi nên thôi.

Vương Nhất Bác không thể nói được tâm trạng của mình lúc này thế nào.1

Vốn anh cảm thấy ứng phó với người thích mình là một chuyện vướng tay vướng chân. Trước đây gặp phải những người theo đuổi anh, biết khó mà lui vẫn còn tốt, chứ gặp phải người sống chết bám lấy, như bôi thuốc cao da chó trên người, đuổi cũng không đuổi được.

Cho nên mới đầu tiểu streamer xin địa chỉ của anh, anh còn định từ chối, nhưng đến khi hồi thần, thì anh đã viết địa chỉ gửi qua rồi.

Sau đó anh lại nghĩ, nếu có đến thì tranh thủ khoảng thời gian này nuôi cậu mập lên một chút, con trai mà gầy quá là không được, sẽ không khỏe mạnh. Cũng may gầy thì có gầy, nhưng không lùn, khuôn mặt vẫn có thịt, cảm xúc khi nhéo không tệ lắm.

Còn tiện thể lắp cho cậu một dàn máy Trực tiếp mới nhất, cái máy trước đó bị dính nước, tính năng máy chắc chắn sẽ kém đi nhiều.

Cả ngày ngồi trước máy tính, cũng cần phải rèn luyện.

Nói như vậy, không giống như là anh không muốn cậu đến, mà ngược lại giống như...anh muốn gặp cậu.

Kết quả là tiểu streamer không chỉ không tới, mà còn cùng người khác leo núi ăn cơm, chụp ảnh thân mật.6

Thấy người nọ không rep, Tiêu Chiến mở Trực tiếp xem, thấy bên trong có mấy nghìn fan đang chờ, sợ hết hồn.

Bình thường lúc cậu không live, vài trăm tài khoản clone treo ở đây đã là rất nhiều rồi.

Vốn tưởng là mọi người đến chúc mừng cậu đạt giải, đang định nói cảm ơn thì —

"Cmn cậu với Đoàn Đoàn là một cặp sao?! Đây là chuyện khi nào? Ngày nào tôi cũng xem cậu live, sao tôi không nhìn ra được gì hả!?"

"Xưa có Hàn Tín ám độ trầm hương, nay có Yanxyan ám thông khoản khúc."


"Không trách mấy ngày nay cổ cứ hai ba lượt ở live khen cậu, hóa ra hai người đã cấu kết nhau, ăn một kiếm của tui!"

Tiêu Chiến trợn to mắt, nhìn hồi lâu mới giải thích: "Không có, các bạn đừng đoán mò, tôi và Đoàn Đoàn không phải một cặp."

"Cũng phát ảnh chụp chung rồi còn ngụy biện??"

"Không phải ảnh chụp chung thân mật, chỉ là cùng ăn bữa cơm tiện thể chụp một tấm thôi." Tiêu Chiến bật cười, "Chị ấy đến chùa Nam Tề cầu phúc, tôi là người địa phương, liền tiếp đón chị ấy, chỉ là bạn bè, các bạn đừng suy đoán. Đúng vậy, tôi đảm bảo không làm bẩn nữ thần của các bạn...tôi cũng không bị vấy bẩn. Xin lỗi, tôi là một người đàn ông chân chính, sao có thể bị vấy bẩn?

Nói xong, cậu định mở game chơi, lại phát hiện tin nhắn riêng không ngừng lóe lên.

Quản lý 28: Chào Yanxyan, bên nền tảng chân thành mời bạn tham gia thịnh yến hàng năm ngày 3 tháng 10 do Star TV tổ chức, địa điểm tổ chức: Tấn Thành, ăn ở, tiền vé máy bay đi lại do công ty chi trả.

"Thịnh yến hàng năm lại bắt đầu, luôn cảm thấy thời gian trôi qua thật là nhanh, thịnh yến hàng năm đều toàn minh tinh, xem trao giải mà như dạ hội. Kim chủ ba ba thật có tiền."

"Tiểu Diên có đi không?"

Đây là tin nhắn gửi trong nhóm, Tiêu Chiến cũng không vội rep, cậu đóng lại rồi nói: "Còn chưa biết...nên đi hay không."

Mở game ra, lại cầm điện thoại lên xem, 1 vẫn chưa rep.

Cậu kéo lịch sử trò chuyện lên xem lại, nhìn xem thử có phải mình đã nói câu nào sai không.

Tiểu streamer:...À anh có đặc sản nào thích ăn không? Là loại nào, tôi mua gửi cho anh?

1: Tôi không ăn đặc sản.

Vương Nhất Bác ngồi ở trên ghế salon, nhìn laptop cùng sổ ghi chép trước mặt, cảm thấy dáng dấp bây giờ của anh gần như Vương Nhiễm.1

Cẩn thận nghĩ lại, quả thật người ta chưa từng nói sẽ tới Tấn Thành.

Cầm sổ lên xem, lại nghĩ, không đến cũng được, đỡ cho anh phải bận tâm nhiều.

Vứt sổ cùng laptop qua một bên, anh xoay người vào phòng khách, im lặng một lát lại lấy điện thoại ra.

1: Cảm ơn.

1: Đi cầu phúc cùng bạn gái, còn tiện tay cầu cho tôi, rất có lòng.

1: [mỉm cười]

Tiểu streamer:??

Tiểu streamer: Không có...tôi đi với bạn thôi, không phải bạn gái.

Vẻ mặt Vương Nhất Bác hơi nguôi, nhưng trông vẫn rất lạnh nhạt.

1: Ngoại trừ chùa Nam Tề, còn đi đâu.

Tiểu streamer: Chỉ đi tới chỗ kia.

1: Thật vất vả mới gặp được người ta ngoài đời, sao không dẫn cổ đi chơi khắp nơi?

Không biết tại sao, Tiêu Chiến cảm thấy 1 rep lại nhiều chữ như vậy đọc vào...không quá vui.

Tiểu streamer: Không có...tôi không có hẹn tiếp đón chị ấy, đúng lúc cùng có ý đi chùa, cho nên mới đi cùng nhau.

1: Đang khỏe mạnh, tới chỗ đó làm gì.

Tiểu streamer: Đi cầu bùa bình an cho anh.

Vương Nhất Bác nhíu mày, ý ở đây là, muốn đi cầu bùa bình an cho anh, nên mới tới chùa?

Tiểu streamer: Trước đây tôi có nghe nói bùa cầu ở chùa này rất linh, nếu anh không thích hộp gỗ, có thể để lá bùa ở trong ví tiền.

Tiểu streamer: Mặc dù hơi mê tín...nhưng thà tin còn hơn không tin.

1: Cậu cầu bùa bình an cho tôi, vậy cậu cầu cho cậu cái gì?


Người nọ lúc lâu mới rep lại.

Tiểu streamer:...Tôi quên mất.

1: Cầu cho mình cái gì mà cũng quên mất?

Tiểu streamer: Không phải, tôi đã quên cầu cho mình.

"..."

Người đàn ông đang nhíu chặt lông mày lúc này mới giãn ra chút.

Máy tính để trong phòng khách là loại đời mới, anh còn thuê giúp việc đến vệ sinh quét tước phòng một lần, ngay cả tường cũng đổi sang áp phích bản đồ PUBG, thậm chí còn đặt cả Garage kit ở sau máy tính, ga trải giường gì đó cũng thay một lượt.

Anh cầm nhìn bùa bình an kia, đang định nắm lại thì dừng, mở ví tiền, vuốt phẳng một góc bùa bị nhăn lại.

1: Bùa này, hiệu quả chứ?

Tiểu streamer: Tôi cũng không biết, nghe nói trước giờ, đây là lần đầu tiên tôi leo núi.

1: Sao cậu không tự mình đưa tới cho tôi? Dùng chuyển phát nhanh, có vẻ không quá thành tâm.

Tiêu Chiến ngẩn người.

Cậu chưa từng nghĩ mình sẽ tự mình đi đưa.

Sau khi biết tâm tư của mình, cậu luôn cảm thấy mình không thể nào như trước kia, nói chuyện đơn thuần với 1. Lúc nói chuyện đã xoăn xuýt lắm rồi chứ đừng nói là mặt đối mặt.

Tiểu streamer: Lúc cầu tôi rất thành tâm...chắc không sao?

1: Ừm, tôi sẽ thử xem, nếu linh nghiệm, tôi sẽ đi lễ tạ thần.

Tiểu streamer: Ừm...

1: Đến lúc đó cậu sẽ leo cùng tôi chứ?

Tiêu Chiến cảm thấy điện thoại nóng quá trời, đầu ngón tay di loạn trên màn hình, nghĩ mãi mà không biết nên rep lại thế nào.

Tiểu streamer: Sẽ.

1: Ừm, để báo đáp, thịnh yến hàng năm cậu đến Tấn Thành, tôi sẽ tiếp đón cậu.

"..."

"Chờ ở đây từ nãy tới giờ, streamer còn chưa chơi game, là muốn bọn tui chơi điện thoại sao?"

"Nhìn vẻ mặt streamer, thấy vẻ mặt streamer đổi tới đổi lui hơn chục lần rồi."

"Hẳn là đạt được giải thưởng cao, vui ngu người rồi. Mọi người hiểu cho đi, lập tức cậu ấy sẽ chơi game."

Tiêu Chiến vẫn chưa rep lại, còn chưa chờ cậu rep, điện thoại lại rung lên.

1: À, hình như đã có người tiếp đón rồi, không cần tôi.


1: [mỉm cười]2

Đây là biểu tình từ trước tới nay 1 dùng nhiều nhất trong một ngày.

Tiểu streamer: Không, không phải.

Tiêu Chiến cũng không dám nói mình có ý đó, sợ 1 sẽ cảm thấy cậu làm cho có.

Tiểu streamer: Vậy đến lúc đó làm phiền anh...

Chủ ý thay đổi quá đột ngột, mãi đến giờ cơm tối, Tiêu Chiến nhận được hai tin nhắn từ quản lý, mới ngỡ ra cậu vừa đồng ý chuyện gì.

Quản lý 28: Chào Yanxyan, thịnh yến hàng năm của nền tảng lần này, hi vọng mỗi streamer đạt giải sẽ đến trình diện, đến lúc đó chúng ta sẽ trao cúp ở hiện trường.

Các viewer nói không sai, thịnh yến năm nay đúng là đã biến thành hiện trường trao giải.

Trước đây không định đi vì sợ phiền phức, sợ làm lỡ thời gian Trực tiếp, kiếm tiền sẽ ít đi.

Nhưng vừa đáp ứng 1 rồi...

Yanxyan: Tôi biết rồi, tôi sẽ đi.

Gửi thẻ căn cước cho quản lý đi đăng ký, tiện thể để nền tảng sắp xếp khách sạn xong, Tiêu Chiến mới mang hộp đồ ăn thừa ném đi, đang định mở game chơi tiếp, wechat đột nhiên rung lên.

Vương Nhiễm: Tiểu Diên, cậu còn Trực tiếp không? Gánh tôi nha?

Tiêu Chiến: Được, cậu onl đi.

Vương Nhiễm đã lâu rồi không chơi game, vừa rồi cũng đã hòa hảo với người nhà, tài chính khôi phục, cả ngày chỉ lo chơi bời bên ngoài.

"Tiểu Diên." Vương Nhiễm vừa vào là ồn ào, "Nghe thấy chứ?"+

"Nghe thấy." Tiêu Chiến nói, "Chơi Sanhok, ghép Squad, được chứ?"

"Được hết được hết, dạo này tôi không chơi mấy, hơi ngượng tay, chơi Duo khó mà cover cho cậu."

Tiêu Chiến cười, mở game.

Không phải Vương Nhiễm đang khiêm tốn, vốn trình độ của cậu ta đã gà, lại lâu chưa chơi nên kỹ thuật thụt lùi rất nhiều. Bọn họ nhảy Bootcamp, tốc độ Vương Nhiễm tìm nhặt súng còn nhanh hơn cả người khác, nhưng cuối cùng vẫn bị người sát vách bắn hạ.

"Fuck, tên này hack rồi." Vương Nhiễm tức giận nói, "Ba phát đều bắn trúng đầu tôi, còn chơi rắm gì."

"Khoảng cách giữa hai người gần, ba phát vào đầu có thể bắn được."

Tiêu Chiến clear xong căn nhà bên cạnh, hỏi, "Người đó mặc quần áo màu gì?"

"Áo hai dây màu đen váy vàng, kình như có đeo kính." Vương Nhiễm mắng, "Lẳng lơ thật sự."

Tiêu Chiến loot xác xong, chạy đến vị trí Vương Nhiễm bị bắn chết, vừa vào nhà, thấy trên tầng hai thấp thoáng bóng người, sấy liên tục về phía cậu.

Chính là người giết Vương Nhiễm.

Bị bắn nên máu tụt không ít, vừa xuống đất, mọi người không giàu có lắm, dù Tiêu Chiến đã loot hai xác, nhưng không có tới một bịch máu. Cậu ngồi ở góc tường, đang cuốn "băng đít" thì nghe thấy từ phía sau truyền tới tiếng bước chân xuống lầu.

"Người này biết chơi đó." Tiêu Chiến đổi sang S686, "Sống hay chết, phải xem vào hai phát đạn này." (shotgun khỏe nhất ở tầm gần, hơn S1897 và S12K).

Cậu cũng không gấp, lùi về sau hai bước, dựa vào góc chết kê lại đối phương, chờ kẻ địch lộ người nổ súng thì cậu nghe chuẩn được hướng súng, đứng dậy quay đầu lại.

Đoàng – –

[Bạn sử dụng S686 hạ nily919]

Tiêu Chiến cười nói: "Báo thù giúp cậu."

Cmn quá ngầu!

Không hổ là chị dâu của ta!!

Đã qua bao nhiêu ngày, nhưng kỹ thuật chơi game của chị dâu vẫn rất cuốn hút.

Trong Trực tiếp không tiện nói, Vương Nhiễm chỉ có thể khen lấy khen để người ta ở trong lòng.

"Quá lợi hại! Vương Nhiễm nói, "Tiểu Diên, lúc nào cậu đến Tấn Thành? Tôi mời cậu ăn cơm, chúng ta cơm nước xong lại đến quán net chơi ngũ hắc được không? Tôi cảm thấy nếu cậu ngồi cạnh tôi, nhất định có thể bổ trợ buff gì đó."

Tiêu Chiến hơi bất ngờ, cậu vừa đáp ứng 1, mà Vương Nhiễm đã biết rồi?

"Chắc mừng 2 tháng 10 mới đi."

Vương Nhiễm sững sờ: "Lâu vậy? Không phải nói cậu vội vã đến đây sao?"

Tiêu Chiến cũng sửng sốt: "Ai nói?"

"Anh tôi đó."

Anh cậu ta...1 nói?

Tiêu Chiến choáng váng ngạc nhiên, giờ mới hiểu rõ.

Chả trách hôm nay 1 lại nói chuyện cổ quái như vậy.

...lẽ nào 1 tưởng cậu muốn tới Tấn Thành tìm anh?

"Hay là cậu tới sớm một tí." Không chờ cậu hồi thần, Vương Nhiễm nói tiếp, "Lần trước có anh tôi ở đó, nên tôi không thể chào hỏi cậu cẩn thận được, lần này rượu ngon đồ ăn ngon bù đắp cho cậu..."

"Xin lỗi...chờ chút." Tiêu Chiến càng mơ hồ, "Lần trước? Là khi nào?"

"Lần ở Mãn Dương lúc về đó."

Tiêu Chiến cảm thấy trái tim muốn nhảy ra lại mắc ở yết hầu, ngay cả sống lưng cũng đang tê dại, sau một lát mới hỏi: "...Mãn Dương lúc về?"

"Các người đang chơi đoán chữ sao? Tôi nghe muốn ngất."

"Tôi nhớ không lầm thì anh của ông chủ này hình như là 1?? Streamer muốn đi tìm 1 sao??"

Vương Nhiễm nói: "Cái lần cậu họp lớp uống say, anh tôi đưa cậu về đó. Nói ra thì thật đúng là có duyên, lúc đó vừa thấy là tôi nhận ra cậu ngay, có vẻ lúc đó cậu uống rất nhiều, sau đó không sao chứ..."

Nói tới đây thì Tiêu Chiến đã hoàn toàn ngơ người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#nước