Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

𝟸𝟽

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*SKZ Café*

Changbin: Trời ạ, mấy bữa rồi không thấy Innie đi làm luôn.

Minho: Thì từ sau cái sự việc bị từ chối đó rồi mà.

Changbin: Chắc ẻm buồn lắm.
Em cũng buồn! Bình thường có Innie thì em ấy hay phán mấy câu truất chơi người dơi lắm.

Minho: Song song đó cũng là mấy câu báo đời nữa.
Mà phải chi bị từ chối lúc chỉ có cả hai còn đỡ. Đằng này là trước gần cả nửa cái trường, không buồn mới lạ.

Jisung: Thì cũng tại nó ngựa. Tự nhiên tỏ tình trước nhiều người làm chi. Giờ thì không thèm đi học luôn rồi kìa.

Changbin: Gì cơ? Không đi học? Nhưng mà không phải em ấy đang là sinh viên năm cuối hả?

Jisung: Em cũng không rõ. Mấy bữa nó nghỉ học, bạn bè nó có báo cho em. Rồi em gọi về nhà bố mẹ nó thì họ nói nó về nhà hổm rày, còn quậy một trận đòi nghỉ học, không thì nó chết cho họ xem. Bố mẹ nó nhỏ tới lớn lúc nào cũng thương nó nên bây giờ cũng không thèm khuyên bảo gì luôn, mặc nó muốn làm gì thì làm. Haizz…

Minho: Coi bộ cũng bướng dữ hen.
Mà mày cũng đâu có quản được chuyện nó tỏ tình thế nào. Nó đã bướng rồi thì nó thích làm gì mà chẳng được. Được ăn cả, ngã thì đau thôi.

Changbin: Chung quy lại thì lỗi vẫn do một người mà ra.

Cả ba cùng quay sang Chan - người đang được cho là kẻ tội đồ.

Chan: Gì? Anh làm gì sai? Không thích thì phải đồng ý à?

Minho: Anh không sai. Vấn đề là anh chọn sai cách để trả lời.

Chan: Bộ cách của anh có gì không đúng sao? Anh đã xin lỗi trước rồi mà.

Changbin: Ý ảnh là anh không nên từ chối trước mặt nhiều người như vậy chứ. Thằng bé nó mỏng manh lắm, nó cũng biết quê, biết nhục là gì mà anh.

Minho: Phải! Nhưng mà nghe mày nói làm tao thấy Jeongin đã đáng thương lại càng đáng thương, còn Chan hyung đã tồi lại càng tồi hơn. *Thở dài ngao ngán*

Jisung: *Liếc xéo Changbin* Anh cũng hiểu thằng bé quá ha. Hiểu hơn cả người làm anh họ này nữa.

Changbin: *Chạy sang bóp vai cho Jisung* Bớt giận, bớt giận. Giận rồi sẽ không còn đáng yêu nữa đâu.

Jisung: Hun một cái đi rồi hết giựn.

Changbin: Hun nè. *Hôn lên má Jisung*

*Moah*

Jisung: Muốn hun môi cơ.

Changbin: Rồi rồi.

*Chụt*

Chan: Đứa nào có keo 502 không? Tao cần rửa mắt.

Minho: Có H₂SO₄ thôi, anh lấy không?

Chan: Được, đưa đây!

Minho: Đù, ông tính làm thật luôn hả?

Chan: Tất nhiên là không rồi, mày tin thật luôn à? Anh mày đâu có khùng.

Minho: Tưởng thiệt thì tui đưa thiệt luôn nè.

*Reng*
Chuông cửa vang lên và tất cả quay ra nhìn. Hyunjin hớt hải chạy vào.

Hyunjin: *Thở hổn hển* M-minm-min, M-minho hyung!

Minho: *Chạy lại chỗ Hyunjin*
Sao? Có chuyện gì? Làm gì mà em trông nghiêm trọng quá vậy?

Hyunjin: B-bé bị thương…

Minho: Gì cơ? Đứa nào làm em bị thương? Nói đi, anh tới đó xử lý nó luôn.

Hyunjin: Bị thương anh. *Vòng tay qua đầu làm hình trái tim*

Minho: Hả :D? *Loading*

Chan: Chọc mù mắt tao đi!

Jisung: Ồ, cái đó em làm được, để em làm cho.

Chan: Tránh xa tao ra!

Hyunjin: *Nghiêng đầu* Ừm, Minmin! anh không hiểu à?

Minho: Ah, không phải không phải. *Xua tay*
*Ôm chầm lấy Hyunjin*
Cục cưng của anh đáng yêu quá à! Anh cũng thương bé lắm!

Hyunjin: *Cười khúc khích, ôm lại*

Chan: Anh nghĩ là nên trừ lương cho mỗi lần phát cơm chó.

Changbin: Anh cứ tự nhiên, bọn em chẳng ai quan tâm đâu.

Jisung: Nếu anh đồng ý với Jeongin thì đâu có khổ như vầy.

Chan: 🙂

Jisung: Minho hyung, lúc nãy anh bảo sẽ xử lý đứa nào làm Hyunjin bị thương mà. Vậy thì anh phải xử lý anh đi chứ. Anh là nguyên nhân khiến nó 'bị thương' còn gì.

Chan: Nghe có lý quá nhờ.

Minho:
Tao đánh mày bây giờ, để yên cho tao chìm đắm trong tình yêu.

Changbin: Này, anh không được đánh bồ em.

Minho: Tao đánh mày luôn!

Changbin: Yang lake thấy sợ! Thôi Jisungie à, đừng gây chuyện nữa, anh không cứu nổi em đâu.

Jisung: 😅
Thôi mình quay lại chủ đề chính đi.

Minho: Chính hai bây là người lách qua chuyện khác chứ đâu.

Jisung: Ehehe…

Hyunjin: Ủa mà chuyện gì vậy hyung?

Minho: Chuyện của Chan hyung với Jeongin ấy mà.

Hyunjin: Nhắc mới nhớ, dạo này không thấy ẻm đi làm nhỉ.

Minho: Cái đó để anh kể cho em sau. Giờ thì mình tiếp tục chuyện hồi nãy đi.

Changbin: Ờm…Mình nói tới đâu rồi ta.

Jisung: Đoạn bảo cách từ chối của Chan hyung là sai ấy.

Changbin: Phải rồi, đáng lẽ hyung phải từ chối theo cách khác chứ.

Mà từ chối sao mới đúng Minho hyung?

Minho: Trời! *Đỡ trán*
Thì kiểu là…hãy cho anh thời gian suy nghĩ. Rồi sau đó về nhắn tin hoặc đợi lúc chỉ có hai người rồi từ chối cũng chưa muộn mà.

Hyunjin, Jisung, Changbin: 😲

Chan: Rắc rối quá à. Nói thẳng luôn chẳng phải dễ hơn sao?

Minho: Đang nói về cách để thằng bé không quê trước mặt mọi người mà trời. Như vậy mà còn rắc rối thì như nào mới đơn giản hả ông dà?

Chan:

Hyunjin: Em có thể biết lý do tại sao hyung lại từ chối Innie không?

Chan: Thì…
Cũng không phải là anh không thích ẻm hay do ẻm không tốt.

Jisung: Vậy chứ mắc gì anh từ chối?

Chan: Chỉ là…anh chưa thật sự sẵn sàng cho một mối quan hệ.

Minho: Trời đất! Anh còn cũ hơn cả cái tiệm này nữa đấy. Ở đó mà chưa sẵn sàng.

Chan: Nè nè, ai ở đây cũng cũ hơn cái tiệm đó nha.

Changbin: Bây giờ mà còn chưa sẵn sàng thì đến khi nào anh mới chịu sẵn sàng?

Jisung: Lý do bào chữa không thuyết phục. Đề nghị bị cáo Christopher Chan Bang đưa ra lời bào chữa khác!
Anh có thể nhờ luật sư hoặc người khác bào chữa giúp. Nhưng tôi đoán là không ai chịu giúp anh đâu.

Chan: Ủa đang yên đang lành cái ra hầu tòa luôn vậy.

Minho: Im lặng! Không cần bào chữa nữa.
Tòa tuyên án bị cáo Christopher Chan Bang 1 tuần sửa lỗi về tội "Cố ý gây thương tích đến trái tim và cái tôi nhỏ bé của bị hại Yang Jeongin". Trong vòng 1 tuần này anh phải giải quyết một cách thỏa đáng với người bị hại. Nếu hết thời hạn mà anh chưa làm được thì chúng ta lại tiếp tục mở phiên tòa xét xử.

Chan: Ở đâu ra cái luật này vậy?

Minho: Theo khoản 2 Điều 3 Bộ luật Lee Minho năm 2022.

Chan: (٥¬_¬)

Minho: BÃI TÒA!

__________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top