Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

𝟽.𝟸

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

leemeowhoe ➢ hansungie

leemeowhoe
Yo Jisung
Là anh, Minho ở SKZ Café nè

hansungie
Dạ em chào anh
Có kết quả rồi hả anh

leemeowhoe
À chưa đâu
Thật ra thì anh chủ muốn ngày mai gặp trực tiếp em ở tiệm luôn rồi mới tính tiếp
Nên là em cứ đến tiệm rồi chờ đi
Tại anh cũng ko biết khi nào ảnh ghé qua đâu

hansungie
Vâng
Cơ mà ngày nào em cũng đến tiệm rồi ngồi lì ở đó mà nên ko sao đâu anh
Chỉ là ko biết anh có thấy em phiền ko thôi 😄

leemeowhoe
(Có, rất phiền là đằng khác)

Nào có phiền gì đâu em
Em là khách hàng mà, có em anh lại vui còn ko hết, sao lại thấy phiền được

(Không phải nể tình nhóc là bạn của Hyunjin thì anh cũng muốn đuổi khéo nhóc về rồi.)

hansungie
À vậy ạ 😅

leemeowhoe
Anh thấy em càng ngày càng giống Hyunjin rồi đó

(Nhưng mà Hyunie đáng yêu hơn!)

Chỉ là thằng bé ko ở lại quá lâu giống em thôi

(Phải chi được vậy cũng đỡ. 🥲)

hansungie
=)))))

leemeowhoe
Vậy nha
Mai gặp lại

hansungie
Bye anh

---------------

*Ngày hôm sau, tại SKZ Café*

Chan: Đâu rồi, người mà em nói đâu rồi Minho?

Minho: Ở đằng kia kìa. Yah Jisung! Lại đây!
Đây là người em nói nè, giới thiệu đi em.

Jisung: Dạ em tên là Han Jisung. Em đến đây để xin việc ạ.

Chan: Han Jisung? Cái tên này nghe quen quen, chúng ta có gặp nhau chưa nhỉ?

Jisung: Dạ hình như là chưa. Nhưng chắc anh đã nghe qua tên của em từ miệng thằng em họ của anh rồi đó.

Chan: Em họ? Ý em là Felix hả?

Jisung: Dạ, em với nó là bạn thân đó anh.

Chan: Ừ, đúng là có nhắc qua thật.
Ừm... Nếu đã là bạn của Felix rồi thì cũng như là em của anh thôi. Vậy mai em bắt đầu đi làm ha.

Jisung: Dạ! Em cảm ơn anh!

Chan: Minho với Changbin nhớ giúp đỡ thằng bé nha!

Minho, Changbin: Dạ rõ!

---------------

*Lại là ngày hôm sau*

Minho: Đây là đồng phục của em nè, em vào trong thay rồi ra đây anh nói tiếp.

Jisung cảm ơn Minho rồi nhận lấy bộ đồng phục từ tay anh.

*Một lát sau*

Minho: Rồi, vì vị trí của em là nhân viên phục vụ nên công việc của em là chạy bàn. Chỉ có hai việc mà em cần làm. Một là hỏi khách order cái gì rồi quay lại nói với anh, hai là đem đồ ra cho khách. Nhưng có khi em chỉ cần làm một trong hai thôi vì người ta đã order tại quầy luôn rồi. Ok chưa?

Jisung: Dạ rồi ạ!

Minho: Vậy bắt tay vào làm việc thôi, chốc nữa đông khách hơn là mệt đấy.

Jisung: Dạ!

---------------

*Giờ nghỉ trưa*

Jisung: Woa, em không ngờ là việc này lại cực như vậy. Chỗ cũ của em bình thường còn không có ma nào tới. Làm sao mà trước đó hai anh có thể xoay xở được hay vậy.

Minho: Tụi anh cũng phải trầy vi tróc vảy nai lưng ra mà làm thôi. Mà anh chủ thì chẳng chịu tăng lương gì hết, dù ảnh rất chi là giàu.

Changbin: Và đó cũng là lí do tụi anh đòi ảnh tuyển thêm nhân viên để giúp mình đỡ cực đó. Vậy mà bữa rày có mình em tới xin việc. Âu cũng là cái số.

Minho: Chỉ đành phó mặc cho số phận muốn làm gì mình thì làm.

Changbin: Mà thôi trưa rồi, tụi mình nghỉ rồi đi kiếm cái gì ăn đi. Em bao.

Minho: Được nha, miễn phí là anh đi liền à.

Jisung: Em biết quán này ngon lắm, hay mình đến đó đi.

Changbin: Cũng được.

__________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top