Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 12.4: BLC - District 9 Card (Hồi kết)

Circus!

"It's showtime!"

Một bài hát vui nhộn phát ra, có lẽ là bài hát của rạp xiếc dùng trước đây:

"Welcome to the zone
Feelin' good right now, feelin' good right now
Cơ thể cũng bắt đầu chuyển động.
Feelin' good right now, feelin' good right now..."

"Chết tiệt."

"Hết lúc kêu hả trời."

Ngay sau đó, từ các góc khuất của rạp xiếc, những tiếng rên rỉ yếu ớt, ầm ừ bắt đầu vang lên. Những bóng hình gầy gò, lảo đảo từ từ xuất hiện. Zombie. Chúng tụ tập lại trước lối vào rạp xiếc, bị thu hút bởi âm thanh, trước mắt họ buổi biểu diễn kinh dị đang diễn ra.

"Aisss...cái rạp xiếc nàyy" Changbin rít lên, mắt nhìn quanh trong khi Seungmin lùi lại, tay cầm chặt balo.

Bang Chan nhanh chóng ra lệnh: "Nhanh lên! Phải rời khỏi đây trước khi bọn chúng kéo đến đông hơn."

Cả nhóm lao đi, bài hát vẫn vang lên không ngừng. Tình hình ngày càng trở nên căng thẳng. Những sinh vật đó đang truy đuổi họ một cách dữ dội, và nhóm đang ở trong tình trạng nguy hiểm, liên tục phải né tránh và tìm kiếm lối thoát. Hyunjin đang chạy theo nhóm, bỗng áo của cậu bị mắc vào cánh cửa ô tô.

"Hyunjin!"

Trong lúc nguy cấp, đám Zombie đã đuổi đánh ngay sát đằng sau, Seungmin lao đến một chiếc xe ô tô đỗ bên lề đường, với lấy một cây gậy sắt, phang mạnh vào chiếc ô tô, chiếc xe phát ra âm thanh báo động chói tai. Âm thanh của chiếc xe bị va đập ngay lập tức thu hút sự chú ý của đám zombie đang đuổi theo. Chúng gào thét và lao về phía nguồn âm thanh, tụ tập quanh chiếc xe. Những con zombie đập phá chiếc xe, tìm kiếm con mồi vô hình.

Nhóm Stray Kids nhanh chóng nhận ra rằng những con zombie bị thu hút bởi âm thanh. "Chúng ta phải lợi dụng điều này!" Seungmin hét lên, trước đó cậu đã để ý điểm này khi zombie chuyển hướng tấn công nhóm nhân viên bảo vệ lúc trước. Tất cả ban đầu mới chỉ là phán đoán, nhưng Hyunjin đang trong tình hình nguy hiểm nên cậu đánh liều một phen.

"Chúng ta cần phải tạo ra nhiều tiếng ồn hơn để phân tán chúng!"

Các thành viên khác bắt đầu tạo ra nhiều tiếng ồn hơn bằng cách đập phá các đồ vật và gây ra những tiếng động lớn xung quanh khu vực. Những con zombie, bị lôi kéo bởi âm thanh, tiếp tục tập trung quanh các nguồn phát ra tiếng động. Sự hỗn loạn gia tăng khi những sinh vật điên loạn này kéo đến ngày càng đông. Stray Kids nhanh chóng sử dụng cơ hội này để rút lui tiến về phía trạm xăng.

Sau một đoạn đường di chuyển trong im lặng căng thẳng, cả nhóm đến được trạm xăng. Trạm xăng hoang vắng, không một bóng người, nhưng các máy bơm vẫn còn hoạt động. Changbin nhanh chóng tìm thấy một chiếc can và bắt đầu đổ xăng vào. Lee Know và I.N đứng gác, luôn cảnh giác với mọi dấu hiệu bất thường.

"Lấy đủ xăng rồi, quay lại thôi," Bang Chan ra hiệu khi Changbin hoàn tất việc đổ đầy can xăng.

Trên đường quay về chiếc xe bus, không khí dường như nhẹ nhõm hơn. Lúc này đã là mười hai giờ trưa, nhưng may mắn là không có bất kỳ con zombie nào xuất hiện nữa. Những cơn gió thổi nhè nhẹ mang theo sự yên tĩnh lạ thường, và mọi thứ dường như trở về trạng thái bình yên, dù chỉ trong chốc lát. Con đường giờ đây vắng lặng, chỉ có tiếng lá cây xào xạc nhẹ nhàng bên tai. Cả nhóm bước đi một cách cẩn thận nhưng nhẹ nhõm hơn khi biết rằng họ đã tránh được nguy hiểm lần này. Mọi người không nói gì nhiều, tập trung vào mục tiêu quay lại chiếc xe bus.

Tối hôm đó, Stray Kids tập hợp lại trong một khu vực tạm thời an toàn. Nhóm ngồi xung quanh một bản đồ cũ, ánh mắt họ tập trung vào các điểm quan trọng mà họ đã ghi chú.

Bang Chan bắt đầu giải thích kế hoạch chi tiết. "Chúng ta đã thấy rằng zombie bị thu hút bởi âm thanh. Đây là điểm yếu mà chúng ta có thể khai thác. Anh thấy nếu chúng ta có thể tập hợp chúng ở District 9 thì chúng ta có thể giải quyết vấn đề này một lần và mãi mãi."

Felix gật đầu, ánh mắt cậu nghiêm túc. "Ở đó chúng ta có thể kích hoạt một vụ nổ lớn để tiêu diệt toàn bộ khu vực và đám zombie."

I.N đứng dậy, vạch một đường vào bản đồ. "Chúng ta sẽ cần phải tạo ra một loạt âm thanh mạnh mẽ và liên tục để dẫn dụ tất cả zombie đến District 9."

LeeKnow đồng ý và tiếp tục. "Chúng ta sẽ chia nhóm thành hai nhóm. Nhóm đầu tiên sẽ chịu trách nhiệm tạo ra tiếng ồn và thu hút zombie, trong khi nhóm còn lại sẽ chuẩn bị cho vụ nổ tại District 9."

Sau khi bàn bạc xong kế hoạch di chuyển, cả nhóm quyết định tạm nghỉ ngơi trước khi tiếp tục. Ánh hoàng hôn bắt đầu buông xuống, nhuộm màu cam nhạt lên khung cảnh xung quanh. Mọi người ngồi rải rác xung quanh chiếc xe bus cũ, ai nấy đều thấm mệt sau chặng đường dài. Hyunjin ngồi dựa lưng vào bánh xe, ánh mắt mơ màng nhìn xa xăm. Cậu vẫn còn cảm nhận được những cơn đau đầu thoáng qua, nhưng chúng dường như đã dịu đi đôi chút. Ở bên cạnh, Seungmin đứng lặng lẽ một lúc quyết định tiến lại gần. Cậu ngồi xuống cạnh Hyunjin, đôi mắt bối rối, tay lơ đãng vân vê chiếc máy ảnh cũ đã bị đập hỏng. Cả hai ngồi trong im lặng một lúc, không ai nói gì, chỉ nghe thấy tiếng gió thổi qua những tán cây và tiếng lá xào xạc. Cuối cùng, Seungmin lên tiếng, giọng cậu nhỏ nhẹ nhưng chân thành.

"Mình xin lỗi, Hyunjin. Mình không nên làm mọi chuyện trở nên căng thẳng như thế. Lúc đó... mình chỉ nghĩ đến cái máy ảnh mà không hề nghĩ đến cảm xúc của cậu."

Hyunjin khẽ thở dài, mắt vẫn nhìn về phía xa nhưng giọng nói đã dịu đi nhiều.

"Không... lỗi cũng là của mình. Mình không nên mất bình tĩnh như vậy. Chỉ là... cơn đau đầu làm mình không kiểm soát được, nhưng đó không phải là lý do để mình hành động như thế với cậu."

Seungmin nhìn vào những mảnh vỡ trong tay, đôi mắt hiện lên sự hối hận. "Mình cũng không nên đẩy cậu. Đáng lẽ mình phải hiểu cậu đang căng thẳng, thay vì khiêu khích."

Hyunjin quay đầu lại, nhìn thẳng vào Seungmin, mắt cậu không còn ánh lên sự giận dữ như trước nữa: "Mình xin lỗi vì đã làm vỡ chiếc máy ảnh của cậu."

Seungmin mỉm cười, nhẹ lắc đầu. "Không sao. Chỉ là một món đồ cũ, không quan trọng."

Hyunjin bật cười nhẹ, cảm giác nhẹ nhõm dần xâm chiếm. "Còn nữa, ban nãy thật sự cảm ơn cậu."

"Không có gì, ngược lại nếu là mình, cậu nhất định cũng sẽ làm vậy không phải sao?"

Hai người nhìn nhau, sự căng thẳng giữa họ tan biến hoàn toàn. Seungmin vươn tay ra, và Hyunjin không ngần ngại đập tay cậu, cái bắt tay của sự tha thứ và đồng cảm. Họ ngồi lại với nhau, cảm nhận được sự gắn kết mạnh mẽ hơn sau cuộc trò chuyện, sẵn sàng cùng cả nhóm đối mặt với những thử thách phía trước.

Từ xa, các thành viên còn lại nhìn thấy cảnh tượng này, khẽ mỉm cười. Mọi thứ dường như đã trở lại đúng hướng.

.

.

.

Trời tối dần, và Stray Kids bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình. Lái chiếc xe bus quay lại District 9. Khi chiếc xe buýt tiến gần đến hàng rào của District 9, mọi thứ trở nên hồi hộp hơn. Hàng rào cao và chắc chắn đứng vững trước mặt họ.

"Làm thôi!" Han hét lên

"Lật tung mọi thứ lên nào." Các thành viên cùng nhìn về phía trước với nụ cười hào hứng.

Seungmin tăng tốc, những chiếc đèn pha của xe buýt sáng rực lên, chiếu sáng con đường trước mắt. Hàng rào District 9 càng lúc càng lớn dần trong tầm mắt. Với một cú đâm mạnh mẽ, chiếc xe buýt lao về phía hàng rào, tiếng kim loại cọt kẹt và gỗ vỡ vụn. Hàng rào đổ sập, chiếc xe buýt không dừng lại, tiếp tục lao vọt qua đống đổ nát.

"Đi nào."

Tại đây họ đã chia thành hai nhóm: nhóm tạo âm thanh và nhóm chuẩn bị vụ nổ. Mỗi nhóm có nhiệm vụ quan trọng để hoàn thành kế hoạch. Và họ cần thực hiện trong vòng một tiếng.

Nhóm tạo âm thanh bao gồm các thành viên là Bang Chan, Han, Chang Bin. Đầu tiên ba người chuẩn bị thiết bị. Họ mang theo các thiết bị phát tiếng ồn như loa, radio cũ, và một số đồ vật nặng để đập phá. Họ bắt đầu đập phá xe ô tô và đồ đạc xung quanh khu vực District 9. Âm thanh lớn và không ngừng từ khu vực này thu hút sự chú ý của zombie. Ba người đột nhập vào phòng thiết bị âm thanh. Khi các thiết bị được kiểm tra và cài đặt xong, âm thanh cảnh báo và nhắc nhở việc uống thuốc bắt đầu vang lên khắp District 9. Giọng nói máy móc và nhịp điệu đều đặn của loa tạo ra một âm thanh dễ nhận diện, khiến cho âm thanh trở thành một loại "bẫy" hấp dẫn.

"Đã đến giờ uống thuốc. Xin hãy uống thuốc đúng giờ." Âm thanh thông báo vang lên khắp khu vực, khiến zombies tập trung về phía nguồn âm thanh.

"Chúng ta mau đi thôi," Changbin hối hả nói, giọng lo lắng khi nhìn quanh. Họ phải nhanh chóng di chuyển trước khi bọn zombie tập hợp lại đây.

Bỗng một con zombie từ đâu xuất hiện phía sau anh, gầm gừ đầy đe dọa. Changbin chưa kịp phản ứng, thì tiếng súng vang lên.

ĐÙNG.

Bang Chan đứng cách đó không xa, vừa kịp thời bắn thẳng vào con zombie, làm nó gục xuống tức khắc. Bang Chan chạy lại hỏi: "Em có sao không?"

Changbin thở phào, đưa tay quệt mồ hôi trán, nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh. "Nhờ huynh đó."

"Đi thôi, còn nhiều thứ phải đối phó."

Phía nhóm chuẩn bị vụ nổ bao gồm các thành viên: LeeKnow, Hyunjin, Seungmin, Felix và I.N. Cả nhóm di chuyển qua từng khu vực, cố gắng giữ cho mọi tiếng động trở nên nhỏ nhất có thể để tránh thu hút sự chú ý của những con zombie. Họ nhìn thấy khu vực tâm lí mà họ xuất hiện lần đầu tiên. Thấy những cái xác khoác trên mình áo blouse không còn là màu trắng nằm la liệt, những viên thuốc màu trắng vương vãi khắp sàn. District 9, một khu vực từng là trung tâm nghiên cứu, giờ chỉ còn lại những tòa nhà đổ nát và trụ sở bị bỏ hoang.

Lee Know và Seungmin dẫn đầu, chọn những điểm chiến lược để đặt thiết bị nổ – gần các tòa nhà lớn và trụ sở nghiên cứu. Mỗi quả bom được gắn cẩn thận, kết nối với hệ thống điều khiển từ xa để đảm bảo chúng có thể kích nổ từ xa. Lee Know kiểm tra từng mối nối cẩn thận, còn Seungmin gật đầu hài lòng khi thấy mọi thứ hoạt động trơn tru. Thế nhưng, thời gian không đứng về phía họ. Những con zombie đã bắt đầu tập trung đông hơn xung quanh. Và họ chỉ còn mười năm phút. Cả nhóm vẫn còn ba quả bom chưa lắp. Không còn lựa chọn, Seungmin quay sang cả nhóm, giọng cứng rắn:

"Đi trước đi, mình sẽ hoàn thành nốt."

Felix lập tức phản đối: "Không, chúng ta đi cùng nhau."

Seungmin lắc đầu, ánh mắt kiên quyết. "Không có thời gian đâu. Đi ngay, trước khi bọn chúng vây kín! Các cậu muốn chết cả lũ à."

"Nhưng mà."

"Mau đi nhanh!"

Hyunjin lên tiếng: "Mọi người đi đi, mình sẽ ở lại cùng với Seungmin."

Lee Know nhanh chóng kéo tay Felix đi, dù Felix cố gắng giằng ra để ở lại. "Không cãi nữa. Chúng ta phải tin tưởng họ."

Cả nhóm cuối cùng phải rút lui, trong khi Seungmin và Hyunjin ở lại, tiếp tục lắp đặt những quả bom cuối cùng. Seungmin tập trung vào công việc, đôi tay cậu hoạt động nhanh nhẹn nhưng chính xác, trong khi Hyunjin đứng gác, mắt luôn cảnh giác với mọi động tĩnh xung quanh. Khi cả nhóm tập hợp lại tại một tòa nhà cách an toàn, họ đếm lại số lượng. Bang Chan nhíu mày khi không thấy Seungmin và Hyunjin.

"Họ đâu rồi?" Bang Chan hỏi, giọng lo lắng.

I.N lên tiếng: "Các anh ấy còn ba quả boom chưa lắp xong."

Cả nhóm lặng người, nín thở chờ đợi. Từ đằng xa, những con zombie bắt đầu có dấu hiệu tản ra. Mọi người hồi hộp nhìn về phía đống đổ nát.

"Nhanh lên nào hai đứa." Họ còn hai phút.

Felix nắm chặt tay cầu nguyện cho hai người bạn của mình. Bất chợt, từ xa, hai bóng người hiện ra. Seungmin và Hyunjin, lấm lem bụi bặm, đang chạy về phía họ.

"Nhanh lên!" Seungmin hét lên.

"Nhanh lên!" Các thành viên gọi hai người.

Hyunjin vừa chạy vừa nhìn lại phía sau, rồi ngay khi cả hai vừa kịp đến nơi an toàn, Seungmin không do dự, ấn nút kích nổ.

BOOM!

Vụ nổ tạo ra một cú sốc mạnh mẽ, làm rung chuyển cả khu vực District 9. Ngọn lửa bùng lên từ các các quả boom, tạo ra một ánh sáng rực rỡ như một cột lửa khổng lồ. Những đám khói đen đặc quánh bốc lên, bao phủ khu vực.

Những sinh vật còn sót lại, những con zombie đã bị thu hút đến District 9 giờ đây bị cuốn vào cơn bão của vụ nổ. Các cơ thể của chúng bị xé nát bởi sức công phá mạnh mẽ. Những mảnh vụn của cơ thể bay ra, hòa lẫn với những mảnh vỡ của các tòa nhà xung quanh. Những tiếng rên rỉ và gầm gừ cuối cùng của chúng bị lấn át bởi tiếng nổ và sức mạnh của ngọn lửa. Những tòa nhà lớn, từng là nơi diễn ra những thí nghiệm khủng khiếp, giờ đây bị sụp đổ tạo ra một cơn bão của bụi và mảnh vụn. Các thiết bị nghiên cứu, từng là công cụ của những thí nghiệm tàn ác, giờ đây bị tiêu diệt trong ngọn lửa. Các tài liệu và hồ sơ quan trọng, chứa đựng bí mật và thông tin về các thí nghiệm, cũng bị thiêu rụi hoàn toàn. Vụ nổ đã chấm dứt mọi cơ hội để tiếp tục các nghiên cứu, phá hủy mọi dấu vết của tội ác mà trụ sở này thực hiện.

Khi khói dày đặc bắt đầu lắng xuống và ngọn lửa dần tắt, một cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt. District 9 giờ đây là một khu vực gần như bị thiêu rụi hoàn toàn.

"Cầu mong linh hồn siêu thoát." - Những người bị cuốn vào cuộc thí nghiệm vũ khí sinh học này.

Khi Stray Kids nhìn từ xa, họ biết rằng mục tiêu của họ đã được hoàn thành. Seungmin bỗng nhiên nhận thấy một ánh sáng lấp lánh từ dưới đống đổ nát. Cậu cúi xuống và phát hiện ra một thẻ bài vàng lấp lánh nằm giữa những mảnh vụn. Nhận được tấm thẻ bài vàng của mình. Một ánh sáng chói mắt xuất hiện, họ quay trở về. 

_______

Yayyyy, District 9 cuối cùng cũng hoàn thành rùiiiii

Nếu mọi  người thấy hay thì có thể nào tặng mình 1 vote và cmt để mình có thể tiếp tục với những thử thách tiếp theo nheee

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top