Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 17.2: BLC - Back Door Card (Phần diễn biến)

Lịch là sáng mai tui mới định đăng nhưng tối nay lại đang rảnh nên tui đăng trước cho sáng mai lun nhe. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.

_______

"Mọi người cẩn thận, đừng tùy tiện mở bất cứ cánh cửa nào trong bảo tàng."

Sự im lặng nặng nề bao trùm, chỉ còn những tiếng tim đập loạn nhịp. Bảo tàng giờ đây không còn là nơi chứa đựng giá trị quá khứ mà trở thành một cái bẫy khổng lồ, nơi những cánh cửa không dẫn đến bất kỳ lối thoát nào như họ nghĩ. Stray Kids đứng lặng giữa đám đông, Bang Chan nhìn xung quanh, ánh mắt lo lắng.


"Chúng ta phải tìm ra cách để thoát khỏi nơi này. Đây không phải là một bài kiểm tra đơn giản như chúng ta nghĩ."

Lee Know quay đầu lại, quan sát kỹ từng cánh cửa, ánh sáng từ đèn pin chiếu rọi vào những góc khuất của căn phòng. Hyunjin cẩn thận quay phim lại mọi thứ xung quanh, nhưng mọi khung hình chỉ hiện lên những bóng tối kỳ lạ, đôi khi thoáng qua vài hình ảnh mờ ảo nhưng không rõ ràng.


"Máy quay này có vẻ bị hỏng rồi thì phải, nó cứ chập chờn mãi. Chúng ta phải nhanh chóng ra khỏi đây trước khi tình hình tệ hơn."

Trong khi đó, Changbin cố gắng giữ bình tĩnh và phân tích tình hình: "Chúng ta đã thấy hai người biến mất chỉ sau khi mở cửa. Rõ ràng, có những cánh cửa sẽ dẫn đến nguy hiểm. Vấn đề là làm sao để biết được cánh nào an toàn, nếu có."

Han đứng lùi lại, tay nắm chặt chiếc máy dò chuyển động. Màn hình nhỏ trên máy bắt đầu phát ra tín hiệu lạ, những đốm sáng nhấp nháy di chuyển xung quanh họ, nhưng không có gì xuất hiện trong tầm nhìn của họ: "Có gì đó đang di chuyển... nhưng chúng ta không thể thấy chúng."

Felix nhìn chăm chăm cánh cửa trước mặt, cảm giác như có một lực vô hình đang kéo cậu về phía nó.

"Felix?""...""Felix!" Tỉnh táo lại.

Khi Felix giật mình nhận ra vai mình đang bị Seungmin giữ lấy, bàn tay của cậu đang chuẩn bị xoay tay nắm cửa. Felix nhanh chóng lùi lại.

"Chúng ta phải giữ tỉnh táo, tránh đến quá gần hay nhìn chằm chằm vào những cánh cửa này, được chứ?"

Cả nhóm gật đầu. Stray Kids tiến vào hành lang sâu bên trong bảo tàng, ánh sáng mờ ảo phát ra từ những ngọn đèn treo trên trần, mỗi bóng đèn nhấp nháy, phát ra âm thanh rè rè khó chịu. Những bức tường phủ đầy tranh vẽ.

"Có nhiều bức họa nổi tiếng quá nè."

Seungmin lên tiếng: "Mọi người nhìn này có dòng chữ gì đó ở đây."

Nhóm Straykids dừng lại trước bức tranh "Sự Sáng Tạo Adam" với hình ảnh Adam chạm ngón tay với Chúa. Ở khung bức tranh có khắc những dòng chữ nổi, Felix lần tay theo dòng chữ, do quá cũ nên rất khó để đọc được. Hyunjin cầm đèn soi vào, Felix đọc những dòng chữ mà mình nhìn thấy:"Chỉ khi ngón tay chạm nhau, cánh cửa ẩn giấu sẽ mở ra, nơi ánh sáng gặp bóng tối và tìm thấy con đường qua những điều không thấy."

Hyunjin soi đèn lên bức tranh "Sự Sáng Tạo Adam," đôi mắt cậu dán chặt vào chi tiết ngón tay của Adam và Thần chạm vào nhau. Cảm giác có gì đó kỳ lạ trong bức tranh khiến cậu không thể rời mắt. Felix đứng bên cạnh, cảm nhận điều tương tự. Hyunjin tiến lại gần bức tranh, ánh mắt tập trung vào từng chi tiết nhỏ nhất.

"Các cậu thấy không?" cậu nói, tay chỉ vào điểm tiếp xúc giữa ngón tay của Adam và Thần. "Bức tranh này nổi tiếng vì sự tinh tế, nhưng ở đây có những vết nứt nhỏ xung quanh ngón tay của Adam. Điều này không bình thường chút nào."

Cả nhóm nhìn theo hướng chỉ của Hyunjin. "Bức tranh này được vẽ với kỹ thuật tuyệt vời, từng đường nét hoàn hảo. Nhưng những vết nứt này không phải là do thời gian hay môi trường. Chúng có vẻ như được cố ý tạo ra." cậu tiếp tục.

Hyunjin ngừng lại một chút rồi nói tiếp: "Trong nghệ thuật, đôi khi có những yếu tố được giấu đi để chỉ ra điều gì đó quan trọng. Ở đây, vị trí của những vết nứt này không phải ngẫu nhiên. Chúng xuất hiện đúng tại điểm tiếp xúc giữa ngón tay của Adam và Thần, biểu tượng của sự truyền đạt sức mạnh và sự sống." Cậu bước một bước về phía bức tranh, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào phần bất thường. "Mình nghĩ đây là một cơ chế ẩn giấu. Nó có thể là chìa khóa để mở ra điều gì đó quan trọng."

Cả nhóm chăm chú lắng nghe Hyunjin, nhận ra rằng những gì cậu vừa nói không chỉ là phân tích một bức tranh, mà còn là manh mối quan trọng dẫn họ đến lối thoát. Hyunjin tiếp tục nói:

"Chúng ta cần phải hành động một cách chính xác để kích hoạt cơ chế này."

"Vậy chúng ta phải làm gì?" Seungmin hỏi.

"Nghệ thuật thường do người xem tự mình cảm nhận, đặt mình vào trong tác phẩm để cảm nhận thông điệp mà họa sĩ truyền tải" Hyunjin trả lời. "Mình nghĩ trong trường hợp này, thêm cả dòng chữ kia, chúng ta phải áp dụng một lực cụ thể tại điểm tiếp xúc giữa hai ngón tay, giống việc chúng ta tái tạo hành động trong bức tranh."

Felix: "Vậy chúng ta thử làm theo chỉ dẫn của Hyunjin xem sao."

Hyunjin gật đầu. "Đúng vậy, nhưng chúng ta phải làm một cách nhẹ nhàng và chính xác. Cơ chế này có thể rất nhạy cảm." Hyunjin, với sự am hiểu sâu sắc về nghệ thuật, bắt đầu phân tích từng chi tiết trên bức tranh. "Chúng ta phải làm sao cho ngón tay của Adam và Thần chạm nhau giống như trong bức tranh. Đây là điểm chính yếu để kích hoạt cơ chế." Hyunjin giải thích.

Seungmin lên tiếng: "Để mình hỗ trợ cậu."

"Được."

Hyunjin và Seungmin bắt đầu công việc của mình. Hyunjin nhẹ nhàng chỉ dẫn Seungmin cách tạo ra áp lực chính xác tại điểm tiếp xúc giữa ngón tay của Adam và Thần, tái tạo chính xác hành động chạm vào của bức tranh. Cả hai cùng nhau thực hiện các bước mô phỏng. Seungmin nhẹ nhàng nhấn vào điểm tiếp xúc, còn Hyunjin kiểm tra và điều chỉnh cho đến khi các điểm chạm khớp với sự hoàn hảo của bức tranh. Sau một thời gian cố gắng, một tiếng động nhẹ vang lên từ bức tranh. Bất ngờ, bức tranh bắt đầu rung chuyển và phần tường phía sau bức tranh dần mở ra. Một khoảng trống nhỏ xuất hiện, và từ trong khoảng trống đó, một tấm bản đồ cổ điển lộ ra. Tấm bản đồ có vẻ như đã được giấu kín từ lâu, với các đường nét mờ nhạt, nhưng vẫn rõ ràng đủ để nhận ra.

"Bản đồ này có vẻ như là chỉ dẫn tiếp theo," Hyunjin nói, mắt sáng lên khi nhìn thấy tấm bản đồ. Bang Chan tiến lại gần, nhìn tấm bản đồ với sự quan tâm. "Chúng ta phải theo dõi kỹ lưỡng. Đây có thể là lối thoát duy nhất mà chúng ta đang tìm kiếm."

Seungmin cẩn thận cuộn tấm bản đồ lại và đặt nó vào trong ba lô." Chúng ta sẽ phải điều chỉnh kế hoạch dựa trên những chỉ dẫn từ bản đồ này."

LeeKnow dẫn nhóm tìm một nơi an toàn để tạm dừng lại và kiểm tra tấm bản đồ mà họ đã lấy được từ bức tranh trước đó. Họ đi đến một góc khuất của bảo tàng. Dùng đèn pin đã được trang bị để soi.

"Ơ? Đèn pin này có có giới hạn về pin?" Bỗng chiếc đèn của LeeKnow tắt.

"Chết tiệt."

"Chúng ta phải tiết kiệm đèn nhất có thể. Hyunjin giữ lấy đèn của em, còn lại tắt hết đi."

Cả nhóm ngồi xuống xung quanh chiếc bàn cũ, Bang Chan trải tấm bản đồ ra trước mặt.

"Tấm bản đồ này có vẻ cổ và đã bị mờ đi nhiều," Bang Chan nói, tay cẩn thận vuốt phẳng từng góc giấy.

"Nhưng nếu nhìn kỹ, có thể thấy rõ một số chi tiết."

Hyunjin nheo mắt quan sát bản đồ, nhận thấy những ký hiệu kỳ lạ ở một số góc.

"Nhìn này, một cánh cửa" cậu chỉ tay vào một khu vực ở phía sau của bảo tàng. Có một ký hiệu đặc biệt ở đây."

"Nhưng nó nằm ở phía cuối của bảo tàng, nó là cánh cửa sau. Chẳng phải câu chuyện ban đầu nói rằng cánh cửa sau là một nơi nguy hiểm không nên mở nó ra sao?"

Changbin ngồi im lặng một lát, suy nghĩ kỹ lưỡng. "Có lẽ cánh cửa sau ẩn chứa một bí mật nào đó mà chúng ta chưa biết."

Felix vẫn còn chút lo lắng, lên tiếng. "Nhưng chúng ta đã chứng kiến những thứ quái dị xuất hiện khi mở các cánh cửa khác. Nếu cánh cửa sau này thực sự là lối thoát, thì có thể nó cũng là nơi nguy hiểm nhất."

Bang Chan đồng tình nhưng vẫn kiên quyết. "Dù có nguy hiểm thế nào, chúng ta cũng không thể ở đây mãi được. Mục tiêu của chúng ta là tìm ra cánh cửa thoát thân đó."

Hyunjin, vẫn bị ám ảnh bởi bức tranh ban nãy, quay sang nhóm và nói thêm. "Bức tranh đó có một thứ rất đặc biệt. Nó vẽ cảnh Adam chạm tay với một thiên thần, nhưng tay của Adam lại không giống như bình thường... nó giống như tay của một người đã chết."

Seungmin chợt giật mình. "Ý cậu là... có thể nào cánh cửa đó cũng mang ý nghĩa về sự sống và cái chết?"

Mọi người chìm vào sự im lặng căng thẳng, không ai biết chắc điều gì đang chờ đợi mình ở phía trước. Nhưng tất cả đều hiểu rằng, họ không thể quay đầu lại.

Cuối cùng, Bang Chan quyết định: "Chúng ta sẽ đi theo bản đồ này và tìm đến cánh cửa sau. Đồng thời cũng phải để ý dọc đường. Ban nãy Han bảo có những thứ gì đó di chuyển nhưng chúng ta không thấy được."

Bỗng nhiên, tiếng bước chân lại vang lên. Họ đang ở tầng sáu của bảo tàng, tiếng bước chân ở tầng một nhưng âm thanh vang vọng lại ngay bên tai.

"Suỵt!"

"Có người đến."

________

Người ấy là ai?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top