Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Cảnh cáo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

....... Và rồi! Cũng bầu không khí đó, không một âm thanh, không một tiếng động, không một hơi thở, chỉ nghe có tiếng máu nhỏ xuống, tứng giọt, từng giọt, lạnh ngắt sống lưng! San vẫn đứng đó, nhìn Chi, hốt hoảng hơn gấp bội khi thấy từng dòng máu nhỏ cứ trào ra khỏi mắt Chi, rơi xuống nền đất, nóng hổi! Theo bản năng, San toan dợm người bỏ chạy. Nhưng... "S...Sa..an!!"-tiếng Chi vang lên, quen thuộc, như nhát dao đâm xuyên qua tim San, đau nhói! San quay lại, nhìn Chi, khuôn mặt đẫm nước, San chạy đến, ôm Chi, sưởi ấm con tim Chi... Nước mắt San nóng hổi chảy tràn xuống vai chi, thấm qua hồn Chi, ấm áp... Chi đứng yên, tim bỏng rát, đôi mắt trong trở lại, nước mắt trào ra, trong suốt, rửa sạch những vết máu... ôm San... hạnh phúc trong hai con tim bé nhỏ... vỡ òa!

Cuộc đối thoại trong im lặng bắt đầu giữa San và Chi sau những khoảng thời gian tràn trề cảm xúc lúc trước. San nhìn Chi, nhìn một lần nữa, cố in sâu hình bóng mình trong tâm trí bạn, tim San đập nhanh, San quên đi cả buổi học, San ở đây, trong bóng tối, với Chi-người bạn đã khuất nay hiện lên như ảo ảnh. San nắm chặt tay Chi, cố sưởi ấm làn da lạnh ngắt như xác chết của Chi, làm Chi buốt nhói, Chi nhìn San, thoáng nhẹ cảm ơn San, con nhỏ vẫn thế, lúc nào cũng yêu thương Chi, bằng cả trái tim... Những giây phút êm đềm như thế này thật dễ chịu, cả San và Chi đều mong mọi thứ dừng lại, thời gian đừng trôi... Nhưng "buổi tiệc vui sớm muộn cũng tàn" mọi thứ có mở đầu thì bắt buộc là phải có kết thúc dù nó có hậu hay chỉ toàn mang lại đau khổ. Đó là khi Chi cảm thấy sự hoang dã bắt đầu trở lại và xâm chiếm mình, là khi Chi chầm chậm nhìn vào cổ San và lặng lẽ nuốt nước bọt, là khi mắt Chi lại đau nhói và mờ ảo,... "Chạy đi San! Chạy đi!" - Chi muốn hét lên cho nhỏ bạn nghe thấy, nhưng nụ cười thân thiện của nhỏ cho Chi biết rằng, nếu không dùng hành động mọi thứ sẽ trở nên thật sự muộn màng! Lấy hết sức có thể, Chi thét lên một tiếng thật to, vùng lên, giật tay nó ra khỏi tay San, đánh thức San, Chi nhìn San, ánh mắt đỏ như máu cảnh báo San! San đã thức tỉnh, nó vùng đứng lên, sự tiếc nuối kéo nó ở lại, năn nỉ Chi hãy tỉnh lại, nhưng cái minh mẫn ở Chi sắp biến mất... những gì nó có thể thốt ra cuối cùng là...: "Biến đi!!" và nó thấy nhỏ San chạy đi, trước khi sự hoang dã kinh tởm đó quay lại, tràn đầy vào lồng ngực Chi, làm tan đi sự ấm áp San đã nhen nhóm sưởi trong tim Chi... Chi đau đớn ôm lấy đầu, quay cuồng, bản năng gớm guốc đánh bật tất cả sự tỉnh táo trong trí óc Chi.... Và Chi bỗng đứng yên, ngước lên, tìm kiếm... ánh mắt hoang dại đỏ lên, sáng lên, nhìn thấu xuyên qua từng vách tường dày, vẻ thèm thuồng rực rỡ lên ánh mắt khi tìm thấy mục tiêu... MÁU!!! Và "bữa tiệc" kém may mắn đó, thật đau đớn thay, một nhân vật Chi đã gặp nhưng quên hẳn đi trong một phút giây, xóa sạch sự tồn tại của nhân vật trong tiềm thức: Nguyệt - người bạn đồng hành trên chiếc xe buýt định mệnh!! Nạn nhân thứ hai...xuất hiện!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top