Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Viễn nói xong liền bước tới gần Cố Mục Thần,dùng chân giẫm lên tay của Cố Mục Thần rồi nói tiếp.

-" Nếu còn để tôi thấy anh lần nữa,thì anh và cái công ty Cố Thị e là phải gặp trở ngại đấy! Tới lúc đó tôi sẽ cho anh được tha hồ mà nghỉ ngơi."

Nói xong liền nắm cổ áo của Cố Mục Thần rồi lôi ra ngoài,Kim Khả bước tới gần nắm đầu của Kim Mộ Châu nhìn cô rồi đẩy cô đập đầu xuống đất.Kim Mộ Châu nhìn Kim Khả rồi nói...

-" Quả nhiên là cô làm..."

Bỗng nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên,Kim Khả liền mở loa ngoài thì người bên kia đầu dây điện thoại nói.

-" Cô Kim! Ông Trần đã dừng việc cung cấp chi phí điều trị của mẹ cô rồi,hãy mau trả khoảng 8 triệu tệ cho lần giai đoạn điều trị sắp tới đi."

Nghe vậy Kim Mộ Châu giật mình nói.

-" Cái gì?"

Một lúc sau Kim Mộ Châu hoang mang nói với Cố Mục Thần.

-" Làm sao đây? Em biết lấy đâu 8 triệu tệ chứ? Em nên làm gì bây giờ?"

Cố Mục Thần nhìn Kim Mộ Châu nói.

-" Em đừng lo lắng! Anh sẽ nghĩ cách giúp em lấy được 8 triệu tệ"

Nghe vậy Kim Mộ Châu nói với Cố Mục Thần.

-" Không được!Em không thể xin tiền của anh được!Anh đã giúp em rất nhiều rồi!"

Cố Mục Thần nhìn Kim Mộ Châu nói tiếp.

-" Mộ Châu! Em đã từng cứu mạng anh,đừng lo lắng! Có anh ở đây! Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi!"

Nói xong Cố Mục Thần liền ra ngoài tìm cách giúp Kim Mộ Châu,Kim Mộ Châu nhìn Cố Mục Thần rời đi mà không biết Kim Khả ở phía sau bức tường đã thấy hết những hai người vừa nói.

Kim Khả nhìn Kim Mộ Châu rồi nói với thuộc hạ.

-" Đi! Nói với người đó là bác sĩ Kim đang cần tìm người có thể kiếm được tiền gấp."

Thuộc hạ nghe vậy liền sắp xếp người để gài Kim Mộ Châu,tối đó Kim Mộ Châu tới quán bar bất đắc dĩ phải tiếp khách uống rượu,vị khách đó ép cô uống rượu rồi nói.

-" Tôi bảo cô là uống rượu với tôi mà! Bộ cô không nghe thấy hả? Cần tiền không phải sao?"

Nói xong liền mở ví tiền ra bên trong có hơn 8 triệu tệ,lấy ra trước mắt của Kim Mộ Châu rồi nói.

-" Đủ không? Nhiêu đây có đủ chưa? Hả?"

Nói xong liền bước tới gần Kim Mộ Châu rồi từ từ chạm vào cô khiến cô sợ hãi nói.

-" Đừng...Đừng chạm vào tôi!Đừng mà...!"

Đúng lúc này Cố Mục Thần bước vào kịp thời cứư cô,rồi đánh cho 2 tên kia bầm tím xanh mặt mày. Cố Mục Thần bước tới bên Kim Mộ Châu nhẹ nhàng nói với cô.

-" Anh xin lỗi! Anh tới trễ khiến em sợ rồi!"

Tên kia bị Cố Mục Thần đánh cho tái xanh mặt mày liền tức giận nói.

-" Là ai? Ai dám phá chuyện tốt của tao hả? Ai?"

Vừa quay lại nhìn thì liền hoảng sợ nói.

-" Cố tổng! Tại sao anh lại ở đây?"

Cố Mục Thần nhìn tên đó tức giận liền nói.

-" Cút! Còn không mau cút hết cho tôi!"

Hai tên kia vừa rời khỏi thì một trong hai tên liền nói.

-" Tại sao trông anh rất sợ anh ta vậy?"

Tên còn lại nói.

-" Tôi nói cho anh biết nhé!Trần tổng lúc trước muốn gây chuyện với anh ấy kết quả thì sao? Bị anh ấy xử lý và giải quyết vấn đề ngay tức khắc, tôi nói cho anh biết để mà cẩn thận vào. Tốt nhất đừng có chọc giận anh ấy thì hơn! Được rồi! Đi thôi!"

Lúc này Cố Mục Thần nhìn Kim Mộ Châu rồi cô cầm số tiền mà anh đưa cho liền nói.

-" Em không thể nhận số tiền này được!Không được đâu!"

Cố Mục Thần nhìn Kim Mộ Châu liền lên tiếng.

-" Hãy nhớ rằng nếu không có em thì anh sớm đã chết trên bàn phẫu thuật rồi! Là em đã chữa lành bệnh của anh,mọi thứ của anh đều là của em...Bao gồm cả anh!"

Bất ngờ Trần Viễn và Kim Khả xuất hiện,nhìn thấy Cố Mục Thần và Kim Mộ Châu thì Kim Khả lên tiếng.

-" Tại sao hai người lại ở đây? Chị hai! Sao chị ăn mặc như vậy? Có phải chị ra ngoài là để....?"

Kim Mộ Châu lập tức nói.

-" Không phải vậy! Không phải..."

Còn chưa nói hết câu thì bị Trần Viễn tát một cái bạt tai liền nói.

-" con đàn bà xấu xa này"

Cố Mục Thần thấy vậy liền nói.

-" Hai người đã ly hôn rồi! Anh có tư cách gì mà làm như vậy?"

Trần Viễn nhìn Cố Mục Thần rồi nói tiếp.

-" Cố tổng!  Người phụ nữ này tôi chơi đủ rồi. Kể cả tôi có ném cô ta vào thùng rác,tôi cũng không đưa cô ta cho anh."

Kim Khả nhìn Kim Mộ Châu và Cố Mục Thần rồi nói.

-" Cố tổng! Chị hai! Hai người chắc không phải là... Đã bên nhau trước khi chị ly hôn rồi không?"

Nghe vậy Kim Mộ Châu nhìn Kim Khả liền tát cho cô ta một cái bạt tai,Kim Mộ Châu nhìn Kim Khả rồi nói tiếp.

-" Kim Khả! Cô nói xong chưa? Cố tổng anh ấy là bệnh nhân của tôi,đừng có ăn nói bẩn thỉu như vậy."
Trần Viễn liền tát lại Cố Mục Thần rồi nói.

-" Bệnh nhân? Là loại bệnh nhân gì mà cho cô nhiều tiền như vậy? Nói! Hai người rốt cuộc là đã quen nhau từ lâu rồi,và còn cố ý giết chết mẹ tôi nữa phải không?"

Kim Mộ Châu nhìn Trần Viễn liền tát lại cho anh ta một cái rồi nói.

-" Trần Viễn! Sao có thể xúc phạm tôi như vậy? Trong mắt anh tôi là người như vậy sao?"













Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top