Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày khai giảng của trường T-ara university mới thành lập cách đây vài năm. Đây là trường học của Mỹ đặt tại HànQuốc nên chỉ những tiểu thư, công tử mới học nổi. Ở đây ai cũng đều giàu có mặt mũi thanh tú, sáng sủa và sang trọng. Nổi bật trong các học sinh mới là ParkJiyeon, cô là con gái út trong gia đình giàu nứt vách, may mắn hơn Jiyeon còn có được sắc đẹp mà mọi đứa con gái đều mơ ước. Chỉ với chiều cao 1m67 trông như một thiên sứ hoàn hảo, đi đâu cũng lấp lánh hào quang. Nhưng gương mặt thiên sứ kia lại hết sức kiêu căng, cô ấy chỉ nghĩ rằng chỉ có cái đẹp mới là hoàn mỹ nhất, mọi thứ khác đều đáng vứt đi. Do đó, Jiyeon thay bồ như thay áo, tối đa chỉ 1 tháng là cao. Khi học trường này Jiyeon cũng hài lòng vì được học với những người có cùng giai cấp với mình. Người đẹp cũng có lúc không may mắn hôm nay đi nhận lớp mà lại không biết mình học phòng mấy, phải chạy đến phòng hành chính hỏi, lại nhiều người chen đông. Jiyeon cũng chen vào bỗng đụng phải một cái lưng bự thiệt bự...người kia quay lại. Jiyeon liền nói : " Mập vậy còn chen lấn, bộ tính lấy thịt đè người hay sao". Người đó không nói gì liền nhường chỗ cho Jiyeon.

Trường tổ có 2 lớp dự bị học ở hai phòng sát bên nhau. Cuối cùng Jiyeon cũng nhận lớp, học lớp dự bị Prep2. Chỉ mới hai tuần thôi mà Jiyeon đã là thủ lĩnh của bọn con gái trong lớp, bởi vì sắc đẹp, tài chính nên ai cũng phải nể mặt. Đang ở trong căn tin thì Jiyeon lại đụng phải người mập mập lần trước chen lấn trong đám đông.  Jiyeon nhếch miệng cười "Cũng đi ăn sáng sao, phải nhịn thì mới nhỏ lại được chứ...HŨ LU ". Xong rồi Jiyeon quay mặt đi, con người đáng thương đó cũng lại không nói gì. Thật ra là chẳng biết phải nói gì nữa. Tới chỗ bàn ăn cả đám xúm lại hỏi : "Jiyeon quen con mập đó sao".

Jiyeon trố mắt nạt : " Khùng hả, nghĩ sao zậy chời. Ai lại quen những đứa như vậy mất hình tượng, không biết ai cho những đứa như vậy vô học nữa, chắc phải đề nghị trường yêu cầu thêm phần body quá. Cứ như vậy cũng làm mất mặt tầng lớp của tụi mình" Cả đám cười phá lên, ai cũng khen Jiyeon nói chí lý. Đối diện bàn bên kia con người bị xem thường đó lại mỉm cười một cách đáng ngờ.

Tại Pakson Queen's, nhà hàng đang tổ chức tiệc Christmas cho các sinh viên Đại Học T-ara.

Trong nhà vệ sinh đám con gái đều cười đùa vui vẻ.

" Jiyeon hay thiệt đó, hồi nãy nhìn vẻ mặt của con nhỏ đó mà cười muốn bể bụng"

" Uk, là đổ ly rượu vô người nó còn nói là nó bự quá nên che hết lối đi của tụi mình, vậy mà nó còn quay lại xin lỗi nữa. Jiyeon lúc nãy mày cố tình phải không"

" Mà từ trước tời giờ chưa biết tên nó nha"

Đang bôi son bóng lên môi Jiyeon vẫn nhìn vô gương : "Uk, biết làm chi, thấy con nhỏ đó mặc bộ đầm y chang khúc chả lụa bó sẵn. Làm mất mặt trường lắm chút nữa có mấy anh RMIT qua bữa mà. Tao làm vậy để nó khỏi xuất hiện. Mà thiệt không hiểu nổi, biết mình khó coi như vậy thì ở nhà đi, còn vác cái xác vô đây chi cho người ta sỉ nhục. Jiyeon mà xấu như nó thì đã tự tự từ lâu rồi"

"Thui tụi bây ra đi, tụi RMIT tới rồi kìa. Jiyeon của chúng ta sẽ là nữ hoàng của đêm nay".


Tiếng nhạc ầm ĩ, tiếng nói chuyện, cười đùa, ai cũng không biết sự có mặt của một người con gái bị bỏ quên trong phòng vệ sinh. Do bị đổ rượu lên áo nên phải vào nhà vệ sinh, rồi nghe hết tất cả. Đôi khi ông trời cũng thật bất công, tại sao lại có những người đáng thương như vậy. Khi bạn xấu xí, mập như một con heo, thì sẽ không bao giờ được chấp nhận ở một nơi như vậy. Đôi môi ấy lại mỉm cười 1 lân nữa, lần này thì kèm theo những giọt nước mắt.

Nửa năm sau. Công chúa thiên sứ đó là cái tên mà mọi người đặt cho Jiyeon, năm nay thì dô học chính thức rồi. Thiệt là mệt phãi leo lên tới lầu 4 lận mệt muốn xĩu luôn. Điện thoại lại reo nữa rồi " Alo, trời ơi đừng gọi cho tui nữa anh dai quá đó. Tui nói hết thích anh rồi. Còn điện thoại nữa là coi chừng đó." Jiyeon cúp máy mà không cho đầu dây bên kia nó dù chỉ 1 tiếng.

" LẦN THỨ NHẤT GẶP MẶT THÌ CHỈ LÀ TÌNH CỜ, LẦN THỨ HAI GẶP MẶT SẼ LÀ KẺ THÙ "

Nghe thấy tiếng nói Jiyeon bất chợt quay lại thì cái chìa khóa cầm trên tay bỗng rớt xuống bay về phía trong góc lang cang, đang có một người người đó tai đeo phone, cầm một quyển sách . Jiyeon đụng vai người đó: "Bạn gì ơi lấy dùm mình cái chìa khóa". Người con gái đó nhìn lên, 2 cặp mắt chạm phải nhau chỉ trong vài giây dường như chuyện đó chỉ là cái nhìn thoáng qua hay là gì đó.

Người đó với tay lấy chìa khóa đưa cho Jiyeon và mỉm cười. Khung cảnh đang đứng lại, mây hình như cũng ngừng trôi trong khoảnh khắc, bây giờ chỉ có 1 người đang ngồi ở dưới đất tay đưa chìa khóa cho thiên sứ đang đứng nhìn xuống. Đó chỉ là sự tình cờ thoáng qua?

" Cảm ơn" . Jiyeon nói như theo phản xạ. Rồi Jiyeon vô lớp học ai cũng có chỗ ngồi hết, Jiyeon vừa bước vào lớp cả bọn con trai ồ lên . Nhưng chỉ còn có bàn cuối bên cửa sổ Jiyeon đành phải ngồi đó. Cứ tưởng mình là người trễ nhất ai ngờ còn có người trễ hơn. Cánh cửa lớp mở ra là người con gái đó. Đang đi xuống bàn Jiyeon " mình có thể ngồi ở trong không? " Jiyeon cười tươi " Được chứ, không ngờ nha trùng hợp thiệt đó". Đã hai tiết trôi qua, đang là giờ ra chơi Jiyeon quay lại hỏi "bạn tên gì vậy"

" Eunjung, còn bạn? " àh Jiyeon, làm quen nha"

Eunjung cười lại " tất nhiên rồi". Không phải vì Eunjung đã nhặt chìa khóa lên dùm Jiyeon mà dễ dành kết bạn với Jiyeon được. Bởi vỉ Eunjung trông cũng rất xinh không quá nữ tính nhưng cũng không quá nam tính, trung hòa giữa hai cái là cho người ta có cảm giác đang gặp một nhân vật anh hùng trong truyện kiếm hiệp với tóc dài ngang vai được cột lại gọn gàng, đôi mắt sâu thặm, và nụ cười lúc nào cũng khó hiểu.

Hằng ngày, ngồi chung với nhau 2 người nói chuyện với nhau nhiều hơn, Jiyeon cũng có cảm giác gì đó khi nói chuyện với Eunjung. Eunjung không là người nói nhiều cho lắm, đôi lúc chỉ ngồi một mình bên cửa sổ tai đeo phone nghe nhạc. Khi ánh nắng chiếu vào thì Jiyeon lại dừng vài giây để nhìn lại, điều này Jiyeon thậm chí còn không biết.

" Eunjung nè tối mai đi coi phim ko. Ở Pakson nha"

" Pakson....... phim gì vậy"

" Là phim kinh dị tui ko dám đi coi 1 mình rủ Eunjung đi cho đỡ sợ" Jiyeon lại cười một nụ cười thiên sứ để thuyết phục Eunjung.

" UH, được chứ Eunjung thích phim ma và kinh dị . Mấy giờ vậy"

" Khoảng 5h đi nha. Hẹn nhau ở Pakson nha"

Đúng 5h tại cổng chính Pakson. Jiyeon hôm nay mặc chiếc áo thun trắng đề tô lên những đường cong và quần short ngắn. Không hiểu sao hôm nay chỉ là đi xem phim bình thường thôi mà phải mất 30' để chọn bộ đồ này, đã vậy Jiyeon còn đến trước tiên chuyện mà không bao giờ có.

Ah, Eunjung đi tới cũng áo thun trắng, quần jean.

" Jiyeon tới lâu chưa"

" Mới một chút ah, mình lên đi"

Vào thang máy đông người quá nên 2 người bị ép vào một chỗ. Jiyeon đứng sau lưng Eunjung, chưa bao giờ Jiyeon lại quan sát lưng ai kĩ đến vậy. Thân hình Eunjung giống hình chữ V, với đôi vai rộng kéo xuống là cái eo nhỏ, cho Jiyeon cảm giác được che chở. Ở trong thang mát có mấy phút mà sao với Jiyeon lại lâu quá. Cuối cùng cũng tới rạp Megastar ở lầu 7. Eunjung mua 2 vé xem phim, rồi bắp rang Jiyeon ngồi chờ ở ghế, từ đằng xa Jiyeon thấy 2 người giống cắp đôi quá chừng cùng mặc áo thun trắng.

" Xong rồi vào đi.."

" Uh, mà hồi đó Eunjung có học võ k vậy, thấy vai Eunjung rộng ghê.."" Có, mà sao Jiyeon quan sát kĩ zậy"" Vô lẹ đi tới giờ rồi" . Jiyeon liền đổi đề tài

Phim đang chiếu , đúng là phim kinh dị mọi người la từ đầu phim tới bây giờ chỉ có Eunjung vẫn bình thường. Đang tới đoạn tên sát nhân đi tìm cô gái âm thanh dồn dập, Jiyeon đang sợ liền nắm lấy tay Eunjung thật chặt, một lúc sau Eunjung ghé vào tai Jiyeon nói nhỏ.

" Nè, Eunjung khát quá Eunjung cần uống nước"

Jiyeon trố mắt nhìn Eunjung " Thì Eunjung uống nước đi"

Eunjung đưa tay lên " Tay Jiyeon nắm chặt quá, sao lấy chai nước uống chứ"

Jiyeon liền bỏ tay ra, bỗng nhiên tim đập mạnh hơn một chút. Jiyeon liền lấp liếm " Phim đáng sợ quá"

" Tại nó là phim kinh dị mà"

"Jiyeon đi nhà vệ sinh chút nha"

Tại WC . Chưa bao giờ mình như thế này. Jiyeon ơi, mày bị sao rồi đó, chắc là phim đáng sợ quá, từ nay không coi phim kiểu này nữa.

Bộ phim cuối cùng cũng hết. 2 người đi về, đang tới cổng chính thì tự nhiên có một bóng người vụt qua, lấy mất chiếc giỏ Jiyeon đang xách làm Jiyeon té xuống. Eunjung liền chạy theo phi cho thằng kia 1 cú. Nó ngã nhào, liền đứng dậy rút dao ra.

" Eunjung ah, coi chừng đó. Bỏ đi mà"


Thằng cướp vừa xông tới. con dao xước qua tay Eunjung. Lúc đó Eunjung nhanh nhẹn vật 1 thế đẹp mắt của Taekwondo, làm cho thằng đó nằm luôn xuống đất kêu trời không thấu. Jiyeon liền chạy lại cánh tay Eunjung đầy máu.


Trong phòng của Eunjung cánh tay được băng bó. Chỉ có 2 người.

" Không sao chứ, sao lại đuổi theo chi, của đi thay người mà"

" Đó là đồ của Jiyeon mà, với lại Eunjung ko sao chỉ là vết thương ngoài da thôi. Khỏi mau lắm".

Eunjung mỉm cười thật làm cho người ta xao lòng.

" Thôi tối rồi Jiyeon về nhà đi. Eunjung không sao đâu"

Đưa Jiyeon ra tới cửa nhà. Jiyeon còn quay lại nhìn Eunjung rồi sau đó chạy xe đi mất.

11 p.m. " Eunjung ah, bị thương thì ngủ sớm đi con"

" con biết rồi mẹ"

Trên màn hình máy tính

B1 : NGOÀI DỰ ĐOÁN NHƯNG THÀNH CÔNG HƠN MONG ĐỢI

Tắt đèn. Eunjung đi ngủ cũng lại với nụ cười đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top