Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3 : Vương gia cũng đến kỹ viện. ( P2 )

  ------- Ba khắc sau, ... -------
" Hoa nương của Thanh Nhã Các là ai? Mau ra đây! "
Sư tử đi ra phía trước thấy quan sai đứng đầy phía trước cửa, lại thấy tên xú nam nhân lúc nãy vừa bị nàng đánh đang đứng trong đó liền ảo não. Xem ra lần này nàng gặp rắc rối không nhỏ.
" Là ta. " Nàng hít sâu một hơi rồi bình tĩnh lên tiếng.
" Là ngươi? Ta vừa được Tôn công tử báo đến nơi này uống rượu thì bị hành hung, có việc này không? "
" Các vị quan sai, nơi này của ta không như những kỹ viện thông thường. Tôn công tử muốn vấy bẩn cô nương trong viện, ta ngăn cản không được nên buộc lòng phải ra tay. "
" Ngươi câm miệng, ta chỉ uống rượu rồi nói chuyện chọc ghẹo một chút, chưa hề vượt quá giới hạn, ngươi liền ra tay đánh ta, bây giờ còn vu khống ta. " Tôn Khương hắn ung dung đóng vai người bị hại.
" Ngươi... " Sư tử không tin được có loại người nói dối không chớp mắt như tên này.
" Nếu thế chúng ta phải bắt ngươi cho quan phủ xử tội. " Vị nha sai dẫn đầu bước lên một bước định bắt lấy Sư.

" Khoan đã, khi nãy mọi việc xảy ra như thế nào, tất cả mọi người ở đây đều thấy rõ. Không tin ông có thể hỏi họ. " Tử nhi lùi một bước tránh đi.
" Sao? Ai làm chứng cho lời của nữ nhân này vừa nói thì bước lên cho bổn công tử xem mặt. "
Mọi người không ai dám lên tiếng, ai cũng không muốn bị quan phủ hỏi tới. Tôn công tử này là con quan tri phủ, đến đây xét xử nói sao mà chả vậy, có ai mà dám ra mặt đây.
Tôn Khương thấy không ai dám đứng làm nhân chứng thì đắc chí vô cùng.
" Quan sai, ngươi thấy chưa? Rõ ràng là không có ai,... "
" Ta làm chứng. " Tôn Khương chưa nói xong đã có giọng nam tử cắt ngang. Mọi người liền tự động nhường ra lối giữa cho người vừa lên tiếng. Chỉ thấy người vừa nói là một thiếu niên lục y khoảng mười tám tuổi, khuôn mặt có vẻ non nớt, ánh mắt sáng ngời. Nhưng đó vẫn chưa phải là điều quan trọng, mà quan trọng là hai người nam tử phía sau thiếu niên này. Một nam tử mặc tử y (hắc y), khuôn mặt tựa tiếu phi tiếu (cười như không cười), ánh mắt hữu thần, bạc môi khẽ nhếch, có vẻ hòa ái ấm áp, dễ gần. Còn lại là nam tử mặc bạch y, khuôn mặt lạnh lùng, mày như họa, mắt không tạp niệm, môi mỏng khẽ mím. Khuôn mặt yêu nghiệt nhưng vẻ mặt như cự tuyệt người ta ra ngoài vạn dặm, người như toát hàn khí khiến người khác không dám tới gần.
" Tiểu tử, ngươi nói ngươi làm chứng? " Tôn Khương mặt vặn vẹo lửa giận trừng mắt nhìn thiếu niên trước mặt nhưng hắn vẫn có điều cố kị người phía sau.
" Phải a, quan sai, lúc này chúng ta thấy rõ ràng vị công tử này phi lễ cô nương của Thanh Nhã Các nên vị tỷ tỷ này mới phải ra tay. " Thiếu niên vừa nói vừa chỉ vào Tiểu Sư.
" Hừ, ngươi nói bậy, có phải ngươi là người của nữ nhân này không? Người đâu, không cần nghe hắn, mau phá nơi này cho bổn công tử! "
" Dừng lại, vị công tử này, ngươi là con của quan tri phủ, lại biết pháp phạm pháp, tự ý đập phá nhà dân là tội gì đây. Hơn nữa, công tử của ta nói, cha ngươi chỉ là quan tri phủ, ngươi lại có nhiều tiền như vậy, có phải cha ngươi đã làm gì không sạch sẽ không hả? "
" Ngươi..., ngậm máu phun người. " Tôn Khương mặt biến dạng nhìn thiếu niên.
" Quan sai, chúng ta chính là nói đúng sự thật, công tử ta đã đứng ra làm chứng cho vị tỷ tỷ này rồi. Ông tốt nhất suy nghĩ cho kĩ, nếu có chuyện gì thì đến nơi này hầu trà cho công tử nhà ta. " Thiếu niên nói rồi vứt một miếng lệnh bài vào tay tên quan sai đứng đầu sau đó theo chân hai nam nhân kia đi khỏi Thanh Nhã Các.
Lão quan sai nhìn lệnh bài thì mặt không khỏi biến sắc. Này..., xem ra lần này hắn đây là, là sai rồi.
Trên lệnh bài viết ba chữ:
" Vương Gia Lãnh "
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Hết chương 2.
Xin lỗi vì mình chia không đều nên phần này hơn ngắn.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top