Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23: Bàn tay nào?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


MC nam cầm mảnh giấy, cười mỉm: "Xin hỏi vở kịch "Quý phi say rượu" là tác phẩm tiêu biểu của diễn viên vai nữ nổi tiếng nào?"

Nayeon đứng ở giữa sân khấu ngẫm nghĩ, trả lời đầy tự tin rằng: "Lý Ngọc Cương."

MC ngẩn người. Dưới đài yên tĩnh mấy giây rồi bắt đầu vang tiếng cười to.

Mặt Jisoo , Irene, Rose cứng đờ. Có lẽ MC nam chưa từng gặp một cô nương khác thường như vậy, tuy nhiên anh ta phản ứng lại rất nhanh: "Bạn Im thật là hài hước. Câu này coi như bỏ đi, chúng ta đổi câu khác. Xin nói tóm tắt lý do vì sao Khuất Nguyên phải trầm mình tự vẫn?"

Nayeon trả lời : "Là vì... Sở Hoài vương thay lòng đổi dạ."

"Im Nayeon..." Ba người ngạc nhiên hô lên một tiếng, mặt tiếp tục cứng đờ. Cô ấy nghĩ đây là phòng ký túc chắc, nghĩ gì nói nấy?

Người xem bên dưới đã xôn xao từ lâu, hiện giờ tiếng ồn ã như nổ tung.

MC nam ngây người, nhìn  rồi hỏi: "Bạn đến để làm bể show hả?"

Đến lúc này thì không khí cả khán đài đã lên đến đỉnh điểm. Tiếng cười cùng tiếng nói chuyện bên dưới càng ngày càng lớn, xôn xao hỏi han xem cô gái này là ai. Tất cả thành viên của lớp nào đó đến để cổ vũ đều tỏ ra không hề quen người này, phủi sạch sành sanh quan hệ.

Cuối cùng Nayeon bị đuổi xuống sân khấu, ngồi bên cạnh Jisoo . Jisoo, Irene, Rose cùng nhau dịch về hướng cách xa Nayeon. Mặt mũi Nayeon không vui vẻ gì, tức giận, bất bình hỏi: "Sao lại đuổi tớ xuống?"

Jisoo  trả lời nho nhỏ: "Vì khẩu vị của cậu quá nặng."

Nayeon ôm cằm, gật gật với Rose: "Tớ với Rose không giống nhau, châm ngôn của cuộc đời tớ là không cần đứng đầu thiên hạ, chỉ cầu khẩu vị nặng hơn người đời."

Rose đã phục sát đất từ lâu, hai tay ôm thành quyền: "Chúc mừng cậu, thành công rồi. Từ hôm nay trở đi cậu nổi tiếng cả đại học Seoul này rồi, không ai đọ được."

Hôm sau, lúc Jisoo lên sân khấu, câu hỏi đầu tiên đã khiến cô ngạc nhiên mở to mắt, liếc nhanh một cái nhìn Suho đang ngồi hàng ghế đầu. Vẻ mặt anh vẫn thản nhiên như vậy, nhưng khóe miệng hơi nhếch lên thành một đường vòng cung dễ nhìn, bình thản nhìn vào mắt cô. Gần như rất nhiều câu hỏi tiếp đó được lấy ra từ quyển tạp chí mà Suho đưa cho cô. Vốn dĩ mọi chuyện vô vùng thuận lợi, nhưng Jisoo không ngờ rằng người tranh chức quán quân với cô lại là Yoona. Nhìn hai người đang đứng giữa sân khấu kia, đôi lông mày Suho hơi chau lại. Anh hỏi người bên cạnh: "Sao không nghe thấy ai bảo Yoona cũng tham gia?"

Kai cũng không tin nổi, anh quay đầu hỏi qua người phụ trách, sau đó ghé tai Suho trả lời: "Là hôm qua mới được thêm vào. Sinh viên năm bốn mà, sắp tốt nghiệp rồi, mà lại là lễ hội của sinh viên, không nỡ đẩy ra nên mới thêm vào."

Ngồi cách bọn họ mấy người là thầy giáo trong trường làm giám khảo, bình thường thầy khá thân với họ nên nhoài người lên cười trêu: "Mắt của Suho được đấy, hai người đều là nữ sinh viên tài năng."

Suho cười cười, Kai ngồi bên thầm hớn ha hớn hở khi thấy kẻ khác gặp họa. Không ít người dưới sân khấu đã biết tin đồn về ba người bọn họ, hiện đang tràn ngập tiếng hoan hô và hét chói tai, bầu không khí cao trào, còn Suho lại là một trong những vị giám khảo, rất giống cảnh hai người con gái tranh chồng, vì vậy người xem hưng phấn hơn nhiều so với đương sự. Vẻ mặt Suho vẫn trầm tĩnh, ngước mắt nhìn lên sân khấu, ngón tay trỏ gõ gõ lên mặt bàn.

MC nam cũng tỏ sõ sự kích động: "Vâng, mấy câu hỏi tiếp theo đây đều mang sự đặc sắc riêng của đại học Seoul chúng ta. Là sinh viên của đại học Seoul thì không thể nào trả lời sai được."

Suho thấy chán chường, chắc chắn là mấy câu hỏi về lịch sử trường, về những chuyện hay ho giữa giáo viên và học sinh.

"Xin hỏi trên màn hình lớn kia, ai là hiệu trưởng đầu tiên của trường? Mời Yoona trả lời."

Yoona đáp đầy tự tin: "Tôi chọn A."

"Trả lời đúng. Câu tiếp theo: Xin hỏi câu nói cửa miệng của Miss Liang, người được chào đón nhất học viện ngoại ngữ là gì?"

Jisoo  nhớ lại giảng viên nữ kỳ quặc từ tư tưởng đến hành động kia, cười đáp: "Là "Who Tamade Care!""

"Trả lời đúng! Câu hỏi cuối cùng, xin nhìn lên màn hình lớn. Trong bức ảnh chụp chung những bàn tay này, đâu là tay của Tứ đại bối lặc Suho? Mời Jisoo trả lời."

Nụ cười trên mặt Jisoo hơi cứng lại, mắt nhìn chằm chằm bức ảnh kia, dần mất hồn. Khoảnh khắc đó đúng là cô đã tin vào duyên phận trời định. Hóa ra cô thật sự có thể nhìn một lần đã nhận ra tay của Suho mà không cần phải tìm bất cứ đặc điểm để chứng minh nào khác, chỉ dựa vào cảm giác trong tìm đã có ngay đáp án, dường như trong đầu vẫn giữ lại sự ấm áp từ lòng bàn tay anh, nhưng mà...

Hiện giờ càng ngày càng có nhiều người bắt đầu trêu cô và Suho. Tuy là không có ý xấu gì, nhưng... có lẽ đã nhận ra điều gì đó. Cục diện như hiện tại khiến cô không thể nắm trong tay. Nếu dưới sự chứng kiến đông đủ của mọi người hôm nay, cô đoán được đúng thì chỉ sợ càng thêm nhập nhằng. Còn cả tờ giấy offer cô nhìn thấy hôm ở nhà Suho đó, anh ấy sắp sửa đi nước ngoài rồi. Tình cảm chưa chắc chắn giữa bọn họ sẽ vượt qua được khoảng cách địa lý sao? Địa vị, gia thế của Kim gia sẽ chấp nhận gia đình đơn thân? Con đường sau này Suho phải đi...

Khoảng cách giữa hai người họ đâu chỉ là trăm sông ngàn núi? Dù sao cô cũng sẽ không ở lại đây, cô và Suho cũng không phải đi cùng một con đường.

Trên khuôn mặt bình thản của Jisoo có chút xúc động, hơi hé miệng nói luôn một hơi: "Thứ... Thứ ba từ trái sang."

MC tỏ ra hơi tiếc nuối, nhắc nhở cô: "Bạn có muốn suy nghĩ thêm không?"

Jisoo  cười khổ, nhìn anh ta: "Không thay đổi nữa."

Giọng MC nam đầy tiếc nuối: "Rất tiếc, câu trả lời sai. Bây giờ xin mời Yoona trả lời, xin hãy nghĩ kỹ rồi trả lời. Nếu bạn trả lời đúng câu hỏi này thì bạn sẽ đoạt giải nhất!"

Yoona cười mỉm, trả lời không chút do dự: "Thứ hai bên trái."

MC nam tò mò: "Sao bạn chắc chắn vậy?"

Trong giọng nói của Yoona có sự đắc ý cùng tự hào không chút giấu diếm: "Bởi vì tấm ảnh này mình chụp."

Tiếng cười đùa mờ ám dưới sân khấu nhỏ đi.

Kai quay đầu nhìn Suho, anh vẫn nhìn chằm chằm vào bóng dáng nọ trên sân khấu, mặt mày vô cảm, chỉ có hàm dưới càng ngày càng cương quyết, đứng dậy nhanh rồi đi khỏi chỗ.

MC nam nắm bắt bầu không khí dưới sân khấu, anh cười nói: "Mọi người đừng quá xúc động, chúng ta cùng xem câu trả lời."

Màn hình lớn hiện lên bức ảnh đầy đủ, người thứ hai bên trái quả nhiên là Suho Dưới sân khấu yên lặng vài giây rồi tiếng thảo luận lại bắt đầu vang lên lần nữa.

MC nhìn cô sinh viên thông minh tài năng kia: "Thật đáng tiếc, mời Jisoo đi vào sau sân khấu nghỉ ngơi đã."

Jisoo  khẽ cười, lại quay mặt nhìn qua màn hình lớn rồi quay người đi vào sau sân khấu. Ngón tay anh dài mà mạnh mẽ, khô ráo mà ấm áp. Hàng ngàn người trên thế gian này cũng không có một người thứ hai khiến cô có cảm giác như vậy, làm sao mà cô nhầm được. Suho nắm trong tay qui trình và các câu hỏi của cuộc thi. Câu hỏi cuối cùng ban đầu không phải câu này, đã bị người ta thay đổi đi. Nhưng dù bị thay đổi thì cô cũng không nên trả lời sai. Rõ ràng cô biết đáp án trong lòng, giây phút đó trong mắt cô có sự đau khổ, có sự đấu tranh, cuối cùng, lúc cất tiếng vẫn chọn từ bỏ. Biết cô không tranh chấp gì với ai, biết cô sẽ không bao giờ đoạt của ai cái gì, nhưng chẳng ngờ anh cũng nằm trong những gì cô có thể chắp tay cho người khác.

Hô hấp của Suho ngày càng nặng nề, lồng ngực phập phồng thể hiện rõ sự tức giận của anh. Jisoo  không về sau sân khấu, cô đi thẳng ra khỏi hội trường. Cuối hội trường có một bóng người mờ mờ, không biết từ lúc nào Suho đã đứng đây, đang dựa vào cây cột, chẳng nói tiếng nào. Sự lạnh lùng trên mặt không mất đi mà còn đậm nét hơn trên khóe môi.

Mino do dự rất lâu, cuối cùng vẫn tiến tới vỗ vai anh: "Tùy duyên phận thôi, đứa em gái này của mình không có sự may mắn đó."

Suho đột nhiên hơi cười, không nói gì, sắc mặt khó coi hiếm gặp.

Mino thời dài một cái, ngẩng đầu liền nhìn thấy Yoona đang đứng nhận giải ở trên sân khấu, cô vẫn cứ nhìn về phía Yoona, không hề che giấu.

Lại là một đôi cô gái  si tình.

Mino đành chịu, lắc đầu bỏ đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top