Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

giờ học đêm • 6-23/6/2023

Hôm nay, thứ sáu ngày 23 tháng 6 năm 2023

Gần đây, mình chạy deadline đơn đầu tiên cho write shop vẫn chưa xong, mình cảm thấy rất nặng nề nha.

Nhưng đổi lại, trong khoảng không bình yên tiếng côn trùng kêu và tiếng xe chạy qua nhà buổi đêm thật tốt.

Hôm nay, mình đã call rinni vào buổi trưa, gần 54 phút đấy.

Chỉ đơn giản là hồi ức thôi. Hôm qua mùng 5 ngoại cúng rất vui đó nhé.

Cúng chay những món bình dị, mà nhà tấp nập, có cậu ba từ ngoài chòi vào cũng vui lắm.

Rồi thì, mình đi trực trường rồi tranh thủ về sớm. Cùng các bạn cũng vui lắm nha.

Chỉ là, mình nghỉ ngơi một chút trước khi mình quyết tâm cho đoạn đường phía trước đó.

Mắt mình mờ đi nhiều, vì mình học tối đèn mờ đấy.

Cứ mỗi sáng dậy là mình thấy ngoại cùng dì Thúy dưới bếp cứ ấm áp làm sao ấy.

Cứ nhỡ một ngày, mở mắt chẳng thấy ai chỉ còn góc nhỏ đấy thì tớ buồn biết bao nhiêu chứ...

Trì hoãn, tuổi trẻ, ước mơ.
Thả lỏng, quan tâm, yêu thương và săn sóc.

...

Năm tháng của tớ thật sự rất quý giá.

Hệ sinh thái về mớ bòng bong của tớ. Tớ chẳng nghĩ nữa đâu.

Về những vlog tháng ngày của tớ...

Tớ đã nghe rinni, về 800 euro... Về em trai cô ấy, về những áp lực vô hình.

Về tuổi 17 đi đến phương xa sống một mình.

Laptop, áo khoác, son...

Tớ cũng cảm thấy, mình thật nặng nề đấy...

Buồn một xíu.

Nếu tớ có thể tự lo cho mình.

Nếu tớ vẫn luôn được yêu thương.

Nếu tớ có thể mang quà những lần trở về.

Nếu tớ có thể cho đi yêu thương.

Nếu tớ quan tâm hơn một chút, siêng năng hơn một chút...

Bữa cơm chiều nay với ngoại là canh măng thịt heo cậu năm cúng mùng sáu. Là canh rau má dì thúy nấu tôm nè.

Là tôm kho một chảo mình cứ nài:

Cho con trộn đi mà...

Rồi khét đó. Mình được ngăn thoi, vẫn cứ vui vui vẻ vẻ như thường.

Rồi thì ăn xong rửa chén. Rồi thì lên nằm nghe ngoại kể chuyện ngày xưa.

Ai ai cũng mất ngủ.

Ngoại bảo đêm ngoại giật mình đến 3h mới ngủ tệp đến 7h. Rồi ngoại nói, ngoại nhớ chuyện ngày xưa, hồi ngoại còn con gái.

Rồi thì, mẹ lại cằn nhằn bảo, thôi bà đừng có nghĩ. Rồi mình lại nhằn mẹ.

Ngoại nằm chiếc võng đó, đưa đưa, hồi tưởng. Trong cái nóng ban chiều những ngày tháng sáu không mưa ấy. Cùng chiếc quạt tay màu xanh nước biển ây, với một đôi mắt nhắm hờ.

Ờ, lúc đó tớ sẽ bảo.

- Hehe ngoại ăn no ròi buồn ngủ gòi...

Con cũng như thế.

Mẹ bảo hậu covid ấy...

Cứ như thế, có tháng ngày nào trong mùa hè tuổi 17 đó mà chẳng bình yên như thế đâu...

Chẳng lo, chẳng nghĩ, chẳng mơ màng.

Vui vẻ và vô tư như những đứa trẻ thôi mà.

Com chưa 18, con vẫn còn là con nít thì con lo cái gì chứ?

Thế là lúc đó tớ lại cãi cùn.

- Con khác mà. Con có nhiều chuyện để lo lắm.

Ba nè, má nè. Con phải thành đạt để con lo được cho dì. Để cho ngoại một chiếc vòng bằng ngọc thật tốt thật tốt. Để cho mẹ những dịch vụ tốt nhất mà không phải lo chuyện tiền nong...

Chỉ có thế đó...

Con còn nhỏ, con không phải gánh.

Chỉ là bởi người lớn đã phải lo toan hết cho con rồi...

Tháng ngày trong mùa hè tuổi 17 của tớ.

Thật sự rất tuyệt đó....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #summer