Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

một chiếc Oneshot nhẹ nhàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    "a..aa~ Ri..n...chậm.uhh...ch..ậm...ah...lại"_Haruki nằm trên giường, miệng không ngừng rên rỉ cầu xin, nhưng lời cầu xin của em không lọt tai gã dù chỉ 1 câu
    "Ha~ em nói gì cơ, không phải đang sướng lắm sao?"_gã hôn lên đôi môi căng mộng của em, ngấu nghiến nó
Sau trận mây mưa gã bỏ mặt em nằm trên giường, 1 lúc sau Karen, bạn cùng lớp cũ của Haru kiêm chị họ của Suna bước vào.
    "Trông mày thảm hại quá, Haru à"_Karen bước lại gần chiếc giường
    "Im đi Ka"_Haruki vùi đầu vào gối
    "Tao hỏi nè, tại sao mày không theo thằng khác? Nhiều thằng khác tốt hơn theo đuổi mày mà?"_Karen ngồi lên giường quay sang hỏi Haruki
    "Vì tao yêu anh ấy, yêu rất nhiều"_giọng Haruki nhỏ dần theo từng chữ
    "Haizz, đứa nào yêu vào cũng lú cả đầu"_Karen lắc đầu chán nản
    "Mày khác gì chứ"_Haruki quay sang nhìn con bạn từ hồi còn đi học của mình, cái con người mà chỉ cần nghe đến cái tên Kyotani Kentarou thì mắt sáng hơn đèn pha ô tô đang phê phán mình
    "Cần tao giúp mày dọn dẹp không?"_Karen nhìn con người đang kiệt sức
    "Cảm ơn mày"_nói xong Haruki thiếp đi
    "Haizz, cái quần hòe gì cũng tới tay tao mà"_mồm thì than nhưng tay thì Karen vẫn dọn dẹp mớ hỗn độn của 2 người đó

Ishikawa Haruki và Suna Karen là 1 đôi bạn thân từ khi học cấp 2, Haruki thích Rintarou, em họ của Karen. Sau nhiều năm theo đuổi thì Haruki và Rintarou đã hẹn hò với nhau, sau 6 năm quen nhau Suna thay đổi rất nhiều kể từ sau 1 lần Haruki đã quá thân thiết với 1 kẻ khác, hắn thể hiện rõ sự chiếm hữu của mình. Gã không cho em tiếp xúc với bất kì ai trừ gã và Karen, giam giữ em trong căn nhà lạnh lẽo chỉ có gã, em và Karen nhưng Karen với em càng ngày càng xa cách vì Rintarou không muốn em tiếp xúc với ai ngoài gã.

Sau 1 lúc thì Haruki đã tỉnh dậy và đi ra phòng khách
    "Dậy rồi à? Đói không tao úp mì cho ăn"_Karen ngước đầu lên nhìn Haruki và hỏi han
    "Cũng được, dù gì tao cũng đang đói"_Haruki ôm bụng
Karen xuống bếp nấu cho Haruki 1 tô mì rồi đem lên cho Haruki, cũng lâu lắm rồi hai đứa không ăn uống và trò chuyện với nhau vui vẻ thế này.
    "Nè, có muốn ra ngoài đi chơi 1 chút không? Tao nghĩ hôm nay Rintarou không về nhà đâu, nghe nói công ty của nó đang có dự án lớn nên nó sẽ ở lại đó đấy"_Karen húp phần nước mì rồi quay sang hỏi
    "Nhỡ anh ấy về thì sao?"_Haruki hơi lo lắng
    "Đừng lo, tao sẽ bảo kê mày, tin zào con bạn thân của mày đuy:3"_Karen lay tay Haruki 
    "Ok, chơi luôn"_Haruki cười tươi

Sau khi cả 2 ăn xong thì họ đi ra ngoài, cả 2 đi rất nhiều nơi từ nhà hàng, trung tâm thương mại, tiệm bánh quen thuộc, rạp phim, vân vân. Haruki vui vẻ vì được ra ngoài và đi chơi cùng Karen, nhưng niềm vui chưa được bao lâu thì....RẦM
    "HARU"_Karen thét lên 
    "Ai đó mau gọi cứu thương đi"_Karen hoảng hốt chạy tới chỗ Haruki
    "Trời ơi, máu me bê bết thế này thì còn cứu được nữa đâu mà gọi cứu thương làm gì nữa?"_một người qua đường
    "Tội nghiệp ghê, còn trẻ mà lại chết ểu thế"_một bà thím đi qua cũng nhiều chuyện
Mấy kẻ đi ngang chỉ biết lôi điện thoại ra chụp ảnh hoặc tỏ vẻ thương hại, chẳng ai quan tâm đến cô gái nhỏ đang thoi thóp trong vòng tay của người bạn thân. Một lát sau cảnh sát và cứu thương cũng đã đến nhưng muộn rồi, Haruki đã ngưng thở. Cảnh sát đang mang xác của Haruki đi. Karen trở về nhà trong sự ảm đạm, vừa vào nhà Suna đã lao đến túm cổ áo của Karen
   "Haru đâu?"_Suna gằng giọng
   "..."_Karen im lặng
   "Tao hỏi mày Haru đâu?"_Suna nổi cáu
   "hic t..ao ta..o xin lỗi hức"_Karen gục xuống bật khóc
   "Chuyện gì xảy ra với Haru hả?"_Suna trở nên mất kiểm soát
   "Ha..ru n..ó bị t..ai hức nạn, hức nó c..hế..t rồi hic"_Karen khóc nấc, cố nói thành câu
   "Hả? mà..y m..ày đùa v..ới tao à?"_Suna rơi vào trầm tư
   "Ta..o t..ao xin l..ỗi tất cả là do tao"_nước mắt của Karen không ngừng rơi trên gương mặt của cô
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
_
   "TRÁI ĐẤT GỌI SUNA RINTAROU, DẬY MAU ĐI THẰNG ĐIÊN, SẮP TRỄ HỌC RỒI KÌA"_Karen thét muốn sập nhà vì sắp trễ học rồi mà thằng em họ thân thương của mình còn đang ngủ như chết
   "H..ả mấy giờ rồi?"_Suna đưa tay lao nước mắt ngơ ngác hỏi
   "7h rồi, dậy nhanh, Haru đang đợi mày kìa"_Karen đóng cửa phòng rồi đi xuống dưới nhà
   "Chỉ là mơ thôi sao? May quá"_Suna thở phào nhẹ nhởm, nhanh chóng bước xuống giường, VSCN và xuống nhà
   "Suna-san chào buổi sáng"_Haruki đứng lên chào Suna 
   "Chào em Haru"_Suna vẫy tay chào lại
   "Anh không khỏe hả? Sao nhìn anh mệt mỏi vậy?"_Haruki lo lắng hỏi
   "Không, anh gặp ác mộng thôi"_Suna hơu tay
   "Trễ học rồi tụi bây còn tình tứ nữa à"_Karen bất mãn liếc 2 người kia
   "TAO KHÔNG CÓ NHA"_cả 2 đồng thanh
   "ối ùi ui tình củm thế nhở, chừng nào phát thiệp hường cho chế đây 2 bé"_Karen tỏ vẻ trêu chọc và xách dép chạy
   "Đ!T MẸ CON ĐIÊN KA NGON ĐỨNG LẠI"_2 con người kia thẹn quá hóa giận dí Karen chạy tới trường
   "BLÈ BỐ MÀY ĐẾU NGU"_Karen vừa chạy vừa hét
________________________________________________________________________________
cái ending xàm lìn nhể

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top