Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

SẼ CÀNG HƯNG PHẤN.


Trường Giang bị tạt nước có chút bất ngờ, nước từ trên người hắn vừa trút xuống hết, lại có một đợt nước khác đón tiếp hắn.
  
Lâm Vỹ Dạ vui vẻ vô cùng, khí thế bừng bừng mà tạt nước hắn không ngừng. Không ngờ ngày thường dù làm thế nào cũng không chọc được hắn, ai ngờ hôm nay cô có thể thấy hắn bất lực đứng đó cho cô tạt nước nha~
  
Lâm Vỹ Dạ vui mừng chưa được bao lâu đã bị người ta phản kích, vì quá phấn khích tạt nước mà không để ý khoảng cách giữa cô và hắn ngày càng gần, trong nháy mắt Lâm Vỹ Dạ đã bị Trường Giang túm chặt từ bao giờ.
  
"Á!" Lâm Vỹ Dạ hốt hoảng, căng cứng người chờ hắn trả thù, nào ngờ chờ mãi cũng không thấy hắn động đậy gì, đành he hé mở mắt nhìn thử.
  
Trường Giang trầm tĩnh nhìn cô, trên tóc vẫn còn nước chảy xuống từng giọt, khuôn mặt nam tính góc cạnh, những giọt nước chảy xuống càng làm tăng thêm sự quyến rũ cho hắn!
  
Lâm Vỹ Dạ nhìn đến thất thần, biết hắn đẹp trai rồi, người cũng đã là của cô, tại sao đến giờ vẫn chưa bị miễn dịch vậy? Khỏi nói cũng biết mặt cô đã đỏ lên hết cả rồi!
  
"Tiểu Dạ! Em dám tạt nước vào người anh sao?" Trường Giang trầm giọng, khuôn mặt có chút nghiêm túc không giống thường ngày.
  
Lâm Vỹ Dạ hơi hoảng, cô làm hơi quá rồi sao? Hắn nhìn như đang tức giận lắm. Tội nghiệp Lâm Vỹ Dạ bị lừa mà không biết, nhanh chóng ôm choàng lấy cổ hắn, nhỏ giọng xin lỗi:
  
"Giang... Em xin lỗi, em chỉ đùa chút thôi mà...Đừng giận."
  
Vẻ mặt Trường Giang cũng không dịu lại, Lâm Vỹ Dạ đang không biết phải làm sao thì Trường Giang đã ghé sát vào tai cô:
  
"Phải phạt!"
  
Nói xong, đôi tay hắn liền giữ chặt gáy cô, mạnh mẽ hôn xuống, vị ngọt trong khoang miệng cô không lúc nào khiến hắn thấy chán, ngược lại còn ngày càng lún sâu, thật sự không cách nào rũ bỏ được.
  
Lâm Vỹ Dạ bị hắn hôn đến loạn tình ý mê, cả người lại đang ở trong nước, không cách nào thoát ra được, bàn chân phải nhón lên mới có thể theo kịp hắn, nếu không phải Trường Giang đang gắt gao ôm chặt cô, có lẽ cô đã ngã từ bao giờ.
  
Trường Giang vẫn mút mát đôi môi đỏ mọng của cô, nhưng bàn tay lại bắt đầu di chuyển xuống cặp mông căng tròn, cơ thể to lớn nhẹ nhàng ép sát Lâm Vỹ Dạ vào thành hồ bơi để cô có thêm điểm tựa.
  
Lâm Vỹ Dạ có chút khó thở, nhưng Trường Giang vẫn không tha, bàn tay hết xoa nắn cặp mông, lại vuốt ve tấm lưng gợi cảm của cô. Sợi dây đỏ mỏng manh được buộc cố định sau lưng cũng bị hắn tà ác tháo ra...
  
"Ưm..." Lâm Vỹ Dạ hoảng sợ, cảm nhận được mảnh vải nơi ngực mình bị lỏng, như sắp rơi xuống đến nơi, cánh tay bắt đầu giãy dụa, đánh vào người Trường Giang để hắn dừng lại.
  
Hắn lúc này mới chịu ngừng hôn, đưa lưỡi liếm láp môi cô, sau đó trượt dần đến cái cổ trắng ngần, tiếp tục mút mát.
   
"Hộc... Giang... anh đừng như vậy... làm sao có thể ở đây?... Aaa..." Làm sao có thể cùng hắn ngay lúc này, tại đây được chứ?
   
Đáp lại chính là hành động tháo nút thắt áo bơi trên cổ cô, chiếc áo bơi màu đỏ bắt mắt liền trôi nổi trên mặt nước xanh.
   
Lâm Vỹ Dạ vội vàng lấy tay che ngực mình lại, nhưng Trường Giang trực tiếp bắt lấy hai tay cô đưa lên cao, vùi đầu vào khuôn ngực đầy đặn trắng mịn, mút mạnh một cái vào đỉnh nhọn nhô lên...
  
"Aa... Đừng... Ahh..." Lâm Vỹ Dạ mặc dù muốn chống lại hắn, nhưng hắn thật quá điêu luyện, chỉ một chốc đã làm toàn thân cô mềm nhũn, bắt đầu có cảm giác nơi giữa chân.
  
"Tiểu Dạ, anh muốn lúc này yêu em, được không?"
   
Vừa nói, Trường Giang vừa dùng một tay cởi một bên nút thắt của mảnh đồ bơi còn lại, nhanh chóng kéo nó xuống dưới...
   
"Á... Anh đừng như vậy, sao có thể ở đây được!" Lâm Vỹ Dạ hiện tại đã hoàn toàn không một mảnh vải, muốn đẩy hắn ra lại sợ có người vào đây  thì sẽ thấy hết của cô mất!
  
Trường Giang liếm nhẹ lên vành tai cô, nói nhỏ:
   
"Sẽ không ai cả gan dám vào đây... Hôm nay chúng ta sẽ càng hưng phấn."
   
Lâm Vỹ Dạ lắc đầu lia lịa. định nói gì đó nhưng bên dưới cảm nhận được có cái gì đó đang tiến vào bên trong cô, chậm rãi chơi đùa...

















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top