Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

25-Dỗi rồi !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hi ,tui quay lại rồi đâyyy ><

Bù một chap dài hơn bình thường cho các tình yêu nhó 😘

Chap này sẽ tóm tắt một chút về gia đình cũng như quá khứ của Bright để cho mọi người hiểu hơn nè ,tất nhiên vẫn sẽ có tí hint của cặp chính >< 💖






-------------------------------------------------------------



Giữa bầu trời đen kịn trong đêm tối ,ánh trăng tỏa sáng tựa như vầng hào quang rực rỡ trong truyền thuyết cùng muôn làn mây trắng che khuất và bao trọn lấy nó .

Và nó...được thu gọn hết vào trong đôi mắt của một kẻ điên say lụy tình .

Ly rượu vang óng ánh đỏ rực như máu và nó được đặt trên chiếc bàn thủy tinh sạch bóng ,từ ánh sáng của trăng phản chiếu trên mặt bàn .

Lorion trầm ngâm hướng ánh mắt lên bầu trời ,đôi mi khẽ híp lại suy nghĩ về một điều gì đó .

Ồ ,cũng không hẳn .




Lorion :"Fimille...".




Fimille là ai....?

Là tình yêu của hắn .

Bright Fimille .

Bright Fimille ,con trai của ông Novel Frankie và bà Graylia Fimille .

Hắn hiểu Bright ,hắn tôn trọng Bright và biết Bright có ác cảm với ba mình .

Thế nên...hắn gọi anh là Fimille thay vì Frankie.......




Lorion :"Tình yêu trong đôi mắt và trái tim tôi".



Nhìn lên bầu trời ,ánh trăng sáng và rực rỡ ánh hào quang màu tím nhàn nhạt .

Thật trầm lặng ,thật buồn làm sao .

Hắn thích nhìn ngắm ánh trăng.....

Vì hắn xem ánh trăng đó là Bright ,tình yêu của hắn.....



Lorion :"Thật khó để có được em".



Bright ghét hắn .

Nhưng hắn lại yêu Bright rất nhiều .

Đó là....một tình yêu chênh vênh .

Hắn biết điều đó thế nhưng hắn không tài nào dứt ra được .

Bên ngoài lúc này cũng đang lấp ló một quý cô ,quý cô nhìn Lorion với ánh mắt say mê nhưng bàn tay cùng móng tay lại bấu chặt vào cánh cửa .



Alana :"Ta yêu chàng ,Đại Nhân của ta".



Nhưng hắn chỉ xem cô là một thuộc hạ không hơn không kém ,tình cảm ấy cũng giống như thứ mà hắn dành cho Bright vậy .



Alana :"Ta sẽ giết người mà chàng yêu nhất....!".

Alana :"Bright Frankie.....".



Gọi Bright bằng cái họ đó....

Tức là chẳng hề tôn trọng anh .

Là khinh ghét ,muốn vùi dập .

Hay là sự đố kỵ lớn đến mức che mờ đi đôi mắt....?

Không .







Là yêu mù quáng .







-------------------------------------------------------------


...:"Gia tộc Fimille ?".

...:"Đúng thế ,nghe bảo là họ đã bị hãm hại dẫn đến tình trạng phá sản ,bây giờ gia đình họ đang phải sống lang thang".

...:"Ôi dào lo gì chứ ,chẳng phải bọn họ được kết thông gia với gia tộc Frankie hay sao ?".

...:"Haha ,thế là bà chưa biết chuyện gì rồi".




Chuyện gì ?

Đó là....một tin đồn lớn .

Chưa từng nghe qua thì chắc chắn là người mới chuyển tới đây sinh sống không lâu rồi .



...:"Hai người mang danh tiếng là vợ chồng ấy kết hôn với nhau mà không có sự đồng tình của gia đình Frankie".

...:"Vì sao ?".

...:"Bọn họ yêu nhau là thật nhưng lại bị bố mẹ của người chồng cấm cản chỉ vì người phụ nữ ấy là một vũ công".



Một vũ công....tuy công việc rất bình thường nhưng trong mắt người khác họ lại bị xem là loại phụ nữ dơ bẩn .

Họ cho rằng vũ công chính là công việc mà người phụ nữ phải nhảy múa và phục vụ cho khách quan để kiếm tiền ,họ bảo rằng loại công việc đó chỉ có những kẻ không đàng hoàng mới làm .

Nhưng Graylia....người phụ nữ được sinh ra trong một gia đình trung lưu quý tộc lại làm công việc đó ,chỉ vì....đó là ước mơ và là cả hy vọng của nàng .



...:"Thay vì ghét bỏ thì tôi lại cảm thấy tiếc thương cho nàng ấy".

...:"Hồng nhan thì bạc mệnh".




Vậy sao ?

Novel và Graylia yêu nhau nhưng không được gia đình Frankie đồng ý nhưng khi họ quyết định chấm dứt mối tình này thì....

Đứa trẻ đó lại xuất hiện .

Một cách tàn nhẫn .

Bố mẹ của ông Novel hết cách nhưng vì đó là cháu của họ cho nên họ phải miễn cưỡng đồng ý cho hai người lấy nhau .

Nhưng cuộc sống lại chẳng hạnh phúc là bao ,tuy đã là vợ chồng nhưng Novel và Graylia không được sống chung trong một mái nhà .

Graylia phải sống một mình trong hoàn cảnh cô đơn cho đến khi đứa trẻ trong bụng nàng chào đời .

Ngày cưới còn chẳng hạnh phúc bằng cái ngày mà nàng nghe tiếng khóc nỉ non của con trai .

Nhưng ngay từ đầu bố mẹ của ông Novel đã không đồng ý mối tình này ,họ dùng đủ mọi cách để can thiệp và hòng phá đi cuộc sống vợ chồng như có như không của con mình .

Và họ....khiến cho gia tộc Fimille phá sản và đó là cái cớ duy nhất để họ ép buộc Graylia phải rời đi .

Không môn đăng hộ đối .





...:"Còn ông Novel thì sao ?Ông ấy không nói gì về chuyện này à ?".

...:"Bố mẹ của ông ta khi đó đã đem một cô con dâu khác về và ép buộc ông ta phải lấy cô con dâu đó ,nếu không họ sẽ đuổi vợ con ông đi biệt xứ".

...:"Điên rồ thật".




Còn quá đáng nữa .

Cuộc sống thật bất công khi ông Novel là chồng nhưng không thể bảo vệ được cho vợ con của mình .

Ông đành cắn răng cưới một người phụ nữ khác .

Khi đó ngay cả tên của đứa con trai đầu lòng mà ông còn chẳng biết kia mà .







-------------------------------------------------------------

Novel :"Graylia ,Graylia !".



Nàng nghe tiếng gọi nhưng cũng chỉ âm thầm ôm con trong xó bếp ,hoàn toàn chẳng muốn quay mặt lại để nhìn người từng mang danh là chồng mình .

Gương mặt xinh đẹp của nàng có lẽ vĩnh viễn ông sẽ chẳng thể nhìn thấy nữa .



Novel :"Graylia ,em phải nghe anh....anh thật ra là bị ép....!".

Graylia :"Chẳng ai nói cho tôi".

Novel :"Sao....?".

Graylia :"Xem như....chúng ta chưa từng quen biết nhau có được không ?".



Ông biết rằng nàng đang rất đau lòng .

Nhưng nàng không biết rằng trái tim ông cũng đã vụn vỡ .



Novel :"Đó là con trai của chúng ta....".

Graylia :"Phải".

Novel :"Đứa trẻ tên là gì ?".

Graylia :".....".



Không ngờ họ đã xa cách nhau lâu đến thế rồi ư ?

Ngay cả khi gặp đứa trẻ này mà ông còn bàng hoàng .



Graylia :"Con trai của tôi ,nó tên là Bright.....".

Novel :"Bright.....".



Đó là cái tên mà ông muốn đặt cho đứa trẻ .

Nàng....vẫn luôn nhớ nó sao ?




Novel :"Bright của ba....".

Graylia :"Bright Fimille !".









...:"Sao lại gọi là Bright Fimille chứ không phải Frankie ?".

...:"Bởi vì người phụ nữ ấy không muốn con trai có bất kì mối quan hệ nào với gia đình Frankie nữa cả".

...:"Nhưng họ đã là máu mủ ruột thịt rồi kia mà ?".

...:"Đúng ,nhưng.....".

...:"Nhưng....?".

...:"Tôi không chắc ,tôi chỉ biết là Graylia căm ghét gia đình của ông Novel lắm".

...:"Có lẽ vì vậy mà nàng ấy ghét các Hắc Bang chăng ?".




Đúng vậy ,gia tộc Frankie là một trong những hắc bang lớn .

Tuy nhiên sau khi Novel lên thừa kế gia tộc thì ông đã chọn rút lui khỏi con đường này bởi vì....

Ông muốn chữa lại mọi lỗi lầm với người phụ nữ mà ông yêu .





Một thời gian sau khi ông chính thức li hôn với người vợ mới và định đem vợ con về chăm sóc ,nhưng rồi tâm trạng vui vẻ và hạnh phúc của ông khi nghĩ đến cảnh sẽ được ở bên nàng và con trai suốt đời bỗng chốc vụt tắt .

Khi ông nghe tin....nàng đã chết .

Bởi một tên say mê nàng nhưng lại bị nàng từ chối ,gã tức điên lên ,gã thù ghét nàng vì đã khiến gã mất mặt .

Cho nên...gã giết chết nàng để nàng kết thúc một cuộc đời đau khổ và chưa một lần được hạnh phúc trọn vẹn .

Novel còn nhớ như in cái cảnh tượng mà con trai ông ôm lấy nàng trong thảm máu đỏ và nàng chẳng còn động đậy .





Ông sẽ chẳng được nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của nàng nữa .

Ông sẽ chẳng bao giờ được nhìn ngắm những điệu múa thướt tha của nàng nữa .

Ông sẽ...chẳng bao giờ có được nàng nữa .















-------------------------------------------------------------



Tulen :"Dậy đi dậy đi !!!".

Laville :"Aaaa....để cho anh ngủ đi mà....!!".




Mặc cho Laville khổ sở lấy gối bịt tai thì cậu nhóc vẫn nhất quyết không chịu buông tha cho anh .

Tulen vừa hét vừa lay người Laville dậy ,hết nhéo đến cù lét xong rồi nhõng nhẽo hờn dỗi anh .

Laville xin thề...từ nay không hứa linh tinh với Tulen nữa !



Laville :"Mới 4 giờ sáng thôi cục cưng à....".-Anh với lấy chiếc đồng hồ ,nheo mắt xem thời gian trên đó .

Tulen :"Nhưng em muốn ngắm bình minh cơ !!".

Laville :"Bình minh phải tận 5 đến 5 giờ 30 mới có mà....nên là để cho anh ngủ đi.....".



Gớm khổ ,đêm qua anh phải thức tới 12 giờ đêm để làm cho xong đống công việc của mình ,lúc bận rộn quá lỡ hứa sẽ cùng nhóc Tulen ngắm bình minh lúc sớm ai mà ngờ lại lâm vào hoàn cảnh này .




Tulen :"Dậy sớm mới kịp coi sớm chứ !!".

Laville :"Những một tiếng 30 phút đó em.....".

Tulen :"Nhưng anh đã hứa rồi mà.....".





Tại anh không quy định thời gian thôi ,cứ bảo sáng sẽ cùng cậu ngắm mà .

Thì 4 giờ sáng cũng là sáng rồi !

Laville khốn khổ nằm vật vã trên giường ,định sẽ đánh một giấc thật ngon nhưng không ngờ lại bị phá hỏng .

Bỗng chốc anh nảy lên một ý nghĩ táo bạo .



Laville :"Cục cưng ,anh có ý này".

Tulen :"Anh chịu đi rồi hả ??".

Laville :"Không phải ,bây giờ anh mệt rồi....hay là....em đến rủ lão đại đi đi !".

Tulen :"Murad ?".



Hắn cũng có cái sở thích này hả ta ??



Tulen :"Anh ta sẽ không đi đâu !".

Laville :"Lão đại cực thích ngắm bình minh luôn đấy ,ngài ấy còn biết nhiều nơi có view tốt để ngắm nữa cơ".




Nghe đến đây mắt cậu nhóc liền sáng lên .

Nếu là thật thì quá tuyệt vời !



Tulen :"Thật hả anh ?!".

Laville :"Thật !".

Tulen :"Thế em hỏng cần anh Laville nữa !!Em đi tìm Murad đây !!".



Nói xong cậu chạy cái vèo ra khỏi phòng ,còn quên không đóng cửa .

Nhưng không sao ,Laville lừa được cậu đi rồi .



Laville :"Lão đại không có sở thích này nhưng mình nghĩ nếu là Tulen thì ngài ấy chắc chắn sẽ không làm gì em ấy đâu ha".




Thôi dù sao cũng yên tâm rồi ,bây giờ anh phải ngủ tiếp đây !!








-------------------------------------------------------------



Về phía Tulen ,sau khi được anh Laville "gợi ý" thì cậu liền phóng như bay tới chỗ Murad ,cậu còn không thèm gõ cửa mà lại tự ý đi vào trong luôn .

Vừa vào thì thấy hắn vẫn còn ngủ say trên giường ,Tulen rón rén bước vào ,cậu đóng thật nhẹ cánh cửa rồi chầm chậm tiến đến chỗ hắn .



Tulen :"Còn ngủ".



Một cách thuần thục cậu leo hẳn lên giường ,bò đến chỗ Murad và chợt dừng lại .

Cậu phải nhìn ngắm hắn một chút đã .



Tulen :"Đẹp trai thế này mà lại có tính cách khó ưa ,uổng thật".



Uổng là uổng thế nào đấy ?!

Hay cậu lại tiếc thương cho cái nhan sắc này đây ,haiz thật tình ~



Tulen :"Hay nhân lúc anh ta ngủ mình làm gì đó cho anh ta bất ngờ nhỉ ?".



Nói là làm ,Tulen tuột xuống giường đi đến bàn làm việc của hắn ,lấy ra một chiếc bút lông .

Miệng cười nham hiểm .



Tulen :"Hehe ,tôi sẽ phá hỏng gương mặt đẹp trai của anh !".




Nói xong cậu nhóc lại nhảy lên giường ,cậu ngồi đấy suy nghĩ xem mình nên vẽ tác phẩm gì lên mặt hắn được một lúc .

Và rồi Tulen quyết định sẽ biến hắn thành con mèo !

Chiếc bút lông trên tay vừa di chuyển lên trước mặt Murad ,tuy nhiên nó chưa kịp chạm vào da hắn thì cánh tay cậu đã bị hắn túm chặt .




Tulen :"Á !Sao anh lại tỉnh đúng lúc vậy ?!".

Murad :"Cũng may là tôi rất dễ tỉnh giấc ,vừa rồi em nhảy mạnh lên giường thì tôi cũng thức kịp thời !".

Tulen :"A-anh là đồ tồi....!".

Murad :"Còn dám bảo tôi tồi ?Em vừa định làm gì chẳng lẽ tôi còn không đoán ra ?".



Một phát bị hắn quật ngã trên giường ,chiếc bút lông cũng bị hắn tịch thu .



Tulen :"Ah cứu với ,sở khanh !!".

Murad :"Im miệng !".




Tulen không dám hó hé thêm lời nào nữa ,hoàn toàn nằm im thin thít .



Murad :"Định vẽ linh tinh lên mặt tôi ?".

Tulen :"Ai làm chứng ?".

Murad :"Còn dám chối ?".




Tulen không những không biết hối lỗi mà còn thái độ với hắn .

Vốn dĩ Murad định tha cho cậu rồi đấy nhưng cậu chẳng biết ơn thì thôi vậy ,coi như đây là hình phạt cho cậu .



Murad :"Được ,muốn vẽ thì tôi cho em vẽ".

Tulen :"Thật hả ?!".

Murad :"Ừ ,nhưng không phải là em vẽ cho tôi".

Tulen :".......".

Tulen :"Vậy đừng nói là......".

Murad :"Là tôi vẽ cho em !".




Kèm theo đó là tiếng hét thất thanh của cậu nhóc tuy nhiên nó lại vô vọng .

Khổ.....

Anh Laville bây giờ lại ngủ ngon lành......









-------------------------------------------------------------



Hôm sau .




Laville :"......".

Nguyên Anh :"Nó lại làm gì nữa vậy ??".

Laville :"À thì....tôi đoán là......".

Errol :"Phụt....!Haha mặt nhóc bị làm sao vậy hả ?!".




Anh cười vật vã khi thấy Tulen không những bị phạt quỳ gối trước cửa mà còn bị vẽ linh tinh trên mặt .




Tulen :"Anh câm !Muốn chết hả ?!Không được cười !!".

Errol :"Lêu lêu ,lại bị lão đại phạt rồi đúng không ?Hahaha !!".

Tulen :"Tôi bảo anh im miệng !!!".




Mặc dù Murad không vẽ gì nhiều lên mặt cậu .

Mà chỉ là...biến cậu thành con mèo 🐱

Tulen bị trêu nhưng chỉ biết ấm ức chứ chẳng làm gì được đối phương .



Laville :"Cục cưng à ,anh xin lỗi....".

Tulen :"Hứ !".

Laville :"Anh....anh mua bánh Macaron cho em nha....?".

Tulen :"Hứ !".

Laville :"Hay anh mua mèo cho em nhé ?".

Tulen :"Hứ !!!".




Thôi xong ,đến mèo mà còn chẳng cần thì biết cậu nhóc đã giận tới mức nào rồi .

Mặc dù lỗi của Laville chỉ có xúi dại cậu thôi còn lại mọi việc đều là do Tulen tự làm......



Lúc này Murad cũng vừa xuống lầu ,thấy Tulen lườm nguýt hắn cũng chẳng để tâm tới .

Hắn chỉ nhìn Errol khi thấy anh đang cười cậu .



Murad :"Errol !".

Errol :"Haha...vâng ?".

Murad :"Ra đó quỳ chung !".

Errol :"????".



Ủa ,thấy nó vô lý chưa ??

Errol hoang mang cực độ .




Errol :"Tôi đã làm gì sai ạ ??".

Tulen :"Do anh cười tôi đó ,lêu lêu !".

Errol :"Nó rất vô lý !".

Murad :"Muốn cãi ?".

Errol :"Không ạ....".




Thế là trước sảnh chính có hai người một lớn một nhỏ bị phạt quỳ gối .

Tulen thì không sao bởi vì cậu chỉ là trẻ con ,bị phạt là bình thường .

Nhưng Errol thì khác ,anh là một Đại nhân...một trong những thuộc hạ cấp cao của Murad .

Mà nhiêu đó không có nhầm nhò gì đâu ,sợ là bị "người ấy" thấy thôi !!



Natalya :"Chào buổi sáng mọi người".

Errol :" ?!!!! ".



"Người ấy" tới rồi !

Toang !




Natalya :"Ủa ai đây ?".

Tulen :"Đi ra coi !!".

Errol :"Không !!!".




Errol như một tên hèn nhát dùng cả cơ thể Tulen để che lấy anh ,anh không muốn chị Nata yêu quý phát hiện ra việc anh bị phạt quỳ đâu !!

Nhưng đời không như là mơ....



Tulen :"Murad !Coi anh ta làm gì nè ,anh ta không để yên cho tôi quỳ !!".



Đó ,mách lẻo liền.....

Nghề của Tulen mà .




Murad :"Thế bây giờ em muốn tôi phải làm gì ?".

Tulen :"Mắng anh ta đi !".

Murad :"Không".

Tulen :"Vậy hỏi làm cái quái gì ?!".




Đấy ,lại thế nữa rồi .

Mỏ hỗn xinh xinh .

Murad rất yêu .



Errol :"Lão đại à....tôi biết sai rồi.....".

Murad :"Thì thế nào ?".

Errol :"Tôi xin lỗi ạ".



Nghe được lời xin lỗi chân thành của anh thì hắn lập tức tha tội cho Errol .

Tulen lúc này :😃😃😃



Errol :"Cảm ơn lão đại rất nhiều !!".-Chạy đi .

Tulen :".....".

Murad :" ? ".

Tulen :"Đồ đáng ghét !!".




Nói xong cậu đứng phắt dậy rồi chạy biến ra khỏi sảnh chính luôn ,Murad thì không nói gì ,chỉ nhìn theo cậu mà thôi .

Chậc ,cậu giận rồi ,có lẽ nghĩ rằng Murad thiên vị Errol đây mà .

Nhưng vốn dĩ hắn chỉ gợi ý cho cậu rằng "chỉ cần xin lỗi thì sẽ được tha thứ" .




Laville :"Tulen à !".

Murad :"Không được đuổi theo !".

Laville :"N-nhưng lão đại à ,Tulen thằng bé hay suy nghĩ lung tung và hành đồng bồng bột lắm.....".

Murad :"Đó là việc của nó ,có sức làm thì có sức chịu !".



Nói xong hắn cũng đứng dậy khỏi ghế rồi bỏ đi luôn .

Laville thì lo lắng lắm nhưng Nguyên Anh chẳng quan tâm gì .



Nguyên Anh :"Bảo không cho cậu đi theo là để ngài ấy tự mình đi dỗ thằng nhóc đó chứ còn gì nữa".

Laville :"Hả ??".

Nguyên Anh :"Nhìn xem cái hướng mà ngài ấy vừa đi đi".

Laville :"Ừ nhỉ.....".



Là hướng của Tulen mà ??

Laville cũng ngờ ngợ ra điều gì đó rồi .




Laville :"Nguyên Anh quả thật thông minh mà !".

Nguyên Anh :"Mấy cái chuyện yêu đương vớ vẩn này làm sao mà qua mắt được tôi chứ".

Laville :"Không ,cậu chỉ giỏi trong việc nhìn tình yêu của người khác thôi".

Nguyên Anh :"????".

Laville :"Vũ Ân chắc hẳn đau khổ vì cậu lắm".




Vừa dứt câu thì Laville cũng chạy cái vù lên lầu luôn ,phòng trường hợp bị Nguyên Anh dần cho một trận......






-------------------------------------------------------------



Tulen lúc này đang ở ngoài sân vườn ,nơi trồng các loại cây cảnh mà Fidela yêu thích .

Cậu ngồi đấy một mình mà có chút tủi thân ,vẻ mặt hờn dỗi lấy ngón tay vẽ vời gì đấy trên mặt đất .




Tulen :"Hức...ghét Murad....ghét Murad !Không bao giờ tha thứ cho anh ,tên thiên vị....!".




Vừa nói vừa đưa tay lau nước mắt ,cậu cũng chẳng hiểu là từ khi nào mà mình lại mít ướt như vậy nữa .

Dường như là từ cái lúc về đây sinh sống cho đến bây giờ thì cậu đã có cái thói quen xấu này rồi.....



Tulen :"Hức hức...đều tại tên khốn nhà anh cả....!".



Cậu cứ buông lời trách móc hắn ,nghĩ hắn thiên vị mình mà không biết cậu mới là người được thiên vị nhiều nhất .

Nếu là kẻ khác thì việc gọi thẳng tên hắn chính là tối kỵ nhưng với Tulen thì khác ,hắn luôn cho phép cậu làm điều đó .

Từ chọc phá hắn hay trêu tức hắn Tulen cũng đều làm hết rồi ,nhưng Murad vẫn không trách phạt gì cậu .

Đó mới là sự thiên vị lớn nhất .




Murad đứng phía sau âm thầm quan sát mọi động thái của Tulen ,thấy cậu trách móc mình mà cái cặp má cứ núng na núng nính như hai chiếc bánh bao nôm đáng yêu chết đi được .

Trong ánh mắt của hắn là sự cưng chiều .

Hắn đặc biệt quan tâm đến Tulen ,đặc biệt chiều chuộng cậu nhưng không phải là cậu muốn làm gì thì làm ,hắn chỉ muốn dạy dỗ cậu một chút để cậu ngoan ngoãn và biết nhận lỗi sai của mình mà thôi .

Nhưng Tulen thì lại ương bướng quá ,chẳng chịu nhận lỗi mà còn giận dỗi hắn .

Nhưng....hắn không trách cậu một lời ,càng không quát tháo hay chửi mắng .

Là hắn dạy hư cậu rồi .

Nhưng vì sao hắn lại làm vậy kia chứ ?

Chậc.....







Vì hắn yêu cậu rồi .








-------------------------------------------------------------



Jaiaowhwowjxboxksuwowjwje đang viết thì cúp điện ,tới giờ chưa có nữa nên phải viết tới khi nào có mới dừng !!

Mà viết xong vẫn chưa có ,nóng vãi luôn ỏe ỏe 😭😭😭 điện thoại còn hết 4G nữa nên đăng muộn ,xin lỗi các tình yêu .

Gửi tim an ủi 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖 💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖😘😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top