Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6: Mạo hiểm giả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Đúng rồi, cứ tiếp tục như thế rồi bắt đầu nhả ra, chú ý vào mục tiêu'

"Như thế này à?"

'Và giờ thì bắn'

*Kaboom*

'Tốt lắm, cậu thực sự học hỏi rất nhanh các kỹ năng chiến đấu đó, chắc đó phần lớn là do hiệu ứng của kỹ năng Phát Triển Vô Hạn nhỉ'

"Dù nó là sự thật nhưng dù gì tôi cũng rất chú tâm học thật mà"

'Mà cái đấy tôi cũng không phủ nhận, thế nên bây giờ tôi mới đang khen cậu đó'

"Tại sao tôi nghe như thể tôi đang ép buộc cô làm điều đó thế hả?"

'Chắc là do cậu tưởng tượng thôi'

Đã gần một tuần trôi qua kể tử bữa tiệc hôm đó, lúc đó Shizuku-sensei ngỏ lời muốn dạy cho tôi một số kỹ thuật chiến đấu khác nữa, tôi lập tức chấp nhận lời đề nghị đó. Lấy bãi đất bị tàn phá bởi những thử nghiệm ma pháp lần trước của tôi làm bãi tập, tôi bắt đầu học dưới sự chỉ dẫn của Shizuku-sensei và giờ đây tôi biết thêm cả cách bắn cung và cách kết hợp giữa ma pháp với cung và kiếm thuật lại với nhau, giờ đây phong cách chiến đấu của tôi giờ đây đa dạng hơn nhiều.

'Hôm nay luyện tập đến đây thôi vậy'

"Um, tôi cũng khá mệt rồi"

Sau khi bay về biệt thự, tôi lập tức làm sạch người bằng thủy ma pháp rồi hong khô người bằng phong ma pháp, người tôi giờ mệt đến mức ngay khi vừa đặt lưng lên giường cái là có thể ngủ luôn.

"Shizuku-sensei làm sao bây giờ?"

Hiện tại tôi đang ở trên phòng của mình và bàn luận với Shizuku-sensei về việc bản thân muốn đi ra ngoài và được làm một mạo hiểm giả. Việc làm một mạo hiểm giả là tôi có thể đi đây đi đó và gặp được nhiều thứ mới mẻ cùng với việc tôi có thể tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm thông qua chiến đấu với những con quái vật mạnh hơn ngoài những con ma thú yếu xìu hay xuất hiện ở bãi tập nữa, dẫu biết rằng một mạo hiểm giả có thể chết bất cứ lúc nào nhưng tôi vẫn muốn làm. Nhưng mà có một trở ngại lớn đó là tôi không được đi đâu một mình ngoài khuôn viên dinh thự, ngay cả khi đi ra ngoài thị trấn tôi cũng có một hộ vệ đi theo cùng với một người hầu, tôi cũng có thể hiểu được đó là cha mẹ lo lắng cho tôi nhưng đi như thế có hơi mất tự nhiên và không hề thoải mái một chút nào, với lại cha mẹ tôi chắc chắn sẽ không bao giờ chấp nhận việc cho một đứa trẻ mười tuổi như tôi đi làm mạo hiểm giả.

'Quả nhiên họ là một bậc cha mẹ tốt ha, họ thực sự quan tâm cậu từng chút một như con ruột của họ, cậu quả là có phước lắm ha'

"Điều đó không sai, tôi rất biết ơn họ khi họ nhận nuôi một đứa trẻ không rõ lai lịch như tôi. Mà khoan hình như ra hơi lạc đề rồi thì phải"

'Được rồi, sao cậu không thử thử dụng phép Phân Ảnh đi, đó là một ma pháp cho phép cậu tạo ra một nhân ảnh của bản thân hay nói dễ hiểu ra thì nó giống với phân thân đó'

"Phân thân giống với ninja á"

'Mà theo ý hiểu của cậu thì đúng vậy'

Shizuku-sensei chỉ tôi cách sử dụng thuật Phân Ảnh, từ dưới cái bóng của tôi bước ra một tôi khác.

"Được thật này"

Tôi nhìn thật kỹ nhân ảnh này của bản thân, quả nhiên là nó giống tôi y đúc.

'Được rồi, tôi đã tổng hợp những việc làm hằng ngày cậu làm khi ở đây rồi đưa toàn bộ mệnh lệnh vào nhân ảnh này rồi, giờ thì cậu có thể tự do hành động rồi'

"Thật sao"

'Cho đến khi nó bị phát hiện'

"Bị phát hiện"

'Nếu để ý kỹ thì ảnh nhân không hề có bóng, chỉ cần nhận ra điều này là tất cả mọi người sẽ biết cậu đang không ở đây, việc phát hiện ra nó chỉ là vấn đề thời gian thôi. Mà vấn đề đấy thì còn lâu lắm vì Phân Ảnh là một ma pháp khó sử dụng với thế giới này vả lại duy trì nhân ảnh tốn một lượng ma lực rất lớn theo thời gian nên rất ít người biết về kỹ năng này nên cậu cứ yên tâm đi nhé'

Tôi nhanh chóng chuẩn bị đồ đạc và thanh katana của tôi được tạo nên bởi kỹ năng Chế Tạo Tạo Tác, đó là một thanh katana đen tuyền được tôi lấy cảm hứng từ một số bộ manga, tôi làm cho nó trông thật đẹp với bản thân nhất có thể nhưng vẫn ít lòe loẹt để tránh gây sự chú ý.

Tôi nhanh chóng bay xuống thị trấn rồi tìm một nơi ít người để đáp xuống, tôi đi thẳng một mạch đến hội mạo hiểm giả để làm đăng ký. Vừa đẩy cửa vào tôi đã bị ánh mắt của rất nhiều mạo hiểm giả ở đây chữa thẳng vào nhưng rồi họ nhanh chóng quay đi chỗ khác, một số họ còn thì thào về tôi như "Tch, trẻ con à, đến đây làm gì không biết" hay mấy câu đại loại vậy nhưng tôi không để ý nhiều về nó lắm mà tiến thẳng đến chỗ quầy tiếp tân.

"Ồ nhóc, Chị giúp gì được cho nhóc hả?"

Chị tiếp tân tiếp đón tôi bằng một nụ cười tươi tắn.

"Dạ em muốn đang ký làm một mạo hiểm giả"

"Nhóc còn quá nhỏ để làm một mạo hiểm giả đó"

"Em đâu có nhớ là có luật nào giới hạn về độ tuổi được đăng ký làm một mạo hiểm giả đâu ta"

"Không biết nhóc có biết về một mạo hiểm giả không, một mạo hiểm giả phải đối mặt với rất nhiều hiểm nguy và có thể chết bắt cứ lúc nào đó nhóc biết không"

"Em biết điều đó chứ nhưng em rất muốn làm một mạo hiểm giả"

Tôi trả lời với thái độ quyết tâm, tôi không muốn phải chờ đợi thêm nữa.

"Chị đã nói với em là không được, em còn quá nhỏ để làm một mạo hiểm giả"

Có vẻ như chị ấy vẫn nhất quyết cản tôi.

'Vậy thì cho cô ấy thấy sức mạnh của cậu đi, dù sao làm vẫn nhanh hơn nói mà'

'Được thôi'

"Vậy thì nếu em có thể đánh bại được đối thủ của em trong bài đánh giá năng lực thì chị có thể cho em đăng kí có được không?"

Thấy tôi như vậy, chị tiếp tân thở dài một cách bất lực.

"Nhóc quả là cứng đầu mà, nếu nhóc muốn vậy thì được thôi thì đừng có mà trách chị đấy nhé"

Tôi thầm nghĩ "Tuyệt vời" trong đầu trong khi đi cùng chị tiếp tân đến bãi tập của hội, tại đó có một người đàn ông lực lưỡng đang đứng ở đó thanh kiếm vắt trên vai, ông ấy cũng được trang bị giáp nhẹ bằng da thuộc. Chị tiếp tân đi đến chỗ ông ta để nói gì đó, đột nhiên ông ấy liếc mắt về phía tôi như thể để dò xét đối thủ của mình rồi quay về phía chị tiếp tân rồi cười lớn, chị tiếp tân thở dài bất lực với ông ta hệt như cách chị ấy làm với tôi.

"Chào nhóc, ta Hawn và là một mạo hiểm giả rank C ở đây, có vẻ như nhóc sẽ là đối thủ của ta nhỉ"

Khi nói chuyện với chị tiếp tân xong thì ông ta bắt đầu tiến tới trước mặt tôi rồi giới thiệu bản thân.

"Dạ vâng, cháu là Karl ạ"

"Karl à, cái tên nghe hay đấy nhóc. Tại sao nhóc lạo muốn làm một mạo hiểm giả vậy?"

"Cháu muốn được khám phá ngoài kia và đối đầu với những đối thủ mạnh để mạnh hơn"

Tôi nói hết ý định của mình cho ông ấy.

"Vậy à, mục tiêu tốt đấy nhóc, nhưng để đi đến bước đó nhóc cần trải qua rất nhiều cửa ải khó khăn đó"

"Dạ cháu biết cái đấy ạ"

"Chà, chẩn bị tâm lý tốt đấy, vậy chắc nhóc đã sẵn sàng rồi nhỉ"

"Dạ vâng"

"Vậy thì ta lên đây"

Ông ấy lập tức lao lên và vung mạnh thanh kiếm của mình về phía tôi, tôi lập tức rút thanh kiếm katana của mình ra để đỡ đòn.

*Keng*

"Ồ nhóc đỡ được của đòn đó của ta à, nhóc cũng khá đó"

Thực ra nhìn cơ thể tôi như thế này tôi nhưng chỉ số sức mạnh của tôi nhiều hơn mà bạn có thể tưởng tượng ở một đứa trẻ.

"Bây giờ đến lượt cháu phản công nhé"

Tôi lập tức hất thanh kiếm của ông chú kia ra rồi chem xuống một nhát chém về phía ông ấy, ông ấy cũng đỡ được đòn đánh đó của tôi nhưng trông ông ấy có vẻ dùng khá nhiều sức để đỡ nó. Tôi bắt đầu sử dụng các kĩ thuật mà Liana đã dạy cho tôi, cô ấy đã mất công dạy cho tôi rồi thì tôi cũng đâu thể nào để nó lãng phí như vậy được.

"Cái uy lực khủng khiếp gì thế này"

Tôi thực hiện một chuỗi combo liên hoàn những đòn đánh với nhau, ông chú Hawn đang nổ lực hết mình đỡ trọn những đòn đánh của tôi. Tôi dậm mạnh chân xuống đất để lấy đà rồi nhảy ra đằng sau ông chú đang mệt lử sau chuỗi tấn công liên hoàn của tôi, tôi nhanh chóng gạt chông ông chú khiến ông ấy ngã lăn ra. Lúc này trận đấu cũng đã đến hồi kết, do quá tập trung vào trận đấu mà không biết từ khi nào đã có rất nhiều người tập trung ở đây để xem trận đấu của tôi với ông chú Hawn này và ai cũng mở to mắt vì ngạc nhiên, cả chị tiếp tân cũng ngạc nhiên vì điều này.

"Haha, nhóc quả là một đối thủ mạnh đó, ta thậm chí còn không có cơ hội để phản kháng. Nhóc có thực lực của một mạo hiểm giả rank B đó thậm chí là rank A cũng nên"

Ông chú Hawn đứng dậy rồi cười lớn, tôi tiến đến chỗ chị tiếp tân, chị ấy nhìn tôi với ánh mắt đầy kinh ngạc.

"Giờ em có thể đăng kí làm một mạo hiểm giả được chưa ạ?"

"Hở, à um, chúng ta quay lại bàn lễ tân nhé"

"Dạ vâng"

Chị ấy dẫn tôi về quầy rồi lôi ra một tờ giấy đăng kí.

"Được rồi, em hãy điền đầy đủ thông tin vào đây rồi chị sẽ làm thẻ cho em"

Tôi điền vào thông tin vào trong tờ giấy rồi đưa cho chị ấy, chị ấy nhận tờ giấy rồi đi đâu đó một lát, khi chị ấy quay lại rồi chị ấy đưa cho tôi một cái thẻ bằng gỗ.

"Được rồi, em từ bây giờ chính thức là một mạo hiểm giả và em sẽ bắt đầu ở mức rank thấp nhất là rank F, khi em tiêu diệt được một lượng ma thú nhất định thì em sẽ được tăng hạng, ngoài giết được thật nhiều ma thú ra thì phải làm một bài kiểm tra tăng hạng đó, chất liệu làm nên thẻ của em phụ thuộc hoàn toàn vào rank của em đó. Đó là tất cả thông tin em cần biết và cái thẻ đó rất quan trọng đó nên đừng để đánh mất nó, ma thú em săn được có thể bán cho hội để nhận được tiền ngoài ra em có thể nhận yêu cầu ở trên tấm bảng kia và làm nhiệm vụ được yêu cầu rồi quay lại đây, chị sẽ xác thực xem em đã hoàn thành hay chưa rồi đưa tiền thưởng cho em"

"Dạ em biết rồi"

Tôi bước ra khỏi hội với tâm trạng vui vẻ.

"Được rồi, giờ chúng ta cùng nhau đi săn ma thú thôi nào"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top